[Xuyên Không] Cái Gì ! Qúy Phi Đáng Yêu ?
Chương 7. Giả Bệnh - Vũ Thừa Tướng Trúng Độc
chỉ là có chút không quen nên để xảy ra vụ sáng này rồi quyết định tối nay sẽ xuất cung đi luyện công , chợt nhớ rừng đào đào , đây thực chất là một nơi bí mật.
do vũ hàn lần trước đi không ra khỏi thành , đó không biết đường nên đi ra luôn ngoài thành lúc nào không hay, trong lúc loay hoay trở lại ,
cô ngửi thấy dưới đaý một vực có mùi thảo dược , mùi thảo dược này cho nàng biết dưới đó toàn trân bảo, người thường không thể nhận ra, người nào phải thật tinh thông y thuật và có khứu giác cực kì nhạy bén mới nhận ra, bình sinh nàng sinh ra cả tư chất và thể chất đều hơn người thường ,
xuyên qua tới dị giới này không ngờ cơ thể này cũng giống như nàng ở hiện đại nên thích ứng rất nhanh, nói là nhanh nhưng đây vẫn là cơ thể người khác nên vẫn còn một số điểm bất đồng không quen, cô nhìn xuống vực đáy vực vạn dặm không thấy đáy, nhìn quanh cô thấy gần đây có một hang động
, đi theo hang động tới cuối đường nhìn thấy một chiếc bàn, trên ghi “có duyên hữu thấy được đường vào ” , nàng mơ hồ mò vào phiến đá , bỗng phiến đá thay đổi chữ ” máu nhân sở hợp phiến thạch thừa chủ”
, thấy vậy, vũ hàn vội dùng miệng cắn ngón tay , giọt máu từ tay khẽ rơi vào bàn thạch, cánh của đá mở ra, nàng bước vào đây là thế giới khác à, xung quanh chim hót rối rít, nhìn lên có thể thấy mỏm đá trên miệng vực, thì ra nơi đây là đáy vực mà sau từ đây nhìn lên ,có thể nhìn rõ chuyện trên miệng vực,
nhưng lúc nảy nàng ở trên nhìn xuống hoàn toàn không thấy gì ngoài chiều sâu bất tận nơi đây, vũ hàn nhìn quanh ,một nơi toàn là tiên dược, có dòng suối , nước suối tinh khiết chảy rì rào, vườn anh đào hồng vạn dặm lung lay theo gió , không khí làm cơ thể có một sinh khí mãnh liệt, đi vào một chút , có một tảng đá ghi:
cảnh giới tiên nhân, cô không tin vào mắt mình nữa, thì ra đây là tiên cảnh, cô đọc tiếp mới biết động này là lúc trước thái ất chân nhân tu đạo , thành tiên
, động có linh tính, liên thông đáy vực, biết nhận diện chủ nhân,- quả là một nơi tuyệt diệu,- nàng thầm nhẩm , nhận thấy mình ở đây quá lâu rồi , nên quay lại mục đích chính là tìm hiểu kinh thành nên vội ra khỏi động , tìm đường về nội thành,
cô định tới đó , phi thân bay lên nóc cung, đang tốc biến chợt thấy một đoàn người đang hướng theo cung vũ mà đến, nàng vội nghĩ- quái hắn đến làm gì- thấy không ổn
, cô đành thúc thân quay lại vũ cung lòng thầm mắng tên hỗn đảng làm cô mất hứng, vừa trở lại thấy bọn tiểu mai đang dọn dẹp, thấy nàng ba người nhanh miệng hỏi
-chủ nhân về sớm vậy ạ
chưa kịp nói hết câu
-hắn đến
nàng lạnh trả lời tỏ vẻ bực tức
-ai ạ
tiểu lan hỏi lại
-hoàng thượng
nàng dững dưng
-hoàng thượng
tiểu mai và tiểu cúc đứng gần đó cùng tiểu lan hô lên một tiếng
-sao có gì lạ sao?
cô quay lại, đem theo ánh mắt khó hiểu
-không ạ , nô tì chỉ biết xưa nay tuy có tam cung lục viện nhưng hoàng thượng chưa từng ghé cung mỹ nhân ạ,
-hắn chỉ ghé cung phi tần thôi sao
-cái này nô tì cũng không biết, vì 4 phi tần được phong sống trong một khu hoàn toàn riêng biệt ạ, nên nô tì cũng không biết nhiều, nhưng thấy hoàng thượn mỗi sáng đều từ hậu cung ra ngoài nên có lẽ là vậy ạ
-tên này quả là sủng ái có chọn lọc nha
nàng hơi tức cười nói
-xin chủ nhân đừng nói những điều đó, sẽ bị chém đầu ạ, trong cung này lúc nào cũng phải biết ngoài trời ra còn có đao phủ trên đầu ạ, bằng chứng là không biết vì sao mười mấy thái y vô duyên vô cớ bị nhốt vào đại lao chờ ngày hành hình ạ
tiểu lan lo lắng nói
-ta biết hắn là bạo vương ! ta sẽ cẩn thận hơn, nhưng hắn đến đây chẳng phải đều tốt lành gì, chúng ta đề phòng vẫn hơn
nàng đưa mắt nhìn bọn tiểu cúc
-đề phòng cách nào ạ
như hiểu được ý chủ nhân mình ba nàng đồng thanh đáp
-đóng một vỡ kịch
vừa nói vũ hàn cười cười
-đóng kịch,,,,
ba người ngạc nhiên
-đúng vậy, chúng ta sẽ…..
nói xong 4 người mỗi hướng , vũ hàn chạy tung mền nằm xuống , tiểu mai đưa một chén nước gì đó theo lệnh nàng , uống xong quần chặt mền nằm trên giường,
bên ngoài tiếng bước chân càng ngày càng gần , tim bốn người cũng ngày càng đập mạnh hơn tỏ ra không khí có gì không tốt đến cung vũ,
-hoàng thượng gia lâm
giọng thái giám vang lên, tiếp đó là một đội hộ vệ đi vào, hắn một thân tuấn mỹ mang nét lạnh lùng bước vào, khí chất hắn làm không khí trở nặng hơn, , ba người tiểu mai vội chạy lại
-chúng nô tì khấu kiến hoàng thượng
-đứng lên hết đi, vũ mỹ nhân đâu
hắn lạnh mặt như băng
-dạ bẩm vũ mỹ nhân do lúc sáng hoản loạn nên….. đau bụng ạ
tiểu cúc đáp trả hắn một cách cung kính
tiểu mai vừa nói vừa gượng nhịn cười thầm trách yêu – tiểu tổ tông tôi ơi,, chủ nhân cô không thể lấy lí do nào hay hơn được à……- hắn nghe thấy vậy mặt không có chút cười , biết rõ nàng nói vậy đễ hắn thấy nàng ngốc, mặt hắn tỏ vẻ không tin , lạnh lại càng lạnh hơn
-đễ ta vào xem thế nào
hắn bước đến bên giường vũ hàn , vốn không tin nhưng nhìn thấy vũ hàn quằn quại trên giường cả thân người trắng bệch, thấy hắn tới, vũ hàn ngước nhìn hắn bằng đôi mắt ngốc nghếch mang mấy phần lạnh lẽo, nủng nịu nói
-hoàng thượng giá lâm, thần thiếp không đón tiếp được, xin hoàng thượng trách tội
nàng giả vờ vùng dậy, thấy thế hắn phủ tay ý bảo không cần ngồi dậy,
-không ngờ ngươi bị hoản mà cũng có thể đau bụng , thật không phải người thường
hắn tỏ ra vẻ chưa tin vào lời nàng nên cố ý nói móc
-ấy, hoàng thượng nói sao lạ vậy , phàm là người thường khi hốt hoản hay tâm trí không tốt sẽ làm cơ thể sinh ra những độc tố phản kháng nên dễ làm cáccơ quan suy yếu ạ…. chẳng lẽ hoàng thượng không phải người thường
thấy vậy lỡ chơi rồi nên vũ hàn quyết định chơi thì chơi cho tới
-ngươi ngươi….
hắn cứng họng nhưng thật ra hắn đang suy nghĩ chứ không phải thua nàng vì hắn biết bây giờ mà điều tra nàng thì nàng sẽ không trả lời mà còn diễn tiếp đoạn ngất sỉu, rồi đồn khắp cung, nói gì cô cũng là con vũ gia, hắn cũng nể mấy phần nên quyết định nhìn nữ nhân này diễn tiếp thì vẫn hơn.
-thôi chết người đâu, hoàng thượng nhìn ta bị lây đau bụng rồi, mau vào đây, thần thiếp biết tội, khẫn xin hoàng thượng bảo toàn long thể
hắn định hỏi nàng là ai nhưng thấy trong ánh mắt ngạo nghể giã ngu ngốc có mấy phần làm hắn cảm thấy quen thuộc , như đã nhung nhớ ánh mắt này lâu rồi, càng chắc chắn đây không phải vũ hàn, vì vũ hàn không thể nói chuyện mạch lạc và ánh mắt như vậy,còn về phần vũ hàn vào cung vốn là ý nguyệt phi
nhưng thật sự là nhờ vả của vũ thừa tường , lúc thấy con mình nhất quyết vào cung, vũ thừa tướng biết không thể cản đành vào cung xin hoàng thượng cho con mình làm mỹ nhân một thời gian , khi nào thấy vũ hàn chán thì cho về,
hắn cũng vốn không chú ý gì tới, nhưng cũng không phải vì vậy mà hắn không biết vũ hàn trước đây là người như thế nào,, được cưng chiều quá đáng đâm có mấy phần chán ghét, cho đến khi nhập cung vẫn chỉ là để thay thừa tướng trông nom giúp thôi, hắn chợt tỉnh đưa mắt ra khỏi người vũ hàn
, nghĩ thấy nàng có vẽ thật sự đau đớn , nên đành bỏ qua đợi lúc khác điều tra vậy, thật sự hắn vẫn không tin người này bệnh vì bệnh sao cãi lí được như vậy
Hắn thấy người chạy vào , người nài củng tưởng có thích khách , thấy vậy hắn vung tay
-người đâu , hồi cung
hắn thấy nếu cứ tiếp tục làm khó cũng không có kết quả gì
-vâng ạ, hoàng thượng hồi cung
công công nói to
-chúng thần cung tiễn hoàng thượng ạ
-thần thiếp cung tiễn hoàng thượng
bọn người vũ hàn cung kính
-ngươi nghĩ đi, khõi hành lễ
-thần thiếp tuân lệnh
hắn đi ngày một xa, thân thể cuồng trán dần mất đi , mang theo một khôngkhí lạnh lùng ngột ngạc qua đi, nàng thầm nghĩ- những phi thần ngủ với hắn thì sao nhỉ, có mà lạnh chết mất, ……- nàng thấy mình nghĩ vu vơ vội bật dậy, tung mền chạy ra
-trời ơi nực chết ta mất.
-tiểu thư diễn thật xuất quỷ nhập thần ạ
vừa nói tiểu cúc lấy quạt quạt cho vũ hàn
-ngươi tưởng qua mặt được hắn sao? hắn chỉ có 5 phần tin thôi 5 phần vẫn nghi ngờ đây
-sao ạ! vốn nghe hoàng thượng là người trí , dũng cả mạo đều vẹn toàn nhưng không ngờ lại cao siêu như vậy
tiểu cúc hơi bất ngờ vì tiểu thư mình làm rất tốt nhưng không ngờ vẫn không có được lòng tin tuyệt đối
-hắn còn cao hơn ngươi nghĩ nhiều, nếu đấu trựctiếp với hắn, ặc…. không biết người thua là ta hay hắn nữa , nên càng tránh xa hắn càng tốt
nàng nói giọng lạnh lùng , nghe có phần sợ đối thủ này
-nô tì biết ạ,
tiểu cúc cung kính trả lời
vũ cung trở lại yên lặng, lúc này hắn vừa đi vừa lầm bầm, – giã bệnh cao siêu đấy, lần này ta càng xác định ngươi không phãi vũ hàn, ngươi mạo danh có mục đích gì- hắn mặc trang nghiêm toát lên vẽ băng giá đi về tẩm cung
sáng hôm sau
vũ hàn đang cầm ly nước lên uống , không biết vì cớ gì ly nước rơi xuống vỡ tan tành, nàng tự nhủ chắc là do cơ thể chưa quen nên tay run, nhưng nàng vẫn biết có chuyện không hay vì nàng vẫn tinh thông thiên tượng bỗng thấy tiểu mai chạy thục mạng đến chỗ mình, chưa kịp nói gì , tiểu mai nước mắt giàn dụa rơi xuống,
-chủ nhân , mấy hôm trước vũ thừa tướng đi thu gom lương thực , không ngờ úc áp tải về kinh bị thảo khấu chặn cướp, vũ thưa tướng anh dũng đánh tan bọn thảo khấu, nhưng không ngờ còn một tên dùng ám khí , làm thừa tướng hôn mê , các thái y đều lắc đầu ạ, họ đang cố dùng thuốc kéo dài thời gian để quốc sư cũng đang pha chế thuốc, nhưng cứ kéo dài tiểu mai sợ thừa tướng,,,,… sẽ mất mạng ạ……
nghe tới hai từ mất mạng , chén nước trên tay vũ hàn lần nữa rơi xuống vỡ tan tành,
không biết vì sao với hai người này biết không phải thân sinh mình nhưng luôn thấy có một sự liên thông gì đó, khó giải thích- chắc tại do cơ thể này là của vũ hàn trước đây- cô nghĩ thấy hơi buồn , rồi bảo bọn người tiểu mai dọn mãnh vở còn mình thì phi thân về phủ vũ gia tộc……..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!