Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi! - Chương 31: Nữ thần quốc dân (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!


Chương 31: Nữ thần quốc dân (1)


Edit: caithaomauxanh

Beta: Phối Thường Lợi – ThienThienmeomeo

Sa Nhi – Shadowysady

=====================================

Sơ Tranh tỉnh lại, thì thấy mình đang nằm trên giường trong một căn phòng nhỏ hẹp, có một mùi khó ngửi bốc lên.

Cô nằm im không nhúc nhích.

Sao cô lại ở đây?

À…

Cô gặp phải cái hệ thống Vương giả của nợ gì đó, nó nói bản thân cô đã chết, phải hoàn thành nhiệm vụ thì mới có thể trở về, sau đó…

Sơ Tranh hơi nhíu mày, kí ức của cô có gì đó sai sai.

【Chị gái nhỏ.】Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên,【Vì muốn tốt cho sức khỏe của chị, một phần kí ức đã bị phong ấn a~~. Đương nhiên, vì em là một hệ thống có nhân tính lại rất biết điều, chị gái nhỏ nếu muốn biết thì có thể tùy ý tra xem.】

Cô nhớ rõ từng nhiệm vụ của mình, nhưng cụ thể từng chi tiết thì lại mơ mơ hồ hồ, không rõ ràng.

“”Không cần.”” Mặt Sơ Tranh vẫn không đổi sắc cự tuyệt, đối với cô mà nói, chỉ cần có thể trở về, mấy chi tiết nhỏ đó không quan trọng.

Kí ức mà cô bị phong ấn chỉ là những tiểu tiết, đại khái sự việc lớn thì cô vẫn nhớ rõ, cũng chẳng ảnh hưởng gì.

“”Các ngươi còn không cung cấp số liệu đi?”” Vị diện này vừa kết thúc, cô đã ngay lập tức ở nơi này, ngay cả chút thời gian thở lấy hơi cũng không có.

Thế mà dám nói là có nhân tính.

Nhân tính cái thá gì?

Một cái hệ thống chẳng hiểu là thể loại gì mà cũng không biết xấu hổ nói mình có nhân tính, mặt dày không biết xấu hổ là gì a?

【Chị gái nhỏ, mấy cái đó cũng chỉ là ảo mà thôi, chúng ta không có giống như vậy.】

【Chị gái, mau tiếp thu kịch bản của vị diện này nha ~~】

Vô số kí ức lập tức tràn vào trong đầu Sơ Tranh.

__

Thân thể hiện tại của cô gọi là Cố Sơ Tranh.

Gia cảnh là sau cấp 3 đã bỏ học, đi đến đô thị Thanh Đằng, bởi vì có đam mê diễn xuất mãnh liệt nên đã nhận một số vai quần chúng trong những khu phim trường[1].

[1]: Nguyên văn là 影视城 – Ảnh Thị Thành: Đây là chỉ chung những địa điểm phim trường được xây dựng theo 1 chủ đề/phong cách nào đó. Ngoài dùng để quay phim cũng còn dùng để tham quan:D tương đương với từ “studio”, nhưng ở dạng hoành tráng hơn nhèo:3

Ví dụ: ở Trung Quốc có phim trường Hoành Điếm rất nổi tiếng xây dựng tái hiện Tử Cấm Thành á 😉

Nguyên chủ lớn lên rất xinh đẹp, tuy xuất thân không phải con nhà nòi hiển hách, nhưng được cái tính cách rất quật cường, tuyệt đối không sử dụng quy tắc ngầm. Bởi vậy cho tới giờ vẫn chưa nhận được vai diễn nào tốt.

Cơ duyên xảo hợp, cuối cùng cô cũng thử thành công một vai diễn, còn là vai nữ phụ thứ ba.

Nhưng vai diễn còn chưa cầm nóng tay thì đột nhiên đã lại được báo là cô không cần đến nữa.

Nguyên chủ cảm thấy quá khó hiểu bèn chạy đi tìm người để hỏi, thế nhưng người còn chưa tìm được thì đã thấy bạn cùng phòng của cô – Liễu Mạn Mạn đi cùng phó đạo diễn lên một chiếc xe.

Tốt xấu gì nguyên chủ cũng đã lăn lộn trong làng giải trí nhiều năm, nhìn thấy vậy sao còn không hiểu là chuyện gì.

Sau khi Liễu Mạn Mạn trở về, nguyên chủ liền chất vấn cô ta.

Thế mà Liễu Mạn Mạn còn làm ra vẻ cây ngay không sợ chết đứng, nói rằng mình chỉ dựa vào bản lĩnh của bản thân mà thôi.

Nguyên chủ đương nhiên không thể làm gì được liễu Mạn Mạn, chỉ bằng vào vai diễn kia, Liễu Mạn Mạn một đêm thành danh, cô ta ký hợp đồng, trở thành hoa đán được nâng đỡ với một công ty quản lí lớn.

Liễu Mạn Mạn nổi lên như diều gặp gió không ngừng gặp may, mà nguyên chủ vẫn như cũ chẳng được ai biết đến. Mãi cho đến khi cô lọt được vào mắt xanh của một vị đạo diễn, ông ta cảm thấy khí chất và gương mặt của cô đều vô cùng thích hợp với vai nữ chính trong bộ phim mới của mình.

Nguyên chủ cứ nghĩ rằng cuối cùng có thể chứng minh thực lực bản thân thông qua vai diễn này.

Nhưng lại chưa kịp vui mừng bao lâu, Liễu Mạn Mạn lại đoạt mất vai diễn của cô, vị đạo diễn cũng áy náy cảm thấy không đúng lắm, cuối cùng vẫn sắp xếp một vai phụ cho cô.

Liễu Mạn Mạn tham gia đầu tư vào bộ phim, hoàn toàn có thể đá nguyên chủ ra ngoài, nhưng cô ta lại không làm như vậy, cô ta muốn giữ Sơ Tranh lại để tiện giày vò về sau.

Éo le là thế nhưng người ngoài nhìn vào thì lại thấy, tất cả là do kĩ thuật diễn của nguyên chủ dở tệ, làm chậm trễ tiến độ của đoàn làm phim.

Liễu Mạn Mạn sau đó vướng phải tai tiếng với một nam minh tinh, cô ta sợ kim chủ của mình không vui, liền đẩy nguyên chủ ra làm lá chắn cho mình.

Thân hình của nguyên chủ cùng Liễu Mạn Mạn tương tự nhau, mặt khác sau lưng Liễu Man Mạn lại có cả một ekip chống lưng, nguyên chủ lại chỉ có một thân một mình, cái tội này cô phải gánh chắc rồi.

Tên nam minh tinh kia vì muốn đổi trắng thay đen, cũng đem sự việc đẩy lên đầu nguyên chủ, còn nói cô vì tiền mà cố ý câu dẫn hắn ta để kiếm đường ngoi lên.

Lần này nguyên chủ càng thanh minh càng bị phỉ nhổ, trên mạng dày đặc các bình luận thóa mạ tẩy chay, cơ hồ muốn đường diễn của cô.

Với những bình luận tiêu cực này, lúc đầu nguyên chủ còn có thể phản kích, nhưng ngày càng có nhiều lời vu khống bịa đặt, mặc kệ cô có nói cái gì thì cũng không có một ai tin tưởng.

Cuối cùng cô không chịu nổi mà tự sát.

Một nữ diễn viên không có danh tiếng, ai mà để ý cô sống hay chết, đảo mắt một cái tin tức đó đã bị những tin tức mới dìm cho chìm nghỉm, cứ như người này chưa bao giờ tồn tại trên cõi đời vậy.

Hiện tại Liễu Mạn Mạn vừa mới đoạt vai diễn của nguyên chủ, nguyên chủ bị kích động quá mức thương tâm mà bị nhiễm phong hàn.

Thế nhưng Sơ Tranh lại không hề có cảm giác khó chịu, đúng ra là ngay khi cô vừa tới, cơ thể đã tự nhiên có chuyển biến tốt.

【Chị gái nhỏ, xét thấy biểu hiện “xuất sắc” của chị gái lần trước, em sẽ điều chỉnh một số quy tắc ở nơi này】Hai từ “xuất sắc” còn được cường điệu nhấn mạnh vào nữa.

Con ngươi Sơ Tranh mang theo ánh nhìn lạnh lẽo, hung dữ: “”Quy tắc mà mi nói muốn biến là biến được à?”

【……】Chị gái nhỏ có cần phải hung dữ như vậy không!【Em… em cũng là muốn tốt cho chị mà】

Nếu không phải do cô tối ngày muốn đánh chết người ta chứ không phải dùng tiền, thì nó cần phải lao lực như vậy sao?!

Vì để kích thích nhu cầu tiêu dùng của chị gái nhỏ, nó cũng rất khổ cực a!

Cô không thể học chị gái nhà bên được chút nào sao?

【Chị gái nhỏ chỉ cần tiêu tiền là được rồi, không cần phải đối chiếu giá trị tiền tệ với giá trị đồ vật nữa, nhưng vẫn như cũ, không được ném đi, quyên tặng, hay “đốt” tiền thật nha.】

Quy tắc điều chỉnh chẳng qua chỉ khác nhau ở chỗ, trước là đem hai đồng đi thì nhất định phải mua hai chai nước giá hai đồng, giờ điều chỉnh thành tiêu một trăm đồng mua hai chai nước cũng được nha ~

【Nhiệm vụ phụ tuyến: Mời trong vòng hai tiếng, tiêu hết một ngàn vạn (10.000.000 NDT = ~33 tỷ VNĐ). Tiền đã chuyển, xin chú ý kiểm tra và thu nhận】

Sơ Tranh: “”……””

“”Ngươi lặp lại lần nữa.”” Vừa rồi hình như cô nghe không rõ.

【Nhiệm vụ phụ tuyến: Mời trong vòng hai tiếng, tiêu hết một ngàn vạn. Tiền đã chuyển, xin chú ý kiểm tra và thu nhận】

Sơ Tranh: “”……””

Nhiệm vụ lần trước không phải đều là từ dễ đến khó sao?

Sao lần này mới bắt đầu mà đã một ngàn vạn.

Vương Bát Đản mi phét lác cái gì đấy…

【Chị gái nhỏ a, vị diện khác, đương nhiên là không giống nhau rồi.】Vương Giả giải thích,

【Hơn nữa vị diện trước là vị diện tân thủ, mục đích vốn là để chị gái thích ứng mà.】

Nó đây đúng là tri kỷ mà!

Không giống với mấy hệ thống hàng xóm lòng dạ độc ác, vừa chơi đã đưa người ta đến nhiệm vụ cấp Địa Ngục.

Sơ Tranh bưng trán, chống tay lên giường ngồi dậy.

Hai tiếng, cô tiêu thế quái nào hết được một ngàn vạn?

Mua biệt thự sao?

Mà cô cũng không biết đi nơi nào mà mua a!

Dựa vào tri thức của nguyên chủ, quả thật là không thể hoàn thành nhiệm vụ trong hai giờ.

Cô lật chiếc di động của nguyên chủ lên, điện thoại đang đè trên một quyển kịch bản, Sơ Tranh bèn lấy kịch bản ra đọc.

《Hoàng Phi Khuynh Thành》— đây là vai diễn mà nguyên chủ đã thử thành công rồi lại bị Liễu Mạn Mạn cướp mất.

Bộ phim này cũng không có quy mô quá lớn, nhưng sau khi phát sóng lại nhanh chóng nổi như cồn.

Không chỉ Liễu mạn Mạn, nhiều người cũng từ bộ phim này mà nổi tiếng.

Sơ Tranh mở điện thoại di động, màn hình đã có tin nhắn thông báo một ngàn vạn đã chuyển tới tài khoản.

Sơ Tranh tìm ra số liên hệ với đạo diễn.

Điện thoại gọi một lúc lâu mới có người nghe máy, giọng nói còn mang theo vẻ bực bội, “”Cố tiểu thư à, tôi đã nói với cô bao lần rồi, cô không thích hợp với nhân vật này nữa, lần sau có cơ hội chúng ta sẽ lại hợp tác được không?””

Hiển nhiên nguyên chủ đã gọi rất nhiều lần, đạo diễn cũng đã bị cô làm phiền đến không thể chịu nổi.

“”Tôi muốn đầu tư một ngàn vạn.””

“”Cố tiểu thư, tôi rất bận, cô nếu không có việc gì……”” Âm thanh của đạo diễn bỗng ngừng lại: “”Cô vừa nói cái gì?””

“”Tôi đầu tư một ngàn vạn.””

Đạo diễn hình như bị dọa cho giật mình, không khỏi bối rối mất một lúc.

“”Cố tiểu thư, cô đang đùa tôi sao?””

“”Tôi rất bận, không rảnh đùa với ông.””

Đạo diễn: “”……”” Lời mình vừa nói xong đã bị người ta vứt trở lại.

Cô gái này lúc trước tới thử vai, tuy rằng xuất thân chẳng ra gì nhưng lại rất xinh đẹp……

Nhưng mà cô thực sự có nhiều tiền vậy sao?.

Đạo diễn không khỏi nghi ngờ, nhưng bộ phim này của bọn họ cũng đang thực sự thiếu đầu tư.

“”Cố tiểu thư hiện đang ở đâu, chúng ta gặp mặt rồi bàn chuyện.””

“Đến phim trường gặp.” Chỗ của cô cách phim trường không xa, đạo diễn cách thì hơi xa một chút, nhưng mà gặp ở phim trường là cách nhanh nhất hiện giờ.

======================

Các thím các thím!!!

Mấy thím Beta và Editor đi ngang xin hãy ghé inbox bọn mình cùng nhau làm nha (˃̵ᴗ˂̵)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN