Xuyên Nhanh: Xuyên Thành Anh Trai Nữ Chính - Chương 25: Mỹ thiếu nữ quốc dân (10)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Xuyên Nhanh: Xuyên Thành Anh Trai Nữ Chính


Chương 25: Mỹ thiếu nữ quốc dân (10)


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥ 

Vệ Tâm Bảo không nghĩ tới mình cầm giải quán quân trở về, trông thấy không phải là gương mặt vui vẻ của cha mẹ và các anh mình, mà ngược lại là một Vệ gia loạn thất bát tao.

“Mẹ, mẹ sao vậy?” Vệ Tâm Bảo trông thấy dáng vẻ thất bại của mẹ, nhịn không được tiến lên hỏi, ” Con nhận được quán quân của « mỹ thiếu nữ quốc dân » rồi, con…”

“Tiểu Bảo, chúng ta phải dọn ra ngoài thôi.” Mẹ Vệ bắt lấy tay Vệ Tâm Bảo, trong mắt ngập nước, “Công ty cha con phá sản, phải gán nợ, biệt thự này cũng không còn nữa.”

“Sao… sao lại như vậy?” Vệ Tâm Bảo bị tin tức này đập cho ngu luôn, hoàn toàn không biết phải làm sao, cũng không biết công ty phá sản đại biểu cho cái gì.

“Đại ca con bên kia không trông cậy vào được, mặc dù Tam ca và Ngũ ca của con mỗi người đều ra năm triệu, nhưng hoàn toàn không đủ.” Mẹ Vệ khóc ròng ròng, lúc đầu trong nhà vẫn còn chút tiền tiết kiệm, thế nhưng số tiền này đã bị người ta lừa mất.

Sau khi mẹ Vệ bị lừa gạt mua bộ phỉ thúy kia thì rất là bất an, về sau bạn bè nói có thể đi đầu tư P2P, một năm lợi nhuận rất cao, cùng với bên cạnh có không ít bạn bè đầu tư, bà ta cũng đầu tư, ai biết bà ta lại bị lừa, tiền đập vào đều bốc hơi hết, ngay cả âm thanh bọt nước cũng không có!

“… Vậy chúng ta phải làm sao?”

“Chúng ta phải dọn ra ngoài.” Mẹ Vệ lau nước mắt, “Tam ca con có một phòng nhỏ, chúng ta có thể dọn vào ở. Cũng may các anh trai con lớn hết rồi, không cần quá quan tâm, nhưng bọn nó cũng chỉ có thể lấy ra từng ấy tiền, sống cuộc sống như trước kia chắc chắn là không thể, con cũng đừng trách mẹ.”

“Không sao.” Vệ Tâm Bảo nhỏ giọng nói, ” Bây giờ con nhận được quán quân, có thể đi quay phim, đến lúc đó để cha tìn cho con mấy vai diễn nữ chính, chúng ta rất nhanh liền có tiền.”

“Đúng.” Mẹ Vệ trông thấy khuôn mặt như hoa như ngọc của con gái, giống như nhìn thấy hi vọng, “Mấy anh trai của con đều không trông cậy vào được, nhưng mẹ còn có thể trông cậy vào con!”

“Ha ha.” Vệ Quảng trông thấy hình ảnh hai mẹ con ôm nhau trong camera, quả thực rất muốn phun một ngụm máu.

Cũng do cha mẹ Vệ không để tâm gì đến mấy đứa con trai, cho nên căn bản không biết trong tay bọn họ có bao nhiêu tiền, bằng không thì 80% vẫn phải làm trâu làm ngựa cho em gái.

Không phải chỉ là khóc than thôi à? Ai mà không biết chứ.

Còn nhân vật nữ chính? Thật sự cho rằng giới giải trí là của một mình Vệ Quảng chắc? Chính hắn cũng không thể cam đoan mỗi bộ phim đều là nam chính, dựa vào cái gì mà cam đoan Vệ Tâm Bảo làm nữ chính? Một bộ phim phải do nhà đầu tư và đạo diễn định đoạt, hắn nói thì được gì?

“Mặc dù biết đây là bình thường, nhưng vẫn có chút thất vọng đau khổ.” Vệ đại ca xoa xoa trán, “Sau khi công ty của cha phá sản, đều hỏi tiền anh và mấy đứa, nhưng anh nhớ trước kia ông ấy để dành cho em gái một số tiền làm đồ cưới, số lượng không ít, nhưng ông ấy không động vào.”

“Nhà khác trọng nam khinh nữ, nhà chúng ta thì ngược lại. Chắc chúng ta còn phải cảm ơn vì bọn họ không bán chúng ta đi để trợ cấp cho em gái đấy.” Vệ Nhị tự nhận là người làm công tác văn hoá, nhưng bây giờ cũng không khỏi châm chọc thêm vài câu.

“Lão Ngũ, sao chú không nói chuyện?” Vệ Nhị nhìn về phía Vệ Chiếu, dù sao người đứng sau toàn bộ màn kịch này cũng chính là Vệ Chiếu.

“Em chỉ đang nghĩ, làm sao để em gái hiểu chuyện một chút.” Vệ Chiếu chậm rãi nói, “Một năm tới đây em sẽ ở cùng bọn họ, không phải lúc nào cũng có thể ứng chiếu lẫn nhau.”

“Chú muốn làm gì thì làm đi. Dù sao anh cũng chịu đủ lắm rồi.” Vệ Nhị liếc mắt, “Nếu như sau khi đã trải qua một phen trắc trở như thế, mà bọn họ có thể biết mình sai ở đâu, thì cũng không phí công diễn một trận. Còn nếu vẫn không thể tỉnh ngộ nữa, thì về sau anh đối với bọn họ chỉ có tình cảm ngoài mặt mà thôi.”

Nói thế nào bọn họ cũng là con trai của người ta, không đến mức bởi vì cha mẹ bọn họ quá yêu thương em gái mà từ bỏ cha mẹ. Chỉ là lòng người đều là thịt, nếu như cha mẹ vẫn cứ luôn quan tâm em gái mà không thèm chú ý đến bọn họ như thế, vậy bọn họ cũng không thể nào moi tim moi phổi ra mà đối đáp được.

Dù sao nuôi dưỡng bọn họ khi về già gì đó cũng khá là dễ dàng.

Vệ Chiếu cười cười.

Kỳ thật dựa theo kịch bản ban đầu, nam chính sẽ xuất hiện vào một năm sau, sau đó sẽ đặc biệt chán ghét Vệ Tâm Bảo, và cũng trở thành cánh tay thúc đẩy cho việc Vệ gia phá sản. Nhưng Vệ Tâm Bảo chẳng những không hận hắn, lại còn muốn dùng tình yêu của mình để cảm động nam chính, bất kể hiềm khích lúc trước, không sợ nam chính ngược đãi, mấy người anh trai Vệ gia cũng sẽ gặp phải bạch phú mỹ khác nhau, thông qua phương thức thông gia để Vệ gia đứng lên một lần nữa.

Cuối cùng tất nhiên là tất cả đều vui vẻ.

Nhưng bây giờ Vệ Chiếu bày ra một màn kịch hay sớm như thế, cũng không biết nam chính sẽ ra sân sớm hơn dự định hay là vẫn dựa theo tuyến thời gian cố định mà xuất hiện.

Vẫn cứ hủy đi kịch bản sẽ dễ dàng hơn. So sánh một chút, giữ kịch bản theo đúng quỹ đạo thì khá là phiền toái, một đống cục diện rối rắm.

Vệ Chiếu vừa nghĩ như vậy, vừa nghĩ làm sao để nuôi béo Vệ Tâm Bảo.

Đương nhiên, trên thế giới này chắc chắn có những thể chất ăn hoài không mập, nhưng cái thể chất này không có quan hệ với Vệ Tâm Bảo.

Bởi vì ở trong thế giới cũ, có một đoạn thời gian Vệ Tâm Bảo bởi vì mang thai mà đã béo đến không còn hình dáng, dẫn đến chuyện bị nữ phụ thượng vị giễu cợt không thôi, rồi sau đó Vệ Tâm Bảo thành công gầy lại, vinh quang vả mặt.

Trên thế giới này, mặc dù không có nhiều người có ác ý với chuyện mập mạp, nhưng tuyệt đại đa số người khác phái đều nhìn vào tướng mạo đầu tiên rồi mới tính đến chuyện yêu đương.

Mặc kệ Vệ Tâm Bảo đẹp đến cỡ nào, một khi béo tròn lên, cơ bản sẽ không có khả năng nhận được nhiều ưu ái của người khác phái nữa.

Cho dù là Mary Sue thì cũng phải nhìn vào vẻ bề ngoài nha.

Nói là làm liền.

Hiện tại điều kiện của Vệ gia cũng không tốt như trước, nhưng tối thiểu cũng có thể tính là một gia đình tầm trung cấp trở lên. Chỉ là từ nghèo lên giàu thì dễ, chứ từ giàu xuống nghèo lại khó.

Mẹ Vệ căn bản không chịu được căn nhà nhỏ như vậy, và cũng không thể chịu đựng được những bộ quần áo rẻ tiền như thế.

Nhưng bà ta bất mãn cũng không được, bởi vì phần lớn tiền trong nhà đều bị bà ta tiêu hết, vì thế, cha Vệ và bà ta cãi nhau không phải lần một lần hai.

Vệ Tâm Bảo muốn diễn vai nhân vật nữ chính là chuyện không thể nào, Vệ Quảng lại không ngốc. Chỉ là ở thời điểm cự tuyệt, Vệ Quảng phát huy trọn vẹn kỹ xảo của mình, để Vệ Tâm Bảo tin tưởng không nghi ngờ.

Đừng nói là nữ chính, diễn được vai nữ phụ là đã tốt lắm rồi.

Nhưng kỹ thuật diễn xuất của Vệ Tâm Bảo làm gì có?

Nếu đi theo con đường thần tượng ca hát múa nhảy, thì lại đụng vào ý nghĩ muốn nuôi béo cô ta của Vệ Chiếu, hơn nữa hiện tại thần tượng làm gì dễ kiếm tiền bằng diễn viên? Vệ Tâm Bảo cũng không thể nhận đào tạo lại từ đầu được.

Ngược lại, Trương Hiểu Khiết có mục tiêu rất rõ ràng.

Mặc dù cô chỉ lấy được hạng ba, nhưng thực lực đều còn đó, tăng thêm lại chịu được khổ sở, rất nhanh liền lợi dụng tài nguyên công ty cho mình ký hợp đồng với một tiết mục tương đương với thử nghiệm bản thân, ngược lại vững vàng ổn định fan hâm mộ của mình.

“Tâm Bảo, bây giờ nhà cậu đã không tốt như trước, cậu nên cố gắng đi thêm mấy tiết mục đi.”

Trương Hiểu Khiết khuyên vài câu. Nếu hiện tại Vệ Tâm Bảo vẫn cao cao tại thượng, chỉ sợ cô sẽ tiếp tục làm chút hành động ngáng chân Vệ Tâm Bảo, nhưng bây giờ Vệ gia đã suy tàn, cô ngược lại không muốn bỏ đá xuống giếng.

“Nhưng nó thật sự rất mệt mỏi.” Vệ Tâm Bảo buồn bực không thôi, “Tớ cũng không làm gì, nhưng bọn họ đều cười nhạo tớ, nói tớ ngu, nói tớ đần. Tiểu Khiết, cậu có tiết mục nào dễ dàng hơn không, giới thiệu cho tớ đi.”

Tôi mà có thì còn đến phiên cô chắc?

Trương Hiểu Khiết bị cái giọng điệu đương nhiên này của Vệ Tâm Bảo làm sợ ngây người.

“Tiểu Khiết, không phải chúng ta là chị em tốt sao? Chị em tốt thì nên đồng cam cộng khổ đúng không? Nếu không tớ và cậu tham gia một cái tiết mục đi, chúng ta sẽ cùng hỗ trợ lẫn nhau…”

Vệ Tâm Bảo còn chưa nói hết, Trương Hiểu Khiết liền cúp điện thoại.

“Này, này.” Vệ Tâm Bảo chớp mắt mấy cái, không biết mình lại nói sai ở đâu rồi?

Lúc trước khi tranh tài, không phải còn rất tốt sao? Vì sao bây giờ Tiểu Khiết lại tức giận như vậy chứ?

Vệ Tâm Bảo cảm thấy rất kỳ quái, liền dứt khoát trực tiếp phát chuyện này lên Weibo, muốn hỏi xem cách nhìn của đám fan hâm mộ.

Trương Hiểu Khiết bị trợ lý gọi dậy vào ban đêm.

# Vệ Tâm Bảo lên án tình chị em #

# Trương Hiểu Khiết Vệ Tâm Bảo #

# Vì sao lòng người thay đổi? #

Một đêm mà có liền lên ba cái hot search là cảm giác gì?

Trước kia Trương Hiểu Khiết không biết, hiện tại cô biết rồi.

“Chuyện… Chuyện gì xảy ra?” Trương Hiểu Khiết mở điện thoại ra, phát hiện là các loại cuộc gọi nhỡ và tin nhắn.

“Vệ Tâm Bảo phát một cái Weibo, nói cô và cô ta chuyện, tò mò vì sao sau khi tình hình trong nhà không tốt thì cô liền cúp điện thoại của cô ta? Cuối cùng còn nói một câu “vì sao lòng người thay đổi?” “

Chị em lật mặt, còn dính đến ân oán hào môn, nếu cái này không lên hot search thì cái gì lên hot search nữa?

“Vệ Tâm Bảo!” Trương Hiểu Khiết tức giận đến mức quẳng điện thoại di động, “Cô ta cho rằng trái đất chuyển động quanh mình hay sao? Cô ta cũng không nhìn một chút, lúc này còn ai để ý đến cô ta, tôi hảo tâm nhắc nhở cô ta, ngược lại là lỗi của tôi à.”

Ở trong lòng những fan hâm mộ này, Vệ Tâm Bảo vẫn luôn là người có EQ thấp, nói chuyện thẳng thắn, cô ta lên án như thế thì nhất định là thật sự, Trương Hiểu Khiết chính là trông thấy bạn bè nghèo túng nên đến giẫm một cước, hoàn toàn quên đi tình nghĩa ban đầu khi ở cùng Vệ Tâm Bảo trong cuộc tranh tài kia.

Tình nghĩa cái rắm.

Cô vẫn luôn làm bảo mẫu cho Vệ Tâm Bảo, tình nghĩa từ đâu tới?

Chuyện này nhốn nháo rất nhiều ngày, đợi đến khi nhiệt độ vừa đủ, Trương Hiểu Khiết bên này hoặc là không làm, hoặc là đã làm thì cho xong, đem dáng vẻ và toàn bộ chuyện trong trường học trước kia đều phát ra ngoài hết.

Trương Hiểu Khiết phát một cái Weibo dài và một tấm ảnh, chính là Vệ Tâm Bảo không dùng bộ dạng thật gặp người lúc xưa, Trương Hiểu Khiết vì cô ta mà bị người khi dễ, Vệ Tâm Bảo cũng chưa từng ra mặt giúp đỡ, trong đó còn có không ít đoạn ghi âm của bạn học cùng lớp, vân vân và mây mây…

Đơn giản mà nói, chính là kiểu đánh lôi đài từ xa.

Vệ Tâm Bảo bên này nói Trương Hiểu Khiết vong ân phụ nghĩa, Trương Hiểu Khiết bên này nói Vệ Tâm Bảo không tim không phổi.

Độ nóng của hai người ngược lại đều đi lên, nhưng quan hệ này cũng triệt để cắt đứt, không còn khả năng chuyển biến tốt đẹp nữa. Đồng thời, cái nhìn của người qua đường đối với bọn họ cũng bị hủy hoại nghiêm trọng.

Nguyên bản sở dĩ người xem thích bọn họ như thế là vì cảm thấy dáng vẻ theo đuổi ước mơ của thiếu nữ trẻ tuổi thuần khiết như vậy thật sự rất đáng yêu, kết quả phát hiện bọn họ chẳng khác gì các minh tinh kia, làm sao có thể tiếp tục thích bọn họ nữa?

Vệ Chiếu bị cái hành động này của Vệ Tâm Bảo làm sợ ngây người.

Vạn vạn không nghĩ tới Vệ Tâm Bảo có thể thiểu năng đến trình độ này.

“Tiểu Bảo, đây không phải lỗi của con, là Trương Hiểu Khiết lòng lang dạ thú, giẫm lên con leo cao. Con xem, fan hâm mộ của con vẫn hướng về con.” Hiện tại toàn bộ thể xác và tinh thần của mẹ Vệ đều dán trên người con gái, “Không tin, con hỏi Ngũ ca con một chút?”

Vệ Chiếu lạnh mặt, yên lặng tiến vào phòng bếp.

Hắn cũng không thể vi phạm lương tâm mà nói láo được.

Hôm nay làm thịt kho tàu, thịt xiên nướng và bánh sô cô la ngàn tầng đi.

Lúc không vui, đương nhiên phải ăn ngon mới vui được đúng không?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN