Lúc rảnh rỗi, Cố Thâm bận việc riêng, Ôn Noãn trở về cô nhi viện hai lần, chỉ cần thời gian rảnh nhiều, cô sẽ trở về gặp bọn họ.
Chớp mắt một cái, kỳ nghỉ hè sắp kết thúc.
Chương trình của bọn Ôn Noãn cũng đã quay xong, mà trên tivi cũng đã phát sóng hai tập.
Đối với chương trình như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú, không ít người tham gia thảo luận, còn có người cảm thấy câu hỏi đó rất dễ, tóm lại chương trình này xem như thành công rực rỡ, kéo theo không ít hoạt động giải trí.
Tổ chương trình lúc kết thúc còn cố ý đánh ra một hàng chữ, đại khái là mong chờ sự phát phát triển của mùa hai sang năm.
Vì chương trình này, người hâm mộ trên Weibo của Ôn Noãn tăng lên rất nhiều.
Cô vốn dĩ đã có rất nhiều fan trước khi tham gia chương trình này, kết quả là khi đến chương trình này, fan ào ào tỏ vẻ một năm không gặp, Ôn Noãn lại đẹp, Cố Thâm dính dáng đến cũng thế, giống như càng lớn càng bung ra, càng lớn càng đẹp trai.
Ôn Noãn xem những dòng nhắn đó, thỉnh thoảng cảm thấy khá thú vị.
Tóm lại sau khi quay xong chương trình, bọn họ cũng bước vào giai đoạn cuối cấp.
Còn có không ít người khen cô.
Trước khi khai giảng, tập thứ ba được phát sóng thuận lợi, đêm này, Ôn Noãn và Ngu Thư cùng nhau xem. Hai người luôn ở cùng một chỗ trong kỳ nghỉ hè, chung sống rất là hòa hợp.
Ngu Thư cầm một chai Sprite từ trong tủ lạnh ra, nhìn về phía Ôn Noãn: “Muốn uống hay không?”
Ôn Noãn tỏ vẻ cự tuyệt: “Tớ uống nước sôi, lỡ như uống xong cái đó tăng cân thì làm sao bây giờ?”
Ngu Thư bật cười, liếc mắt cô: “Cậu nói quá lên rồi.”
Ôn Noãn nhíu mày: “Lỡ như cơ.”
Kỳ thực cô biết sẽ không khoa trương như vậy, nhưng vẫn cứ lo lắng.
Hai người ngồi xếp bằng trên sofa, Ngu Thư liếc mắt nhìn phần mở đầu trên TV, cười nói: “Kỳ thực nhân viên công tác của chương trình này làm việc rất được, hiệu ứng đặc biệt đều làm rất tốt.”
Ôn Noãn gật đầu: “Nhân viên hậu kỳ rất bận, phối nhạc này nọ đều rất quan trọng.”
Hai người cùng nhau ngồi xem truyền hình trực tiếp, trực tiếp trên mạng cùng lúc phát sóng với TV, còn rất có ý tứ.
Ngu Thư cố ý mở bình luận*, dù sao là một người không tham gia chương trình, cô ấy cũng rất muốn thảo luận cùng mọi người.
“Cái này là đang xảy ra chuyện gì?”
Ôn Noãn: “…”
“Còn có… Cuối cùng thì tập này của các cậu ai là người thắng vậy?”
Ôn Noãn trợn mắt trừng cô ấy, cúi đầu cùng Cố Thâm tán gẫu, không nói nên lời: “Cậu xem đàng hoàng đi, tớ không tiết lộ đâu.”
“A…”
Ngu Thư bĩu môi, thật sự không vui nói: “Làm sao có thể như vậy, cậu nói cho tớ một chút đi.”
Ôn Noãn dở khóc dở cười, vỗ vỗ đầu cô ấy: “Nghiêm túc xem.”
Kết quả cuối cùng của tập này nhóm thắng là Ôn Noãn và Lục Hân, trong tập thứ ba, hai người lại trùng hợp rút thăm trúng nhau.
Cô nhìn đánh giá trên mạng, rất nhiều người đều tham gia vào được.
Mà ở cuối chương trình, Ôn Noãn cũng đăng Weibo theo lời mời của ekip chương trình.
Ôn Noãn V: Tôi không ngờ rằng, chúng ta lại thắng @Lục Hân V~.
Ngay sau khi đăng tải lên Weibo liền có rất nhiều fan hâm mộ vừa mới xem xong chương trình đổ xô vào bình luận.
“A a a a a a chị gái thật là xuất sắc, chị quá thông minh rồi, những đáp án khó như vậy thế nào mà chị vẫn có thể nghĩ ra.”
“Ô ô ô ô tôi chưa từng làm fan của nghệ sĩ nào, nhưng Noãn Noãn thật sự làm cho người ta cảm thấy đáng giá, yêu chị cả đời a!!”
“Tôi rất thích Ôn Noãn, tuy cô ấy thuộc loại người có thực lực nhưng lại không cao ngạo, thỉnh thoảng cho bạn kinh hỉ một chút, thật kích thích.”
“Ôn Noãn rốt cuộc là thần tiên nơi nào, vì sao lại lợi hại như vậy!!!”
…
Ôn Noãn xem bình luận, không tiếng động cong cong khóe miệng.
Đôi khi cư dân mạng thật sự là những cô bé đáng yêu nhất trên đời này. Đương nhiên, có đôi khi cũng —— không đáng yêu như vậy.
Ôn Noãn cũng gặp qua không ít người bôi xấu mình, đại khái chính là nói Ôn Noãn và những người khác đều có kịch bản, nội bộ quyết định ai là quán quân vân vân.
Còn nói Ôn Noãn có bối cảnh.
Có đôi khi Ôn Noãn rất muốn trả lời lại người nói rằng cô là người có bối cảnh, cô muốn hỏi xem—— bối cảnh của cô ở đâu, vì sao không đứng ra cho bản thân cô có chỗ dựa.
Nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy quá mức ngây thơ.
Cô cúi đầu cười.
Ngu Thư cười như không cười nhìn cô: “Cậu cười gì vậy?”
“Tớ xem bình luận của cư dân mạng.”
“Nga.” Ngu Thư cảm khái một tiếng: “Biểu hiện càng ngày càng tốt, cậu là quán quân sao?”
Ôn Noãn nghĩ nghĩ, cười nói: “Có thể xem là vậy, nhưng kỳ thực đến tập cuối quy tắc sẽ thay đổi, đến lúc đó cậu xem sẽ biết.”
“Được.”
Hai người trò chuyện, đột nhiên nói đến chuyện tốt nghiệp.
“Còn có một năm nữa thôi.”
Ôn Noãn gật đầu: “Ừm, thời gian trôi qua rất nhanh.”
Ngu Thư thở dài: “Nỗ lực lên, còn có một năm cuối cùng.”
Không thể để cho đời người tràn ngập tiếc nuối. Đặc biệt là thời gian này, tuy rằng nói cả đời người sẽ có những chuyện tiếc nuối. Nhưng trước những chuyện không thể kiểm soát được, ai cũng không muốn để bản thân phải như thế.
Ôn Noãn và Ngu Thư cũng vậy.
Hai người đối diện nhau cười, trăm miệng một lời nói: “Cố lên.”
**
Hôm sau đi học trường đưa tin, mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường.
Ôn Noãn và Cố Thâm lại một lần nữa trở thành hình mẫu chiêu sinh của trường học, dùng tên hai người bọn họ để chiêu sinh, tỉ lệ nhập học năm nay cao hơn năm ngoái rất nhiều.
Hiệu trưởng cùng các vị lãnh đạo đều cười đến điên rồi, không ngừng nói muốn thưởng cho Ôn Noãn và Cố Thâm.
Đối với việc này, Ôn Noãn cùng Cố Thâm đều phản ứng bình thường.
Không nghĩ muốn bất kỳ phần thưởng gì, bọn họ cũng chỉ là làm việc mà bản thân nên làm.
Sau khi bước vào năm cuối cấp ba, cả hai so với trước kia ngày càng bận rộn hơn, Ôn Noãn và Cố Thâm không ở cùng một lớp, mặc dù hai người đều học tự nhiên, nhưng lúc phân ban cũng không hoàn toàn là dựa theo thành tích, hơn nữa đại khái là giáo viên cảm thấy hai người bọn họ quá ưu tú, nên không muốn hai người tiếp xúc gần với nhau, cố ý tách hai người ra.
Ôn Noãn đối với việc này cũng đã thành thói quen.
Không cảm thấy vấn đề này lớn lắm, dù sao cô và Cố Thâm cũng không phải loại người lúc nào cũng muốn dính vào nhau.
Hai người cùng nhau ăn cơm vào cuối tuần, hầu hết thời gian từ thứ Hai đến thứ Sáu là ở cùng với một vài người bạn, thỉnh thoảng cũng sẽ tình cờ gặp nhau.
Nhưng hai người lại không giao lưu với nhau nhiều, các bạn học đều cảm thấy bầu không khí giữa hai người rất kỳ lạ.
Về phần nói như thế nào, thì mọi người cũng không biết.
Nháy mắt một cái, một tháng đã trôi qua.
Cường độ trong một tháng của lớp mười hai lớn hơn nhiều so với lớp mười một.
Buổi chiều thứ sáu, Cố Thâm và Ôn Noãn cùng nhau trở về.
Cố Thâm ước chừng một chút sức nặng cặp sách của cô, có chút ngoài ý muốn: “Sao lại nặng như vậy?”
Ôn Noãn thở dài, lườm mắt anh nói: “Là bài kiểm tra, giáo viên lớp mười hai đều thích phát bài kiểm tra.”
Cố Thâm bật cười: “Qua khoảng thời gian này là tốt rồi.”
Ôn Noãn liếc anh một cái: “Khoảng thời gian này quá dài.”
Cố Thâm đưa tay, xoa xoa tóc cô: “Sẽ không đâu, thời gian qua rất nhanh mà.”
“Đúng vậy.”
Hai người chậm rãi đi bộ ra bên ngoài, một cao một thấp, vô cùng ăn ý.
Sau khi ở bên ngoài ăn cơm xong, Cố Thâm còn cùng Ôn Noãn đi siêu thị một chuyến, mua một số thứ cần dùng cho cuối tuần.
Đột nhiên, anh cúi đầu nhìn tay Ôn Noãn một lúc lâu, cười cười hỏi: “Sắp tới em có bận gì không?”
“Hả?”
“Buổi tối.” Cố Thâm chỉ vào hỏi: “Buổi tối gần đây em có bận việc gì không?”
Ôn Noãn ngẩn ra vài giây, chớp mắt nhìn Cố Thâm, lại cúi đầu nhìn nhìn tay mình. Dưới ánh đèn siêu thị, đôi tay kia của Ôn Noãn trắng nõn thon dài.
Sau khi giảm cân, tất cả đều gầy đi không ít.
Cô há miệng thở dốc, không thể giải thích được, cảm thấy câu hỏi của Cố Thâm là lạ, nhưng Ôn Noãn lại không nghĩ tới chuyện gì khác.
Cô chần chờ vài giây, nghi ngờ nói: “Làm bài thi?”
Cố Thâm cười nhẹ một tiếng: “Thế cũng tốt.”
“Như thế nào sao?”
“Không có việc gì.” Cố Thâm che miệng khụ một tiếng, bỡn cợt nhìn cô: “Tiếp tục đi, cuối tuần muốn ăn cái gì?”
“Tùy tiện xem qua đi, em cũng không chắc nữa.”
“Được.”
Hai người đi dạo một vòng trong siêu thị, Ôn Noãn mua một ít thức ăn rồi sau đó về nhà.
Đến buổi tối, Ôn Noãn mới hậu tri hậu giác phản ứng lại nhìn nhìn tay mình.
Đột nhiên, cô trừng lớn mắt nhìn, lại nhìn ống kính bên kia, một ý nghĩ đáng sợ xuất hiện trong đầu cô.
Fan hâm mộ đang xem trực tiếp lúc này đột nhiên phát hiện Ôn Noãn dừng lại, còn có chút ngoài ý muốn:
[Aaaa Noãn Noãn sao không viết xuống đi a?]
[Noãn Noãn là đang ngẩn người sao.]
[Mọi người rời đi a, có phải kẹt ở đề bài hay không, đừng nóng nảy, chúng ta có thể chờ.]
[Ô ô ô ô tay Noãn Noãn thật sự càng ngày càng dễ nhìn, nhưng phải nói gần đây thời gian trực tiếp của Noãn Noãn ngày càng ngắn.]
[Noãn Noãn vẫn còn là học sinh, có phải gần đây quá bận không.]
…
Ôn Noãn xem những bình luận* này, đang suy nghĩ, Cố Thâm có phải đang ở bên kia xem cô không.
Nghĩ như vậy, cô cúi đầu cúi đầu cười, khụ một tiếng rồi tiếp tục: “Không có, chỉ là vừa rồi thất thần, hiện tại chúng ta tiếp tục đi.”
Cô cúi đầu tiếp tục giảng giải cho mọi người.
Đợi đến sau khi kết thúc trực tiếp, Ôn Noãn gọi điện cho Cố Thâm trước tiên.
“Uy.” Tiếng cười của Cố Thâm truyền đến: “Như thế nào?”
Ôn Noãn bĩu bĩu môi, hừ nhẹ: “Biết rõ còn cố hỏi, anh vừa làm cái gì vậy?”
– —–oOo——