Xuyên Nhanh: Sau Khi Pháo Hôi Trọng Sinh
Chương 19
Lôi đình mưa móc đều là quân ân, hoàng đế đã tứ hôn thì cho dù Hạ Tử Minh là đứa con được hoàng đế yêu thương nhất cũng không thể cự tuyệt.
Cố Sâm Không biết nên đối mặt với Hạ Tử Minh như thế nào, mãi cho đến khi mọi người ra khỏi Ngự Thư Phòng, chàng mới do dự gọi lại Hạ Tử Minh:
– Điện hạ..
– Ngươi cố ý đúng không, Cố Sâm? – Hạ Tử Minh nhìn gương mặt tái nhợt ấy, trào phúng cười, thập phần phiền chán đẩy chàng ra.
Giống như Cố Sâm lúc trước dùng ác ý lớn nhất nghĩ về, hiện tại hắn cũng dùng ác ý lớn nhất nghĩ về Cố Sâm.
Hơi thở của Cố Sâm như cứng lại, cuối cùng cũng cảm nhận được cảm giác lúc trước của Hạ Tử Minh, nhưng chàng vẫn cố gắng bình tĩnh mềm giọng nói:
– Thực xin lỗi, điện hạ, ta thật sự không nghĩ tới đại ca cùng phụ thân sẽ mang chuyện này đến trước mặt hoàng thượng..
Chàng không muốn dựa thế hoàng đế ép Hạ Tử Minh quay lại, chỉ là muốn nói cho người trong nhà chàng thích nam nhân, thích Hạ Tử Minh mà thôi.
– Ngươi có muốn hay không không quan trọng, quan trọng là mọi chuyện đã xảy ra như ý ngươi rồi đấy. Ta không có quyền lựa chọn – Hạ Tử Minh cười lạnh – Ngươi vừa lòng chưa?
Cố Sâm nói:
– Điện hạ.. người đừng như vậy..
Chàng không chịu nổi Hạ Tử Minh nói những lời độc ác như vậy với mình!
– Đừng thế nào? – Nhưng Hạ Tử Minh lại càng tiếp tục, dùng ngôn ngữ tàn nhẫn nhất làm đau đối phương, cũng làm đau chính mình:
– Cố Sâm, ngươi làm ta thấy buồn nôn! – Hắn nói xong liền xoay người muốn đi.
Cố Sâm kéo lại hắn.
Hạ Tử Minh trừng mắt nhìn chàng.
Cố Sâm từ trong ngực lấy ra một món đồ không quá tinh xảo, không nói nên lời, chỉ vụng về nhét vào trong tay Hạ Tử Minh:
– Điện hạ, tặng cho người.
Đây là tín vật đính ước mà lúc trước, khi Hạ Tử Minh cùng chàng ở bên nhau vẫn luôn muốn, Cố Sâm lại chưa từng đưa cho hắn. Thứ này Cố Sâm nằm trên giường hai tháng, một khắc cũng không nghỉ tự tay làm.
Là chân tâm của chàng.
– Xúc xắc? – Hạ Tử Minh vừa thấy xúc xắc khảm đậu đỏ liền hiểu ý của Cố Sâm, nhưng hắn vẫn châm chọc cười – “Xúc xắc lung linh hòa đậu đỏ, thương nhớ sâu đậm người có hay”? Cố Sâm ngươi có ý gì, người như ngươi cũng hiểu cái gì là tương tư tận xương sao, có lập trường hỏi người khác có biết hay không sao?
Tình yêu của Cố Sâm là thứ Hạ Tử Minh trong quá khứ cầu mà không được, Hạ Tử Minh giờ phút này lại không còn muốn nữa.
Cố Sâm cũng không để ý tới lời nói cay độc của hắn, chỉ nhỏ giọng khẩn cầu:
* * * Điện hạ, chúng ta bắt đầu lại từ đầu đi.
– Bắt đầu lại? Cố Sâm ngươi nghĩ bổn vương là cái gì, một con chó ngươi gọi thì đến đuổi thì đi sao? Ngươi nói một lần nữa bắt đầu là có thể một lần nữa bắt đầu, hả? – Hạ Tử Minh nghe lời này giống như nghe chuyện cười vậy, nhạo báng – Bổn vương nói cho ngươi, cho dù thành hôn, nhưng bổn vương thà cùng một con chó sống cả đời, cũng sẽ không cùng ngươi bắt đầu lại một lần nữa, ngươi từ bỏ đi!
Cố Sâm thực nghiêm túc nhìn hắn, ngữ khí chắc chắn:
– Chúng ta sẽ trở lại từ trước, Trường Phong. Nhất định sẽ có một ngày như vậy..
Người này mềm lòng như vậy, chàng không tin mình dùng cả đời còn không thể làm hắn mở cửa trái tim một lần nữa.
Hạ Tử Minh khịt mũi coi thường:
– Hừ..
– Điện hạ, người gầy đi rồi – Cố Sâm nhẹ nhàng cầm tay hắn, cẩn thận nhìn hắn thật lâu nói.
Hạ Tử Minh hất tay hắn ra:
– Bổn vương không cần ngươi giả vờ giả vịt! – chỉ để lại một câu như vậy, rồi xoay người liền đi.
Nhưng hắn biểu hiện như vậy, ở trong mắt Cố Sâm không những không vui mà còn thấy Hạ Tử Minh kiêu ngạo đến đáng yêu!
Cố Sâm tin tưởng vững chắc, bọn họ sẽ có một ngày có thể trở lại như trước..
Sau khi Hoàng đế hạ chỉ tứ hôn, gièm pha Cố Sâm lì lợm la liếm Hạ Tử Minh lập tức cả triều đều biết. Không ít người ở sau lưng châm chọc mỉa mai chàng là tên đoạn tụ không biết trời cao đất dày, thậm chí còn có người cố ý nói cho Cố Sâm nghe thấy nam tử như chàng quả thực còn không bằng nữ tử, thật sự là đầu sai thai, làm nhà họ Cố xấu hổ.
Cho dù bản thân Cố Sâm không để ý, nhưng cũng xem như khiến chàng cảm nhận châm chọc cùng khổ sở Lệ Thái Tử đời trước phải thừa nhận khi bị chàng hãm hại lộ ra gièm pha đoạn tụ.
Tuy rằng hoàng đế đã hạ chỉ, ván đã đóng thuyền chứng thực thân phận An Vương phi của Cố Sâm, nhưng thời gian kết hôn Hạ Tử Minh là có thể kéo dài bao lâu liền kéo bấy lâu. Lại thêm Cố Sâm không muốn ép uổng hắn, hôn kỳ của họ liền trực tiếp kéo dài đến triều dã thay đổi, hoàng đế băng hà, tân đế kế vị.
Sau khi Cố Sâm làm rõ hiểu lầm giữa chàng cùng Hạ Tử Minh và lỗ hổng trong lời nói của Hạ Tử Thịnh, cho dù Hạ Tử Thịnh lưỡi không xương đem mọi thứ đều giải thích hợp lí, quan hệ trung thần minh quân như vốn dĩ của họ vẫn không còn thân mật như trước nữa mà biến thành sơ giao.
Nhưng Hạ Tử Thịnh không hổ là vận mệnh chi tử của thế giới này, cho dù không được Cố Sâm trợ giúp, y vẫn vì mang binh đánh giặc, liên tục đánh bại man di mà nhanh chóng ngưng tụ thế lực cùng dân tâm. Từ một hoàng tử không có tiếng tăm gì trở thành tân Thái Tử, cũng đăng cơ xưng đế.
Từ sau sự kiện kia, Hạ Tử Minh liền không cho Hạ Tử Thịnh bước vào vương phủ lần nào nữa. Sau này cho dù vị Thái Tử tân tấn này nhiều lần kỳ hảo cũng chưa từng thân cận.
Sau khi tân đế kế vị, không ít người vốn không vừa mắt Hạ Tử Minh đều cho rằng vị An Thân Vương được tiên đế cực kì sủng ái này chỉ sợ muốn xúi quẩy.
Người hầu kẻ hạ trong phủ An Thân Vương đều vô cùng hoảng sợ. Chỉ Hạ Tử Minh không để ý đến, như trước làm theo ý mình.
– An Thân Vương điện hạ, bệ hạ tuyên ngài vào cung yết kiến! – Đại thái giám thân cận của Hạ Tử Thịnh đứng trong phủ của Hạ Tử Minh, vênh váo tự đắc tuyên chỉ.
Hạ Tử Minh cự tuyệt:
– Không gặp! Mong công công trở về báo vớiThánh Thượng, bổn vương có bệnh nhẹ, không tiện vào cung yết kiến Thánh Thượng, sợ sẽ đem bệnh khí mang vào trong cung. Xin bệ hạ bao dung.
Chuyện như vậy tháng này không biết đã xảy ra bao nhiêu lần rồi, khiến người phía dưới đều kinh hãi muốn chết. Ngay cả lão quản gia đều nhịn không được khuyên nhủ:
– Vương gia à, lục điện hạ giờ đã khác xưa. Cho dù ngài cùng lục điện hạ có nhiều hiềm khích nữa cũng không nên không cho mặt mũi như thế, bệ hạ hiện tại không còn là tiên đế nữa rồi.
– Hắn là bệ hạ thì sao? Bổn vương là An Thân Vương được tiên đế thân phong, có kim bài miễn tử tiên đế khâm thưởng, sao phải sợ hắn?
Lão quản gia nhíu chặt lông mày, thật sự không biết nên khuyên hắn thế nào mới được.
Sau khi việc kia xảy ra, quan hệ giữa Hạ Tử Minh và Hạ Tử Thịnh trực tiếp vỡ nát – tuy là Hạ Tử Minh đơn phương làm vậy. Còn với Cố Sâm, tuy lãnh đạm nhưng sau khi tiên đế tứ hôn cũng hòa hoãn không ít. Từ đó, hắc hóa trị của Hạ Tử Thịnh và độ hảo cảm của Cố Sâm đều tăng, trước mắt đều là 98 điểm.
Hạ Tử Minh từng cùng hệ thống đánh cược xem hắc hóa trị của Hạ Tử Thịnh đạt tới 100 điểm trước hay là độ hảo cảm của Cố Sâm đạt tới 100 điểm trước. Hiện giờ hắn liên tục không ngừng tìm đường chết, chính là muốn thí nghiệm điều này.
– Tích! Nhắc nhở ký chủ, hắc hóa trị của đối tượng có thể công lược Hạ Tử Thịnh đạt tới 100 điểm, xin ký chủ chú ý.
Sau khi Hạ Tử Minh lại một lần nữa không biết sống chết cự tuyệt vào cung, Hạ Tử Thịnh thuận theo mấy quyển tấu chương mà đám thần tử phỏng đoán ý vua dâng lên, lấy mưu đồ gây rối, bụng dạ khó lường làm lí do sai Ngự lâm quân bao vây phủ An Thân Vương, đem Hạ Tử Minh mời vào hoàng cung.
– Vương gia.. – khi phủ Thân vương phủ bị bao vây quanh, lão quản gia lo lắng vô cùng, sốt ruột nhìn Hạ Tử Minh, sợ hắn sẽ chết trong tay Hạ Tử Thịnh.
Hạ Tử Minh tạo dấu tay ý bảo ông tạm thời đừng nóng nảy, ngang tàng nói:
– Không sao, bổn vương là An Thân Vương do tiên đế thân phong, là đích trưởng huynh của đương kim Thánh Thượng, lúc trước ngôi vị hoàng đế là bổn vương chính mình từ bỏ, đám tiểu nhân nham hiểm này còn có thể hại được bổn vương hay sao? Chờ bệ hạ tra rõ chân tướng sẽ đưa bổn vương về phủ thôi.
Nói xong, không sợ hãi theo Ngự lâm quân vào cung.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!