Editor: Chú dê nhỏ (@diepanhd217)
Hôm nay là một buổi gặp mặt vui vẻ.
Tối qua Liên Quốc Cường xem xét thể loại phim mạng này kĩ càng.
Hôm nay Kỳ Minh mang bản kế hoạch hoàn chỉnh đến, đem các vấn đề từ những điều Liên Quốc Cường dự liệu trước đến cả những điều chưa nghĩ tới đều tường tận chỉ ra, khiến ông càng thêm kì vọng vào hạng mục này.
Kỳ Minh cùng Liên Quốc Cường bèn triển khai thảo luận về chế tác và đầu tư của “Hôn em 10.000 lần”, cuối cùng đi đến quyết định hợp tác, Quả Trám TV là bên chế tác.
Tháng 9 tuyển sinh đại học qua đi, tháng 10 chính thức khởi quay.
Đạo diễn “Hôn em” vẫn là Liên Á Thư, Kỳ Minh chỉ vừa biết gã đảm nhiệm luôn vị trí biên kịch.
Sau khi thoả thuận xong, Kỳ Minh trực tiếp gọi cho Huỳnh Hoàng, đem sự tình kể cho y.
“Chú nói chú cùng Quả Trám TV quay phim truyền hình?”
Giọng điệu Huỳnh Hoàng từ đầu dây bên kia cao vút, hiển nhiên vô cùng kinh ngạc, không nghĩ nổi làm sao mà Kỳ Minh lại im ỉm làm được chuyện lớn như vậy.
Kỳ Minh đưa điện thoại ra xa, chờ Huỳnh Hoàng nói hết, anh mới đưa về bên tai: “Nói chính xác thì không phải phim truyền hình, là phim mạng.”
“Đương nhiên, em chỉ thông báo với anh mà thôi.
Anh có thể cùng phía đối tác thảo luận một chút.
Đồng ý, chúng ta sẽ dùng danh nghĩa phòng làm việc đầu tư.
Không đồng ý thì em sẽ lấy danh nghĩa cá nhân tự mình làm.”
Kỳ Minh đã tính trước, anh chắc chắn không thể tiếp tục dính líu Tống gia, thậm chí càng không mong xen vào drama ngược luyến tình thâm của Tống Côn Ngạn và Lâm Yến An.
Thừa lúc đang có Tỉnh Hoa và 36% cổ phần tập đoàn Tống thị che chở, anh trước tiên phải phát triển tốt sự nghiệp của bản thân.
Từ phòng làm việc Huỳnh Hoàng đầu tư, hay là cùng Quả Trám TV hợp tác cũng vậy, đều là những bước đầu tiên cần làm.
Chỉ khi nào bản thân đủ mạnh, những kẻ khác mới không thể đụng đến anh.
Đầu dây bên kia im lặng thật lâu trong chốc lát, Kỳ Minh không vội cúp máy, kiên nhẫn đợi Huỳnh Hoàng đáp lời.
Chừng qua ba phút sau, Huỳnh Hoàng mới nói:
“Chú mày đang ở đâu, anh đến đón đi gặp hai đối tác kia.”
Kỳ Minh đầu tư cho phòng làm việc 3000 vạn, theo lý đương nhiên phải gặp những người sáng lập một lần.
Kỳ Minh đồng ý.
.::.
Nửa tiếng sau, Huỳnh Hoàng đến đón Kỳ Minh.
Hai đối tác của Huỳnh Hoàng sau khi nhận được tin tức của y bèn chờ ở trong văn phòng trên cao ốc.
Huỳnh Hoàng dẫn Kỳ Minh tới gặp hai đối tác của mình: Là một đôi nam nữ, một mập một gầy.
Người đàn ông mặt mày phúc hậu, vành tai đặc biệt sâu, cười lên càng ôn hoà, giống hệt như một vị Phật Di Lặc.
Người phụ nữ dáng cao thân gầy, giống như một cây gậy trúc thanh lãnh, thoạt nhìn cực kì nghiêm khắc.
“Đây là Tiền Hồng Lượng, có mười ba năm kinh nghiệm, phụ trách mảng đối ngoại của văn phòng.”
Huỳnh Hoàng chỉ vào “Phật Di Lặc” kia, giới thiệu cho Kỳ Minh.
Tiền Hồng Lượng này một khi cười lên thì cực kì lừa đảo.
Mỗi lần đàm phán thương vụ, tổng hội đối phương thấy vẻ ngoài anh ta đều nhủ thầm dễ ăn, ai dè đâu chính mình mới trúng một cú lừa.
Kỳ Minh gật đầu với Tiền Hồng Lượng.
“Chào Tiền ca.”
Tiền Hồng Lượng hào sảng cười.
“Nghe danh đã lâu, kim chủ ba ba của chúng ta haha.”
Kỳ Minh cũng khách sáo đáp lời.
“Không dám, chỉ là nhiều tiền chút thôi.”
Tiền Hồng Lượng: “……”
Huỳnh Hoàng cười, tiếp tục giới thiệu:
“Tang Du, mười năm kinh nghiệm, phụ trách chính việc tuyên truyền.”
“Chào Tang tỷ.”
Tang Du lúc không cười khí thế rất mạnh, nghe thấy Kỳ Minh chào cũng chỉ gật đầu, không hề đáp lại.
“Mà anh phải nói thêm cho chú mày đã.”
Giọng điệu Huỳnh Hoàng nghiêm túc hơn.
“Tang tỷ của chú mày có biệt danh là bà mối, chỉ cần là nghệ sĩ hợp tác với cô ấy, không phải tình cảm yêu đương sáng lạn thì cũng là yêu lâu năm muốn kết hôn.
Kể cả là cẩu độc thân nổi tiếng trong giới thì qua tay chị Tang của chú mày một vòng, đảm bảo năm thứ hai thoát ế.”
Kỳ Minh: “……”
Thất kính thất kính, thế mà còn có bản lĩnh này!
“Còn anh Tiền của chú mày, trong giới nổi tiếng là “Cục dân chính.” Chuyên môn quản lý chuyện ly hôn.
Hơ hơ, yêu đương thì không sao, nhưng cứ hễ kết hôn, cùng anh Tiền của chú hợp tác một lần là y như rằng 80% muốn ly hôn, không phải năm nay ly hôn thì là năm sau, không thể lâu dài được.”
Kỳ Minh: “……”
A đù, cái này lợi hại nha..
Hoá ra bất kể là Tang Du hay Tiền Hồng Lượng đều gặp phải trường hợp thế này, từ khi bắt đầu vào giới thì cái “tâm linh” ấy đã bám dính theo, không ai may mắn thoát được.
Tiền Hồng Lượng cười ha hả.
“Còn dám nói chúng tôi, sao ông không nói chính mình ấy.”
Kỳ Minh giơ tay phát biểu: “Cái này thì em biết, anh Hoàng của em là cá Koi đen nổi tiếng.”
“Sao lại là cá Koi đen?”
Tiền Hồng Lượng ra vẻ bất bình:
“Anh Hoàng của chú là cá Koi thần thánh bảy màu!”
“Ủa chú không biết hả? Tuy rằng nghệ sĩ dưới quyền ổng hay gặp xui xẻo, nhưng mà anh Hoàng của chú có bàn tay vàng à nha, hạng mục nào ổng nhắm cũng hot hết.”
Huỳnh Hoàng khiêm tốn đáp:
“Hổng có hổng có, nhờ trực giác thôi.”
Tang Du mãi mới góp vui một câu:
“Không phải trực giác, là giác quan thứ sáu của phụ nữ chúng tôi.”
Kỳ Minh: “……”
Câu chuyện tiếp tục dưới đây
Tui vừa dấn thân vào cái đoàn đội gì vầy nè?
Thật ra trên đường đi Huỳnh Hoàng đã nói tên của Tiền Hồng Lượng và Tang Du cho anh, lúc ấy Kỳ Minh lập tức lên mạng search về hai người này.
Không search thì thôi, search ra một cái hú hồn chim én!
Cả hai đều là người có quyền lớn trong giới, khi đó anh còn buồn bực một phen.
Hai người có chỗ đứng như thế thì sao lại vứt bỏ công việc, lựa chọn cùng Huỳnh Hoàng bắt đầu lại?
Bây giờ mới thấy, vì quan hệ tốt là một chuyện, xét sang phương diện khác thì chắc chắn bởi biết Huỳnh Hoàng là cá Koi thần thánh bảy màu.
Dù sao ở vị trí cao như vậy muốn thăng chức cũng khó, còn không bằng đi theo cá Koi bảy màu cùng tạo nên một đế chế huy hoàng version 2.
Chẳng trách hôm qua anh bảo Huỳnh Hoàng lấy danh nghĩa văn phòng đầu tư, chưa cần hỏi qua đối tác mà y đã đồng ý.
Xem ra họ cực kì tin tưởng vào trực giác của Huỳnh Hoàng.
Nhưng mà tại sao hôm qua lúc anh mới nói với Huỳnh Hoàng chuyện phim mạng thì y lại từ chối? Chẳng lẽ hạng mục này không đáng đầu tư?
Kỳ Minh vốn tin vào tâm linh, xuyên đến quyển sách này còn tận mắt nhìn thấy quỷ.
Anh đối với tâm linh càng thêm tin tưởng.
Huỳnh Hoàng chưa bao giờ thất bại, lần này lại do dự vì hạng mục này,…!
Có khi nào mình hồ đồ không ta?
.::.
Huỳnh Hoàng không biết Kỳ Minh nghĩ gì, giới thiệu một hồi xong xuôi, y bèn nói cho Tiền Hồng Lượng và Tang Du chuyện phim mạng, hỏi ý kiến họ một chút.
Tiền Hồng Lượng đáp:
“Ông quyết định thì oke thôi, tôi theo ông.”
Tang Du cũng đồng tình:
“Như nào cũng được, cậu liệu mà làm.”
Quả đúng là tin tưởng Huỳnh Hoàng.
“Vậy tôi lấy danh nghĩa văn phòng đầu tư.”
Huỳnh Hoàng ra quyết định.
Kỳ Minh không hiểu lắm, bèn hỏi:
“Anh Hoàng, anh tính đầu tư bộ phim này từ đầu rồi sao?”
“Đúng thế.”
“Thế lúc nãy em gọi điện anh do dự làm gì?”
“Anh mày cảm thấy cái hạng mục tốt quá, xúc động đậy.
Chú phải cho anh thời gian giảm xóc chớ?”
Kỳ Minh: “……”
Đượt, anh “linh” anh nói gì cũng có lí!
Tâm trạng Kỳ Minh từ lúc bắt đầu giống y như ngồi tàu siêu tốc, hết up lại down, mọi chuyện đến lúc này xem như xong xuôi, tâm tình anh mới dần dần bình tĩnh lại.
.::.
“Kỳ Minh, lịch trình sắp tới của cậu vẫn trống đúng không?”
Tang Du đột nhiên hỏi.
“Vâng.”
Huỳnh Hoàng không thích hành nghệ sĩ dưới trướng, Kỳ Minh nhận “Hôn em” xong, trong khoảng thời gian này sẽ chỉ quảng bá duy nhất phim này.
Lịch trình sắp tới của anh cũng chỉ có vậy.
Câu chuyện tiếp tục dưới đây
Tang Du viết ra một dãy số điện thoại, ném cho Kỳ Minh.
“Cậu đi tìm anh ta.”
Tang Du lời ít ý nhiều làm Kỳ Minh bỗng dưng thấy thiệt là vi diệu.
Huỳnh Hoàng liếc một cái đã biết:
“Là chế tác của “Phòng Khủng Bố” à?”
Tang Du gật đầu.
《Phòng Khủng Bố 》là show nổi tiếng trọng điểm của đài Dâu Tây, mỗi kỳ có các chủ đề khủng bố khác nhau, mời các khách mời tham gia tiến vào “Phòng khủng bố.” Phòng
Khủng Bố thiết kế đủ loại cơ quan, nghệ sĩ phải giải được cơ quan, đồng thời tìm ra manh mối, tìm ra “Quỷ” chân chính.
“Quỷ” là khách mời nằm vùng, ẩn mình bên trong các khách mời khác làm nhiễu loạn, cung cấp manh mối giả.
Đến khi kết thúc show nếu không tìm được “Quỷ” thì “Quỷ” thắng, ngược lại, khách mời thắng.
“Phòng Khủng Bố” vừa ra mắt đã trở thành show hot nhất mùa hè qua, cũng là show “rợn người” nhất.
Đài truyền hình Dâu Tây bỏ vốn lớn đầu tư vào bối cảnh cho show, khiến mỗi một Phòng Khủng Bố đều cực kì sống động, còn mời thêm cả make up artist nổi tiếng nhất về hoá trang cho NPC, thế nên xem TV đã đủ sợ vãi lều rồi chứ đừng nói đến khách mời tham gia tự mình get high.
Khách mời đến “Phòng Khủng Bố” làm trò chủ yếu để quảng bá tác phẩm.
Mỗi kì kết thúc đều sẽ bầu ra người bình tĩnh nhất và xấu mặt nhất, thay phiên nhau lên hot search, gia tăng nhiệt độ.
Cuối tuần là kỳ cuối cùng “Phòng Khủng Bố” phát sóng, có một khách mời trùng lịch không thể tham gia, tổ tiết mục chỉ có thể thả tin, để cho tổ chế tác nhanh chóng tìm người thay thế.
Tang Du với chế tác của show này có quan hệ khá tốt, dù sao Kỳ Minh bây giờ cũng là nghệ sĩ duy nhất ở văn phòng, nghĩ một lúc bèn đề cử anh với chế tác bên kia.
Kỳ Minh đang rất được quan tâm, nhiệt độ cũng đủ, nhưng hầu hết toàn sì căng đan.
Nếu Kỳ Minh tham gia “Phòng Khủng Bố,” antifan chắc chắn muốn xem anh xấu mặt, có thể tăng kha khá nhiệt độ cho tổ tiết mục.
Người chế tác ngẫm lại cảm thấy để Kỳ Minh tới tính ra cũng lãi nhiều hơn lỗ, thương lượng cùng tổng đạo diễn một chút, đồng ý.
Kỳ Minh nghe Huỳnh Hoàng truyền đạt lại xong, bày tỏ iem cạn lời.
Tuyệt vời quá hê, bị anti nhiều đến độ danh tiếng nổi lềnh phềnh, còn được show mời về chỉ để cho antifan xem tui xấu mặt?
Nhưng mà Phòng Khủng Bố gì gì á hả? Tui có thể từ chối hông?
Kỳ Minh nhìn về phía người đại diện Huỳnh Hoàng, run bần bật.
“Không thành vấn đề.
Kỳ Minh cái gì thì lo chứ gan to số một, show này chuẩn chỉnh hợp với nó rồi.”
“…”
Không phải iem, không phải, KHÔNG!
Cái vụ gan to này, đờ mờ, là anh phải thay “Kỳ Minh” cũ kia đổ cái vỏ siêu to khổng lồ.
Huỳnh Hoàng lần đầu tiên gặp “Kỳ Minh” là lúc cậu ta đang ngu người ở khu mộ, Huỳnh Hoàng phải lái xe đến đón.
Kỳ Minh tiếp thu kí ức của “Kỳ Minh” cũ, tất nhiên cũng nhớ được.
“Kỳ Minh” là bị trainee cùng chương trình tuyển chọn lừa ra khu mộ.
Thằng cu trainee kia tên là Triệu Vũ.
Nếu “Kỳ Minh” không phải giữa đường được nội bộ nhét vào, vị trí debut kia đáng lẽ sẽ thuộc về bạn tốt của Triệu Vũ.
Triệu Vũ nghĩ cậu ta ăn cướp, lúc đoàn ghép đội bèn lừa “Kỳ Minh” ra khu mộ kia.
“Kỳ Minh” biết mình trong đoàn không được ưa thích, đương nhiên là muốn cùng thành viên khác làm hoà một chút, vì vậy đồng ý đến.
Cuối cùng đến thì chả thấy ma nào.
Lúc ấy là nửa đêm, giao thông công cộng nghỉ hết cả.
Xe đưa cậu ta đến cũng bị Triệu Vũ lái đi rồi, “Kỳ Minh” bất đắc dĩ phải alo Tống Côn Ngạn, Tống Côn Ngạn lại lấy cớ có việc bận không thèm đến đón.
Cứ như thế, “Kỳ Minh” một mình lẻ loi ở khu mộ cả đêm.
Cậu ta cũng to gan, không thấy sợ, còn ngồi bên cạnh một cái bia tâm sự suốt đêm, cuối cùng chịu không nổi nữa thì gục lên bia đánh một giấc no say, hôm sau bị Huỳnh Hoàng gọi đến đánh thức.
Thế là, ấn tượng đầu của Huỳnh Hoàng với cậu ta chính là thằng đần to gan.
Mặc kệ Kỳ Minh giãy giụa trong lòng như nào, hiện tại muốn tẩy trắng danh tiếng chỉ còn cách dựa vào show này mà thôi, cuối cùng vẫn đành gật đầu đồng ý.
Huỳnh Hoàng còn vỗ vai Kỳ Minh, cực kì trọng Kỳ Minh.
“Show này không chú mày thì ai, tranh thủ dựa vào《 Phòng Khủng Bố 》mà kiếm một đợt fans.”
Dạ ồ kề….