Editor: Chú dê nhỏ (@diepanhd217)
Kỳ Minh không làm thì thôi, vừa làm là doạ nhiếp ảnh gia lông gà dựng đứng, bắt đầu miên man nghĩ lại mấy chuyện nhỏ xảy ra kia.
Anh ta đi đến bên cạnh Kỳ Minh, giọng điệu thương lượng hỏi:
“Kỳ lão sư, nếu không tôi giúp ngài hối lộ nha?”
“Không thành vấn đề.”
Kỳ Minh lập tức đồng ý, dâng hương lên, lại châm nến, thành kính nói:
“Các vị có thiêng, tôi không phải cố ý quấy rầy, sau này nếu có mạo phạm, mong các vị tha thứ.”
Huỳnh Hoàng nghe Kỳ Minh nghiêm trang cúng bái, mặt đen sì sì.
Thế mà nhiếp ảnh gia kia lại hết mực tin tưởng, cũng lẩm bẩm nói theo anh.
Tống Nhất đứng cách đó không xa, suýt nữa bật cười, chỉ cảm thấy cách làm của Kỳ Minh quá đơn giản, hương nến vàng mã chỉ là an ủi tâm lý thôi, những “thứ kia” sẽ chướng mắt mấy cái này.
Nhưng mà sau đó, khóe miệng hắn cứng lại.
Ánh lửa ở hương nến và vàng mã nổi lên, từng đợt khói nhẹ bốc lên, vừa hay có gió thổi qua, làn khói theo gió bay lên trời cao.
Làn khói len vào trong màn mây đen mù rồi biến mất, lập lờ có kim quang thoáng hiện.
Tống Nhất đột nhiên cảm thấy đói bụng.
Hắn nuốt một ngụm nước miếng, nhìn xuống Kỳ Minh đang ngồi đốt tiền vàng, ánh mắt sâu thẳm.
.::.
“Kỳ lão sư, chuẩn bị quay.”
Trợ lý đạo diễn ở phía xa hô lên, Kỳ Minh đáp một câu, sau đó đi tới bên Huỳnh Hoàng dặn dò.
“Lát nữa vàng mã đốt xong, nhờ anh đi chôn tro nhé.”
“Được.”
Y đáp vội, chỉ lo không đồng ý thì Kỳ Minh không bình tĩnh quay được.
Kỳ Minh suy sụp bước một bước lại cà nhắc lùi về.
“Anh Hoàng, dù anh có mê tín hay không thì cũng nghe em, tí nữa chôn tro nhất định phải thành tâm vào!!!”
“…”
Huỳnh Hoàng mất kiên nhẫn, đẩy Kỳ Minh:
“Tin anh Hoàng của chú mày đi.”
.::.
Hôm nay khách mời tham dự đều đến đông đủ.
“Phòng Khủng Bố” mỗi kỳ có sáu khách mời, trong đó ba người là thành viên cố định: MC thuộc đài truyền hình Dâu Tây Đoạn Thành Đào, nổi tiếng EQ cao, rất chiếu cố đến khách mời tham gia; người thứ hai là danh hài nổi tiếng Chu Uân, vì tiết mục cống hiến rất nhiều khoảnh khắc hài hước, tính tình tương đối hiền lành, gặp ai cũng cười tủm tỉm; cuối cùng là lưu lượng Nhạc Chính Kì, năm ngoái đóng một bộ phim thần tượng do đài Dâu Tây chế tác rất nổi tiếng, sau đó lại hợp tác với Chu Uân biểu diễn một tiết mục hài kịch mừng năm mới, thành công bước lên hàng ngũ lưu lượng.
Ngoại trừ ba thành viên cố định ra thì còn ba vị trí khách mời.
Trước khi show nổi lên, ba vị trí này đều là nghệ sĩ có quan hệ tốt với đài đến quay, chờ đến khi phát sóng đến kỳ thứ ba, tiết mục chính thức nổi tiếng, lập tức có rất nhiều nghệ sĩ chủ động liên hệ với tổ tiết mục, muốn đến tham gia.
“Phòng Khủng Bố” lựa chọn khách mời sẽ xem xét nhiều mặt, được tham gia cũng coi như một thành tựu của nghệ sĩ.
Sau khi chương trình phát sóng hút fan hay không còn phải xem biểu hiện của bản thân.
Hai đề tài tương đối hot hiện tại một là bộ phim lịch sử quyền mưu, hai là boygroup 9 người mới debut tháng trước.
Đoàn phim lịch sử đã mời đến rồi, vậy nên kỳ này đài Dâu Tây quyết định mời nhóm boygroup kia.
Show này vốn chẳng đến lượt Kỳ Minh, nhưng một người có slot tham gia bị vướng lịch quay phim truyền hình, mà Kỳ Minh vừa vặn lại thuộc nhóm mới ra mắt này, cũng do chế tác có giao tình với Tang Du, chương trình bèn đồng ý gọi anh đến.
Rất không khéo, hai khách mời còn lại lại chính là kẻ đã lừa “Kỳ Minh” đến khu mộ, Triệu Vũ và một thành viên khác cùng nhóm, Thời Ý.
So với Đoạn Thành Đào và Chu Uân có thể ở trước màn ảnh hoàn hảo che dấu tâm tư chính mình, ba người trẻ tuổi quản lý biểu tình không được như vậy, bọn họ nhìn thấy Kỳ Minh đi tới, trên miệng tuy vẫn tươi cười, song cơ mặt lại cứng nhắc.
Kỳ Minh bước tới chào hỏi Đoạn Thành Đào và Chu Uân, thái độ cung kính nhưng không nịnh nọt:
“Chào Đoạn lão sư, chào Chu lão sư.”
Đoạn Thành Đào và Chu Uân cực kì ôn hoà đáp lại, lúc nói chuyện còn đùa giỡn mấy câu, chọc mọi người xung quanh cười vang.
Kỳ Minh chào hỏi một vòng, cũng không có ý chiếm cảnh quay, tiến về một bên đứng.
Khách mời đến đông đủ, bắt đầu quay.
Đạo diễn cầm loa, bắt đầu nói tình huống trọng điểm:
“XXXX năm X tháng X ngày, xưởng sắt thép xảy ra nổ lớn, 23 công nhân cạnh lò đốt tử vong, xưởng sắt thép từ đó bỏ hoang.
Về sau, khi chính phủ khai phá lại miếng đất ở xưởng đã phát sinh sự việc máy xúc mất khống chế đâm người, 5 công nhân bị máy xúc đất chèn ngang đâm nát…”
Để tăng độ sợ hãi của khách mời, đạo diễn tổng hợp toàn bộ chuyện kì quái ở đây nói thêm một lần nữa:
“Nói cách khác, mảnh đất dưới chân mọi người đây, chôn sâu 107 mạng người.”
Nói xong bối cảnh, đạo diễn bắt đầu nói đến quy tắc:
“Trong mọi người có một kẻ là “quỷ.” Hắn là vong hồn từ lần nhà xưởng phát nổ.
Người còn sống phải tìm ra “quỷ” và manh mối, từ đó chỉ ra nguyên nhân chuyện xưa.”
Toàn bộ chuyện xưa do tổ đạo diễn viết kịch bản, dùng truyền thuyết làm khung xương, manh mối cũng là tổ tiết mục đưa ra.
Sáu khách mời trong tay chỉ có thẻ nhân vật được giao, họ phải dựa vào nhân vật của chính mình kết hợp manh mối tìm được suy luận ra thân phận của khách mời khác, thậm chí suy luận ra ai là “Quỷ” ẩn trong đoàn thể.
Trung tâm nhà xưởng có một địa điểm gọi là “khu an toàn”, từ ba người trở lên cùng tiến vào, khu an toàn sẽ hoàn toàn mở ra, liên tục trong vòng mười lăm phút.
Ở khu an toàn, người chơi có thể trao đổi manh mối, thảo luận cốt truyện.
Tuy nhiên nếu nói ra manh mối ở ngoài thì “Quỷ” ẩn giữa bọn họ cũng sẽ nắm được manh mối đó.
Vậy nên khi tìm được manh mối, chỉ có thể một mình biết, không thể chia sẻ, trừ khi đã tiến vào khu an toàn.
Nếu có hai người chơi cùng tiến vào an toàn khu, sẽ xảy ra hai tình huống, tình huống một là:
Hai người chơi đều là “Người sống”, khu an toàn không được kích hoạt (phải từ ba trở lên mới được);
Tình huống hai là: Hai người chơi có một người chơi là “Quỷ.” “Người sống” bị “Quỷ” lây nhiễm, trở thành con rối.
Nếu chỉ có một người chơi tiến vào, người chơi này sẽ có quyền lợi kiểm chứng, có thể tùy ý kiểm tra thân phận một người chơi.
“Người sống” muốn đạt được thắng lợi, nhất định phải giải quyết vấn đề trước tiên: tìm ra “Quỷ.”
“Quỷ” muốn đạt được thắng lợi, phải biến ba người chơi trở lên thành con rối, sau đó mới tìm manh mối.
Nói chung, chơi vai “Quỷ” sẽ khó hơn hẳn.
Mà vừa đẹp, Kỳ Minh lấy được chính là thẻ “Quỷ.”
Từ trước tới nay, người chơi “Quỷ” các kỳ, chưa một ai thắng.
.::.
Bắt đầu quay, sáu khách mời nhập vai theo kịch bản của nhân vật, từ từ tiến vào.
Ông chủ Đoạn bước vào đầu tiên, tay xách một túi táp công vụ, tóc vuốt ngược, vừa đi vừa nói:
“Tiếc cho một chỗ tốt thế này, cậu xem cách đây không xa chính là trung tâm thành phố, giao thông thuận tiện, chậc, hôm nay tôi nhất định phải bắt được kẻ giả thần giả quỷ!”
Ông chủ Đoạn nói xong, quay đầu không thấy trợ lý Thời bèn lùi lại mấy bước, lúc này mới thấy trợ lý của mình ôm cửa sắt rỉ sét của nhà xưởng mà lay, yếu ớt nói:
“Ông chủ, tôi sợ quá.
Chúng ta có thể để sáng mai rồi đến không?”
“Bảo cậu vào, cậu nói nhảm nhiều thế làm gì!”
Ông chủ Đoạn mất kiên nhẫn giục:
“Phải đến buổi tối thì mới bắt được đứa giả thần giả quỷ chứ!”
Trợ lý Thời chậm rì rì theo vào, sau lưng bỗng nhiên vang lên tiếng bước chân, cậu ta như mèo bị dẫm phải đuôi, nhảy dựng lên.
“Quỷ! Có quỷ ối giồi ôi!”
“A di đà phật, thiện tai thiện tai.”
Chu đạo trưởng đi đến, trên người mặc đạo bào chắp vá nhiều mảnh:
“Bần đạo là người hàng yêu trừ ma, thí chủ chớ sợ.”
Ông lão Kì bước đi tập tễnh cũng vào, chỉ Chu đạo trưởng mắng:
“Rõ là một đứa thần côn mà dám nói nhăng nói cuội mượn danh đạo gia!”
Chu đạo trưởng vẫn bình tĩnh:
“Mọi người đều là đồng liêu với nhau, Phật gia chính là Đạo gia, Đạo gia cũng là Phật gia.”
Ông lão Kì còn chưa nói xong, một người cầm camera vọt tới, đụng phải ông.
Ông lão ai u một tiếng té ngã trên mặt đất, lại chỉ vào Triệu camera mắng.
Triệu camera giống như không nghe thấy, bắt đầu ngó quanh chụp ảnh, trên mặt đầy vẻ si mê.
Hắn là người yêu thích thần quái, suốt đời theo đuổi ước mơ được quay chụp một hiện tượng thần quái có thật.
Ông lão Kì đứng lên, đang định đi qua cãi tay đôi với Triệu camera thì thấy Kỳ streamer cầm gậy tự sướng đi đến.
Anh chẳng để ý xung quanh có ai, vẫn còn đang mải tương tác với người xem.
Kỳ streamer:
“Hê hê, hôm nay chúng ta tới nhà xưởng quỷ nổi tiếng nhất thành phố Bắc Nam, tui dẫn dắt mọi người đến bắt quỷ nè, đến lúc đó lại cho mọi người xem biểu diễn nồi sắt hầm quỷ nha…”
Còn chưa nói xong, Kỳ streamer đã thấy năm đôi mắt không hề chớp nhìn chòng chọc mình, nhất thời sợ tới mức nhảy dựng.
Kỳ streamer sắc mặt trắng bệch, vẫn không quên cùng người xem tương tác tốt:
“Úi cha má ơi, sao vừa vào cửa đã gặp quỷ rồi? Một hai ba bốn năm, năm con quỷ một nồi thì hầm không hết nha, nếu không làm một nồi thịt kho tàu cũng được vậy.”.