Xuyên Nhanh: Nam Thần Lặng Lẽ Thích Ta - Chương 9: Bá Tổng Tiểu Khả Ái (9)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
186


Xuyên Nhanh: Nam Thần Lặng Lẽ Thích Ta


Chương 9: Bá Tổng Tiểu Khả Ái (9)


Edit: Ochibi

Trước mặt Tiên Tảo Tảo ba bàn tay duỗi ra.

Một là quản gia, hai là trợ lý, còn có bàn tay thon dài đẹp ở giữa của Lệ Đình, tổng cộng là ba.

Quản gia và trợ lý muốn tiến lên giúp đỡ, là bởi vì Tiên Tảo Tảo bị quăng ngã quá đáng thương, vốn là đôi mắt thủy nhuận lại “hóa” đỏ.

Tiểu cô nương ngồi trên sàn cẩm thạch lạnh băng, ai nhìn cũng không đành lòng.

Hơn nữa khoảng cách hai người cũng gần.

Nhưng bọn họ không dự đoán được Lệ Đình sẽ ra tay.

Boss { Lệ Thiếu } không thích tiếp xúc với người khác, lại còn ngồi xe lăn, cho nên mới thành tình huống hiện tại.

Giữa ba người, Tiên Tảo Tảo lựa chọn Lệ Đình.

Cô đối với hai người kia xem cũng chưa nhìn qua, bàn tay nhỏ nắm lấy tay Lệ Đình, cô cười mi mắt cong cong, trên suối nước thanh triệt nhỏ vụn ánh hào quang, “Cảm ơn anh, Lệ ca ca.”

Âm thanh cô gái ngọt ngào, tinh tế non nớt.

Lệ Đình cảm thấy mình bị lấy lòng, trên xe lăn, hắn lôi kéo người đùa giỡn nói, “Em lại nợ tôi một lần.”

Tiên Tảo Tảo giữ tươi cười, cô do dự, tay nhỏ co rụt lại, quay đầu nhìn hai người phía khác:……

Hai người họ đã sớm lén thu hồi tay, cúi đầu không nhìn Tiên Tảo Tảo.

Giây tiếp theo, lực đạo lôi kéo tay truyền đến, Tiên Tảo Tảo bị lôi đứng lên.

“Còn muốn ngồi trên mặt đất bao lâu nữa?” Giọng Lệ Đình trầm trầm, mày cũng hơi hơi nhíu.

Tiên Tảo Tảo chọc 001: Ai nha, đối tượng công lược mặt lại xấu rồi!

001 hướng dẫn từng bước: Tiểu Ngoan, cô nói làm hắn tức giận, có phải hắn không phối hợp cô không?

Tiên Tảo Tảo gật đầu.

001: Đi, dỗ dỗ, cố lên ta cỗ vũ cô nha!

Tiên Tảo Tảo chớp chớp mắt, cảm giác hệ thống nói rất đúng.

Cô vốn dĩ đang đứng dựa gần trước người Lệ Đình. Lúc này nghe hệ thống nói xong, cô lui về sau một bước, trong khi sắc mặt Lệ Đình càng thêm xấu, cúi người.

“Như vậy,” ngón tay tinh tế triển khai ấn đường nam nhân, Tiên Tảo Tảo nghiêng đầu thưởng thức tay nghề của mình, “Đẹp.”

Trước kia cô chọc giận lão tổ, chỉ cần ôm cánh tay làm nũng, tiến lên chỉnh lại chân mày của lão tổ, lại khen thêm hai câu, lão tổ luôn luôn sẽ không giận nữa.

Ôm cánh tay Lệ Đình, cô cảm giác không thích hợp, vẫn là hai điều sau thích hợp hơn.

Nhưng mà, người này thật đúng là đẹp!

Lệ Đình chỉ cảm thấy chân mày truyền đến xúc cảm mềm mại, vật nhỏ nhát gan, thế nhưng chủ động xoa mày cho hắn?

Xoa xong còn nhìn hắn, với bộ dáng vui mừng.

Nói hắn đẹp.

Rõ ràng tính tình rụt rè như vậy, hiện tại lại còn cố chạm hắn, tâm tình Lệ Đình càng thêm rõ ràng, khuôn mặt xấu cũng hoàn toàn biến mất.

Những người khác vây xem:…… Tiểu cô nương tuyệt quá tuyệt, vậy mà lại hai ba lần giải quyết Lệ Thiếu { Boss }, lợi hại lợi hại.

“Lệ ca ca, em đói bụng,” Tiên Tảo Tảo mắt thấy thu phục Lệ Đình, trong lòng đồng thời buông lỏng một hơi, càng để ý đùi gà của cô đã xong chưa.

Lệ Đình một tay còn lôi kéo Tiên Tảo Tảo, đến bây giờ vẫn như cũ không có ý định buông ra, “Quản gia, chuẩn bị bữa ăn.”

“Vâng,” quản gia trả lời, người khác phía sau còn ngây ngốc, theo sau quản gia nhích người, tất cả đều di chuyển.

Trợ lý cũng bị lưu lại ăn bữa tối.

Sau đó nhìn Boss lại nhíu mày lần nữa vì Tiên Tảo Tảo.

Tiên Tảo Tảo kén ăn, chỉ ăn thịt, cố tình việc nhỏ như vậy cũng chọc giận Lệ Đình.

Lúc trước hắn cũng không để ý, nhưng đột nhiên nhớ tới nụ hôn ngoài ý muốn kia, cho nên quan sát vật nhỏ, ai ngờ vật nhỏ không đem nụ hôn đó để ở trong lòng chút nào.

Lệ Đình trong lòng có chút phiền muộn, tiếp theo, liền thấy Tiên Tảo Tảo chính xác tránh đi rau xanh, ăn toàn là thịt.

“Ăn rau xanh,” Lệ Đình dùng đũa gấp cho Tiên Tảo Tảo, kiên quyết không thừa nhận đây là trả đũa.

Lắc đầu.

Lệ Đình híp mắt: “Không ăn thì không có đùi gà.”

Lắc…… Không cam lòng gật đầu, mềm mềm manh manh cúi đầu xuống, “Được rồi mà.”

“Ngaooo, hắn không cho ta ăn nhiều thịt, còn ép ta ăn cỏ!!!” Tiên Tảo Tảo bực tức đấm thẳng hệ thống.

“Tiểu Ngoan, cô hiện tại là nhân loại, nhân loại phải ăn rau xanh.” 001 kiên nhẫn khuyên.

Không vui, Tiên Tảo Tảo gắt gao cắn cải trắng, trừng mắt liếc Lệ Đình một cái, gương mặt lại phồng lên cắn một ngụm.

Đồ tham ăn chỉ yêu thịt, Lệ Đình ho nhẹ một tiếng, khóe môi khống chế không được nhẹ nhàng nhếch lên.

Dưỡng sủng vật cũng khá tốt, không có việc gì còn có thể bắt nạt bắt nạt.

Lệ Đình rất vừa lòng.

19/1/2020

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN