Xuyên không đến Sở quốc làm Thần Y
Chương 13
———————————-
Mộc Thanh sau khi trở về từ cung Thái Hậu thì liền rơi vào trầm tư , tâm trí đều như trên mây . Sở Khải Phong lo lắng , có hỏi , y chỉ mỉm cười , nói ” không sao ” .
Cho đến khi hắn cùng Thái Hậu hàn huyên hắn mới hiểu .
Đêm xuống , Mộc Thanh đứng lặng lẽ ngắm ánh trăng chiếu phủ hoa trong hậu viện . Hắn từ sau nhìn bóng lưng y gầy gò , từ từ lại gần , ôm lấy . Mộc Thanh thả lỏng cơ thể , đem toàn thân dựa dẫm vào cái ôm của hắn . Hắn ở bên tai y thì thầm :” Đang nghĩ chuyện gì?”
” Không có ”
Sở Khải Phong nghe y nói vậy thì tay siết chặt thêm vòng ôm , giọng thâm tình :” Có tin tưởng ta không ?”
“…”
( Thọ Ninh cung )
” Mẫu hậu , người biết là nhi thần không muốn bị ép buộc !”
Sở Khải Phong kích động nói , Thái Hậu muốn hắn tấn nạp Vương Ngải Lị vào cung , phong nàng làm hậu .Hắn không phải là người thích tùy ý tuân theo sự sắp xếp của người khác .
” Phong nhi , mẫu hậu từ trước đến nay chưa từng ép con làm việc gì , xem như đây là lần đầu , con hãy đáp ứng tâm nguyện của mẫu hậu . Mẫu hậu chỉ lo nghĩ cho con , lo nghĩ cho vận mệnh của Sở quốc ” .
” Đáp ứng tâm nguyện của người ? Nhi thần chẳng phải đã làm rồi sao ? Người là nương thân sinh của nhi thần , người chắc là hiểu nhi thần là người như thế nào . Nếu như trước đây nhi thần không vì sợ người bận lòng thì sẽ không miễn cưỡng đến gần nữ sắc ”
“… “
” Hiện tại nhi thần đã tìm được người bản thân muốn yêu thương , bảo hộ . Nói muốn nhi thần cùng nữ nhân ân ái là chuyện không thể ”
Thái Hậu đã đoán trước được hắn sẽ không nguyện ý , nhưng bà không thể buông xuôi chuyện này . Hiện tại hậu cung của hắn chỉ còn Lâm tài nhân nhỏ bé , bà lo sợ quần thần hoài nghi về hắn sẽ không có hài tử nối dõi .
Bà nhu thuận khuyên nhủ :” Hoàng nhi, nghe mẫu hậu nói , con nghĩ xem , cho dù là mẫu hậu không ép buộc , con cũng phải nghĩ đến Mộc công tử . Quan lại trong triều điều biết quan hệ của con và y không đơn giản , nếu như con không lập hậu , bọn họ sẽ cho rằng con vì Mộc Thanh mà quên đi trọng trách của mình , sẽ tìm đến y mà dồn ép ”
“…”
” Cho nên , hiện tại cần chấn chỉnh lại hậu cung . Người mà mẫu hậu tìm cùng với con là vô cùng xứng đôi , con cùng nàng đã gặp qua , mẫu hậu tin con sẽ sớm có cảm tình với nàng ”
Sở Khải Phong ” hừ ” nhỏ một tiếng , nhưng lại suy nghĩ về lời Thái Hậu nói , không phải là không có lý . Nhưng ép hắn cùng nữ nhân ái muội , tổn thương sự tin tưởng mà Mộc Thanh dành cho hắn . Chuyện này …
Đắn đo một hồi , hắn nói :” Nhi thần có thể đáng ứng người lập Vương Ngải Lị làm hậu , nhưng còn chuyện cùng nàng đồng sàng , nhi thần sẽ không đáp ứng ”
” Chuyện này … ” Thái Hậu suy tính , có thể miễn cưỡng chấp nhận điều kiện , chỉ cần Ngải Lị chủ động một chút , mọi chuyện sẽ có tia hi vọng .
” Được , mẫu hậu không ép ”
————-Hiện tại—————
Sở Khải Phong nói với y :” Tin tưởng ta , từ khi tìm được đệ , bản thân ta đối với nữ nhân đã không còn hứng thú . Cho nên đây chỉ là kế sách , ta sẽ không phụ đệ ”
Mộc Thanh xoay người mặt đối mặt với hắn :” Ta tin tưởng huynh , chỉ là cảm thấy bản thân có chút vô dụng , ta là nam nhân , không thể vì huynh mà sinh hài tử ”
Hắn lập tức bắt lấy gương mặt y , in lên môi y một nụ hôn ấm áp . Khi thả ra , ôm y vào ngực :” Đừng nói bản thân vô dụng, đệ chính là bảo bối của ta , là tiểu tâm can của ta ”
” Ưm ”
Tiêu thị đứng nép sau cánh cửa âm thầm lau lệ . Bà khóc vì thương Mộc Thanh , cũng khóc vì tấm chân tình của Sở Khải Phong . Bà chỉ cầu mong giữa chốn hậu cung này , những rắc rối có thể buông tha nhi tử của bà , để y được viên mãn bên người thương .
———————————-
Mấy ngày sau , trong cung trang hoàng lộng lẫy , mừng đại hôn của Hoàng Thượng với tiểu thư Ngải Lị . Khắp nơi đèn hoa đỏ thắm , cung nữ đi đi lại lại bê đồ . Tiếng chiêng tiếng nhạc khuấy động cả một vùng ồn ào .
Hoàng thượng nắm tay tân nương đến làm lễ , cùng nhận sự chúc phúc của các vị chư hầu .
Sở Khải Phong thân thể ở nơi náo nhiệt này , nhưng tâm tư lại nghĩ đến Mai An cung vẫn đang yên ắng đượm sầu .
Những người trước đây chướng mắt Mộc Thanh được Hoàng thượng sủng ái hiện tại cười trong vui sướng . Lòng thầm nghĩ :” Cũng chỉ là một nam nhân , được sủng ái ít lâu không có nghĩa là một bước thành phượng hoàng . Hiện tại thất sủng , quãng đời còn lại chỉ có thể mặc niệm cho những tháng ngày tươi đẹp trước đây ”
Cũng may là những câu này chỉ là nghĩ trong lòng , nếu như để truyền ra ngoài , đến tai Sở Khải Phong , bọn họ e rằng cái mạng cũng khó giữ .
—————— Ninh Thư Cung ————–
Vương Ngải Lị hồi hộp ngồi trên giường hỉ , đợi chờ tân lang đến gỡ bỏ khăn che , cùng nhau uống rượu giao bôi .
Nàng từ nhỏ đã thầm mến mộ Sở Khải Phong , khi mà hai người gặp nhau trong hậu viện . Khi ấy nàng mới tám tuổi , hắn mười hai .
Trong suốt mười hai năm qua , nàng luôn mong chờ ngày được gặp lại hắn . Thời điểm Thái Hậu triệu kiến , nói muốn lập nàng làm hậu cho Sở Khải Phong , bản thân nàng đã vui đến mức không tin vào tai mình . Giờ khắc này ngồi tại đây , nàng đã trở thành thê tử của hắn
” Cạch ” một tiếng , có tiếng bước chân người bước vào .
” Các ngươi lui đi ” Sở Khải Phong nói với đám cung nữ .
” Vâng ”
Nàng nghe được tiếng bước chân hắn đang tới gần mình , tâm tình trở nên rối loạn . Sở Khải Phong đã ngà ngà say , hắn đi đến bên bàn cầm lấy hỉ xứng* , nhẹ nhàng nhấc khăn hỉ lên . Nhìn đến dung nhan thẹn thùng phía sau :” Ngải Lị ”
” Thần thiếp … ” Vương Ngải Lị e thẹn mỉm cười , chậm rãi ngước mặt lên nhìn hắn .
” Nàng là Ngải Lị ”
” Là thần thiếp ”
Đột nhiên hắn buông hỉ xứng , lẩm bẩm :” Nàng là Ngải Lị , nàng không phải đệ ấy , không phải Thanh nhi “
” Bệ hạ ”
Sở Khải Phong quay người đi ra khỏi tẩm cung , để lại Ngải Lị thẫn thờ trên mặt đất .
Nàng rơi lệ , phu quân của nàng bỏ nàng trong đêm tân hôn, phu quân của nàng gọi tên một người khác …
” Aaaaaaa …. ”
——————- Mai An Cung —————–
Sở Khải Phong đột nhiên đến trong đêm khuya , lại là đêm tân hôn của người khiến cho Ngọc nhi vô cùng kinh động . Hắn nhanh chân đi đến tư phòng của Mộc Thanh , liên tục đập cửa gọi :” Thanh nhi , Thanh nhi … ”
Mộc Thanh đã nhắm mắt được một lúc , nghe hắn gọi thì đành trở mình đứng dậy , mang theo một đầu nghi vấn ra mở cửa .
Cửa vừa mở ra Sở Khải Phong đã như một người không xương ngã vào người y , liên tục gọi tên y .
Mộc Thanh đỡ hắn ngồi xuống ghế , hỏi :” Khải Phong , huynh đêm khuya đến đây làm gì , tân nương … ”
” Không phải , nàng không phải … ” Hắn lập tức cắt ngang lời y , giọng thủ thỉ ” Ta nhìn thấy rồi , nàng không phải Thanh nhi của ta , ta không muốn ”
Sau đó ngã vào lòng y , ra sức siết chặt thân thể của người thương trước mắt .
Đêm nay hắn có thể chìm trong men rượu mà thiếp đi , nhưng có hai con người cả đêm không thể chợp mắt .
Mọi người đọc truyện thấy hay thì thương Nấm , đề cử truyện cho Nấm nha 😢
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!