Xuyên Nhanh: Nam Thần Lặng Lẽ Thích Ta - Chương 16: Bá Tổng Tiểu Khả Ái (16)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


Xuyên Nhanh: Nam Thần Lặng Lẽ Thích Ta


Chương 16: Bá Tổng Tiểu Khả Ái (16)


Edit: Ochibi

Nhưng trước khi gặp Lệ Đình, Thơ Ngữ Lam gặp Lệ lão trước, còn có quản gia Lệ gia.

Lệ lão năm mươi mấy tuổi cũng không hiện vẻ già, bản mặt rất uy nghiêm.

Khi ông xuất hiện nháy mắt Thơ phu nhân liền lôi kéo con gái đứng lên, “Lệ lão, đây là con gái của tôi, Ngữ Lam.”

“Ngồi đi,” Lệ lão tùy ý xua xua tay, liếc mắt quét Thơ Ngữ Lam mặc sườn xám thoạt nhìn đoan trang, ông ta không lạnh không nhạt nói, “Lệ Đình lát nữa sẽ tới đây, quản gia mang trà lên.”

Lão quản gia mang trà, thái độ đối đãi với hai mẹ con này cũng lãnh đạm, không thèm mở mắt nhìn, càng không có khen tặng.

Thơ Ngữ Lam đối với thái độ hai người cực kỳ khó chịu, trong bụng nghẹn một đống lửa, nhưng cũng chỉ có thể chịu đựng.

Rốt cuộc, gương mặt Lệ lão kia làm cô ta không dám lỗ mãng.

Cô ta chỉ có thể gửi hy vọng Lệ Đình mau xuất hiện.

Cô ta sẽ dùng khuôn mặt và dáng người của mình chinh phục đối phương……

Lúc Lệ Đình đến, mẹ con Thơ Ngữ Lam đang cùng Lệ lão trò chuyện vui vẻ, ít nhất là Thơ phu nhân đơn phương vui vẻ.

Đầu tiên là nghe được âm thanh động cơ thắng xe, tiếp theo Thơ Ngữ Lam liền thấy trên mặt lão quản gia kia lộ ra biểu tình kinh hỉ, sau khi bẩm báo Lệ lão, lão quản gia sai khiến người hầu khác ra cửa nghênh đón.

Thơ Ngữ Lam nghĩ thầm trận chiến này không quá lớn, đâu giống mẹ con cô ta đợi nửa ngày, Lệ lão mới lại đây.

Đồng thời cô ta cũng rất tò mò Lệ đình rốt cuộc là nhân vật thế nào, đang nghĩ như vậy Thơ Ngữ Lam liền cảm giác bị đẩy nhẹ một cái.

“Mẹ?” Cô ta tò mò quay đầu đi nhìn Thơ phu nhân.

“Vị hôn phu của con đã đến rồi mà còn không đi nghênh đón?” Thơ phu nhân cười tủm tỉm nói, chỉ là trong nháy mắt Thơ Ngữ Lam đứng dậy, bà ta nhẹ nhàng kéo con gái lại, hạ giọng nói: “Ra cửa nhớ tư thế khoe điểm mạnh!”

Thơ phu nhân nghĩ chính là, con gái ra cửa nghênh đón Lệ Đình, cũng có thể để lại một cái ấn tượng tốt.

Thơ Ngữ Lam ra vẻ rụt rè đùa nghịch phía dưới tóc, vặn vẹo thân hình đi ra sân.

Nhà cũ Lệ gia ở vùng ngoại thành, sân rất lớn, bởi vậy chờ Thơ Ngữ Lam đi tới cửa, xe Lệ Đình bên kia cũng vừa vặn dừng lại.

Xuống xe trước chính là trợ lý Mộc Phong, Thơ Ngữ Lam vội vàng tạo ra tư thế đẹp, người kế tiếp xuống xe hẳn là Lệ Đình đi?

Xem bộ dạng lão quản gia ân cần đi lên, nhất định là Lệ Đình không sai!

Thơ Ngữ Lam vội vàng bày ra gương mặt tươi cười bình hoa của mình, chuyên tâm chờ đợi Lệ Đình xuống xe, một lần dùng tốt dáng người duyên dáng của cô ta là bắt được Lệ Đình.

Thơ Ngữ Lam cười rồi cười, kết quả chờ cửa xe mở ra, cô ta nhìn thấy lại là một vạt góc váy màu trắng, kèm theo thanh thúy “Quản gia bá bá tốt bụng,” một vị thiếu nữ trong xe bước xuống.

Trên mặt Thơ Ngữ Lam cười không nhịn được.

“Đừng sợ, Lệ thiếu không thích người khác,” không biết khi nào Thơ phu nhân đã lại đây, bà ta dùng ánh mắt bắt bẻ liếc mắt thiếu nữ một cái, nói với con gái: “Lại nói, cho dù vậy có thể xinh đẹp hơn con sao?

Thủ đoạn có thể chơi đùa bằng con?”

Thơ Ngữ Lam trong lòng hơi định, đầu ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua sợt tóc bên tai, người xinh đẹp hơn cô ta đâu có thấy nhiều lắm.

Tiên Tảo Tảo còn không biết, có người bản lãnh lấy cô làm xong đối lập, còn chướng mắt cô.

Cô lúc này đưa lưng về phía mẹ con Thơ Ngữ Lam, cẩn thận giúp Lệ Đình xuống xe.

Rõ ràng xe lăn có thể tự động hành động, Lệ Đình cố tình ăn vạ cô, mà nghĩ đến giao lưu nhiều hơn có thể tăng tiến cảm tình, tăng tiến cảm tình có thể giúp cô biết tâm nguyện của Lệ Đình.

Tiên Tảo Tảo cũng liền chấp nhận.

Còn chấp nhận rất vui vẻ.

“Boss bên này, vậy mà còn muốn phiền Tiên tiểu thư,” Mộc Phong cung kính đối với Tiên Tảo Tảo nói, hắn ở một bên có nhìn thấy lão quản gia ghé mắt với Tiên Tảo Tảo, lo lắng sẽ chọc Boss tức giận, cho nên trước tiên cùng lão quản gia đánh cái châm dự phòng.

“Lắm miệng,” Lệ Đình trên xe lăn xuống xe xong, chuyện thứ nhất đó là trở tay kéo tay Tiên Tảo Tảo lại, “Vật nhỏ đừng lười biếng, giúp tôi đẩy xe lăn.”

Lúc nói ngữ khí bình đạm, nhưng khoé môi Lệ Đình lại là dấu không được cười.

Nói xong còn không quên cảnh cáo liếc mắt lão quản gia một cái, ý vị cảnh cáo che chở rất mạnh mẽ.

Gừng càng già càng cay, lão quản gia tức khắc sáng tỏ.

22/1/2020

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN