Xuyên Qua Chi Linh Thực Sư - Chương 38: Phỏng đoán của Hứa Mộc An
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
67


Xuyên Qua Chi Linh Thực Sư


Chương 38: Phỏng đoán của Hứa Mộc An



Chương 38: Phỏng đoán của Hứa Mộc An

Edit + Beta: Snail

“Mộc An à! Trong thời gian này con chạy đi đâu vậy?” Nhìn thấy Hứa Mộc An, thím Lý lập tức tiến tên hỏi.

Hứa Mộc An hàm hồ đáp: “Đi ra ngoài đón người.”

“Xem như con đã về rồi, con không biết đâu! Lúc con không ở đây, đám điếm phóng đãng kia cứ vây quanh tướng công con mà chuyển động, tên Khưu Bạch kia vốn lạnh lạnh nhạt nhạt với tưởng công con, hiện tại lại nhiệt tình như lửa đó.” Thím Lý nói một cách đầy châm chọc.

Hứa Mộc An cúi đầu cười cười, Tiêu Tiểu Đông đã nói với y rồi, lúc y không ở đây, rất nhiều bà mối mang người tới cửa, có điều đều bị nhóc và Tiểu Phàm đuổi đi.

Hứa Mộc An trở về thì gặp phải Khưu Bạch, sắc mặt Khưu Bạch nhìn y đầy thù hận, cứ như Hứa Mộc An đoạt tướng công của hắn vậy.

“Tiểu Mộc à! Giờ tướng công của con là hàng bán chạy đó, con cần phải giám sát chặt chẽ một chút mới được!” Thím Lý nói lời thấm thía.

Hứa Mộc An cười cười, nói: “Không sao đâu ạ.”

Khưu Bạch không tính là gì cả, Tôn Miểu Miểu kia mới là người khó giải quyết, chỉ là hiện tại khi nhắc tới Tôn Miểu Miểu, Tiêu Cảnh Đình cũng thản nhiên, như chỉ hận không quen biết cô gái kia, tính tình một người có lẽ sẽ thay đổi cùng với những chuyện hắn đã trải qua, chẳng qua dù có thay đổi, nhưng lập tức thay đổi nhiều như vậy thì thật sự là quá kỳ lạ…

Hứa Mộc An và Tiêu Cảnh Đình từng cùng giường chung gối, Hứa Mộc An rất rõ ràng đặc thù trên người đối phương, nếu không phải biết rõ thân thể của Tiêu Cảnh Đình này vẫn như ban đầu, Hứa Mộc An đã phải hoài nghi Tiêu Cảnh Đình này là do người khác giả trang.

Hứa Mộc An mơ hồ đoán được Tiêu Cảnh Đình bị đoạt xá, có điều, bất kể đối phương là ai thì cũng đều tốt hơn Tiêu Cảnh Đình cũ nhiều lắm, từ sau khi đối phương thay đổi, Hứa Mộc An chỉ cảm thấy mỗi ngày mình như sống trong thiên đường vậy, cho nên, Hứa Mộc An không định nói toạc ra.

“Tiểu Hứa, tâm con thật rộng mà! Người con đón về kia là ai vậy?” Thím Lý hỏi.

Hứa Mộc An cười cười, nói hàm hồ: “Thân thích.”

“Hai người kia trông đều tuấn tú lịch sự, thực lực không thấp đi?” Thím Lý hỏi.

Hứa Mộc An gật đầu nói: “Dạ.” Mặc dù Tiêu Kình Phong trúng độc, thực lực lùi lại không ít, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, đặt thực lực của Tiêu Kình Phong trong thôn thì vẫn rất nổi bật.

“Đã có gia đình chưa con?” Thím Lý hỏi.

Hứa Mộc An: “…”

……

“Ngươi đi đâu vậy?” Tiêu Cảnh Đình nhìn Hứa Mộc An hỏi.

“Lúc ra ngoài đổ nước thì gặp thím Lý, hàn huyên thêm vài câu.” Hứa Mộc An đáp.

“Thím Lý? Thím ấy nói gì?”

“Thím ấy hỏi ca ca ngươi có lai lịch gì, có gia thất chưa?”

Tiêu Cảnh Đình lập tức ngẩn ra, hỏi: “Thím ấy muốn làm gì vậy?”

Hứa Mộc An cười cười, nói: “Phỏng chừng là muốn làm mai mối cho ca ngươi.”

“Vậy ngươi nói sao?” Tiêu Cảnh Đình hỏi tiếp.

Hứa Mộc An cười đáp: “Ta nói ca ngươi chưa thành hôn, nhưng đã có ý trung nhân, quan hệ rất tốt.”

Tiêu Cảnh Đình gật đầu nói: “Nói vậy là hay nhất, ta thấy nhị ca và Mộc Thư Vũ kia rất xứng, hơn nữa nhân phẩm của Mộc Thư Vũ cũng đáng tin.”

“Đúng vậy!” Có điều y và Tiêu Cảnh Đình đã thành hôn rồi mà những người kia còn người trước ngã xuống người sau tiến lên đào góc tường nhà y, Tiêu Kình Phong chỉ có ý trung nhân, sợ là không dập được khí thế của những kẻ đó.

“Ta nghe Tiểu Phàm nói Khưu Bạch cứ luôn đến hái nho.”

Tiêu Cảnh Đình bất đắc dĩ cười cười, nói: “Đúng vậy! Người ta da mặt dày, ta cũng không có biện pháp. Kỳ thật cũng không chỉ Khưu Bạch, cũng may bọn họ không quá phận.”

Bà con trong quê, có đôi khi chỉ cần không phải rất quá phận thì đến nhà người khác cọ chút đồ ăn cũng là chuyện thường xảy ra, Tiêu Cảnh Đình cũng không tiện nói gì thêm, ban ngày hắn phải ra ngoài, trong nhà chỉ còn hai đứa nhóc nên có nhiều bất tiện, gần đây khi ra ngoài hắn đều dặn hai đứa nhóc khóa cửa viện lại.

Hứa Mộc An gật đầu nói: “Về sau có tiền thì có thể sửa tường viện lên cao chút, mua thêm hai con chó giữ nhà nữa.”

Tiêu Cảnh Đình gật đầu đáp: “Ta cũng nghĩ vậy.”

“Nhị ca đi rồi à?” Hứa Mộc An hỏi.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu: “Đúng vậy! Sợ bạc không đủ nên ta đưa hết bạc trong nhà cho nhị ca rồi, rượu còn sót lại cũng đưa nhị ca mang đi, cũng may linh thực trong mấy mẫu ruộng sắp trưởng thành rồi, bán là có thể đổi lấy tiền.”

Hứa Mộc An gật đầu nói: “Vậy là tốt rồi.”

“Cạm bẫy trong ruộng của chúng ta mấy ngày gần đây có rất nhiều con mồi, tiếc là phát hiện muộn, con mồi đã bị người khác lấy đi rồi.” Tiêu Cảnh Đình lắc đầu nói.

Hứa Mộc An an ủi: “Mặc kệ thế nào, bẫy được con mồi là chuyện tốt…”

“Gầy đây con mồi càng ngày càng mạnh, cạm bẫy sắp vây chúng không được rồi.” Tiêu Cảnh Đình có hơi lo lắng nói.

Hứa Mộc An trầm ngâm một lát thì bảo: “Linh thực trong ruộng thượng đẳng phải vài ngày nữa mới trưởng thành, đến lúc đó, có thể nhị ca đã trở về rồi.”

Tiêu Cảnh Đình gật đầu nói: “Đúng vậy, nhị ca về thì tình huống sẽ tốt hơn chút.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN