Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế - Chương 53: Mạnh hiếp yếu, thực lực vi tôn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
78


Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế


Chương 53: Mạnh hiếp yếu, thực lực vi tôn


Đứng phía đối diện với Trần Hạo, tên Đại Hán trên mặt có vết sẹo, khuân mặt vặn vẹo cười gằn. hắn trên tay cầm lấy cây thiết chùy giơ về hướng Trần Hạo lớn tiếng quát

– Tiểu tử ngươi là kẻ mạnh nhất trong nhóm sao? Haha, đáng tiếc một tên thiên tài như ngươi vì gặp phải ta mà nằm lại nơi này!!

Tên đại hán cuồng tiếu cười lớn, trong mắt hắn tên tiểu tử kết đan này đã được định sẵn sẽ chết tại trên tay mình!

Trần Hạo lặng im không nói gì, khẽ nhắm mắt lại, khuân mặt hắn trở lên lặng lẳng như nước không chút gợi sóng. Tên đại hán nhìn tiểu tử trước mặt hắn không có động tĩnh gì lại lầm tưởng hắn đang sợ hãi liền cười lớn hơn

– Tiểu tử ngươi sợ quá không dám động sao? Không sao, ngươi đã không động vậy để ta đưa tiễn tiểu tử ngươi đi trầu diêm vương!!

” Vù ” âm thanh xé gió, đại chùy hướng Trần Hạo mà đập đến trước mặt. ” Ầm ” tưởng chừng đại chùy sẽ đánh nổ đầu hắn thì âm thanh tiếng va chạm liền vang lên, một đoàn hoả diễm đủ màu sắc lung linh trên đầu Trần Hạo liền toả lan toả ra thành lá chắn, chắn ngang đại chùy ngăn lại.

Ánh mắt Trần Hạo dần mở ra, con mắt liền trở thành màu vàng như chứa vô tận tinh quang hoả diễm đang đốt cháy. khuân mặt hắn tràn đầy khinh miệt nhìn tên đại hán trước mặt, miệng khẽ lẩm bẩm

– Đa Trùng Ảnh Phân Thân Chi Thuật!

– Hoả Khống, Vạn Hoả Đốt Thương Khung!

” Bùm, bùm ” xung quanh Trần Hạo bỗng nhiên xuất hiện mười tên phân thân y hệt như hắn nhanh chóng bao vây tên Đại Hán lại, làm đứng trước mắt Trần Hạo, tên Đại Hán nhìn thấy một màn liền sợ hết hồn.  Không có dừng lại, từ trên đầu những phân thân cũng liên tiếp ngưng tụ lại từng đoá hoả diễm đủ màu sắc bay lơ lửng trên đầu bọn hắn.

Tên Đại hán như cảm nhân được sâu sắc nguy hiểm từ những đoá hoả diễm này, hắn liền không quản xử lí tiểu tử này nữa mà nhanh chóng lùi lại với ý định thoát ly.

” Ầm ” âm thanh va chạm mạnh mẽ vang lên, vừa bay lên trời ý định tẩu thoát thì tên Đại Hán liền bị vang ngược trở lại, nơi vừa bị va chạm chỉ hơi xáo động chút hoả diễm liền im lặng lại.

Tên Đại Hán nằm dưới đất bị lửa kia chạm vào người liền muốn dập tắt nhưng sắc mặt hắn liền ngưng trọng. Dẫu cho hắn cố gắng dập lửa cỡ nào thì ngọn lửa dính trên tay hắn vẫn ngày một cháy to hơn mà không có dừng lại. Quá hoảng hồn tên Đại Hán liền cắn răng cầm lấy con dao dài từ trong ngực áo ra, hắn cắn chặt răng nhắm mắt lại cầm con dao hướng cách tay chặt tới

” Phập ” cánh tay rớt xuống, máu me cuồng phún. Tên đại hán cầm lấy cánh tay mình đau đớn rống lên

– Aaaaaaaaaa!!! Tay ta!!!?

Cánh tay tên của hắn bị chặt rớt xuống đất tràn đầy trong vũng máu tươi, nhưng hoả diễm vẫn không có dừng lại mà không ngừng thiêu đốt cho đến khi cánh tay đó liền bị thiêu thành cho bụi mới thôi…

Một bên khác, Huy đang chơi đùa với mấy tên tay sai của tên đại hán kia liền nghe được âm thanh gầm rú bên kia phát ra khẽ ngoái đầu lại nhìn. Theo hắn nhìn thấy Phía đối diện tên nguyên anh kì đại hán đang nằm gầm rú dưới đất mà Trần Hạo một bên vẫn đứng ung dung khiến Huy liền an tâm khẽ mỉm cười. hắn biết tên đệ tử này của mình sẽ không để hắn thất vọng mà.

Hai tay khoanh trước ngực đứng bễ nghễ trên không, Huy hơi đảo mắt nhìn lại hai mươi phân thân của mình đang bao vây ngược đãi những tên nam tử kia, hắn liền nhếch miệng lên cười lạnh nhạt hỏi

– Các ngươi muốn đi sao?

Hơn 30 tên nam tử che kín mặt nhưng có thể nhìn thấy bọn hắn khoé mắt đều bị bầm tím, vải che miệng bị nhiễm đỏ một màu chắc chắn rằng đó là máu tươi. Nhìn bọn hắn lúc này vô cùng thê thảm.

Cả đám bị Huy hành sml, tưởng chừng như mình sẽ phải chết liền nghe được lời Huy nói ánh mắt liền bừng sáng lên thi nhau quỳ xuống dập đầu đồng thanh ríu rít xin tha

– Đại nhân tha mạng a! Bọn ta có mắt như mù, xin hãy tha cho bọn ta! Bọn ta hứa sẽ không dám đến quấy rầy ngài nữa…!

“…” Huy nhìn hơn 30 tên đại hán này đang quỳ lạy mình, hắn liền không còn gì để nói. Khẽ phất tay lên lạnh nhạt nói.

– ừm… Vậy các ngươi đi đi!

Nói dứt câu, hai mươi phân thân của Huy liền rẽ đường ra cho những tên này rời đi. Được Huu cho phép, 30 tên nam tử cũng nhanh chân bỏ chạy

Huy nhìn bọn hắn đang chuẩn bị rời khỏi liền nở ra nụ cười lạnh. Khẽ nhẹ nhàng đi lại nhìn Bạch Nhược Ân đang hiếu kì nhìn đám người kia, hắn liền đưa tay che lấy hai mắt của nàng lại, miệng khẽ rên nhỏ

– Chúc các ngươi lên đường bình an…!

Hơn 30 tên nam tử vừa chạy vào trong rừng, những phân thân của Huy liền động, bọn hắn cùng lúc rút ra thanh kiếm chém về phía mấy tên nhân tử và chạy đi, miệng hô lớn

– Vạn Kiếm khí, Xuất!!

” Vù ” mỗi phân thân đều chém ra một lưỡi kiếm, lưỡi kiếm liền chia ra thành hàng trăm, hàng vạn lưỡi khí nhỏ hơn nhưng cũng đủ đề dính phải giết chết một tên kết đan kì cao thủ.

Cứ mỗi phân thân chém ra hơn vạn lưỡi kiếm khí, tổng cộng 20 phân thân cùng lúc chém ra bằng 20 vạn lưỡi kiếm khí, chỉ nhìn thấy chằng chịt lưỡi kiếm bay về phía đám người kia vừa rời đi cũng đã cảm thấy tê cả ra đầu rồi.

Không lâu lắm, hướng nơi kiếm khí vừa đi qua cây cỏ liền bị chặt đứt hết, sau đó những tiếng kêu gào thét thảm thiết cũng từ hướng đấy mà vang vọng lại cho đến khi không còn âm thanh nào vang lên nữa mới dừng lại. Huy khẽ dùng niệm lực dò xét phạn vi 1000m xung quanh hướng phía mấy tên kia vừa chạy xác định đã không còn khí tức sinh cơ nào nữa mới yên tâm gật nhẹ đầu. Miệng nói nhỏ

– Đừng trách ta, trách thì nên trách các ngươi quá yếu, ở nơi lấy mạnh vi tôn này chỉ có kẻ mạnh hơn mới có quyền sống sót…

Huy khẽ thầm nhủ trong lòng, Không phải là hắn hiếu sát muốn giết hết những kẻ kia nhưng hắn lại không muốn phiền phức, nếu thả bọn hắn đi biết đâu bọn hắn lại đưa đến kẻ khác tình mình phiền phức thì sao? Hắn là không muốn tự kiêu trước thế lực bí ẩn mà mình còn không biết đến vì vậy lựa chọn tốt nhất là giết người diệt khẩu, hắn là không muốn có phiền phức tìm đến mình…

Huy liền hơi thở dài ra một hơi, miệng hô nhẹ

– Thu!

” Bùm, bùm ” 20 mươi phân thân liền biến mất tại chỗ.

Tiểu Ân bị Huy bịt mắt nãy giờ, nàng cũng cảm thấy có chút khó chịu, khẽ đưa tay tháo tay hắn ra, Tiểu Ân hiếu kì nhìn Huy hỏi.

– Huy ca, vừa nãy xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao không cho ta xem?

Nàng vừa nói, ánh mắt chứa sự không hiểu nhìn hắn hỏi. Huy nghe Tiểu Ân nói, hơi cúi đầu nhìn vào ánh mắt trong veo của nàng đang nhìn mình không biết nói gì cho phải liền chỉ tay hướng mấy tên kia vừa chạy nhẹ giọng nói

– Kia…!

” Ừm? ” Tiểu Ân không hiểu Huy nói gì liền nhìn theo tay hắn nhìn lại thì thấy phía trước một mảnh hoang tàn cánh rừng bị tàn phá nát bất khiến nàng không khỏi kinh ngạc thốt lên

– chuyện gì xảy ra thế này…?

– Huy ca…?

“…” Tiểu Ân vừa quay đầu lại nhìn thì đã không thấy hắn đâu rồi…

Huy nãy vừa nghe được Trần Hạo truyền âm liền nhanh chóng bay qua chỗ hắn. Hiện tại đứng cạnh Trần Hạo nhìn tên Đại Hán một khuân mặt thống khổ bửa quỳ trên mặt đất, khuân mặt tên đại hán trông vô cùng đau khổ mộng dáng khiến Huy có chút nhức dái…

Hơi trừng mắt, hắn nhìn Trần Hạo nói

– Tiểu tử ngươi chơi gì mà cũng quá ác đi! Hai tay của hắn đều bị chặt đứt, cơ thể thì bốc cháy mùi khét lẹt, nhìn thảm vãi cả ra… Ngươi đấy! Chơi người khác còn ác hợ cả sư phụ của ngươi…!

Trần Hạo một mặt lạnh nhạt nghe Huy nói chỉ khẽ cười nhẹ trả lời

– Sư phụ ngươi cứ nói quá, đây chỉ là bình thường mà thôi! Ta trước đây còn không nhớ qua bản thân đã tra tấn qua kẻ khác còn tàn bạo hơn thế này có bao nhiêu người đây này!

“…” Nghe Trần Hại nói ra câu này Huy liền im bặt lại, trong lòng không khỏi kêu lên

” Quá tàn ác! Quá đáng sợ! Không biết mình thu nhận hắn là đúng hay sai nữa… Thật sự là càng ngày càng thấy tên đệ tử này thật là nguy hiểm…”

Khẽ lắc nhẹ đầu nói bé “, thôi quên đi, trước mắt xử tên này trước “

” Bịch “, Huy đi đến trước mặt tên Đại Hán đang bị 10 tên Trần Hạo dùng lửa bao vậy khẽ lạnh nhạt nhìn hắn hỏi

– Ngươi muốn giả thoát?

Đang cúi đầu run rẩy gầm dú, tên Đại Hán nghe tiếng Huy nói liền khẽ ngẩng đầu lên. Hắn hai con ngươi đều đỏ thành tơ máu, khuân mặt nhìn ra là biết hiện tại hắn rất đau đớn thống khổ. Tên Đại hán nhìn Huy liền giọng rin rẩy cố nói

– Ngươi!… Ngươi liền giết ta đi!!! Ta không chịu nổi nữa!!! Giết ta đi aaaa!!!

” Phập ” âm thanh gió kêu lên, một chiếc đầu người lăn xuống. Huy nhìn tên đại hán này đầu lăn lóc dưới chân mình mà mặt không cảm xúc lạnh lùng nói

– Ta thành toàn ngươi!

“…” Vừa lúc Huy chặt đầu tên Đại Hán kia xuống thì Tiểu Ân liền chạy lại, nàng vừa chạy tới thì nhìn thấy Huy chặt đầu tên kia xuống liền trừng to mắt. Nàng khẽ lảo đảo đến tựa gốc gây bên cạnh nôn mửa liên tục.

Đây là lần đầu tiên Tiểu Ân nhìn thấy tràng cảnh máu me trước mặt mình, ở nhà thì nàng vốn được chăm sóc như tiểu công chúa nên là chưa từng nhìn thấy tràng diêj như này…

Huy một bên đứng, nhìn thấy Tiểu Ân như vậy cũng đành chịu, hắn nãy đã cố ngăn cho nàng, một cô gái dễ thương ngây thơ nhìn thấy cảnh máu me kia, nhưng ai ngờ nàng vẫn là nhìn thấy. Thôi thì chuyện gì đến rồi cũng đến, hắn cũng là không quản được…

Trần Hạo một bên vẫn khuân mặt vẫn lạnh lùng nhìn vào cái xác không dời mắt khiến Huy cũng chú ý tới liền nhìn hắn hỏi

– Tiểu Hạo! Ngươi nhìn gì thế?

Huy lên tiếng hỏi, chưa đợi Trần Hạo trả lời thì từ bên trong xác tên đại hán kia liền vọt ra một vệt sáng bay đi, đã thế còn phát ra tiếng kêu

– aaa!!! Các ngươi nhớ đấy lũ tiểu tử! Ta nhất định sẽ báo thù!!!

” Keng! Phát hiện linh hồn thể, tự động hấp thụ! “

Đang bay vệt sáng bỗng nhiên như bị hút lại hướng Huy lao đến.

– aaa!!? Chuyện gì xảy ra?? Khôngggg!!!

” Keng! Hấp thụ hoàn tất, tinh thần lực đề thăng! “

“…” Huy, Trần Hạo…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN