Xuyên Nhanh: Tôi Là Đại Boss - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
129


Xuyên Nhanh: Tôi Là Đại Boss


Chương 14


EDIT: Vee Chimte.

Triệu Thanh Mai lặng lẽ cầm một hộp sữa bột, tránh người trong thôn, đi đến chuồng bò.

Không giống với đám thanh niên tri thức xuống thôn vừa giáo dục lại vừa làm nông, có một số người xấu cũng bị điều xuống nông thôn để cải tạo.

Những người này phải làm công việc bẩn nhất nặng nhọc nhất, sinh sống ở chuồng bò, thỉnh thoảng còn bị kéo ra đánh.

Nhưng không phải tất cả phần tử này đều là người xấu, Triệu Thanh Mai biết, Trình lão gia bị oan.

Oan uổng lớn, có thể nói là án oan thế kỉ! Vì sao cô ta biết? Vì cô ta đã học trong sách giáo khoa cao trung!
Người này là một đại lão, mỗi hành động của Trình lão gia, đều là đề thi mỗi năm của cô ta! Là đoạn hồi ức bắt buộc phải biết! Chuyện Lão gia tử trải qua cũng rất hư cấu, nhiều lần lên xuống, nhưng mãi mãi không ngã.

Triệu Thanh Mai chỉ biết ông bị điều xuống, nhưng không biết ông bị điều xuống chỗ nào.

Đến khi Chu Hàn cho tài liệu, thì ra lão gia này bị điều xuống thôn Triệu cải tạo lao động, cô ta mới hiểu rõ, ông trời để cô ta xuyên qua thời đại này, trên người cô gái nông thôn này, đều có ý nghĩa cả!
Thì ra ông trời không chỉ cho cô ta bàn tay vàng, nhóm hồng bao, còn cái đùi vàng này, cô ta không ôm lấy là bị thiểu năng trí tuệ!

Cho nên, kể từ khi cô ta biết ông già ở chuồng bò sau này là đại nhân, liền tìm cơ hội tiếp cận, cuối cùng cũng thành công.

Ngay từ đầu lão gia này còn từ chối cho cô ta tiếp cận, sợ liên lụy cô, nhưng từ khi lão gia bị sốt, cô ta cho ông uống thuốc ăn uống, sau đó lão gia không từ chối cô ta tiếp cận nữa.

Lần này, cô ta cướp được từ hồng bao của Chu Hàn một hộp sữa bột, nghĩ là lão gia cần liền đem qua cho ông.

Nhưng cô ta tới không đúng lúc, lúc cô ta tới, trong chuồng bò còn có người khác, bên trong loáng thoáng giọng nói trầm thấp của đàn ông, Triệu Thanh Mai không biết là ai, sợ bị phát hiện, nên chuẩn bị lặng lẽ rời đi.

Thời cuộc bây giờ còn chưa yên ổn, bị người khác phát hiện cô ta tiếp xúc với những người này, sợ có trăm cái miệng cũng không nói được.

Mặc dù cô ta biết lão gia cuối cùng rồi sẽ được rửa sạch án, nhưng người thôn Triệu không biết.

Vất vả ôm được con cá lớn này, nếu không đợi được đến lúc lão gia đứng lên, cô ta sẽ chịu thiệt, vậy có bao nhiêu khổ cực!
“Ai đó!”
Động tác của cô ta rõ ràng rất nhẹ, nhưng vẫn bị người trong kia phát hiện, trong nháy mắt từ trong truyền ra tiếng quát to.

Ngay sau đó, một thanh niên anh tuấn mặc quân trang từ bên trong lao ra.

Tưởng Nghị Thành thấy là một cô gái mi thanh mục tú, không khỏi sửng sốt một chút, lúc này Trình lão gia đi ra, thấy là Triệu Thanh Mai, cười vỗ vỗ bả vai Tưởng Nghị Thành, “Không cần gấp, ở đây không phải quân đội.

Cô bé này là người trong thôn, tâm địa thiện lương, thường xuyên đến thăm hỏi ông già này.”
Tưởng Nghị Thành biết bản thân hiểu lầm, cho nên xin lỗi nói, “Thật xin lỗi, hù dọa cô rồi.” Nhưng khuôn mặt hắn trước giờ lạnh lùng, cho dù xin lỗi, cũng làm người ta cảm thấy khó gần.

Triệu Thanh Mai không sợ, cô ta khoát tay áo cười, “Không sao.”
EDIT: Vee Chimtee.

Á ù, bộ dạng đẹp trai như thế, còn mặc quân phục, nhìn ra hắn với Trình lão gia có quan hệ không tầm thường, bên người đại lão có thể là người thường à? Chẳng lẽ mùa xuân của cô ta tới rồi?
Lúc cô ta cười lên mặt mày cong cong, làn da màu lúa mì khỏe mạnh, nhưng răng rất trắng, cho nên dung nhan nhìn cực kỳ xán lạn.

Tưởng Nghị Thành không khỏi nhìn cô ta nhiều hơn, cảm thấy cô cười lên dáng vẻ rất thuận mắt.

Trình lão gia đã thành tinh, lập tức phát hiện hai người rất hợp, thế là cười nói, “Lại đây, ông giới thiệu cho hai đứa, Thanh Mai, đây là cháu trai của bạn ông, lớn hơn cháu hai ba tuổi.

Nghị Thành, đây là Thanh Mai, nó là cô gái tốt, không cho phép cháu khi dễ người ta…”
Kiểu ra mắt này giống như giới thiệu, khiến hai người đỏ cả mặt, nhưng cả hai đều trầm mặc, cũng không trả lời.

Trình lão gia nhìn ở trong mắt, cảm thấy bọn họ càng ngày càng hợp.

Một là đứa cháu ông thưởng thức nhất, một là tiểu nha đầu ông thích nhất, hai người này đứng chung, thật giống một đôi do ông trời tạo ra.

Sau khi ba người đi vào, nói luyên thuyên không ngừng, xa xa Lâm Tô nhìn thấy cảnh tượng này, ném cây cỏ khô xuống.

Thì ra nam nữ chính gặp nhau sớm như vậy? Cô còn tưởng đến khi Triệu Thanh Mai đi vào đại học rồi hai người họ mới gặp nhau.

Chỉ là, nhìn bộ dạng mới gặp liền thân của họ, nam chính đại nhân hẳn đã quên mất hắn còn có một vị hôn thê danh chính ngôn thuận.

Có lẽ không phải quên mất, mà căn bản là không coi ra gì.

Tưởng Nghị Thành vẫn luôn không thích nguyên chủ, nhưng bởi vì trưởng bối đính hôn cho hắn, mới có thể duy trì loại quan hệ này.

Ngược lại nguyên chủ cực kỳ thích hắn, thường xuyên chạy theo hắn.

Lúc trước chỉ vì một câu nói của Tưởng Nghị Thành, xúc động chạy đến nông thôn.

Thật sự không biết, Tưởng Nghị Thành chê cô phiền, muốn đẩy cô ra xa mà thôi.

Mà nguyên chủ mặc dù không thích xuống nông thôn sống, nhưng kiên trì không để gia đình xách cô về, nguyên nhân là không muốn Tưởng Nghị Thành xem thường mình, cô muốn tự lập tự cường để hắn lau mắt mà nhìn.

Chỉ là cô không hề biết, cô chỉ là nhân vật phản diện, nam chính là của nữ chính, không ai có thể cướp được, cô làm gì cũng là phí công.

Lâm Tô không thích nam chính này, nếu đã không thích vị hôn thê, trực tiếp nói với người nhà từ hôn là được rồi? Không từ hôn còn cho người ta hi vọng, lại một bên nói chuyện yêu đương với người khác, loại này, cho dù là nam chính, cũng rất cặn bã.

Nhưng mà, cũng vì vậy, nhân vật phản diện Lâm Tô mới có chỗ phát huy, thân phận này của cô có lợi tạo hiểu lầm cho nam nữ chính, để bọn họ chia chia hợp hợp, góp cho bọn họ một viên gạch tình yêu, cuối cùng thúc đẩy tình cảm bọn họ ngày càng sâu, thế là nhân vật phản diện lĩnh cơm hộp, nam nữ chính he.

Công việc góp một viên gạch thì cô vẫn phải làm, chỉ có thể coi là chút tiêu khiển lúc nhàn hạ, nhưng để cả đời cô vây quanh nam nữ chính, là chuyện tuyệt đối không.

Về phần Trình lão gia? Lâm Tô đối với ông không có ý đồ, ông thật sự có cống hiến lớn với quốc gia, sau này chắc chắn được phục chức, nhưng không có nghĩa là Lâm Tô sẽ ôm đùi.

Nữ chính muốn ôm đùi thì ôm đi, ôm đùi đại lão thì tính là gì? Mục tiêu của cô là trở thành đại lão kìa!
EDIT: Vee Chimte..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN