[Xuyên không] Nữ phụ, nổi loạn đi!
Chương 7: Tại sao? Hắn vẫn không thể hát?!
Ăn xong cái bánh mì Linh Vũ lại gọi thêm vài món vặt nữa
Đang yên đang lành một nữ sinh tóc xanh chuối đi đến
Nữ sinh tóc xanh chuối này là Như Mỹ – Một kẻ thù của nguyên chủ
Chuyên đi cà khịa với nguyên chủ (cũng là nữ phụ). Sau lưng cô ta là hai nữ sinh khác
” Thật đáng thương! Sao lại ăn một mình thế kia? chậc…chậc bị Lãng ca bỏ rơi rồi sao? ” Như Mỹ dáng vẻ kiêu ngạo khoanh ta trước ngực nhìn cô chảnh chọe nói
Linh Vũ bình thản lau tay, mắt liếc nhìn lên ngực Như Mỹ rồi lại nhìn xuống ngực mình
Linh Vũ: “…” Khác biệt quá lớn!
Tại sao đều là nữ phụ với nhau mà cô ta to hơn!
” Nghe nói mày bị chuyển xuống lớp E sao? Có phải do kỹ năng yếu quá không? Haha… ” Như Mỹ che miệng cười hai nữ sinh đằng sau phụ họa theo
” Một đứa lớp A lại đi nói chuyện với một đứa lớp E thì chắc ngươi còn hơn cả ta đó “
” Mày nói cái gì!? ” Như Mỹ nhướn mày ngừng cười
” Ý tôi là ngực to mà não ngắn ” Cô chỉ vào đầu mình cười nhạt
” Mày! ” Như Mỹ đỏ mặt vì tức giận
Linh Vũ cầm một ly nước lọc trên tay hất vào người Như Mỹ. Vì là đồng phục màu trắng lên chiếc áo bên trong dần lộ ra
Mọi người Ồ lên
” Xin lỗi tôi không cố ý ” Linh Vũ nhún vai lè lưỡi
” Tao sẽ không tha cho mày đâu! ” Như Mỹ căng mặt tức giận mượn áo khoác của nũ sinh kế bên mặc vào nhanh chóng rời đi
Linh Vũ: “…” Như vậy liền xong rồi sao?
Sao không xử lý luôn đi?!
Tất nhiên điều cô biết chính là gia thế của Như Mỹ còn kém hơn nguyên chủ lên cô ta không làm gì được
” Bạn…không sao chứ? ” Một nữ sinh trông khá nhút nhát đi đến
” Không sao ” Linh Vũ lắc đầu nhẹ
” Mình…mình là Thảo Hà…từng bị bọn họ bắt nạt…lúc nãy mình rất lo cho cậu ” Thảo Hà rụt rè nói
” Ừ, cảm ơn ” Linh Vũ chống bàn đứng dậy
” Mình có thể…làm bạn không? ” Thảo Hà ngại ngùng nói
Linh Vũ trầm mặc một lúc
” Cậu nên tìm một người bạn tốt hơn tôi thì hơn ” Cô đưa lưng bước đi một bước
” Chúc may mắn ” Để lại một câu rồi rời đi
Cô chính là không muốn trở thành bạn ai hết!
Cô gái đó sau này cũng sẽ trở thành bạn của nữ chính Ngọc Khiết chứ không phải cô!
Linh Vũ một đường thẳng đi lên tầng, đến giữa hành lang cô dừng lại
Quên mất mình bị mù đường!!
Lớp ở chỗ nào bây giờ?!
…
Chìm trong bóng tối _ Nối thoát…
Ở nơi đâu_Ai sẽ hiểu tôi…
Cho đến đường cùng_
Một giọng hát trầm thấp có một tia u buồn vang lên trong phòng đạo cụ kèm theo là một tiếng đàn guitar
Nói sao nhỉ? Giọng hát rất dễ nghe
Bài hát rất hợp cho những người đã lâm vào bóng tối, cô đơn và lạnh lẽo giống nhừ cô…
Linh Vũ thử nhòm vào phòng đạo cụ chỉ thấy một nam sinh đang ngồi gần cửa sổ, trên đùi là một chiếc guitar gảy rất đều theo tiếng hát
Ánh nắng chiếu vào nam sinh
Đây chẳng phải là Từ Minh Triệt đây sao?!
” Chìm trong_ khụ…khụ ” Minh Triệt ngứt đoạn ho thật nặng
” Mẹ kiếp! ” Minh Triệt siết chặt cây guitar trên tay
Tại sao? Hắn vẫn không thể hát?!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!