Xuyên Nhanh Đại Lão Nàng Luôn Ngụy Trang
Chương 2
“Là Y Y không nỡ ta, Y Y ngươi thật dũng cảm, cám ơn ngươi.” Lộ Thiệu Quân lau một chút nước mắt khoé mắt: “Cám ơn ngươi, Y Y.”
Phù Gia nháy mắt nhìn nam nhân khóc đến cặp mắt đỏ bừng. Lúc nàng chớp mắt, phảng phất như hồ nước trong suốt gợn sóng, nhộn nhạo từng tầng từng tầng sóng xinh đẹp.
Đôi mắt nàng phá lệ mê người, nàng nhìn nam nhân đầy nước mắt trên mặt. Lộ Thiệu Quân có chút cuống quít lau sạch nước mắt: “Khiến Y Y chê cười rồi.”
Bác sĩ kiểm tra thân thể Phù Gia, hướng Lộ Thiệu Quân nói: “Thân thể bệnh nhân không có vấn đề, bất quá thận vẫn rất nghiêm trọng.”
Thế giới trước là trái tim, thế giới này là thận, xem ra lục phủ ngũ tạng không được lành lặn a.
Sắc mặt Lộ Thiệu Quân hơi không dễ nhìn, nhưng trước mặt Phù Gia, hắn vẫn ôn nhu an ủi: “Không có việc gì, Y Y, chúng ta chậm rãi trị, nhất định có thể chữa tốt.”
Phù Gia không nỡ rời xa thân thể ấm áp, hướng nam nhân nhẹ nhàng gật đầu, nàng nhất định sẽ phối hợp trị liệu.
Vì sao con người đều sinh bệnh, sinh bệnh còn phải thống khổ như vậy chứ?
Lúc sau, Lộ Thiệu Quân vẫn luôn làm bạn bên Phù Gia, mớm nước lau tay, thời điểm đi nhà vệ sinh, cũng là Lộ Thiệu Quân ôm đến nhà vệ sinh, sau đó lại ôm về giường.
Lộ Thiệu Quân thấy Phù Gia nhìn mình chằm chằm, cười hỏi: “Y Y, có phải ta thực mê người không.”
Phù Gia còn chưa lên tiếng, hệ thống trước la: “Gia Gia, ngươi không nên nghe lời nói ma quỷ của đàn ông, có câu nói miệng đàn ông, gạt người quỷ, hắn chính là cặn bã nam nhân.”
“Sau khi ngươi chết, hắn cùng một người lớn lên rất giống ngươi ở với nhau, còn xem người ta là thế thân, hành hạ đến, hành hạ đi, nhưng vẫn không chịu thừa nhận hắn yêu thích người đó, luôn nói người hắn yêu mới là ngươi, sau cùng tỉnh ngộ, xác định người mình yêu là ai?”
Âm thanh hệ thống đầy căm phẫn, hiển nhiên là một anh hùng bàn phím hận đời, không quen nhìn chuyện bất bình trên thế gian.
Phù Gia rất hiếu kì: “Hắn vì sao muốn làm vậy, con người thật kỳ quái nha.”
“Người nào thật kỳ quái, nói như ngươi không phải là người vậy.” Hệ thống thầm nói.
Phù Gia lập tức phản bác, “Ngươi mới không phải người, cả nhà ngươi đều không phải.”
Hệ thống: “Ngươi phản ứng dữ dội như vậy làm gì, ta vốn không phải là người.”
Phù Gia: “Ta vốn là người, nhưng ngươi lại mắng ta không phải người, ta phản ứng đương nhiên phải lớn rồi.”
Phù Gia bị Lộ Thiệu Quân ôm vào trong ngực, nàng ôm cổ Lộ Thiệu Quân. Thậm chí cảm thấy thân thể Lộ Thiệu Quân thật ấm áp, từ trong ra ngoài tản ra nhiệt lượng, cực kì ấm áp.
Phù Gia ôm chặt Lộ Thiệu Quân, y như hồ ly tinh hút tinh nguyên của người. Lộ Thiệu Quân bị nàng ôm chặt, có chút kinh ngạc cúi đầu, ánh mắt nàng rõ ràng rất trong sáng, thế nhưng Lộ Thiệu Quân không thể khống chế mà ùng ục một tiếng, nuốt nước miếng một cái.
Hắn nhanh chóng thu hồi ý nghĩ nguy hiểm trong lòng. Y Y mới vừa tỉnh lại, hiện tại sao lại có loại suy nghĩ xấu xa chứ.
Phù Gia ngoẹo đầu nhìn hầu kết Lộ Thiệu Quân, vươn tay sờ soạng một chút, làm Lộ Thiệu Quân thiếu chút nữa buông tay, trực tiếp ném người.
Phù Gia nhìn cái cằm, trong lòng suy tư, Lộ Thiệu Quân bây giờ yêu Y Y, nhưng thân thể hắn có năng lượng bị áp xuống, tựa hồ đang đè nén gì đó.
Y Y chết rồi, hắn tìm nữ nhân khác cũng được. Dù sao nhân sinh dài như vậy, cũng không thể luôn nhớ một người đã chết, cứ như thế trôi qua ngày.
Thế nhưng tại sao hắn vẫn luôn rêu rao chính mình yêu Y Y, không ngừng tự tẩy não.
Hệ thống: “Có vài người luôn thích rêu rao bản thân chung tình, sau đó hành hạ người khác hành hạ bản thân.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!