Xuyên Nhanh: 108 Cách Công Lược Nam Thần
Chương 41: Công chúa dương cầm: Quân thiếu, chào anh 11
Nói cũng hay quá.
Sở Phù chưa kịp nói gì thì tự nhiên đầu đau nhức, trong đầu đột nhiên xuất hiện vô số kí ức mới khiến cô đau đầu hoa mắt.
Trong số ký ức mới này, có thêm thông tin về Vệ Khinh Thiền.
Vệ Khinh Thiền bao lâu nay vẫn luôn âm thầm làm việc cho chính phủ, ý đồ muốn tìm hiểu về cái chết của cha mẹ cô ấy và chân tướng sự việc anh trai vừa bị truy nã đã mất tích.
Vệ gia tổ tông đều là công thần khai quốc, cha Vệ mẹ Vệ đều là một lòng vì nước, tính tình cũng ôn hòa nhân hậu, anh trai cũng vì quốc gia làm không ít chuyện, Vệ Khinh Thiền không thể để cho bát nước bẩn này làm vấy bẩn thanh danh gia tộc.
Cho nên ngầm ước định với chính phủ, dùng thân phận và nghề nghiệp của Vệ Khinh Thiền hỗ trợ tìm các thông tin mật luẩn quẩn trong hào môn và giới nghệ sĩ.
Lúc này, Vệ Khinh Thiền chuẩn bị đi đến M quốc tham gia đại hội dương cầm, người bên trên nói muốn cho cô một đội người yểm trợ, coi như là bảo vệ cô.
Trùng hợp người kia chính là Thân Dục Chi.
Từ bảo tiêu một bước thành bạn trai?
Nếu biết sớm muộn cũng sẽ chạm mặt hắn, Sở Phù chưa chắc đã liều mình làm một màn như thế này, quả nhiên thế giới cấp E thôi cũng đã có chút bẫy rập rồi.
Cô bày ra bộ dáng kinh ngạc: “Người được cử đến để cùng tôi sang M quốc, là anh?”
Bình thường cô sẽ không để ý đến đội ngũ phụ trách bảo vệ an toàn lắm bởi vì cũng chỉ gặp mặt một hai lần vì công việc. Cho nên khi bên trên nói người phụ trách đội ngũ lần này sẽ không tới gặp cô, cứ yên tâm sang thẳng M quốc, cô cũng không nghĩ nhiều, nhiều một chuyện còn không bằng ít đi một chuyện.
Mà anh trai nguyên chủ, Sở Phù cũng chưa có được tư liệu, người này đã chết hay đã cải trang lẩn trốn nơi khác, cô hoàn toàn không biết được. Dựa theo kí ức trong đầu, anh trai nguyên chủ cùng Thân Dục Chi chính là không phân cao thấp, đều là những người giỏi giang hơn người, chờ minh oan cho anh trai nguyên chủ xong, cô có thể ngoan ngoãn trở lại làm một tiểu bại hoại vô cuông dồi nghề, không, một tiểu công chúa dương cầm vui vẻ khoái hoạt là được.
Nghe cô hỏi như vậy, Thân Dục Chi có chút xấu hổ ho nhẹ một tiếng, “Khụ, hôm ấy bận, chưa thể đến chào hỏi được…”
Thực ra hôm ấy Thân Dục Chi vừa mới trở về, đã bị mẫu thân đại nhân nhốt trong nhà, không cho đi ra ngoài. Hắn có tư liệu về Sở Phù trong tay, cho rằng đối phương ít khi đi ra ngoài, nguy hiểm cũng không quá nhiều, bất quá là một nữ hài mảnh mai gầy yếu, không cần phiền toái cô làm gì.
Đến lúc cần gặp mặt, hắn lấy thân phận bảo tiêu của Hoa Chi, trộm đổi người là được, dù sao mỗi lần cần, đều mượn thân phận của hắn. Chỉ là không nghĩ tới, nhiệm vụ lần này còn chưa bắt đầu, hắn đã cùng đối tượng bảo vệ nháo loạn thành thế này.
Nghĩ lại mỗi lời nói mỗi hành động của bản thân mình ngày hôm qua, không khỏi ảo não một phen.
Đêm qua buột miệng nói “Đây là bạn gái ta” với những người kia… rõ ràng hắn có thể nói đây là em dâu của hắn…
Hay là ngay từ lúc bắn đầu, hắn…
“Không, không làm!” Sở Phù nhanh chóng cự tuyệt.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!