Xuyên Không Làm Bà Mối Se Duyên - Chương 17: nàng thu ta được không…
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Xuyên Không Làm Bà Mối Se Duyên


Chương 17: nàng thu ta được không…


lời tác giả: sẽ viết đều~ing.

CHương 17: nàng thu ta được
không…

Nam nhân huýt sáo một
tiếng.

Một lúc sau có một con ưng bay đến rồi ngoan ngoãn đậu trên vai nam
nhân.

Nam nhân thì thầm nho
nhỏ gì đó rồi phắt tay đuổi con chim đi.

Chim bay đi, chỉ chừa lại một nam nhân đang giương miệng cười đểu.

Bàn tay xinh đẹp khẽ sờ lấy quần áo của mình, đôi mắt thoáng qua chút
tiếc rẻ nhưng cuối cùng vẫn kiên quyết nắm bàn tay lại, hơi dùng sức kéo rách
áo ra, cúi người xuống, lại sờ sờ mặt mình, không khỏi đau lòng nhắm tịt mắt
lại (mm: đẹp trai dù làm gì cũng đẹp trai :v), tay bắt lấy một phần đất trét
vào mặt…

Sau một hồi coi như đã làm mình thê thảm, hắn mới đứng dậy điều chỉnh
lại dáng đi một chút.

Đôi mắt lóe sáng giương lên nhìn thân ảnh khỏa thân đang tắm dưới hồ
kia, thân hình bắt đầu “lếch” đến…

Nàng đang tắm thì phát hiện có
một thân ảnh đang lết gần chỗ nàng đến, ánh mắt cảnh giác dùng tốc độ thật nhanh làm
đối phương phản ứng không kịp mà bị phát hiện.

Há to mồm nhìn thân ảnh to lớn có phần nhếch nhác đang bò trên mặt đất,
hơn… hơn nữa… đối… đối phương cái… cái tay hình như có ý định trộm đồ nàng nha…

Uy! Hết người cướp rồi hay sao mà cướp đồ nữ nhân a…

Nàng vô thức sờ sờ cầm tự sướng.

Hắn có chút mông lung chạm vào váy áo của nàng dắt trên cây.

Thật mềm mại… thật thơm tho…

Đôi mắt lóe lên tia tin ranh, hắn cười đến si ngốc.

Còn đang tưởng bở thì một thanh âm nữ nhân kháng nghị vang lên…


Uy, ngươi làm gì quần áo ta thế?

Hắn ngẩn người nhìn nàng, một tia ôn nhu xuất hiện trong khóe mắt rồi
rất nhanh biến mất, thân thể hơi ngượng ngùng nhích một chút lại gần nàng,
chiếc áo kimono vốn sexy nay lại bị rách vài “chỗ hiểm”, làn da màu mật ong
cùng thân thể mạnh mẽ đầy quyến rũ đều lộ ra bên ngoài, hơi mệt mỏi khàn khàn nói:


cô nương… có thể hay không giúp ta, ta đang bị một đám
người truy kíc…

còn chưa kịp hao hao bất tuyệt xong thì nàng ngắt lời:


này này… thả tay ngươi ra khỏi quần áo ta ngay! Dơ quần
áo ta mất thôi…

dùng mỹ nam kế với nàng cũng vô ích, hắn có tin hay không ở thời hiện
đại nàng đã từng xem nam nhân khỏa thân hoàn toàn!?

Nam nhân miệng co
giật, có chút ù ù tai thoáng qua rồi rất nhanh cười xấu hổ thả tay ra khỏi áo
nàng:


xin lỗi cô nương đã mạo phạm… có hay không… ta có thể…

hắn còn chưa nói hết thì đã bị nàng tiếp tục ngắt lời:


vậy thì tốt… Vậy đi được chưa!? Nam nữ thụ thụ bất thân… ta không
có chút đồ nào trên người đây này…

nam nhân sau lưng chảy mồ hôi lạnh.

có… có phải quá vô tình hay không nga…

hắn cười xấu hổ, có chút quên tình cảnh mình đang giả vờ, hỏi liền mạch:


cô nương a… ta đang bị kẻ thù truy kích, cô nương có
hay không thu lưu ta

?

Nàng có chút không kiên nhẫn đáp lại:


ta đã nói ta biết rồi… đã nói không có hứng thú mà…
ngươi có kẻ thù truy đuổi… chẳng lẽ ngươi muốn ta bị liên lụy sao??

Hắn khóe miệng run run, trong lòng có chút ý nghĩ muốn quỳ lạy cô nàng
lạnh lùng quá mức này.

Kiềm chế suy nghĩ trong lòng, hắn một lần nữa hi vọng:


cô nương…

nàng quay đầu mạnh mẽ, khóe mắt lóe sáng nguy hiểm nhìn hắn:


muốn gì!!!???

Hắn theo bản năng lắc lắc đầu rồi lại muốn tán một cái bốp vô mặt mình.

Uy! Cái hình tượng hắn xây dựng bấy lâu đâu rồi!

Nàng gật gật đầu hài lòng, phắt phắt tay ý bảo nam nhân cút đi.

Hắn thân hình run rẩy, có chút cô đơn quay lưng… lếch đi.

(mm: aiz… thật zui :)) )

Nàng tắm một lát liền đứng dậy tiến đến bờ hồ, mặc vô bộ đồ, xoay người
muốn bước đi thì bất ngờ có một thân hình to lớn khóa trụ lấy người nàng, đôi
môi nóng bỏng thở khe khẽ bên tai.

Thân hình nàng thoáng rung động vì bất ngờ, vội xoay người lại đối mặt
với đối phương.

Ngay lập tức xuất hiện trước mặt là một chiếc cằm trắng trẻo mềm mại
không chút mụn mọc.

Mở to mắt kinh ngạc ngước đầu lên nhìn khuôn mặt nam nhân, không khỏi có
chút kinh hô khi nhìn rõ đối phương toàn bộ.

Uy! Đó không phải là khất cái nam nhân hồi nãy sao???

(mm:@,@)

Nam nhân cũng cùng lúc
hạ mắt phượng quyến rũ xuống nhìn nàng, ánh mắt chạm nhau.

Nàng không khỏi ngẩn người khi nhìn ánh mắt hắn, trong lòng kinh ngạc
không thôi khi lần đầu tiên nhìn kỹ ánh mắt cùng khuôn mặt hắn.

Trừ làn da hơi dính đất cùng quần áo rách nát thì không khỏi công nhận
hắn có một khuôn mặt rất xinh đẹp cùng quyến rũ, thân hình mạnh mẽ cơ bắp cuồn
cuộn.

Nàng đôi mắt mê ly nhìn hắn, hắn cũng vậy mà si ngốc nhìn nàng.

Nàng không phải là người đẹp nhất hắn từng gặp, nhưng lại là người sở
hữu vẻ đẹp thuần thiết đáng yêu nhất mà hắn gặp, là người duy nhất làm cho hắn
– một người không tin tưởng vào tiếng sét ái tình đã phải ngã gục trước nàng chỉ sau một lần gặp
mặt thoáng qua…

Nghe qua có chút vô lý… Nạn nhân như hắn cũng thấy nó không thực tế chút nào…

Nhưng hắn hiểu được trái tim mình… Hắn cũng đã trải qua nhiều mối tình (mm: a sạch
nhé, trải qua yêu đương thuần thiết.), hắn biết rằng… Một khi đã yêu thì sẽ nói
yêu, không nên vô lý vì một nguyên do nào đó mà bỏ qua hạnh phúc của đời mình…

Môi hắn hơi hạ xuống mặt nàng, muốn hướng đến môi hồng của nàng hung hăng
ngọt ngào hôn một cái.

Môi còn chưa chạm môi thì nữ nhân phía dưới đã lấy hai bàn tay nhỏ bé che
miệng nàng ấy lại, chỉ chừa lại hai mắt mở to rất ngây thơ vô tội vạ nhìn hắn.

Hắn thoáng ngốc nhìn nàng rồi nở một nụ cười thực quyến rũ, môi không quan
tâm mà tiếp tục hạ xuống.

Chỉ thấy môi hắn hôn nhẹ lên tay nàng, cái lưỡi khẽ hé ra nghịch ngợm liếm nhẹ
lên tay nàng.

Cảm giác ươn ướt cùng vật mềm mại giảo hoạt đụng qua làm tay nàng tê rằn,
có chút ngây ngốc dựa theo thế mà ngón tay dang ra.

Nam nhân nhanh chóng dùng lưỡi lướt vào môi nàng, khẽ liếm qua môi, chạm
qua răng, cậy răng ra, lưỡi nhanh chóng tiến vào.

Nhưng chỉ dừng nhiêu đó cũng không đủ với hắn mà lưỡi hắn giới hạn cũng có nhiêu
đó, bàn tay to lớn nâng lên gỡ tay nàng ra, khuôn mặt nhanh chóng tiếp cận
khuôn mặt còn ngơ ngác của nàng.

Môi còn chưa chạm qua thì tay nàng bị hắn cầm đột nhiên dùng sức hạ xuống
rồi đáp một cái « bốp » thật mạnh mẽ lên má hắn.

Hắn mặt vung sang một bên, có chút ngơ ngác sờ lấy khuôn mặt hoàn hảo của
mình.

Uy ! mặt đẹp quyến rũ của hắn.

Nàng ngơ ngác nhìn dấu năm ngón tay hơi ửng đỏ trên má hắn rồi lại nhìn bàn
tay hơi man mác đau của mình.

Không khỏi đau lòng…

(mm : Bà già nổi thiện tâm hả ? @,@)

– Ô ô… tay ta… uy… đau quá a… mặt ngươi làm bằng gì mà dày dữ vậy hả…

Hắn khóe miệng giật giật liên tục, có chút không tin hay không mình nghe
lầm.

Nàng… nàng có phải hay không quá biến thái rồi !!!???

Nam nhân tức giận đến hộc máu mà ngất xỉu.

Lần… lần này hắn thật sự bị thương rồi…

Lúc hắn tỉnh lại, mắt đẹp khẽ mở ra, chỉ thấy cảnh tượng trước mặt mờ mờ ảo
ảo, cảm giác…

Hắn liền mở to mắt, giật mình nhìn gương mặt bảy người xa lạ cận kề đang áp
sát nhìn hắn chầm chầm.

Thấy hắn mở to mắt ra cũng làm đám bảy người không khỏi giật mình, rồi rất
nhanh bị một quả bom dội từ cằm xốc thẳng lên óc.

Chỉ thấy nam nhân vội bật người dậy tỉnh dậy…

Thật ra việc này cũng không có gì lớn lao nếu trừ đi việc nơi nó « hạ
cánh » , chỉ thấy đầu nam nhân chạm một cách nhẹ nhàng « bộp »
một tiếng lên cầm bảy con người nhiều chuyện nhìn hắn nãy giờ.

Hắn không khỏi ngây ngô xoa xoa đầu trong ánh mắt hâm dọa xen lẫn oán hận
của bảy nạn nhân.

Grừ grừ… tức chết bọn họ mà…

….

Nhìn tràng diện lộn xộn nguyên đoàn trước mặt, nàng trong lòng không khỏi cảm
thấy hả hê.

Nhếch miệng thần bí cười đểu một cái.

Lại rốt cuộc sau một hồi ì xèo qua lại thì chín người cũng “ôn hòa” nhìn nhau
trong sảnh lều.

Người nhìn ta, ta nhìn người, khung cảnh tựa như ôn hòa nhưng lại không hề
ôn hòa chút nào.

Nàng ngồi lên một mỏm đá, ra dáng thủ lĩnh mở miệng đầu tiên :


ngươi tại sao lại làm thế với ta…

nói xong nàng không khỏi muốn cắn đầu lưỡi của mình.

Thôi chết ! mất hình tượng quá… sao lại lôi bản thân vào ngõ cụt chứ !!!???

Nam nhân có chút ngơ rồi lại nhìn thấy khuôn mặt hơi ửng đỏ vì xấu hổ của
nàng, đôi mắt lóe lên tia cưng chiều, miệng nhếch lên mặt dày vui vẻ nói :


nàng hỏi chuyện đó sao ? Đó đương nhiên là nhu cầu
sinh lý của mỗi người cùng tiếng gào thét của trái tim mà xãy ra rồi, nàng biết
không… người ta nói tình dục chính là một hành động thuần thiết và cao cả nhất…
ngoài ra nó còn mang ý nghĩ…

hắn còn chưa nói xong thì nàng đã mặt đỏ như máu chạy đến ngăn miệng không
biết ngượng đó lại.

nam… nam nhân này quá mặt dày đi !!!

Hắn bị bịt miệng liền cũng không nói nữa, đôi mắt cún con vô tội nhìn nàng.

Ô ô… hắn có nói gì sai sao…

(mm : a ko sai, a chỉ mặt dày thôi@,@)

Nàng trừng mắt nhìn hắn rồi trước ánh mắt tập trung của mọi người mà lôi
hắn vào lều trong tâm tình.

Ngoài sân chỉ còn một mảnh im lặng, cả đám nhón bước chân ghé sát tai
lên tấm lều để “thu nhập thông tin”.

Chỉ nghe… “bộp” một tiếng động rất nhỏ.

Trong lòng mọi người không khỏi hào hứng.

Hot… hot nha!!!

….

Thật ra trước đó còn một vài thanh âm nữa mà mọi người không nghe kịp,
đó là … “ phi phi phi…”

Khung cảnh cũng chẳng khác trong tưởng tượng của mọi người là mấy.

Thân thể áp sát nhau, hơi thở đôi bên xen lẫn hòa quyện, thậm chí còn
ngửi thấy mùi hương cơ thể của đối phương.

Có điều… lúc này nam nhân muốn động cũng động không được vì tay áo chân
áo cùng phần vải dư ra bên cạnh ngực hắn đã bị hàng loạt phi tiêu gâm chặt vào,
còn tiểu đệ đệ thì bị nàng cầm trong tay tiểu dao như có như không lướt qua lướt
lại chỗ hiểm.

Vốn tính hắn phớt đời, nay lại không nhịn được mà chảy mồ hôi.

Ngày hôm nay chính là ngày chảy mồ hôi nhiều nhất trong suốt quãng đời
sống hai mươi năm của hắn!!!

Nàng thân hình hơi áp vào hắn, đẩy hắn lên giường, một chân co lên đặt
vào khoảng hai chân hắn giang ra, có chút ranh mãnh nhìn hắn như nhìn một người
chết, nở nụ cười ngọt ngào một chút rồi gằn lên từng tiếng hỏi:


nãy ngươi vừa nói gì a…

hắn không khỏi cười cười có chút ngại ngùng như một cô vợ nhỏ, muốn lấy
tay lên gãi gãi đầu thì bị vướng lấy vì những phi tiêu cắm trên tay áo, không
còn cách nào khác liền mỉm cười làm hòa:


ai da… cô nương bình tĩnh a… dao gâm không có mắt a…
trước… trước tiên phải hạ dao xuống đã… tiếp theo… á á… không không… không phải
ý ta là ý này!!!

Hắn giật nảy mình khi thấy nàng đang ngoan ngoãn hạ đao xuống, khuôn mặt
biểu cảm sinh động từ từ hạ đỉnh nhọn của đao xuống chỗ hiểm của hắn.

Nàng nâng mặt lên, chớp chớp mắt làm như cực kỳ ngây thơ hỏi:


hả?

thở phào nhẹ nhõm khi thấy nàng dừng động tác lại, thân thể hơi cứng
ngắt uốn éo trong phạm vị hẹp dã man.

Aiz… tin phúc hắn nga… xem ra phải khổ dài dài rồi…

đám người phía ngoài vừa nghe vừa chảy máu mũi ~tong tong~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN