Xuyên Thành Nam Phụ Thủ Tiết Độc Ác - Chương 37: 37: Vest
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
24


Xuyên Thành Nam Phụ Thủ Tiết Độc Ác


Chương 37: 37: Vest


Cho nên hết thảy ngọn nguồn vẫn là ở trên người của lệ quỷ kia đi.
Trong mắt Kỳ Minh hiện lên một sự kiên định, không phải lệ quỷ kia muốn đánh dấu lên người cậu sao? Vậy thì cậu liền lấy mình làm mồi nhử, dẫn lệ quỷ kia ra là được.
“Em có thể nhìn ra lệ quỷ kia đã đánh dấu được mấy tầng lên người anh không?” Kỳ Minh hỏi tiểu quỷ.
Tiểu quỷ: “Sáu tầng.”
Nói cách khác, chỉ cần Trần Du đánh dấu thêm một tầng lên người của Kỳ Minh nữa, thì lệ quỷ kia sẽ tìm đến Kỳ Minh, vậy cậu phải cho Trần Du một cơ hội để đánh dấu rồi.
Nói là phải cho Trần Du một cơ hội để đánh dấu, nhưng từ sau khi [Trao Em] đóng máy, Kỳ Minh không còn gặp lại Trần Du nữa, bởi vì [Võ Lâm] đã được quyết định khởi chiếu vào dịp tết Nguyên Đán, nên Kỳ Minh phải đi theo đoàn phim [Võ Lâm] làm tuyên truyền.
Vai diễn của Kỳ Minh ở [Võ Lâm] cũng không phải là nhiều, vốn dĩ đoàn phim bên này còn không định gọi Kỳ Minh cùng đi tuyên truyền, nhưng sau khi chiếu xuất đầu tiên, danh tiếng của vai diễn Thu Hóa Vũ do Kỳ Minh đóng trở nên cực hot.

Thu Hóa Vũ quả không hổ là bạch nguyệt quang ở trong lòng của nữ chính, thông qua diễn xuất của Kỳ Minh, bạch nguyệt quang này được diễn đến vô cùng sống động, một thân bạch y, tuấn mỹ vô song, siêu phàm thoát tục, võ công cao cường, sau khi công chiếu vậy mà lại trở thành nhân vật điện ảnh được hoan nghênh nhất và cũng khiến người ta kinh ngạc nhất.
Người phụ trách tuyên truyền lập tức liên hệ với Huỳnh Hoàng, hy vọng Kỳ Minh có thể đi tuyên truyền cùng các nhân viên ekip khác.
Đây là một cơ hội lộ mặt, vừa lúc khoảng thời gian này Kỳ Minh cũng không có nhiều lịch trình, Huỳnh Hoàng bèn đồng ý giúp Kỳ Minh, phí tuyên truyền thì tính sau.
Rohow (*) của phim điện ảnh bắt đầu từ khi chiếu thử đến khi chiếu chính thức, tổng cộng khoảng nửa tháng, nửa tháng này ekip của đoàn phim phải chạy rohow đến mười thành phố điện ảnh, thường thường ban ngày ở thành phố này, buổi tối lại phải chạy tới một thành phố khác, thật sự là ngựa không ngừng vó.

(*)”Rohow” xuất phát từ điện ảnh.

Rohow còn được reserved seat engagement là việc chiếu phim sắp phát hành cho một nhóm khán giả được chọn lựa kỹ càng ở một vài thành phố lớn như Los Angeles, New York, hay San Francisco…!xem trước khi phát hành rộng rãi.

Danh tiếng của bộ phim điện ảnh [Võ Lâm] này lại lên men một lần nữa từ trong một buổi chiếu thử, chấm điểm chuyên nghiệp trên mạng đã vượt qua chín chấm.
Nhân vật Thu Hóa Vũ ngày càng được nhiều người yêu thích, không chỉ vì người đóng vai Thu Hóa Vũ trông cực kỳ đẹp, mà càng là vì Kỳ Minh đã diễn nhân vật này đến vô cùng sống động, mặc kệ là khi hắn còn vương tình với quốc gia hay là thương tiếc thương sinh thiên hạ, rồi lại phải bất đắc dĩ thoái ẩn, đến thời khắc mấu chốt lại chủ động hiện thân, tất cả đều được thể hiện một cách thập phần sống động trên màn ảnh.
Làm một trong những người tham gia ekip rohow, Kỳ Minh cảm thụ được điều này sâu sắc hơn cả.
Tối ngày 31 tháng 12, sau khi ekip chạy hết chín thành phố, một lần nữa trở về thành phố Bắc Nam, tham gia lễ chiếu chính thức của [Võ Lâm].
Trước lễ chiếu chính thức, tại studio Sao Mai.
Huỳnh Hoàng bực bội ném điện thoại lên sô pha, khuôn mặt đen như mực, rất giống người ta đã thiếu anh ta 8 triệu tệ.
Sắc mặt của Tang Du cũng không tốt hơn là bao, “Những nhãn hiệu khác nói như thế nào?”
“Còn có thể nói thế nào? Đều nói là không có quần áo, mượn không được.” Một nhãn hiệu nói không có lễ phục còn có thể hiểu được, nhưng lúc này lại có đến mấy nhãn hiệu đều nói không có lễ phục cho mượn, thậm chí có nhãn hiệu đã bàn bạc xong trước đó rồi cũng đột nhiên đổi ý, không cho Kỳ Minh mượn lễ phục nữa.

Không cần nghĩ cũng biết là có người giở trò quỷ sau lưng, muốn cho Kỳ Minh mất mặt trong lễ chiếu chính thức đêm nay.
Tưởng Mộc Xuyên vô cùng coi trọng bộ phim [Võ Lâm] này, 7 giờ đêm nay sẽ cử hành lễ chiếu chính thức của [Võ Lâm], đã mời rất nhiều bạn bè tham gia lễ chiếu này, còn bố trí thảm đỏ.

Đến lúc đó, quá trình đi thảm đỏ sẽ được livestream trên mạng, Kỳ Minh làm nam ba, tự nhiên là cũng phải đi thảm đỏ.
Ngày hôm qua, Huỳnh Hoàng đã liên hệ tốt với một nhãn hiệu cao cấp, nhãn hiệu kia cũng đã đồng ý hôm nay sẽ cho Kỳ Minh mượn lễ phục, nhưng ngay một giờ trước, Huỳnh Hoàng cho trợ lý đi lấy lễ phục, thì nhãn hiệu kia lại lâm thời đổi ý, không muốn cho mượn lễ phục nữa.
Lúc này cách lễ chiếu chính thức còn không tới ba tiếng đồng hồ, Huỳnh Hoàng chỉ có thể lâm thời gọi điện thoại cho những nhãn hiệu khác, nhưng những nhãn hiệu đó tựa như đã đồng lòng nhất trí, lấy lý do không có lễ phục phù hợp làm cớ để từ chối Huỳnh Hoàng, có một hai nhãn hiệu không từ chối, nhưng lễ phục đồng ý cho mượn lại là kiểu của hai ba năm trước.

Nếu Kỳ Minh mặc lễ phục lỗi thời lên thảm đỏ, vậy thì buổi tối xác định 100% sẽ bị lên hot search chê cười.

Nếu còn không nhìn ra có người là đang cố ý nhắm vào Kỳ Minh, thì Huỳnh Hoàng cứ vứt hết kinh nghiệm bao nhiêu năm làm người đại diện cho rồi.
So với Huỳnh Hoàng đang nóng nảy, Kỳ Minh lại bình tĩnh hơn rất nhiều, cậu đương nhiên biết là ai đang nhắm vào mình.

Trong lúc chiếu thử [Võ Lâm], bởi vì nhân vật Thu Hóa Vũ quá xuất sắc, khiến cho hào quang vai chính của Lâm Yến An bị che lấp, trong lòng Lâm Yến An nghẹn một họng tức không nhỏ, phỏng chừng là muốn chờ tới khi đi thảm đỏ sẽ phát tiết ra.
Cũng chỉ có thiếu gia của Hoàn Thành Lâm Yến An mới có mặt mũi khiến những nhãn hiệu cao cấp đó không cho Kỳ Minh mượn quần áo.
“Cùng lắm thì mặc nhãn hiệu quần áo trong nước đi.” Kỳ Minh ngược lại cũng nghĩ thoáng, chủ yếu là do trước kia cậu đã từng trải qua loại chuyện như vậy.

Đời trước, lần đầu tiên cậu đi thảm đỏ cũng không có nhãn hiệu nào cho mượn quần áo, nên vẫn mặc bộ vest ép đáy hòm của mình, một bộ lễ phục có giá chỉ dưới 2000 tệ.
Khi đó cậu dám mặc bộ vest 2000 tệ đi thảm đỏ, thì tự nhiên bây giờ cũng dám mặc bộ vest nhìn qua không quá cao cấp đi thảm đỏ của lễ chiếu chính thức a.
Huỳnh Hoàng lại không thể không để ý, hiện nay cái mã mà đại chúng dán cho Kỳ Minh vẫn là một lưu lượng, còn chưa đến lúc cậu muốn mặc cái gì thì mặc, anh ta gãi gãi tóc, “Tôi lại gọi mấy cuộc điện thoại thử.”
Điện thoại của Huỳnh Hoàng còn chưa gọi đi thì Kỳ Minh liền thấy Tống Nhất cầm theo một cái túi đi vào.
Anh đứng bên người Kỳ Minh, đưa túi cho cậu: “Mặc cái này đi.”
“Đây là?” Huỳnh Hoàng nhận lấy cái túi, lấy bộ vest bên trong ra, khi đang muốn hỏi nhãn hiệu của bộ quần áo này thì nhìn thấy trên chỗ cổ áo có một hoa văn chìm, ngạc nhiên hô lên: “Bộ lễ phục này lấy từ chỗ nào vậy?”
“Làm sao vậy? Vẫn không được sao?” Kỳ Minh đứng dậy sờ sờ bộ vest, vải là loại vải cao cấp, hình dáng cũng rất đẹp, không kém chút nào so với vest cao cấp cả, hơn nữa còn là Tống Nhất lấy ra, vậy thì khẳng định là giá cả xa xỉ rồi.
Tang Du cũng nghe thấy tiếng hô ngạc nhiên của Huỳnh Hoàng nên liền đi qua đây nhìn một cái, cũng nhìn thấy hoa văn chìm trên cổ áo, khó có thể tin mà nói: “Đây là do Thích lão chế tác sao?”

Hoa văn chìm ở cổ áo là một chữ Thích.
Cuối cùng Kỳ Minh cũng hiểu rõ vì sao Tang Du và Huỳnh Hoàng lại chấn kinh rồi, bởi vì lai lịch của người chế tác ra bộ vest này thật sự rất không đơn giản.

Thích lão, một nhân vật truyền kỳ trong giới thời trang của Hoa Quốc, một tay ông làm cho Hoa Quốc có một vị trí trong giới mộ điệu thời trang quốc tế.
Năm năm trước, ông đã về hưu, chẳng qua là về hưu cũng không đồng nghĩa với việc ông sẽ không thiết kế trang phục nam nữa, mà ngược lại, sau khi ông về hưu đã trở thành một nhà thiết kế được các quốc gia muốn trọng dụng, rất nhiều trang phục của nguyên thủ quốc gia khi tham dự hội nghị quốc tế đều là do ông tự tay chế tác.
Nếu buộc phải so sánh thì tất cả các nhãn hiệu xa xỉ phẩm trước mặt Thích lão đều là cháu trai cả.
Không nghĩ tới hiện tại, Tống Nhất lại đưa cho Kỳ Minh một bộ vest do Thích lão thiết kế.
Khi Kỳ Minh cầm bộ vest lên lần nữa, chỉ cảm thấy bộ vest này nặng tựa ngàn cân, cậu không nhịn được hỏi Tống Nhất: “Bộ vest này lấy ở đâu vậy?”
Tống Nhất trả lời: “Trước đây Tống tiên sinh đã từng giúp đỡ Thích lão, nên Tĩnh tiên sinh liền lấy danh nghĩa của Tống tiên sinh, nhờ Thích lão giúp đỡ thiết kế ra bộ vest này.”
Tuy rằng Tống Nhất nói là Tĩnh Hoa ra mặt, nhưng Kỳ Minh biết đây là ý của Tống Côn Lãng, phỏng chừng là Tống Côn Lãng đã sớm đoán được Lâm Yến An sẽ làm khó cậu trên thảm đỏ, cho nên liền để Tĩnh Hoa đi tìm Thích lão đặt làm bộ vest này trước.

Khó trách sao một tuần trước, Tĩnh Hoa lại tự mình gọi điện thoại đến, hỏi số đo ba vòng của cậu.
Trong lúc nhất thời, Kỳ Minh không biết phải nói gì, chỉ cảm thấy mùa đông này không lạnh như tưởng tượng.
Lễ chiếu chính thức diễn ra ở rạp chiếu phim lớn nhất thành phố Bắc Nam, lúc chạng vạng 6 giờ, trước cửa rạp chiếu phim đã có rất nhiều fan vây kín, bị bảo vệ ngăn lại ở hai bên thảm đỏ, chờ đợi thần tượng của mình lên sân khấu.
Các fan của Kỳ Minh giơ cao bảng đèn, trật tự rành mạch đứng chờ giữa đêm đông.
6 giờ rưỡi, chiếc xe đầu tiên dừng lại trước cửa rạp chiếu phim, nhà đầu tư và nhà sản xuất xuống xe trước, sau đó là đạo diễn Tưởng Mộc Xuyên và biên kịch, fan đều rất nể mặt mà phát ra tiếng hét chói tai với bọn họ, ánh đèn flash của truyền thông ở đây trở thành điểm xuyến cho bóng đêm.
Kỳ Minh ở trên chiếc xe thứ ba, ngồi chung với cậu còn có nam nữ chính trong phim [Võ Lâm] là Lâm Yến An và Diệp Thiên Ni.
Lúc này trên xe không có máy quay, ba người trên xe cũng không buồn duy trì vẻ hữu hảo ngoài mặt nữa, Lâm Yến An và Diệp Thiên Ni cúi đầu nhỏ giọng trò chuyện, vứt xó Kỳ Minh sang một bên, tựa hồ là có ý tứ không thèm để ý đến Kỳ Minh.
Ngược lại, Kỳ Minh cũng rất vui vì được thanh nhàn, tùy ý chống cằm nhìn ngắm cảnh sắc xuyên qua cửa sổ xe.

Cuối cùng xe cũng dừng lại trước thảm đỏ, Kỳ Minh không vội vã xuống xe, mà là chờ sau khi Lâm Yến An và Diệp Thiên Ni xuống xe xong thì Kỳ Minh mới đi xuống, vừa đi một bước, tiếng hét chói tai đã đầy ắp màng nhĩ của Kỳ Minh.

Kỳ Minh ngẩng đầu lên liền nhìn thấy bảng đèn viết tên của mình đang nhấp nháy sáng lên trong đêm tối.
Khóe môi Kỳ Minh hơi cong lên, nhẹ nhàng khom người chào hỏi fan, đem lại càng nhiều tiếng hét chói tai.
Lâm Yến An đi trước Kỳ Minh một chút, y cố ý muốn áp chế Kỳ Minh trên thảm đỏ, bộ vest đang mặc trên người là của một nhãn hiệu xa xỉ quốc tế cao cấp, cắt may vừa người, khiến Lâm Yến An giống như một chàng hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích, vừa xuất hiện liền khiến cho fan gào thét che trời lấp biển.
Y liếc mắt nhìn Kỳ Minh một cái, khóe miệng nở nụ cười trào phúng, y biết đến nay Kỳ Minh vẫn chưa hợp tác cùng một nhãn hiệu xa xỉ nào, trước lễ chiếu chính thức y cũng đã cho người liên hệ với những nhãn hiệu cao cấp đó, ám chỉ không cho Kỳ Minh mượn quần áo, y muốn nhìn xem, lần đi thảm đỏ này, Kỳ Minh có thể mặc thứ quần áo gì để tham dự?
Phải biết rằng đối với nghệ sĩ mà nói, trang phục phụ kiện trên thảm đỏ cũng là một hạng mục mà giới fan soi mói nhất, nếu quần áo Kỳ Minh mặc đi tham dự không phải hàng chính hãng hoặc là không có tên tuổi, vậy thì cứ chờ cho bị cười nhạo tập thể đi.
Quả nhiên, khi y nhìn đến Kỳ Minh, trên người Kỳ Minh đang mặc một bộ vest không rõ nhãn hiệu, tuy rằng cảm giác thiết kế rất mạnh, cũng rất tôn lên dáng người của Kỳ Minh, nhưng mà không có nhãn hiệu xa xỉ làm nền, bộ vest này có đẹp thì như thế nào? Còn không phải sẽ khiến Kỳ Minh trở thành đối tượng bị chê cười tập thể đêm nay à?
Lâm Yến An liền chờ xem Kỳ Minh mất mặt trên thảm đỏ.
Gần như là khi đi thảm đỏ xong, một topic trên diễn đàn lập tức hot.
Lý Đào: Mấy nam minh tinh tham dự lễ chiếu chính thức của [Võ Lâm] đêm nay, nhãn hiệu vest của bọn họ cái nào cao cấp nhất?
[Đương nhiên là Lâm Yến An rồi, fan của Lâm Yến An đã công bố giá cả bộ vest đó rồi, dù sao thì cả đời tui cũng không kiếm được một cái tay áo của bộ vest đó nữa.]
[Chẳng lẽ không ai thảo luận về bộ vest trên người Kỳ Minh sao? Tôi mù mấy vụ vest này cũng cảm thấy bộ vest của Kỳ Minh rất đẹp á.]
[Đẹp thì có ích gì? Đến giờ còn không ai tìm ra nhãn hiệu của bộ vest đó, phỏng chừng là lai lịch không đủ nên không mượn được vest, cho nên mới mặc vest có nhãn hiệu vô danh nào đó.]
[Đừng hỏi, hỏi chính là hàng thiết kế tư nhân [Mặt mũi kính trọng của fan Kỳ Minh.jpg]]
[Các người còn ở đây đào logo hả? Cách vách có fan hỏa nhãn kim tinh nhìn thấy hoa văn chìm |Thích| trên cổ áo của Kỳ Minh rồi kia, hiện tại đều đang đào lên xem có phải thật sự là Thích lão đã chế tác ra hay không.

Nếu là thật thì bộ vest này của Kỳ Minh sẽ nghiền áp tất cả mọi người trong lễ chiếu chính thức đêm nay rồi a!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN