Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc Hóa
Chương 87: Ảnh đế, li hôn đi (20)
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Y Song
Beta: LoBe
___
Lật Manh ngồi xổm trong một góc xem kịch bản, cô vừa rồi đã khiến nữ chủ tức giận, hoàn mỹ xây dựng bộ mặt ác độc cho bản thân. Tâm tình tốt hơn rất nhiều.
Sáng mai, chắc chắn sẽ là các loại kịch bản vả mặtcủa nữ chủ phản công. Trên Weibo nơi nơi đều biết đến việc Lật Manh cô đã làm. Mở họp báo mời phóng viên tới dự khiến cô không xuống đài được.
Đương nhiên đến lúc đó Lật Manh sẽ không thừa nhận, còn phải tức giận cãi cọ ầm ĩ với nữ chủ nữa, tiếp tục “cuộc gặp hữu nghị” của nữ phụ ác độc và nữ chủ nữ chủ lòng dạ hiểm độc. Đến đây đi đến đây đi, come on baby, những thứ này đều là công trạng ác độc có thể đổi thành tích phân.
Lật Manh cảm thấy bản thân càng thêm can đảm. Lật Manh cúi đầu tiếp tục học thuộc kịch bản, thật ra cũng không cần đọc quá lâu, xem một cái là thuộc. Kịch bản của cô rất mỏng, rất mỏng. Chỉ có mấy lời thoại.
“Vâng, chủ nhân.”
“Được, chủ nhân.”
“Chủ nhân, ta tới phục vụ cho ngài.”
Đúng, cô diễn là một người máy. Không có bất kỳ biểu cảm gì, lời kịch chỉ có ba câu như vậy. Nhưng suất diễn rất nhiều, là đồng đội quan trọng của nam chính. Cô chỉ cần làm một đầu gỗ ở bên cạnh nam chính từ đầu tới cuối là được.
Lật Manh xem hai lần, học thuộc rồi, nhưng chưa tới vai diễn của cô, cho nên Lật Manh chỉ có thể nhàm chán lấy di động bắt đầu chơi Angry Birds.
Oái —— chim nhỏ bay ra đâm trúng một đống heo. Ha ha ha ha —— Sảng khoái.
Đánh bay thật nhiều heo.
Lật Manh chợt nhớ tới hồi bản thân phải ghi nhớ trọng điểm. “Tôi, cô nhi viện, nghèo, kiếm tiền.”
Cũng vì những thứ đó nên nữ phụ ác độc bắt đầu khoác trên người cái lốt của tiểu tiên nữ. Sau đó chờ nữ chủ tới vả mặt, nam chủ tới tung lên.
…
Lật Manh mở tài khoản ngân hàng của mình ra, nhìn thoáng qua tiền tiết kiệm. Oa ha, hai mươi vạn lẻ sáu mươi sáu đồng. Nhiều như vậy. Cảm xúc u ám của Lật Manh liền biến mất, chỉ cảm thấy tâm tình nhẹ nhàng.
Tiền nhiều như vậy nhất định phải làm từ thiện. Lật Manh lập tức vui mừng tìm tài khoản cô nhi viện quyên tiền. Lấy ra một phần mười tiền tiết kiệm, định quyên góp, ác độc nữ phụ mà. Cho dù làm từ thiện cũng không thể quá hào phóng.
Việc này cô vẫn hiểu.
Vui tươi hớn hở gõ 2, 3, 4 số không.
Đột nhiên bên cạnh có người phẫn nộ quát to một tiếng, “Không hợp ý liền không tới, Chu Trạch cũng quá kiêu ngạo rồi.”
Âm thanh lớn khiến Lật Manh sợ tới mức tay run lên. Cô phân tâm nhìn thoáng qua người nói chuyện. Đạo diễn đen mặt ném kịch bản. Phó đạo diễn sắc mặt cũng khó coi nói:
“Chu Trạch yêu cầu hủy hợp đồng, nói là trùng ngày quay với gameshow Chân Nhân Tú quan trọng, công ty thà trả tiền vi phạm hợp đồng cũng không tới.”
Chu Trạch chính là nam chính bộ phim này. Chân Nhân Tú kia là gameshow có tiếng cấp quốc gia. Là loại gameshow chỉ cần lên hình cũng có thể trong một đêm trở nên nổi tiếng. Chu Trạch là người mới, nhiệt độ không cao, muốn nổi tiếng là điều đương nhiên. Bởi vậy mới có thể làm chuyện tối kỵ của diễn viên, bỏ dở giữa chừng.
Đạo diễn tức đến nỗi thiếu chút nữa phát điên ngay tại chỗ, vì hắn khăng khăng một mực đề bạt người mới, muốn cho bộ phim nhiều cảm giác mới mẻ hơn. Lại không nghĩ sẽ gặp chuyện như vậy.
Chuyện không liên quan tới mình, bỏ qua một bên. Lật Manh cúi đầu nhanh chóng chuyển tiền, cô cũng không nhìn kỹ liền rời đi.
Bởi vì thiếu nam chính, tiến độ đoàn phim đình trệ một chút. Đạo diễn cùng phó đạo diễn bắt đầu liên hệ diễn viên khác. Hôm nay có một nhóm vai diễn, vai phụ, diễn vai xác chết nhàm chán, liền bắt đầu nhiều chuyện.
“Nghe nói đoàn phim chúng ta cứng rắn nhét một người mới không biết diễn, nghe nói là một tiểu võng hồng tuyến mười tám.”
Giới giải trí có một vòng khinh bỉ. Đóng phim điện ảnh thì khinh thường phim bộ, phim bộ khinh thường võng kịch.
Diễn viên kịch khinh thường minh tinh, minh tinh khinh thường võng hồng vân vân… Võng hồng chính là tầng dưới cùng của sự khinh bỉ. Cho nên đề tài này thoáng cái liền bạo phát hiện trường bát quái.
“Hình như vừa rồi tôi có thấy cô ta, cái mặt phẫu thuật thẩm mỹ, cũng không biết cắt bao nhiêu nhát.”
“Chắc chắn là bên ngoài thông đồng với ông chủ nào đó dùng tiền đi vào.”
“Không đúng, đoàn phim chúng ta do tập đoàn Tần thị tài trợ, sao có thể nhét tiền tiến vào, tôi đoán là cái cổ đông bụng phệ tập đoàn Tần thị kia dùng quy tắc ngầm.”
“Cổ đông Tần thị chỉ có vài vị, là ai đây.”
“Không phải là người già nhất kia chứ, cổ phần hắn ít nhất, hơn hai trăm cân* bộ dạng ghê tởm chết.”
*1 câu = 1/2 kg => hơn 200 cân = hơn 100kg
“Cũng không hẳn là cổ đông, có khả năng là giám đốc nào đó?”
Các loại suy đoán sôi nổi hỗn loạn, tất cả đều đang suy đoán tiểu võng hồng kia là do ai dùng quy tắc ngầm tiến vào. Bọn họ đứng chỗ hẻo lánh, tụm thành một vòng, mà Lật Manh vừa khéo ngồi ở một góc ngay bên chân bọn họ, vì ngồi thành một đống quá mức nhỏ xinh mềm mại nên khiến bọn họ lơ là.
Cô gái nhỏ quy củ ngồi trên ghế nhỏ, hai chân chỉnh tề khép lại, đôi tay cầm di động đặt ở đầu gối. Vẻ mặt Lật Manh nghiêm túc cúi đầu, đôi môi phấn nộn khẽ nhấp, mắt tròn tròn bình tĩnh nửa rũ, nghiêm túc nhìn chằm chằm di động.
Dù sao cũng không có chuyện gì. Chơi game xếp hình Tetris đi. Bát quái bay trên đỉnh đầu cô. Quy tắc ngầm, lão già, tiểu võng hồng đúng là không biết xấu hổ gì đó. Nhiều chuyện thì cứ nhiều chuyện, không cần che ánh sáng nha. Lật Manh đổi một vị trí, nhóm người này quá chắn sáng rồi.
Lại có người gia nhập tám chuyện, cản trở hết.
Không biết chơi game trong bóng tối sẽ cận thị sao? Cô lại chậm rì rì di chuyển chỗ ngồi một chút, đôi mắt từ đầu tới cuối không rời di động.
Một khi bắt đầu chơi game xếp hình Tetris, Lật Manh sẽ vô cùng chăm chú, không để ý mọi thứ xung quanh. Đột nhiên bốn phía âm thanh bát quái dần dần biến mất.
___
Mới thay bìa tài khoản. Tại nay phởn quá, tuôi seo phì một đống ảnh.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!