[Xuyên Nhanh] Bạn Gái Cũ - Người Phá Hỏng Thế Giới - Chương 2: Vương Phi thế thân (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
154


[Xuyên Nhanh] Bạn Gái Cũ - Người Phá Hỏng Thế Giới


Chương 2: Vương Phi thế thân (1)


Dịch giả: Thiên Di

Câu chuyện xảy ra ở vương triều Đại Hạ hư cấu. Triều đại này giàu có, phồn hoa, bá tánh yên vui. Người đứng đầu Đại Hạ mang họ Hiên Viên, hiện giờ bệ hạ đang tuổi tráng niên, mấy hoàng tử đang thành niên cũng dần dần bộc lộ tài năng trên triều đình, mà nam chính của thế giới này là Ngũ hoàng tử không được yêu thích nhất Hoàng triều. Ngũ hoàng tử bị tàn tật bẩm sinh, mà mẹ đẻ lại là một cung nữ nên không được Bệ hạ và Thái hậu thích, cũng chính vì thế, lúc 16 tuổi, khi vừa thành niên, Ngũ hoàng tử Hiên Viên Khanh liền rời khỏi Hoàng cung, chuyển tới sống ở phủ Cần Vương do Hoàng thượng ban cho. Tới năm thứ hai, Ngũ hoàng tử vừa tới tuổi kết hôn nhưng chẳng có ai nguyện ý gả con gái của mình cho một vị hoàng tử vừa bị tàn tật lại không được yêu thích. Tháng tám năm đó, Ngũ hoàng tử đột nhiên sinh bệnh nặng, Quốc sư xem mệnh cho hắn, yêu cầu tìm một nữ tử tương hợp bát tự để xung hỉ.

Mà người có bát tự tương hợp với Ngũ hoàng tử chính là con gái của Ngự Sử đại nhân.

Con gái của Ngự Sử đại nhân tên là Diệp Tri Họa, người cũng như tên, là một mỹ nhân tài mạo song toàn, vừa mười lăm tuổi đã có rất nhiều đệ tử con quan tới cầu thân.

Sau khi biết được con gái mình có bát tự tương hợp với Ngũ hoàng tử, Ngự Sử đại nhân thực sự ưu thương vô cùng. Ngự Sử phu nhân cũng rất đau buồn. Diệp Tri Họa là người rất thông minh, vì bát tự của nàng ta chỉ có người trong nhà biết, hiện tại bên Hoàng thượng cũng không biết người đó là mình.

Nàng ta nhớ ra trong nhà còn có một vị thứ muội chỉ sinh sau mình một canh giờ, vì thế liền nảy sinh ý định thay mận đổi đào.

Tuy rằng Ngũ hoàng tử không được sủng ái nhưng vẫn là Vương gia, chủ động giao thứ muội ra không những có thể giấu được thân phận của mình mà Bệ hạ còn sẽ càng thưởng thức người trong nhà mình hơn.

Hơn nữa, Diệp Tri Họa biết thứ muội kia là người yếu đuối nhu nhược, người vô tài vô đức như thế sau này cũng chẳng gả được cho người tử tế, mình là tỷ tỷ lại có lòng tốt đưa nàng ta gả đi làm Vương phi, quả thực là một chuyện cực kỳ tốt.

Vì thế, sau khi một nhà Ngự Sử đại nhân cùng bạc với nhau liền quyết định làm theo cách của Diệp Tri Họa, đưa thứ muội Diệp Tri Cẩn của nàng ta tới phủ Cần Vương để xung hỉ cho Hiên Viên Khanh.

Mà Diệp Tri Cẩn không được Diệp gia sủng ái, mẹ nàng ta cũng chỉ là một tiểu thiếp, nàng ta không thể kháng lại được sự sắp xếp của gia tộc, chỉ có thể ngồi lên kiệu hoa tiến vào phủ Cần Vương.

Nhưng không ngờ, Diệp Tri Cẩn tính tình nhu nhược không biết bị cái gì mà lại đi kích thích Hiên Viên Khanh vốn rất nóng tính, đêm động phòng hoa chúc liền đổ máu tại chỗ. Ba ngày sau, Diệp Tri Cẩn lần nữa mở mắt ra, cả người hoàn toàn thay đổi.

Đúng thế, Diệp Tri Cẩn chết, hiện tại sống trong thân thể Diệp Tri Cẩn là một linh hồn đến từ thời không khác.

Người này bị xuyên không.

Vì thế, lúc này Diệp Tri Cẩn mới chính thức trở thành vai nữ chính, nàng ta dùng kinh nghiệm sống và làm việc ở thế giới cũ của mình để lấy được hảo cảm của Hiên Viên Khanh. Cuối cùng, Hiên Viên Khanh liền nảy sinh tình cảm với nàng ta.

Tới lúc này, Hiên Viên Khanh mới nói cho Diệp Tri Cẩn biết thực ra hắn đã sớm khỏe mạnh, mấy năm nay vẫn luôn mưu đồ ngôi vị Hoàng đế, mà cái gọi là “Bệnh nặng xung hỉ” chỉ là tuồng kịch do hắn và Quốc sư bày ra. Bọn họ muốn kéo Diệp gia gia nhập con thuyền này, không ngờ Diệp gia lại thay mận đổi đào, cũng nhờ chuyện này mà Diệp Tri Cẩn mới gặp được Hiên Viên Khanh.

Sau đó, Hiên Viên Khanh và Diệp Tri Cẩn cùng nhau bày mưu tính kế, cuối cùng đoạt ngôi thành công, Diệp gia vì đứng ở bên phía Tam hoàng tử, sau khi Tam hoàng tử thất bại liền bị xử trảm cả nhà. Đại kết cục là Hiên Viên Khanh quân lâm thiên hạ, Diệp Tri Cẩn trở thành Hoàng hậu, mẫu nghi thiên hạ.

Đúng thế, cốt truyện nguyên bản là như thế. Nguyên bản.

Mà trên thực tế, bây giờ là Diệp Tri Họa trước khi chết đã được Diệp Tri Cẩn nói cho biết chuyện nàng ta xuyên không tới, còn Diệp Tri Cẩn chân chính đã sớm chết rồi.

“Cho nên đừng nói với ta chuyện máu mủ tình thâm cái gì, muội muội của ngươi đã bị các ngươi hại chết lâu rồi.”

Diệp Tri Họa bị chém đầu trong sự khiếp sợ, kinh ngạc, hối hận và vô tận không cam lòng, oán niệm của nàng ta lan tràn không tan, vì thế nàng ta được Trọng sinh.

Lại nói, Diệp Tri Họa thực ra cũng là thiên tài cực phẩm. Nàng ta sinh ra ở vương triều Đại Hạ, lại là tài nữ được người người ca ngợi, sở dĩ nàng ta chướng mắt Hiên Viên Khanh cũng không hải vì địa vị của hắn thấp, mà vốn dĩ Diệp Tri Họa đã sớm có người trong lòng.

Năm đó để muội muội gả chồng thay mình, một là nàng ta không muốn từ bỏ tình yêu của bản thân, hai là nàng ta thực sự nghĩ rằng kế hoạch này đối với gia tộc, với cha mẹ, với chính mình, thậm chí với thứ muội đều tạo ra cục diện tốt nhất.

Ai mà ngờ được muội muội của mình chết thảm dưới tay của Hiên Viên Khanh ngay trong đêm động phòng chứ? Mà nữ yêu tự xưng xuyên không tới kia không chỉ chiếm cứ thân thể của muội muội, còn cấu kết với Hiên Viên Khanh làm việc xấu, không chỉ hại chết nam nhân mà nàng ta yêu thương nhất, còn hại Diệp gia bị xử trảm cả nhà.

Diệp Tri Họa hối hận, nàng ta không cam lòng.

Vì thế, nàng ta sống lại.

Lúc Diệp Tri Họa trọng sinh thì Diệp Tri Cẩn đã gả vào phủ Cần Vương được một tháng, lúc này Diệp Tri Cẩn chân chính đã chết.

Diệp Tri Họa đã biết muội muội mình bị một người lạ xuyên qua chiếm lấy thân thể, rốt cuộc nàng ta đã sống qua một đời, lại nổi danh là tài nữ, vì thế bình tĩnh làm theo hết thảy những gì mình biết ở kiếp trước. Diệp Tri Họa bắt đầu bước lên con đường nữ phụ nghịch tập và phản kích.

Chuyện đầu tiên nàng ta muốn làm chính là thổ lộ với Hiên Viên Duệ. Người đàn ông này là người nàng ta vẫn luôn ái mộ ở đời trước nhưng không dám nói ra, Diệp gia cũng vì Diệp Tri Họa khuyên bảo mới đứng ở bên trận doanh của Hiên Viên Duệ.

Mà nói tới Hiên Viên Duệ, đây cũng là nhân vật số một, số hai. Chỉ số thông minh của hắn rất cao, EQ cũng cao, lại anh tuấn, cho nên trong Hoàng tộc, hắn là người được ủng hộ nhiều nhất, cũng là người được ủng hộ lên ngôi Thái tử nhất.

Diệp Tri Họa tin tưởng với sự trợ giúp của mình, Hiên Viên Duệ nhất định sẽ thắng được đám người Hiên Viên Khanh.

Vì thế, sau khi Diệp Tri Họa trời xui đất khiến được gả vào Vương phủ của Hiên Viên Duệ, đại chiến giữa hai phe phái bắt đầu được triển khai chính thức.

Còn kết cục giữa hai bên thì tất nhiên là sau khi Diệp Tri Họa sống lại đã nghịch tập thành công.

Hiện tại, “âm mưu quỷ kế” của Hiên Viên Khanh đã bị phát giác, Diệp Tri Cẩn cũng bị gán cho danh hiệu “yêu ma”, hai người sẽ bị xử tử trong vòng một canh giờ nữa.

Tô Vãn nghĩ nếu không phải mình tiến vào làm nhiệm vụ lúc này thì có lẽ thế giới này đã sắp đi tới đại kết cục hoàn mỹ rồi.

Thật đáng tiếc, bởi vì, cô đã tới rồi!

“Khụ khụ, khụ khụ.”

Từ sau tầng tầng lớp lớp màn rủ truyền ra tiếng ho khan tê tâm liệt phế của thiếu nữ.

Nghe được tiếng ho, một tỳ nữ áo xanh hoang mang kéo màn che ra, lo lắng hỏi: “Quận chú, Quận chúa, người tỉnh rồi?”

“Ừ.”

Vẻ mặt Tô Vãn tái nhợt, “suy yếu” ngước nhìn tỳ nữ ở trước mắt mình.

Tỳ nữ này tên là Lục Chu, là tâm phúc, cũng là người duy nhất hiện tại có thể ở bên cạnh nguyên chủ.

“Lục Chu, biểu ca đâu rồi? Ta muốn gặp biểu ca?”

Nghe thấy Tô Vãn vừa tỉnh đã hỏi tới nam nhân kia, biểu tình của Lục Chu cực kỳ đau xót: “Quận chúa, Vương gia ngài ấy, Vương gia ngài ấy… tới pháp trường rồi.”

Hôm nay làn gày Hiên Viên Khanh bị chém đầu, Hiên Viên Duệ là người thắng cuộc nên tất nhiên phải tự mình tới xem rồi.

Đối với câu trả lời của Lục Chu, Tô Vãn cũng không ngoài ý muốn, nhưng nghĩ tới hình tượng yếu đuối Bạch Liên Hoa của nguyên chủ, Tô Vãn liền lập tức rưng rưng đôi mắt nhìn về phía Lục Chu: “Lục Chu, có phải, có phải biểu ca sẽ không tới thăm ta nữa không?”

Từ sau khi bị Hiên Viên Duệ nhốt vào lãnh uyển, sức khỏe của nguyên chủ càng ngày càng yếu, ngày nào cũng chìm trong mê sảng, rất ít khi tỉnh táo, mà mỗi lần tỉnh táo đều sẽ dò hỏi như thế.

Nhìn ánh mắt tràn đầy kỳ vọng của Tô Vãn, Lục Chu nhìn về một nơi khác theo bản năng.

Trong Vương phủ đang chuẩn bị làm hỉ sự, Quận chúa nhà nàng ta đã bị phế vị Vương phi, mà nữ nhân tên Diệp Tri Họa kia sẽ nhanh chóng từ một trắc phi không có phong hào trở thành Vương phi duy nhất trong Vương phủ này.

Những việc này, Lục Chu không dám nói cho Tô Vãn, nàng ta biết quận chúa nhà mình từ nhỏ sức khỏe đã không tốt, hiện tại càng yếu đuối không chống đỡ được, không thể chịu đựng được bất kỳ loại kích thích nào.

Cho nên Lục Chu chỉ có thể lựa chọn im lặng, đồng thời trong lòng càng hận Diệp Tri Họa hơn.

Rốt cuộc nữ nhân kia dựa vào cái gì chứ?

Còn không phải vì một năm trước, Vương gia uống say ở dạ yến rồi qua đêm với ả ta sao? Có cần phải nháo đến mức mọi người đều biết, bức Vương gia buộc phải cưới ả vào phủ không?

Vương gia cũng thế, năm đó rõ ràng đồng ý sẽ cả đời đối xử tốt với Quận chúa, vậy mà từ sau khi nữ nhân kia vào phủ, Vương gia liền dần dần lãnh đạm với Quận chúa.

Đúng thế, là do sức khỏe của Quận chúa không tốt, không thể hầu hạ Vương gia, nhưng Quận chúa có muốn thế đâu?

Con hồ ly tinh kia thừa dịp sức khỏe Quận chúa không tốt liền câu dẫn Vương gia, còn mang thai nữa, Quận chúa vì tức giận và đau khổ mới đi tìm ả ta lý luận, kết quả hai người cùng rơi xuống hồ, làm hại ả hỏng thai, chẳng lẽ Quận chúa không buồn sao?

Lúc này, trong đầu Lục Chu đang suy nghĩ miên man không thể dừng lại, Tô Vãn chỉ lẳng lặng ngồi ở trên giường, cố gắng diễn tả tâm tình của mình.

Nguyên chủ này cũng tên là Tô Vãn, đây là bàn tay vàng mà cô được mang, Người phá hư thế giới khi tiến hành làm nhiệm vụ đều được lựa chọn mang theo một cái phụ trợ, Tô Vãn chọn mang theo tên của mình…

Cô không thích dùng tên của người khác, loại phụ trợ này của cô không dùng được vào việc gì ngoài việc sửa đổi tên trong cốt truyện mà thôi.

Nhưng với Tô Vãn như thế cũng đủ rồi.

Bởi vì so với nữ trọng sinh hay xuyên không, cô còn được biết thêm về cốt truyện nữa, đây đã được coi là phụ trợ lớn nhất rồi.

Lúc trước, khi mở hồ sơ ra và đọc được cốt truyện này, Tô Vãn cũng cảm thấy rất kinh ngạc. Diệp Tri Họa kia cũng thật kỳ diệu, nàng ta cảm thấy mình vẫn luôn yêu Hiên Viên Duệ, yêu cực kỳ cẩn thận và hèn mọn, cho nên sau khi Hiên Viên Duệ uống say, nàng ta mới có thể không cầm lòng được mà giữ hắn ở lại qua đêm? Mà chuyện bị phát hiện ra lại không cầm lòng được, muốn giúp hắn giải vây nên nháo cho chuyện này càng lớn hơn, cuối cùng bị Hoàng thượng tứ hôn?

Được chứ, dù sao ngươi cũng đã được gả vào Vương phủ, cũng biết vị Quận chúa Vương phi kia không sống được bao lâu, cho nên ngươi mới ẩn nhẫn đúng không? Thế sao giờ ngươi lại không ẩn nhẫn nữa?

Ngươi còn dám nói với lẽ đương nhiên rằng dù sao Quận chúa đoản mệnh, sớm muộn gì cũng chết, cho dù bị rơi xuống nước nhiễm bệnh nặng cũng là do số của nàng? Không phải lỗi của ngươi sao?

Sau đó mất đi đứa con, ngươi liền khẳng định Quận chúa đoản mệnh kia chẳng khác nào Diệp Tri Cẩn, chính là sói đội lốt cừu?

Người có suy nghĩ kỳ diệu như thế, ngẫm lại vẫn còn thấy choáng.

Kỳ thật, về căn bản mà nói, nguyên chủ Quận chúa này vốn là thanh mai trúc mã được hứa hôn từ nhỏ với Hiên Viên Duệ, trước khi Diệp Tri Họa trọng sinh, hai người là một đôi phu thê ân ái làm người ta ngưỡng mộ. Theo lịch sử hoàng tộc ghi lại, dù sau đó Quận chúa có chết đi thì Hiên Viên Duệ vẫn rất yêu nàng.

Nhưng kiếp này, Diệp Tri Họa trọng sinh, nàng ta lặng lẽ xâm nhập vào cuộc sống của Hiên Viên Duệ. Không biết có phải vòng sáng của người trọng sinh quá lấp lánh hay không mà sau khi Hiên Viên Duệ thường xuyên tiến hành vận động giao lưu trên giường với nàng ta thì nghiện luôn, ngày đêm thương nhớ, dần dần hắn liền lạnh nhạt với Vương phi của mình. Sau đó, lại vì Diệp Tri Họa mất đi đứa con, hắn còn tin lời của Diệp Tri Họa, cảm thấy Tô Vãn là kẻ lòng dạ độc ác, hại chết đứa con chưa chào đời của mình.

Vì thế, Tô Vãn trở thành vật hy sinh, từ Quận chúa Vương phi được yêu thương biến thành Vương phi bị phế nhốt trong lãnh uyển.

Thật ra, cái vai vợ cũ không phải món ưa thích của Tô Vãn. Tô Vãn luôn nhập vào loại vai cao cấp có tên là “bạn gái cũ”, hơn nữa, cô còn mắc bệnh ám ảnh cưỡng chế nữa.

Cô không thích tiếp xúc thân thể với nam chính hay bất kỳ người đàn ông nào.

Nhưng, trong hồ sơ này, Tô Vãn có thể phá lệ. (Không phải vì một vạn điểm tích lũy đâu nha.)

Bởi vì sức khỏe của Tiểu quận chúa luôn rất kém nên nàng và Hiên Viên Duệ chưa từng động phòng.

Hơn nữa, ở thế giới này, Tô Vãn cảm thấy Diệp Tri Họa cũng thật đáng ăn đòn, kiếp trước nàng ta tự cao tự đại cho rằng mình thông minh tuyệt đỉnh, đẩy thứ muội cho Ngũ hoàng tử mới là nồi tròn úp vung tròn, nồi méo úp vung méo, người vô dụng thì phù hợp với Hoàng tử vô năng, quả thực là xứng đôi vừa lứa! Đây là cái loại tâm lý quỷ gì chứ?

Thế mà sau khi sống lại còn luôn nói nữ nhân xuyên không kia hại chết muội muội của mình, loại người này thật khiến người ta cạn cmn lời.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN