Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế - Chương 25: Thu nhận nữ người hầu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
202


Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế


Chương 25: Thu nhận nữ người hầu


” doraemon con này là con gì vậy? “

” Con này hả? Nó là con mẹ đó nobita! “

” Con mẹ là con gì? “

” Con mẹ là con mẹ chứ con gì? Cậu ngốc vừa thôi! “

Trong rừng rậm một đám 6 người, 1 nam 5 nữ đi trong rừng. Nam đang cầm một chiếc điện thoại chăm chú xem, xung quanh 5 nữ còn lại cũng vây lại vừa đi vừa ngó nhìn

Lúc này nữ nhân lớn nhất trong đám, nàng khuân mặt hiện nên hiếu kì lên tiếng nói

– Chấn Huy! Cái này là pháp bảo gì mà nhìn rất là lạ nha?

Huy đang định lên tiếng thì cô bé mặc áo hồng trong đám liền cướp lời lên tiếng trước

– Cái này tên là điện thoại! Baba của Anh Nhi mua Tặng Anh Nhi lúc sinh nhật đó, lạp!

Nữ nhân khẽ sững sờ, rồi nhìn Anh Nhi xoa đầu cười nhẹ nói

– aha.. hiểu rồi, vậy Lam Nhi cho tỷ tỷ mượn cái ” điệ…n thoại..” này coi thử được không?

Lam nhi nhìn vị tỷ tỷ này một hồi khẽ nheo đôi mắt xinh lại, nàng đưa tay lên môi suy nghĩ một hồi liền khẽ lắc đầu nhỏ trả lời

– Điện thoại này Anh Nhi cho phu quân rồi, tỷ tỷ thử hỏi chàng ấy xem…!

Nữ nhân nghe nàng nói vậy liền quay sang phía Huy nhìn hắn, mắt đẹp của nàng bắn ra vô số mị nhãn bay về phía Huy, nàng lên tiếng âm thanh kiềm mị nói

– Chấn Huy a~ ngươi có thể cho tỷ tỷ ta mượn cái đó một hồi sao~?

Nói xong khuân mặt nàng còn hiện lên từng tầng hơi ấm đỏ ửng trên má…

Huy nhìn thấy vậy liền trợn mắt nhìn nàng. Hắn thật không ngờ vị chưởng môn này của mình lại nhìn tà mị đến thế… Cố định lại tình thần, ánh mắt Huy khẽ liếc về phía Anh Nhi và Lam Nhi đang coi phim doraemon trên tay hắn,  Hai đứa thấy ánh Huy nhìn mình cũng hiểu hắn có ý gì liền khẽ gật đầu. Hai nàng nghĩ rằng đưa cho ai cũng vậy thôi, các nàng chạy qua đó xem là được mà~

Huy nhìn hai đứa không có ý kiến gì liền khẽ gật đầu đưa điện Thoại về phía nàng nói

– Chưởng môn cầm lấy đi!

Nàng thấy Huy đồng ý, khuân mặt liền nổi lên từng vòng đắc ý khẽ đưa tay ra cầm lấy. Ngay lúc này từ bụi cỏ bên cạnh bỗng lao ra một thân ảnh phóng thẳng đến tông vào người Huy khiến hắn giật mình nhảy cẫng lên…

– Mẹ nó!!! Hú hồn a!!!

Thân ảnh tông phải người Huy liền bị bật ngược lại ngã về phía sau, rơi xuống đất liền bất động… Lúc này từ trong ngực người này liền cựa quậy lúc nhúc, hiện lên hai cái tai lấp ló vẫy vẫy một hồi liền nhảy ra ngoài, Hiện ra trước mặt mọi người là một đứa nhóc cao 1m, khuân mặt vô cùng khả ái tiểu bé gái, trên đầu nàng mọc tai, dưới mông cô bé thì mọc ra 9 cái đuôi vẫy vẫy…

Cô bé nhảy ra ngoài lại chạy lại chỗ thân ảnh đang nằm bất động dưới lay lay y khóc lóc

– tỷ tỷ tỉnh lại đi… An an sợ lắm tỷ tỷ tỉnh lại đi… hức hức

Huy đứng một bên nhìn liền ngây người rồi, hình người, có tai và 9 đuôi… Không phải là cửu vỹ sao???

Đứng cạnh Huy, Thu chưởng môn cũng nhìn thấy cảnh nàn nhìn về tai và 9 cái đuôi của bé cô bé hơi sửng sốt chút liền ánh mắt nàng liền khẽ nhíu lại đi một lối đến cạnh thân ảnh nằm dưới đất. Nàng đưa tay cầm lên cánh tay của người đó xem mạnh, một lát sau ánh mắt nàng liền hiện ra một vệt than thở.

Nàng đưa tay lên xoa đầu bé gái nói

– cô bé đừng kêu nữa, vị tỷ tỷ này của ngươi đã suy yếu vô cùng rồi, khống đến nửa khắc nữa nàng sẽ chút hơi thở cuối cùng mà qua đời thôi…

Cô gái có 9 cái đuôi đang ôm tỷ tỷ mình kêu gọi liền nghe thấy bên cạnh có vị tỷ tỷ khác nói chuyện với mình, mặc dù cô không hiểu gì nhưng cảm nhận được đó là điều không tốt liền ôm lấy tỷ tỷ mình khóc lớn hơn.

Huy lúc này cũng liền đi lại khẽ nhíu mày nhìn người đang nằm úp mặt dưới đất, rồi lại khẽ quay đầu nhìn Thu chưởng môn hỏi

– Chưởng môn, Tình huống thế nào?

Đang nhíu mày nhìn cô bé gái Thu chưởng môn liền nghe được tiếng Huy bên cạnh đang hỏi mình, nàng liền nói hết sự tình cho hắn nghe

– Cô gái nằm dưới đất này sau lưng bị chém một viết kiếm rất sâu, máu chảy rất nhiều và đã nhiễm trùng rồi. Người bình thường bị vậy đã mất mạng lâu rồi, thế nhưng cô gái này vẫn còn chống chịu được nói rõ nghị kực của nàng rất mạnh tiếc là vết thương đã để quá lâu, chẳng đến nửa canh giờ nữa nàng sẽ khí huyết đoạn tuyệt mà bỏ mình… Ta hiện tại cũng không có cách để cứu nàng. Thôi thì cứ coi đây là số mệnh của nàng đã an bài đi!

Huy đứng nghe chưởng môn nói, sau đó lại nhìn về thân hình ở phía trước thở ra nhiều mà hít vào thì ít, ánh mắt hắn khẽ suy nghĩ gì đó liền móc ra một vên đan dược màu nâu. Huy ngồi xuống lật người nàng lại, liền nhìn thấy mặt của nàng khiến hắn liền đờ mặt lại chốc lát. cô gái này thật sự rất đẹp… Nếu không bị thương mặt tráng xám không giọt máu thì hắn dám cá là mĩ mạo không kém gì tam công chúa và Tử Linh các nàng a!

Cảm thấy mình hơi mất tinh thần huy liền không nghĩ nhiều nữa mà đem viên đan dược hướng miệng nàng đưa tới. Trong miệng hắn thầm nhủ ” đã gặp nhau coi như chúng ta có duyên, tiện giúp ta thử nghiệm viên thuốc này luôn đi! Nếu số của nàng chưa tận thuốc có tác dụng thì coi như nàng may mắn! “

Nói xong Huy liền nhét viên đan dược vào miệng của cô gái. Bên cạnh Thu chưởng môn nhìn thấy  hơi nhíu đôi mi dài lại nhìn Huy không hiểu hắn muốn làm gì

Bị đút viên thuốc vào miệng nuốt xuống, cô gái khẽ nhăn nhó mày lại tỏ vẻ khó chịu, sau đó nàng liền ói ra một ngụm máu khiến Huy giật nảy cả mình! Trong đầu liền thầm hô ” con mẹ hệ thống đưa ta thuốc chữa trị hay là thuốc độc a!!? “

Bên cạnh đang ôm tỷ tỷ mình cô bé 9 đuôi thấy tỷ tỷ mình ho ra ngụm máu khiến nàng giật nảy cả mình! Ánh mắt cô liền qua ra nhìn chằm chằm Huy vừa khóc vừa quay về nhìn Huy khuân mặt nhỏ tức giận hét lớn

– huhu… ngươi là đồ xấu xa!! Sao ngươi lại hại tỷ tỷ của An An… Không biết đâu mau đền tỷ tỷ lại cho An An hức hức…

Xung quanh Lam Nhi tam nữ, Chưởng môn, yến Tử năm người điêù hiện lên ánh mắt kì dị nhìn hắn… thấy vậy Huy liền chột dạ… Hắn lúc này lúng túng a…

Ngay lúc Huy tưởng chừng như thanh danh của mình mất hết thì bên cạnh hắn liền vang lên âm thanh trong trẻo cất lên

– An An không nên như thế… Đó là ân nhân của chúng ta em không được vô lễ…

Nghe được giọng nói này cả đám nhao nhao quay lại nhìn cô gái nằm trên đất, lúc này nàng đã ngồi dậy, khuân mặt hồng nhuận hơn rất nhiều mà ngay cả vết thương cũng tự dưng biến mất… Những người ở đây trực tiếp mộng không hiểu mọi chuyện là sao…?

Chỉ có Huy lúc này mừng thầm hô lớn, vậy ra là viên đan dược kia có tác dụng a! Người gần chết còn có thể cứu về? Quá ngịch thiên đi!! Hiện tại hắn còn 4 viên nhất định phải cất giữ cẩn thận như là thuốc bảo mệnh của mình mới được!

Cô bé gọi An An kia đang khóc sướt mướt liền nghe thấy tỷ tỷ mình nói nàng liền nhanh quay ngược lại. Sau khi thấy tỷ tỷ mình đang cười nhìn, cô An An liền khóc nức lên lao đến nhào vào lòng tỷ tỷ khóc thút thít 9 cái đuôi ngoe nguẩy liên tục. Tỷ tỷ của nàng thấy vậy ánh mắt cũng khẽ chảy xuống ôm lấy cô bé khóc theo…

Nhìn tình huống này mấy người xung quanh cũng  thấy động theo, nhất cả tam nữ các nàng ánh mắt có xúc động như muốn khóc theo vậy. À mà ngoại trừ cô nàng Tiểu Yến Tử ra nhé! Nàng nãy giờ mặt vẫn lạnh lùng dưng dưng không chút gợn sóng kia kìa!

Hai tỷ muội Đang ôm nhau thì vị tỷ tỷ này động nhiên đứng dậy đi về phía Huy, sau đó quỳ xuống lạy xúc động lên tiếng nói

– Cảm tạ ân nhân cứu mạng! ơn này tiểu Hoa nguyện lấy bản thân làm người hầu để trở ơn ân nhân…!

Huy nhìn xuống nàng hơi nhíu lông mày, hắn hiện tại đúng là thật sự thiếu một người osin làm việc cho mình. Hơi liếc mắt nhìn cô gái một tý Huy liền gật đầu đồng ý. khuân mặt xinh đẹp, tính cách điềm đạm thật sự rất hợp làm người giúp việc cho hắn vì vậy Huy liền đi lại đỡ nàng lên cười nói

– ừm! được rồi, mau đứng dậy đi! Nếu cô không chê bai ta thì ta thực sự rất vui lòng nếu cô về đây giúp ta ta làm việc

Cô gái rưng rưng nước mắt đứng dậy, ôm lấy tiểu An An cúi người nói cảm ơn Huy. Nàng hiện tại rất hoang mang, ba mẹ thì đã không còn nàng chỉ còn lại đứa em gái nếu mà lúc này không tìm được chỗ nương tựa thì nàng thật sự không biết phải tính sao nữa, chính vì vậy nghe được Huy nói sẽ Thu lưu chính mình khiến nàng rất vui

Bên cạnh mấy người thấy thế cũng khẽ cười nhẹ xem như nàng thật may mắn khi được gặp là Huy, mà Lam Nhi các nàng thì ánh mắt toát lên một tia tinh nghịch hứng thú, không biết là đang nghĩ cái gì…

Ngay lúc mọi người tâm tình  đang vui vẻ bên trong bụi cỏ liền nhảy ra ba thân ảnh ” rầm ” cái, hướng đám người Huy hét hớn

– hahaha không ngờ được đuổi theo hai con ranh mà lại bắt gặp được một đám mỹ nhân thế này, khà khà kiếm bộn rồi!!!

Tên cầm đầu trong đám liền nhìn về phía Huy thấy rất nhiều gái khiến hắn chảy nước dãi. nhưng khuân mặt nụ cười còn chưa kịp tắt, hắn liền trợn mắt bị một cái giầy phi thẳng vào mặt bay ngược người về sau…

Trong đám kẻ đáp giầy đó chính là Huy, hắn hiện tại đang thở phì phò nhìn ba tên kia ánh mắt toả ra tức giận muốn giết người mà hét lớn

– mả cha nhà chúng mày!! Làm bố mày hết hồn hà!! Hết trò rồi hay sao mà cứ thích nhảy ra từ bụi cỏ thế?? Không biết thằng này tim rất nhỏ rất dễ bị tổn thương hay sao???

Một bên Tiểu Hoa và An An thì nhìn thấy mấy tên này cơ thể nàng liền run bần bật, liền ôm lấy nhau sợ hãi nhìn về phía bọn hắn. Hành động của Các nàng cũng không thoát được khỏi con mắt của Thu chưởng môn, nàng khẽ nhìn hai đứa liền lên tiếng hỏi

– hai đứa quen bọn hắn sao?

Đang tức giận hồng hộc Huy nghe vậy cũng quay lại nhìn Tiểu Hoa xem chuyện này là thế nào

Bị mọi người nhìn Tiểu Hoa liền hơi run sợ ôm lấy An An giọng run run chỉ mấy tên kia nói

– Bọn… Hắn hôm qua chính là kẻ giết cha mẹ của bọn em… Mọi nguời mau rời đi! Bọn bọn hắn rất hung ác sẽ không tha cho mọi người đâu…

Nói xong nàng liền ôm An An đến đưa cho Huy rồi khẩn cầu nói

– bọn hắn mục tiêu là em vì vậy mong mọi người hãy chăm sóc An An giúp em… em sẽ đi ngăn cản họn hắn lại, mọi người mau đi đi!!

Huy nghe nàng nói xong rồi lại nhìn Nàng đang đưa An An hướng về phía mình khẩn cầu, Ánh mắt hắn hiện lên một vệt sát ý rồi lại thu lại nhìn Tiểu Hoa cười nhẹ nói

– yên tâm đi! Đã là người của anh thì kẻ nào cũng đừng mong động được vào mấy đứa!

Nói xong Huy liền tiêu sái tiền về phía ba tên kia mỉm cười, tiện tay móc từ trong kho hệ thống ra một chiếc “Lục Côn” xoay trên ngón tay mỉm cười tiến đến…

Lúc này tên đại ca trong nhóm bọn hắn được hai tên đàn em đỡ cũng liền đứng dậy rồi, hắn ánh mắt căm tức nhìn về phía Huy hét lớn

– Thằng nhãi con mày chán sống rồi sao? Lại Dám đối nghịch với ta! Mày có biết đã đụng phải quái vật lớn trong kinh thành ” Thiên Ưng Bang” không hả?

Huy nghe bọn hắn nói vậy liền nhăn mày lại, cái tên ” Thiên Ưng Bang” này là hắn gặp lần thứ ba rồi, nói thật hắn nhìn thấy lũ này rất ghét thấy ở đâu hắn soát bọn hắn ở đó luôn

Huy khẽ mỉm cười cầm khẩu lục côn đưa lên phía trước chĩa mặt một tên trong đám, khẽ rót linh khí vào bên trong rồi vặt cót nhìn bọn hắn trêu tức

Tên đại ca thấy Huy cầm món đồ lạ chĩa bọn hắn khiến Hắn cũng không hiểu cái gì nhưng hắn nhìn khuân mặt Huy đang cười để nhìn bọn hắn khiến hắn gân xanh nổi lên liền nhìn về hai tên đàn em quát

– đi lên! Tháo tên nhãi con ngứa mắt này thành tám khối cho ta!!

Hai tên đệ thấy vậy liền hô to, cầm đao kiếm đi đến chỗ Huy mặt hằm hằm sát khí

– vâng đại ca!!!

Nhìn Hai tên đi tới Huy liền toát lên một nụ cười lạnh, hắn lần này cũng định thử xem uy lực của khẩu súng này thế nào liền hướng hai tên đi đến nhấn cò súng, miệng cười lạnh nói

– ngu ngốc…!

” Đoàng”, ” Đoàng ” hai tiếng nổ phát ra ngay lập tức hai tên kia đi đến đầu liền nổ vỡ vỡ ra như mưa trái dưa vậy, thân thể không đầu cũng liền theo đó ngã xuống mặt đấ bất động… Đám nữ Lam Nhi nhìn thấy cảnh này khuân mặt lông mi liền nhíu lại khó chịu, nhất là Tiểu Hoa nhìn thấy một màn liền cúi đầu trực tiếp xuống nôn mửa…

Tên đại ca của đám nhìn thấy hai tên tiểu đệ của mình trực tiếp nổ chết bạo đầu khiến hắn tâm linh cực độ tan nát… Hắn hai chân Trực tiếp quỳ xuống hướng Huy van xin

– Đại nhân tha mạng a! Tiểu nhân có mắt như mù chọc phải đại nhân mong ngài tha thứ… Ngài muốn đánh đập thể nào cũng được chỉ cần ngài tha cho ta, ta dù làm con chó săn cũng không chối từ…

Bị tên này tự dưng quỳ xuống khiến Huy trực tiếp sốc… mẹ nó! Lúc nãy hung hăng lắm mà giờ đâu hết cả rồi…???

Huy khẽ lườm tên này khiến hắn hơn run lên, sau đó Huy vẫy tay hướng Tiểu Hoa gọi nàng lại, Tiểu Hoa thấy vậy cũng rụt rè đi lại chỗ Huy một mặt hoang mang nhìn hắn…?

Huy khẽ cười nhẹ đưa khẩu súng cho Tiểu Hoa sau đó day cổ cách sử dụng rồi chỉ hướng tên đại ca đang quỳ dưới đất nói

– em muốn giết hắn hay không còn tùy thuộc vào em đó!

Tiểu Hoa tay cầm khẩu súng run run, nàng nghĩ về ba mẹ của mình bị bọn hắn tàn nhẫn sát hại như thế nào, sau đó lại nhìn về phía tên đại hán này. Tay nàng run run không dám bắn, nàng trước nay là người thiện lương tổn thương người còn chưa làm qua làm sao mà dám nghĩ đến giết người?.

Nhất thời Tiểu Hoa hai tay run run không dám bắn hắn, súng trên tay nàng cũng dần hạ thấp xuống…

Cử chỉ của nàng đều rơi vào trong mắt tên đại ca kia nhân lúc nàng vừa hơi cúi mặt xuống hắn liền ra tay! Trong đầu hắn lúc này liền nghĩ đến bọn người Huy có thể dám uy hiếp hắn cũng là cậy do khẩu súng kia! Cho nên hắn liền nhân cơ hội nhanh chóng vồ đến ý định cướp lấy thanh thần khí trên tay nàng.

Tiểu Hoa nhìn thấy liền sợ hết hồn a! Nhanh tay nàng nâng nên khẩu súng định nhắm tên kia bắn, nhưng hắn tốc độ rất nhanh với đà này nàng nhất định sẽ bị hắn không chế

Tên đại ca kia cười lạnh liền đư vồ tới, trong đầu hẵn đã nghĩ đến cảnh mình cướp được khẩu súng kia sau đó sẽ dằn vặt hành hạ thằng nhóc con kia rồi đè những nữ nhân kia xuống rồi… Khà khà! Hắn nghĩ đến thôi đã chảy nước miếng rồi…!

Nhưng đúng lúc hắn chuẩn bị cướp được khẩu súng cơ thể hắn liền đột nhiên đơ cứng lại, một luồn khí thế áp hắn không thở nổi, khuân mặt xuất hiện từng tầng mồ hôi lạnh. Huy đứng bên cạnh ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn nhổ ra một câu

– ngu ngốc…!

” Đoàng ” Tiểu Hoa đưa súng lên trước mặt hắn, tiếng súng nổ ra… Nhất thời khung ngực của tên đại ca liền thủng một lỗ máu lớn, Hắn ánh mắt khó tin nhìn Tiểu Hoa sau đó ánh mắt sức sống liền tan dần đi, cơ thể đổ về sau ngã xuống đất liền mất mạng tại chỗ…

Tiểu Hoa tay cầm khẩu súng vẫn hơi run rẩy, Huy thấy vậy liền đi qua xoa đầu nàng nói

– Đối với thù địch không cần nhân nhượng, nhân nhượng với bọn hắn chính là tự giết chính mình!

Nói xong Huy liền bỏ đi một lối vào rừng sâu…

Thu chưởng môn thấy vậy liền hô lớn gọi lại

– Chấn Huy ngươi định đi đâu?

Nghe được nàng gọi Huy liền quay lại nụ cười tiêu sái nói

– Đi diệt ” Thiên Ưng Bang “!

Nói xong Huy liền quay mặt lại phía trước tiếp tục đi. Lúc này Thu chưởng môn nhớ đến gì đó lại lên tiếng nói

– Ngươi biết bọn hắn ở đâu?

Huy đang tiêu sái bước đi vào rừng, nghe được lời nói hắn suúyt nữa thì ngã ngửa… “… “

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN