Xuyên Thành Cục Cưng Của Nam Phụ - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
251


Xuyên Thành Cục Cưng Của Nam Phụ


Chương 9


Editor: Nozomi

10/08/2020

🍓🍓🍓🍓🍓

Trường trung học phụ thuộc Thành Đại là trường trung học tốt nhất thành phố S, nhưng cách nói này lại gây ra không ít tranh luận, bởi vì nơi này là nơi học bá tụ tập đồng thời cũng là nơi kẻ có tiền tụ tập.

Học sinh gia cảnh không tốt nhưng thành tích tốt có thể ở đây hưởng thụ giáo dục miễn phí, mỗi tháng còn nhận được chi phí sinh hoạt. Học sinh thành tích nổi bật nhất đến mỗi cuối kỳ còn có học bổng Bissau.

Học sinh trong nhà có tiền có thể đến đây học khi chi một khoản tiền lớn. Cho nên nói đơn giản, trường học chính là lấy tiền của học sinh giàu hỗ trợ học sinh bình thường. Đây là chân lý tất cả mọi người đều biết, nhưng vẫn không thể ngăn cản những người giàu gửi con em họ vào học.

Phương thức chiêu sinh như vậy tự nhiên sẽ tạo ra mâu thuẫn nhất định, học sinh giàu không muốn học sẽ khinh thường những học sinh nghèo cầm tiền của bọn họ, còn học sinh nghèo lại chướng mắt những kẻ có tiền không học vấn không nghề nghiệp.

Vì vậy hai phe đều chướng mắt nhau, nhưng trong trường vẫn có những học sinh vừa có tiền lại học tập tốt, mà học sinh như vậy là loại hình cả hai phe đều thích.

Ví như Phong Khinh Dương

Thành tích của Phong Khinh Dương có thể được nhận vào trường trung học phụ thuộc, nhưng cha của cô ấy lại quyên thêm một tòa nhà dạy học khác cho trường. Học tập tốt gia cảnh tốt, xinh đẹp lại đa tài đa nghệ, cô gái như vậy dù đi đến đâu cũng là tâm điểm chú ý.

Thời gian trước Phong Khinh Dương chuẩn bị tham gia tiết mục tuyển tú, tất cả học sinh đều cổ vũ cô ấy cố lên, vốn dĩ đã nắm chắc, ai ngờ giữa đường bị Đường Đường chen ngang.

Vì thế học sinh toàn trường đều bùng nổ.

Người nào dám đoạt của Phong Khinh Dương.

Nếu Đường Hân không phải bạn thân của Phong Khinh Dương và cô ta cũng không thích người chị của mình, thì chỉ bằng cô ta là em gái của Đường Đường, ngày tháng cô ta ở trường học tuyệt đối không xong.

Vốn dĩ Đường Đường đã kéo đủ thù hận, sau đó lại phát hiện Đường Đường không biết hát, không biết nhảy chỉ dựa vào khuôn mặt. vì thế học sinh trường trung học phụ thuộc càng nhìn không nổi Đường Đường.

Chỉ có như vậy, dựa vào cái gì đoạt của Phong Khinh Dương?

Những người tuyển chọn toàn mẹ nó người mù rồi!

Khi Đường Đường bắt đầu nổi tiếng cũng sinh ra một lượng lớn anti-fan có sức chiến đấu rất mạnh, trong đó hẳn là phần lớn học sinh của trường và bọn họ là nhóm có sức chiến đấu mạnh nhất.

Thời điểm Đường Đường nổi tiếng nhất, trên Tieba của trường luôn có một bài post đến giờ vẫn đứng top.

[Đường Đường hôm nay có lạnh không?]

Ngay từ đầu bài post này là nơi mắng chửi Đường Đường, nói Đường Đường ngu ngốc, Đường Đường khó coi, nói Đường Đường bất tài, nói cô không xứng ở lại tiết mục, nói cô là đứa cô nhi không ba không mẹ, không đáng xách giày cho Phong Khinh Dương.

[các cậu có xem tiết mục không, Đường Đường hát kiểu gì vậy?]

[cay mắt, cay mắt quá, gà nhảy còn hay hơn cô ta]

Bọn học sinh lấy việc cười nhạo Đường Đường làm thú vui, mỗi kỳ tiết mục phát ra, bài post càng thêm sinh động, về sau mọi người cười nhạo quá nhiều cũng không còn nhiệt tình, vì thế bài post thành nơi check in hàng ngày của học sinh, mỗi ngày đều đứng đầu trang Tieba.

[Đường Đường hôm nay có lạnh không?]

[không có]

Lúc sau Đường Đường đắc tội fans Bách Thần, lại chọc giận phần lớn fans cuồng của Bách Thần, đắc tội Nhan Nghiên, chọc giận fans Nhan Nghiên, từ đây tội danh càng tăng thêm, vì thế bài post [Đường Đường hôm nay lạnh không?] thăng cấp biến thành [Đường Đường hôm nay đã chết chưa?]

Mấy ngày trước trong tiết mục chung kết, Đường Đường lọt khỏi top chín và bị loại, trên Tieba mọi người vui như tết

[lạnh lạnh, rốt cuộc lạnh rồi]

[Cái tên này làm tôi chán ghét suốt ba tháng, bây giờ có thể biến mất khỏi Tieba chưa?]

[Đường Đường đã chết, thắp hương, về sau ai nhắc tới tên này là chó!]

Vì thế toàn bộ Tieba yên bình qua ba ngày, sáng sớm ngày thứ ba, con chó đầu tiên xuất hiện.

Tin tức siêu chấn động, Đường Đường muốn tới học ở trường trung học phụ thuộc!

Đã có người ở phòng giáo vụ thấy báo cáo nhập học của Đường Đường, không phải xin vào học mà là đã định rồi.

Nhiều người xác nhận bức ảnh này không có dấu vết photoshop, vậy đây không phải bịa đặt mà là sự thật! Chuyện này so với việc lúc trước Đường Đường đoạt vị trí của Phong Khinh Dương còn đáng sợ hơn.

Lúc trước ai thề nhắc tới Đường Đường là chó, bây giờ Đường Đường tới, ai quản ngươi có là chó hay không!

Giờ này là tiết đầu buổi sáng, nhóm học sinh khá giỏi còn nghiêm túc nghe giảng bài, đám con nhà giàu quậy phá bùng nổ đầu tiên, một tiếng mẹ kiếp cũng không đủ hình dung tâm tình.

[Điên rồi, bây giờ ai cũng có thể vào học trường trung học phụ thuộc?]

[trước đó tin tức nói cô ta thi tiếng Anh được 20 điểm, tôi mù tiếng Anh cũng cao điểm hơn cô ta]

[không phải nói cô ta không ba không mẹ là một đứa cô nhi sao, không tiền không thành tích vậy vào trường bằng cách nào?]

[có khả năng là đoạt 40% di sản của ba Đường Hân?]

[lầu bốn khôi hài quá đi, dù cộng thêm toàn bộ di sản của ba Đường Hân thì nửa cái sân thể dục cũng mua không nổi.]

[lầu năm đừng viết nữa, mang Đường Hân lên sân khấu làm gì, bị Đường Đường đoạt di sản còn chưa đủ thảm?]

Đường Đường, Đường Đường, tất cả đều là Đường Đường, thời điểm biết được tin tức, tâm trạng nghe giảng biến mất, diễn đàn ký túc xá toàn bộ đều sinh động, nhìn giáo viên còn đang giảng bài, hận không thể lập tức đi ra.

Bây giờ ai còn tâm tình học nữa?

Các giáo viên cũng chú ý tới học sinh phía sau bồn chồn nhưng đám học sinh đó bọn họ không thể trêu vào cho nên mở một mắt, nhắm một mắt, chờ một chút liền rời đi.

Giáo viên chân trước vừa đi, sau lưng trong phòng học liền nháo nhào, “Nhìn thấy không?”

“Rốt cuộc cũng hết tiết, ta con mẹ nó nghẹn chết, chuyện này là sao? Đường Đường mà cũng vào được trường trung học phụ thuộc?”

“Cái gì? Đường Đường tới trường trung học phụ thuộc?” Việc này không phải người nào cũng biết, “Dựa vào cái gì chứ?”

“Ai biết”, nam sinh cầm đầu cất di động vào túi, “Khinh Dương biết không?”

Phong Khinh Dương đi học rất nghiêm túc, cho nên đúng là không biết, sau khi hết tiết vừa mới cất sách giáo khoa chuẩn bị đổi sách mới cho tiết sau, bạn học trong lớp liền xông tới, một đám người chen chút, cầm đầu chính là em trai ruột học sau một lớp của Phong Khinh Dương – Phong Thiên Dương.

Phong Thiên Dương đẩy một đống người đang ngồi trước mặt Phong Khinh Dương, Phong Khinh Dương hoảng sợ, “Sao vậy?”

“Chị, chị còn chưa biết sao?” Phong Thiên Dương trợn tròn mắt, nhìn chị gái vẻ mặt mê mang, “Đường Đường chuyển tới trường trung học phụ thuộc!”

“Cái gì?”

Một tiếng kinh hô nhưng không phải Phong Khinh Dương mà là Đường Hân, vừa mở miệng liền đem lực chú ý của đám người dời đến trên người cô ta, có người lập tức hỏi, “Cậu không biết Đường Đường muốn tới đây sao?”

Trong lòng Đường Hân bắt đầu hoảng sợ, nhưng nghe giọng điệu chất vấn lại cảm thấy ủy khuất, “Làm sao tôi biết được”, vội vàng nhìn về phía Phong Khinh Dương giải thích nói, “Cô ta hôm trước đến nhà đòi tiền mẹ tôi, đòi không được thì đi rồi, tôi căn bản không biết cô ta đi đâu”

Diện mạo Đường Hân không xinh đẹp bằng Phong Khinh Dương nhưng cũng là cô gái ngọt ngào đáng yêu, Phong Thiên Dương thấy Đường Hân ủy khuất đến vành mắt đỏ lên, quay đầu dạy bảo học sinh vừa chất vấn Đường Hân

“Đường Đường dù có giết người phóng hỏa cũng có liên quan gì tới Đường Hân?”

Không ai dám chọc đến chị em nhà họ Phong, huống chi Đường Hân cũng thật oan uổng, có nữ sinh tiến lên an ủi Đường Hân hai câu, Phong Khinh Dương mày đẹp hơi nhíu, nửa ngày sau mới hỏi Đường Hân, “Ngày đó Đường Đường trở về tìm các người có điểm gì không thích hợp không?”

Đường Hân vành mắt hồng hồng nhỏ giọng nói, “Lúc trước cô ta ở nhà vẫn luôn nghe lời, nhưng ngày đó trở về lại cãi nhau với mẹ tôi, lá gan lớn hơn trước rất nhiều”, nói xong cắn cắn môi do dự bổ sung, “Hơn nữa dường như cô ta không lo lắng về tiền bạc, giống như…có thể bởi vì có công ty ký hợp đồng với cô ta, che chở cho cô ta, cho nên…”

“Cái rắm”, Phong Thiên Dương trực tiếp phủ định suy đoán của Đường Hân, “Thành Ức đã xác định hủy hợp đồng với Đường Đường rồi”

Đường Hân sợ hãi nhìn Phong Thiên Dương “Việc đó tôi cũng biết”

Phong Thiên Dương thấy Đường Hân bị mình dọa, tức khắc có chút mềm lòng, Đường Hân có quan hệ tốt với chị của hắn, có đôi lúc sẽ đến nhà chơi, lại xinh đẹp nên dần dà cũng có hảo cảm, vì thế thả nhẹ giọng trấn an Đường Hân, “Tôi không mắng chị”

Đường Hân ngẩng đầu nhìn Phong Thiên Dương, đỏ mặt ừ một tiếng.

Một đám người ríu rít thảo luận, nhưng nhân vật chính Phong Khinh Dương vẫn không nói gì, hơn nửa ngày mới mở miệng, “Nếu Đường Đường đến đây thì sẽ phân vào lớp nào?”

Phong Thiên Dương đem di động cất vào trong túi, bực bội mắng một tiếng, “Phòng giáo vụ chắc bị bại não, phân cô ta vào lớp của chị.”

Giờ phút này, trung tâm của đề tài – Đường Đường, vì thời gian đi học trùng với thời gian đi làm của Minh Thiếu Diễm, nên hôm nay đưa cô đi học không phải chú Lý, cũng không phải xe Maybach mà là một tài xế trẻ tuổi khác, còn có một chiếc Bentley.

Sở thích của nam nhân đối với loại xe có thể nhìn ra tính cách của con người. Đường Đường nhớ rõ trong sách có ghi mẫu xe yêu thích của từng nam chính. Bách Thần tuổi trẻ nhất, thích theo đuổi kích thích, xe là loại cuồng dã. Thẩm Minh Vũ ngổ ngáo nhất, xe thể thao hầu hết là màu đỏ và màu vàng, chỉ cần ra cửa chính là cảnh đẹp ý vui.

Còn Minh Thiếu Diễm, xe Bentley vẫn là chiếc xe sang trọng nhưng bình dân, ổn định nhưng không mất đi bản sắc, hoàn toàn phù hợp với hình tượng của Minh Thiếu Diễm.

Hôm nay lên lớp không tiện mặc váy, Đường Đường mặc quần jean rách, thời tiết lại tương đối nóng vì thế từ bỏ màu thun mà chọn áo sơ mi màu hồng phấn.

Năm Đường Đường mười lăm tuổi về nước cũng ở thành phố S nhưng không học trung học ở trường trung học phụ thuộc, đây là lần đầu tiên cô tới đây, trường được xây dựng theo phong cách thật tráng lệ.

Khi Đường Đường đến, thư ký soái ca bên cạnh Minh Thiếu Diễm không biết đã ở trường khi nào, đúng giờ đón Đường Đường ở cổng “Minh đổng nhờ tôi đưa tiểu thư đi báo danh”

Đường Đường khách khí nói “Cảm ơn anh” sau đó đi theo thư ký đi gặp hiệu trưởng, sau lại đến phòng giáo vụ báo danh, cuối cùng mới gặp chủ nhiệm lớp.

Chủ nhiệm lớp là một phụ nữ trung niên khoảng 40 tuổi, thoạt nhìn rất hiền từ, “Cô họ Lưu, sau này là chủ nhiệm lớp của em, sách giáo khoa của em cô đã đưa đến lớp, bây giờ chúng ta đi lãnh đồng phục đi.”

“Để tôi”, thư ký nói, “Để em ấy vào lớp trước đi.”

Cô Lưu nghĩ thấy có thể, “Vậy tự em đến lớp đi, lớp 12/9, đi thẳng phía trước, phòng thứ ba ở lầu năm.”

Đường Đường gật đầu, trước khi đi thư ký gọi cô lại, “Có việc gì có thể gọi cho Minh đổng, nếu Minh đổng bận thì có thể gọi cho anh.”

“Dạ được”, Đường Đường đáp ứng một tiếng, lúc xuống lầu đột nhiên nhớ tới trong di động của cô chỉ có số của thư ký, chú Lý và dì Trình nhưng hình như chưa có số của Minh Thiếu Diễm.

Tốt quá, buổi chiều lại có cớ để kéo gần mối quan hệ.

Đường Đường vừa đi vừa nghĩ thầm, kết quả tìm nửa ngày cũng không ra lớp học.

Chủ nhiệm lớp chỉ quá mơ hồ, bây giờ là thời gian học, sân trường không một bóng người. Đường Đường nhìn thời gian, còn hơn 10 phút nữa tiết thứ hai mới kết thúc, nếu không tìm được thì đợi bọn họ hết tiết lại hỏi đường.

Đi chưa được mấy bước liền thấy xa xa đi đến mấy nam sinh.

Xem như cũng gặp được người.

Phong Thiên Dương không giống chị hắn, hắn không hứng thú học tập, nhưng mỗi ngày đều đến trường không muốn bỏ sót, hôm nay nghĩ Đường Đường muốn tới trường, sợ chị gái bị ủy khuất, tới giờ học cũng không định vào lớp.

Vì thế mang theo một đám hồ bằng cẩu hữu ra ngoài đi lang thang, đồng thời nói về chủ đề hot của ngày hôm nay – Đường Đường.

“Tụi bây nói xem rốt cuộc Đường Đường vào đây bằng cách nào?”

Một nam sinh cao gầy cười không có ý tốt, “Giới giải trí nói thẳng ra là một cái kỹ viện cao cấp, chỉ cần chịu bán thì vào học ở đây tính là cái gì.”

“Cũng đúng, Đường Đường cái khác không được nhưng khuôn mặt, dáng người không có điểm xấu, đôi chân đó ông đây có thể chơi cả một năm.”

Phong Thiên Dương trong miệng cắn điếu thuốc nhưng không đốt, nghe xong lời này cười nhạo một tiếng, “Cũng chỉ có vậy, tao không thích, tao thích kiểu ngọt ngào”

Vài người nghe liền phá lên cười, Phong Thiên Dương chỉ ra chỗ hắn không hiểu “Kỳ thật tao không hiểu tại sao trên mạng lại thổi phồng cô ta là thịnh thế mỹ nhân, bây giờ toàn makeup với phẫu thuật thẩm mỹ, tẩy trang xong toàn giống quỷ thôi.”

“Tao nhớ là Đường Đường chưa bao giờ xuất hiện khi chưa makeup, nói không chừng tẩy trang xong chỉ là một người qua đường giáp nào đó thôi.”

Năm sáu nam sinh nói rất vui vẻ, đột nhiên phía trước có người đi tới, thấy không rõ mặt nhưng trong nháy mắt trước mắt sáng ngời, “Mẹ kiếp, em gái này lớp nào vậy, đôi chân thật là mẹ nó tuyệt.”

Phong Thiên Dương nghe vậy cũng nhìn qua, kết quả nhìn thoáng qua lại nhịn không được nhìn lần hai, “Trước kia sao không để ý” xong thở dài, “Cũng không biết lớn lên như thế nào…”

Cô gái không biết lớn lên như thế nào rốt cuộc đi tới, hơn nữa còn đi thẳng về phía bọn họ, đơn giản áo sơ mi quần jean, tóc cột đuôi ngựa, đón nắng sáng 10 giờ lễ phép hỏi hắn, “Quấy rầy một chút, xin hỏi đến lớp 12/9 đi thế nào?”

Nữ sinh trước mắt giọng nói sạch sẽ dễ nghe, khuôn mặt không trang điểm nhưng vẫn đẹp kinh người, khi mỉm cười bên môi sẽ có một lúm đồng tiền nho nhỏ càng thêm xinh đẹp khiến người hít thở không thông.

Sớm nhìn qua người trên TV không biết bao nhiêu lần, mới vừa rồi còn chắc chắn Đường Đường khi tẩy trang chính là một người qua đường Giáp – một đám nam sinh trong nháy mắt đều ngốc tại chỗ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN