Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi! - Chương 34: Nữ thần quốc dân (4)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!


Chương 34: Nữ thần quốc dân (4)


Edit: Lợi Phối Thường – ThienThienmeomeo

Beta: Lợi Phối Thường – ThienThienmeomeo & Sa Nhi – Shadowysady

=========================

Vai nữ thứ 2 của《Hoàng Phi Khuynh Thành 》quả thực rất hợp với Sơ Tranh, nhân vật này là một mỹ nhân lạnh lùng, cô chỉ cần trang điểm phục sức vào, rồi đứng yên ở chỗ đó là được.

Vai diễn là một nữ tướng quân kiêu dũng thiện chiến, nhưng sau khi chiến thắng trở về, lại bị tứ hôn với nam chính.

Nam chính đương nhiên không vui, người mà người ta thích là nữ chính à nha.

Vừa vặn nữ hai cũng không thích nam chính, chỉ muốn lên chiến trường giết địch. Ở giữa cục diện rối loạn các loại âm mưu, tính tình ngay thẳng của nữ thứ hai chỉ càng bị thiệt thòi.

Về sau nữ hai bị người khác vu cáo hãm hại, nữ chính cứu cô, hoán đổi hình dạng với nhau rồi đi ra biên quan, nhiều năm sau nữ chính gặp nạn, nữ hai mang binh cứu giúp.

Vai nhân vật này giai đoạn trước và sau của bộ phim đều có không ít đất diễn, nhưng cô ấy lại không thích nam chính, cũng không biết biên kịch đây là nghĩ thế nào.

Sơ Tranh chưa thích ứng được ngay với hoàn cảnh đóng phim, mới bắt đầu bị NG* rất nhiều lần, thế nhưng đạo diễn vẫn rất nhẫn nại chỉ đạo.

(NG: No Good – Không tốt => phải quay lại)

Chờ Sơ Tranh thích ứng, tất cả liền thuận lợi hơn nhiều.

Quan trọng là khí thế trên người cô, dường như cô chẳng cần làm gì, khí chất quanh thân cũng có thể khiến người khác cảm thấy cô chính là vị nữ tướng quân dũng mãnh thiện chiến, phong lưu tiêu sái trên chiến trường.

Liễu Mạn Mạn đứng ở bên ngoài nhìn thấy, bao nhiêu âm u trong đáy mắt như trào hết ra ngoài.

Sơ Tranh diễn xong một cảnh, cảnh tiếp theo không phải diễn nên cô ngồi xuống một bên nghỉ ngơi, vừa vặn nghe thấy mấy nhân viên công tác đang bàn tán về cô.

Cái gì bị lão già bao dưỡng vân vân và mây mây.

Sơ Tranh uống một ngụm nước, bị lão già bao dưỡng à… Thế đầu tiên cô phải có một lão già nhỉ, mà cái này thì có hơi khó tìm.

Dùng tiền thuê một người?

【 Nhiệm vụ chính tuyến: Xin mời trong vòng 30 phút, tiêu hết hai vạn đồng. 】

Sơ Tranh: “……”

Thật sự bảo ta đi mướn một lão già à?

Sao mi có thể mặt dày thế hả!?

【 Chị gái nhỏ, cố lên nha, thời gian không đợi người đâu ~】

Ba mươi phút!!

Tiêu không xong tiền sẽ bị gấp đôi, thời gian còn bị giảm bớt một nửa, nói cách khác nếu bây giờ cô không tiêu hết hai vạn, thì về sau thứ chờ đợi cô chính là trong mười lăm phút phải tiêu hết bốn vạn.

Đáng sợ!

Sơ Tranh thoắt cái đứng dậy.

Mấy nhân viên bị giật mình, ngay lập tức câm miệng, dè dặt nhìn cô.

Ngay sau đó bọn họ thấy người nhân vật chính trong cuộc bàn tán mặt lạnh như tiền rời khỏi đoàn phim.

Lúc này bọn họ đang ở trong trường quay, trong này thì gần như không có cách nào để mua được thứ gì, Sơ Tranh nhanh chóng nhớ lại con đường đi vào đây rồi chạy ra ngoài, thậm chí phải xách theo trang phục diễn mà chạy.

Cũng may nơi này đều để đóng phim, cô mặc diễn phục cũng không có gì lạ.

“Chào mừng quý khách…”

Sơ Tranh chống tay lên quầy hàng: “Đồ đắt nhất, bán tôi hai vạn.”

Nhân viên bán hàng ngẩn ra.

【Chị gái nhỏ chỉ còn có hai phút a ~】

Sơ Tranh móc ra tấm thẻ, thúc giục nhân viên cửa hàng: “Quét thẻ, hai vạn.”

Nhân viên cửa hàng nuốt nuốt nước miếng, yếu ớt lên tiếng: “Quý khách…”

Sơ Tranh liếc thấy bên cạnh có mã QR, bèn nhanh chóng móc di động ra, quét mã chuyển khoản.

Nhân viên cửa hàng nghe thấy tiếng nhắc nhở vang lên, cả người vẫn còn đang trong trạng thái đờ đẫn người, tôi là ai? Đang ở đâu? Chuyện gì vừa xảy ra?

【 Chúc mừng chị gái nhỏ đã hoàn thành nhiệm vụ, hai vạn tiền thưởng đã được ghi vào sổ. chị gái nhỏ giỏi quá, không ngừng cố gắng, chị nhất định sẽ trở thành chị gái tiêu tiền lợi hại nhất a!! 】 Vương Giả hân hoan cổ vũ.

Nhưng mà Sơ Tranh chẳng hề muốn sự cổ vũ này chút nào.

Sơ Tranh chống tay xuống quầy âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tiêu tiền cũng phải giành giật từng giây, đây cmn là chuyện gì a!

Sơ Tranh phát giác được ánh mắt rối rắm của nhân viên đang nhìn mình, lập tức chỉnh đốn lại tâm trạng, thản nhiên nhìn lại: “Ship đồ đến đoàn phim Hoàng Phi Khuynh Thành.”

Sơ Tranh đẩy cửa bước ra ngoài, đến tận khi cửa đóng lại rồi, nhân viên cửa hàng mới hoảng hốt phục hồi lại tinh thần.

Làm nhân viên bán hàng đã lâu như vậy, còn chưa từng gặp được người mua đồ nào như vậy đâu.

Bên ngoài mặt trời đang nắng đến đỉnh điểm, Sơ Tranh còn mặc bộ diễn phục vừa dày vừa nặng, vừa rồi còn phải chạy nhanh nên nóng đến không chịu nổi, cô liền cởi áo ngoài ra, tuỳ ý vắt trên khuỷu tay.

Bên ngoài phim trường toàn là du khách, có người trông thấy cô liền muốn kéo cô chụp ảnh cùng.

Sơ Tranh hờ hững cự tuyệt, đi dọc theo chỗ có bóng râm quay về.

“Soái quá a!”

“Chắc là cô ấy đang đóng phim? Phim gì vậy nhỉ, ta cũng muốn hóng!”

“Chưa từng thấy cô ấy bao giờ, chắc là người mới rồi?”

“Bóng lưng thôi mà cũng đẹp đến vậy, mẹ ơi, chỉ nhìn đằng sau ta còn tưởng là anh chàng nào!”

Sơ Tranh không biết, ảnh chụp bóng lưng của mình lại bị phát tán trên mạng, dưới ánh mặt trời, một cô gái phong lưu tiêu sái, bộ ngoại bào vắt vẻo treo trên khuỷu tay, sợi tóc khẽ bay phía sau theo từng bước chân của cô, càng lúc càng xa dần.

Sau khi tấm hình này được photoshop làm mờ khung cảnh bốn phía rồi được một người post lên, tự dưng được một blogger nổi tiếng* share về, lập tức bức hình hot rần rần trên mạng.

(Nguyên văn là Đại V: Tài khoản Vip của người nổi tiếng)

Đương nhiên lúc này Sơ Tranh chưa biết, cô đang đứng ở một cái hẻm vắng vẻ, bên ngoài khu vực hẻo lánh này có một chiếc xe đang đậu.

【Nhiệm vụ ẩn giấu: Mời chị gái nhỏ đạt được tấm thẻ người tốt từ Tô Tửu, ngăn cản Tô Tửu hắc hóa. 】

Sơ Tranh chính là vì nghe thấy âm thanh này mới dừng lại, theo sự chỉ dẫn của Vương Giả, cô thấy một người thanh niên đang đứng bên cạnh một chiếc xe.

Nhiệm vụ ẩn giấu….

Sơ Tranh nhớ cô từng làm qua nhiệm vụ giống thế này ở vị diện trước, nhưng lại không nhớ chi tiếtchính xác, có điều chắc chắn là đã thành công, bằng không thì cô cũng đâu có mặt ở đây giờ này.

Người thanh niên mặc áo trắng cúi gằm đầu đứng ở bên cạnh chiếc xe. Cạnh hắn còn có một người đàn ông khoác trên mình bộ vest thẳng thớm, chân đi giầy da chỉnh tề đang nói chuyện gì đó với người ở trong xe, vẻ mặt vâng dạ nịnh nọt lấy lòng.

Nương qua bàn tay vươn ra từ trong xe, không quá khó để nhận ra đó là một phụ nữ.

Cô đứng cách đó hơi xa nên không biết bên kia đang nói chuyện gì, nhưng mà chiếc xe kia rất nhanh đã rời đi.

Người đàn ông áo vest giày da nói chuyện với chàng trai kia, cậu chỉ không ngừng lắc đầu, sợi tóc mềm mại lay chuyển nhẹ nhàng trong gió, có vài sợi bị thổi bay phất lên.

Sơ Tranh dựa vào tường, ngón tay nắm lấy áo ngoài nắn vuốt, ánh mắt lạnh nhạt nhìn sang.

Bốp ——

Người thanh niên kia bị một tát này đánh cho lảo đảo, dựa vào bức tường phía sau, đầu bị ép cúi xuống càng thấp.

Gã đàn ông tức đến hộc máu bỏ đi.

Chờ cho gã đã khuất bóng, chàng trai buông tay, sửa sang lại quần áo, rồi hắn ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Sơ Tranh.

Anh giật mình một cái, khuôn mặt vốn trắng như sứ giờ đã sưng vù, in rõ hình bàn tay năm ngón, thế nhưng vẫn không thể phá hoại vẻ đẹp tinh tế của bản thân.

Tô Tửu kéo khóe miệng, mỉm một nụ cười ngoan ngoãn dịu dàng với Sơ Tranh.

Rồi anh quay đầu, góc áo trắng tuyết dần biến mất ở chỗ rẽ của hẻm.

【 Chị gái nhỏ, sao chị không lên đi? 】Vương Giả đặt câu hỏi【 Cơ hội tốt như vậy, sao chị có thể bỏ qua a, chị là cầm thú sao? 】

Mi nói cái gì?

【… Em, em có nói gì đâu? Không có, chị gái à, em cái gì cũng không nói a… cái đó… em đưa cho chị tư liệu của Tô Tửu trước nha! 】

Tô Tửu.

Bởi vì sở hữu gương mặt ưa nhìn, nên chỉ với một bộ phim thanh xuân vườn trường đã nổi tiếng.

Nhưng cũng chỉ nổi được nhờ bộ phim này, Tô Tửu bị một thiên kim tiểu thư nào đó coi trọng, đề ra điều kiện rằng nếu theo cô, tiền tài đầu tư tùy hắn chọn, cô ta sẽ giúp hắn làm ảnh đế, muốn gì có nấy.

Đối với một thanh niên đang ở ngay độ tuổi thanh xuân mà nói, sự xuất hiện của nữ nhân này đã dập tắt hết thảy mọi khát vọng tương lai của hắn.

Hắn không đồng ý, nữ nhân liền xuất lệnh phong sát* Tô Tửu.

(Nguyên văn là: Phong sát tuyết tàng – nghĩa là không cho hắn diễn ko cho xuất hiện trên báo chí…. đối với một diễn viên như bị đóng băng ko thể làm gì và bị giấu đi)

Một đoạn thời gian không xuất hiện, trong nháy mắt, anh đã trở thành thứ đồ bỏ lỗi thời.

Sau đó Tô Tửu bị chính người quản lí của mình bỏ thuốc, đưa lên giường của nữ nhân kia, hắn vẫn trầm mặc chịu đựng, bắt đầu kế hoạch trả thù ả ta.

Đầu tiên là xảy ra chuyện ngoài ý muốn cùng những người có quan hệ với nữ nhân kia, tiếp theo là làm chết người, cuối cùng liên lụy luôn cả ả ta, mà hắn thì an toàn thoát thân.

Tô Tửu đã không thể quay đầu, cho nên tự bản thân bắt đầu sa ngã, dần xuống tay với cả những người đàn bà trong giới dám có ý tưởng không an phận với hắn.

Cuối cùng cảnh sát cũng tra ra, nhưng hắn không chờ cảnh sát tìm tới cửa thì đã tự sát.

*

Vương Giả: chị gái nhỏ thật đáng sợ, các ngươi mau đầu phiếu làm chị ấy vui nào~~

===============

Các thím cũng mau ứng cử Beta và Edit cho Team nha (づ ̄ ³ ̄)づ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN