Xuyên Thành Quả Tim Nhỏ Của Nam Phụ - Chương 25
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
216


Xuyên Thành Quả Tim Nhỏ Của Nam Phụ


Chương 25


Đường Hân đến bây giờ cũng không biết vì sao mọi chuyện lại biến thành như vậy.

Hôm đó cô ấm đầu đi náo loạn với Đường Đường, chờ đến khi về nhà mới bình tĩnh lại, cắn cắn môi mở ra phần di chúc trên mạng kia.

Dù không học qua pháp luật nhưng trong giờ phút này Đường Hân cũng không thể lừa mình dối người bản di chúc này là giả.

Cha thật sự để lại bốn mươi phần trăm di sản lại cho Đường Đường, đây là sự thật, mà mẹ đã sớm biết chuyện này lại không nói cho cô, đây cũng là sự thật.

Đường Hân nắm chặt điện thoại, nước mắt yên lặng rơi xuống hốc mắt.

Thật ra cô nên sớm tin tưởng, tin cha để lại cho Đường Đường nhiều di sản như vậy. Bởi vì khi cha còn sống, người cha thương nhất là Đường Đường mà không phải cô.

Cha thương Đường Đường như vậy sao có thể không để lại tiền cho Đường Đường, là do cô nhiều năm như vậy vẫn không muốn tin, vậy nên khi mẹ bảo đảm cô liền không chút suy nghĩ đã tin tưởng.

Nhưng là vì sao chứ?

Rõ ràng cô mới là con gái ruột của cha, vì sao cha đối với cô ta còn muốn tốt hơn cô?

Đường Đường không phải chỉ là một kẻ được nhận nuôi thôi sao?

Đường Hân đem mặt chôn trong đầu gối, nhớ tới ánh mắt trào phúng của các bạn học vừa rồi, lại nhớ tới hành động vây quanh che chở cho Đường Đường của bọn họ, trong lòng lại bốc lên cỗ hận ý không thể ngăn được.

Càng nghĩ càng hận, càng nghĩ càng thương tâm, bỗng dưng cô nhớ tới câu nói ngày đó của Đường Đường. Đường Hân đột nhiên trợn tròn mắt, khi xuống xe liền vội vội vàng vàng chạy vào trong nhà.

Mẹ Đường cũng không nghĩ đến sẽ phát sinh ra chuyện này, bà còn cho rằng chuyện di chúc chỉ cần bà không nói, vị luật sư kia không nói thì chuyện này sẽ vĩnh viễn được chôn trong bụng, nhưng là hiện tại tất cả mọi người đều đã biết.

Hôm nay khi đến công ty, ánh mắt mọi người nhìn bà đều kỳ kỳ quái quái, em trai vội vàng chạy tới cho bà xem tin tức, lúc này mẹ Đường như bị sét đánh ngốc tại chỗ.

Lúc trước sau khi chồng mất đã để lại công ty cho bà, mẹ Đường uy phong nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên cảm thấy mất mặt như thế này, mất mặt đến mức bà thậm chí còn không dám đi xuống công ty.

Vội vội vàng vàng trở về nhà, lại gặp mấy bà già đang đánh bài ở lầu dưới, bọn họ đều mang bộ dạng âm dương quái khí mà nhìn bà.

Mẹ Đường tức giận đến xanh cả mặt, vài bước lên lầu mở cửa. Đứa con gái vốn nên ở trường khóc sưng đỏ hai mắt, thấy bà đi vào liền gấp gáp vọt lên hỏi bà sao lại thế này.

Ở trước mặt con gái so với trước mặt người ngoài còn mất mặt hơn. Mẹ Đường quẫn bách không biết nên giải thích như thế nào, đột nhiên nghe thấy câu hỏi của con gái với bà, “Mẹ, ngày đó Đường Đường có nói một câu.”

Nhắc tới Đường Đường, mẹ Đường hận đến ngứa răng, “Nói cái gì?”

“Cô ta nói…”, Đường Hân do dự trong chốc lát nói, “Cô ta bảo con hãy hỏi mẹ một câu, lúc trước cha vì sao mà kết hôn với người, còn có… còn có mẹ rốt cuộc thế nào… mà sinh ra con…”

Mẹ Đường chỉ cảm thấy như rơi vào động băng, còn bị người ta dội vào đầu một xô nước lạnh, dưới chân lảo đảo hai bước, trong đầu chỉ có một suy nghĩ.

Đường Đường làm sao mà biết!

Những việc này, ngay cả em trai ruột của bà cũng không biết!

Bà vẫn luôn nói với con gái là bà lúc trước coi trọng cha Đường, sau này cha Đường cũng thích bà nên bọn họ thuận theo tự nhiên kết hôn.

Thật ra căn bản không phải, mà là bởi vì lúc trước Đường Duẫn Đức không thể chăm sóc nổi Đường Đường mới nửa tuổi nên bà đã nói muốn gả cho ông ấy để giúp đỡ ông chăm sóc Đường Đường, từ đây Đường Đường trở thành con ruột của bọn họ, vì thế Đường Duẫn Đức mới đồng ý kết hôn với bà.

Mà Đường Hân…

Đây là bí mật mà ngay cả Đường Duẫn Đức cũng không biết. Đường Duẫn Đức rõ ràng đến chết còn áy náy chuyện lúc trước ông uống say đã… Đôi tay mẹ Đường phát run, rốt cuộc vì sao Đường Đường lại biết?!

Đường Hân nhìn sắc mặt mẹ ngày càng khó coi thậm chí còn bắt đầu trở nên dữ tợn, theo bản năng lui về sau hai bước, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi không nói nên lời.

“Đều do con tiểu tiện nhân này”, mẹ Đường đột nhiên mắng to một tiếng, thở hổn hển, hận không thể đem tên của Đường Đường cắn nát trong miệng.

Một con tiện nhân chưa kết hôn đã mang thai, một con tiện nhân không biết từ đâu tới, còn có con tiểu tiện nhân không ai nuôi, cả hai khi dễ bà nửa đời người. Câu nói vừa rồi của Đường Hân đã xé rách mặt nạ tô son trát phấn nhiều năm của mẹ Đường, giờ phút này gương mặt kia hoàn toàn dữ tợn, lý trí mẹ Đường quả thật đã bị thiêu rụi.

Đường Đường, con tiểu tiện nhân này, bám vào kẻ có tiền, bây giờ còn trở về chọc vào cái gai trong lòng bà. Mẹ Đường trong nháy mắt có suy nghĩ muốn cá chết lưới rách với Đường Đường.

Bà sẽ nói cho mọi người biết, nói cho tất cả truyền thông đại chúng, Đường Đường là con ả không biết xấu hổ đeo bám kẻ có tiền, mẹ ruột Đường Đường là kỹ nữ, bụng mang con của người đàn ông này còn hủy hoại gia đình của người đàn ông khác, con ả Đường Đường này căn bản là dã chủng không ai muốn không ai quan tâm…

Bà chính là không trả tiền đó, không lẽ Đường Đường còn dám đi kiện bà?

Đường Hân nhìn mẹ trước mắt, đột nhiên cảm thấy có chút sợ hãi.

Ngay trong giờ phút này, bỗng nhiên bên ngoài có người gõ cửa.

Đường Hân vội vàng chạy tới gõ cửa, bên ngoài đứng ba người, đứng đầu là một người phụ nữ cao gầy lạnh nhạt, ánh mắt sắc bén dùng trên người Đường Hân. Đường Hân theo bản năng lui về sau một bước, “Các người là ai?”

“Tôi là người đại diện của Đường Đường, Đái Na”, mẹ Đường cả người cứng đờ quay đầu lại. Đái Na đơn giản nhanh chóng giới thiệu xong chính mình, ánh mắt dừng trên người mẹ Đường, “Hôm nay tôi cố ý mời luật sư đến đây để giải quyết một vài vấn đề về quyền sở hữu di sản.”

***

Hàng năm, cuộc thi kiểm tra năng lực diễn ra vào cuối tháng hai và đầu tháng ba, bây giờ đã bắt đầu thi tháng lần thứ hai, cũng chính là cuối tháng mười một, Đái Na tính tính thời gian, càng ngày càng tuyệt vọng.

Rất nhiều học sinh đều muốn thi khoa diễn xuất, đến khi thi không đậu khoa diễn xuất lại muốn chuyển sang thi khoa đạo diễn. Nhưng chỉ có những người hiểu rõ về ngành mới biết được, thi khoa đạo diễn khó khăn không hề thua kém khoa diễn xuất, thậm chí yêu cầu càng hà khắc hơn.

Đáng tiếc đại đa số học sinh đều không nghĩ vậy, Đái Na cảm thấy, Đường Đường chắc chắn cũng nghĩ như vậy.

Vì thế mới dám nói thẳng cô muốn thi khoa đạo diễn.

Nhưng quá đáng nhất chính là Minh Thiếu Diễm lại đồng ý!

Hai chú cháu này vân đạm phong khinh bắt tay nhau làm loạn, căn bản không nghĩ đến bên trong có bao nhiêu khó khăn, toàn quăng đề khó cho cô giải quyết. Lấy mức độ nổi tiếng của Đường Đường hiện tại, mặc kệ có làm cái gì cũng nhất định sẽ chịu sự chú ý đến từ khắp nơi. Sau này còn phải thi xét năng khiếu, thi đại học, lúc đấy đều sẽ có vô số nhà truyền thông không có lúc nào không nhìn chằm chằm.

Tuy rằng Minh Thiếu Diễm hoàn toàn có thể dùng tiền trực tiếp đưa Đường Đường vào học viện Hí Kịch S, nhưng việc đơn giản mà thô bạo như vậy, Đường Đường nhất định sẽ bị chỉ trích. Vì thế cho đến khi vạn bất đắc dĩ, Đái Na vẫn hy vọng Đường Đường có thể tự mình thi vào mà không cần phải đi cửa sau.

Hiện tại mỗi ngày Đường Đường đều học thêm, hy vọng đến lúc đó có thể vượt qua điểm của các thí sinh khác, không đến nỗi quá mất mặt, hơn nữa còn phải chuẩn bị một ít cho cuộc thi tuyển khoa đạo diễn, Đái Na thật sự cảm thấy hy vọng không lớn…

Rất nhiều học sinh đều chuẩn bị cho cuộc thi kiểm tra năng lực từ rất sớm, mà Đường Đường lại thay đổi giữa chừng như vậy.

Nói một câu khó nghe, nếu Đường Đường có thể thi đậu thì bảo những học sinh ôn tập trong thời gian một hai năm nghĩ thế nào?

Thôi, Đái Na lắc đầu đem chuyện này loại bỏ sạch sẽ, sau đó nhanh chóng lập cho Đường Đường một bảng kế hoạch những việc phải làm.

Sau buổi cơm trưa, Jason tới trường học đưa cho cô một một bảng kế hoạch, bên trên rậm rạp chương trình học khiến Đường Đường xem đến da đầu tê dại.

Khoa đạo diễn tuyệt đối không dễ hơn khoa diễn xuất. Đường Đường nhớ rõ có tổng cộng bốn cuộc thi, sơ khảo, sau đó lại phải thi vòng thứ hai, thứ ba và thứ tư. Trong đó theo thứ tự lần lượt là đọc diễn cảm, năng khiếu, biểu diễn và cuối cùng là phần thi viết phỏng vấn.

Vì thế bảng kế hoạch của Đái Na đều đề cập hết tất cả các phương diện, vô cùng phong phú.

Hiện tại chớp mắt cái đã vào tháng mười hai, cuộc thi năng khiếu diễn ra vào tháng ba năm sau, cũng khó trách tại sao Đái Na cứ gấp gáp như vậy. Dựa theo kế hoạch của Đái Na thì cuối tuần của Đường Đường không những phải học thêm toán và địa lý mà còn phải bắt đầu học các khóa học diễn xuất.

Cuối tuần sau là bắt đầu học phần đọc diễn cảm và ca hát.

Mỗi ngày ngoại trừ thời gian học tập thì những thời gian rảnh rỗi khác đều phải xem phim ảnh, bình luận phim ảnh, đọc báo, đọc càng nhiều tin tức giải trí càng tốt. Nếu vẫn còn dư thời gian thì đọc nhiều sách vào để nâng cao trình độ sáng tác.

Bởi vì khi thi vòng ba của khoa đạo diễn, thí sinh phải viết bình luận phim điện ảnh, biên kịch một câu chuyện, và còn phải quan sát để phân tích ngôn ngữ.

Đường Đường cảm thấy, nếu không phải Đái Na điên rồi thì nhất định cô ấy muốn bức cô đến điên rồi.

Trừ khi cô một ngày hai mươi bốn tiếng không ăn không ngủ, nếu không căn bản không thể đạt tới yêu cầu như vậy. Cô, một người đã tốt nghiệp cấp ba mười năm, vì để thi đại học không quá mất mặt mà mỗi ngày đều lao đầu vào học toán, đến một chút thời gian dư ra cũng không có!

Ngay cả thời gian buổi sáng để pha cà phê cho Minh Thiếu Diễm cũng cạn kiệt.

Đường Đường yên lặng lấy ra bút đỏ bắt đầu đánh dấu X lên bảng kế hoạch của Đái Na.

Học đọc diễn cảm, X.

Những phần này đều đã từng là môn học bắt buộc ở đại học, cô mỗi lần thi đều đạt điểm cao nhất.

Học hát, X.

Trước kia cô từng quay một bộ phim truyền hình, vì để thu âm bài hát mở đầu phim nên cô đã học qua. Huống chi vòng này là thi tài năng, không thể ca hát thì cũng có thể đàn dương cầm, violon, nếu không nữa thì khiêu vũ.

Còn có học diễn xuất, xem điện ảnh, xem bình luận điện ảnh, từng cái từng cái đều đánh dấu X.

Nếu ngay cả diễn xuất vòng thi tuyển cũng không qua được vậy Đường Đường cũng không có mặt mũi nào lấy nhiều giải ảnh hậu như vậy. Thân là diễn viên, cô đương nhiên đã thưởng thức rất nhiều phim ảnh, sau khi xem xong còn xem bình luận phim ảnh, đó đều là những việc cô làm hằng ngày, thế nên cũng không cần dành ra quá nhiều thời gian để chuẩn bị.

Vì vậy, cuối cùng chỉ còn lại đọc báo, đọc sách để năng cao khả năng hành văn, ngoài ra trên bảng kế hoạch đều đầy dấu X đỏ tươi.

Đường Đường đem bảng kế hoạch đã sửa tốt chụp lại gửi cho Đái Na.

Cô hoàn toàn đoán được khi Đái Na thấy bức ảnh này sẽ có phản ứng gì, nhất định sẽ điên cuồng gọi điện thoại cho cô, cho nên khi vừa gửi tin nhắn qua cô lập tức tắt điện thoại, bắt đầu ngủ trưa.

Hiện tại không cần nghĩ nhiều như vậy, chờ đến buổi chiều ngủ dậy rồi nói sau.

Đái Na ở một đầu khác nhận được bảng kế hoạch đã được Đường Đường sửa lại, tâm tình thật sự muốn hỏng mất.

Đọc diễn cảm X, ca hát X, ngay cả xem điện ảnh, bình luận phim ảnh cũng X, em đây là muốn làm ông trời sao? Đến khi phải tham gia cuộc thi, em lấy cái gì ra để thi?

Lập tức lấy điện thoại ra muốn gọi cho Đường Đường, gọi qua lại là tắt máy, Đái Na yên lặng nhìn điện thoại chằm chằm nửa phút.

Từ khi ký hợp đồng với Đường Đường, tóc cô rụng càng ngày càng nhiều.

Đái Na tuyệt vọng ngã mình trên sô pha, nhắm mắt lại, dường như cô đã có thể tưởng tượng ra khung cảnh Đường Đường bị toàn mạng chỉ trích vào ngày công cố điểm thi, sau đó Minh đổng sẽ bắt đầu trừ tiền lương của cô, trừ tiền thưởng của cô…

A, cuộc đời sao lại bi ai như vậy.

Quả thực muốn khóc.

Đường Đường trong phòng ngủ an ổn đánh một giấc, chờ khi tỉnh dậy mở điện thoại ra, quả nhiên thấy Đái Na đoạt mệnh liên hoàn gọi.

Tán thưởng chính mình vì đã kịp thời tắt máy một cái, sau đó Đường Đường mới nhắn tin lại cho Đái Na.

Cô biết Đái Na lo lắng chuyện gì, tuy rằng có một số việc không thể giải thích với cô ấy, nhưng tóm lại để cô ấy an tâm thì vẫn hơn.

Đái Na gửi cho cô một hàng dấu ba chấm biểu thị cô ấy không còn luyến tiếc gì nữa.

Thật sự là trước đây Đường Đường tính tình quá tùy hứng, thành tích kém, cái gì cũng không biết, vì thế lấy thận phận của Đường Đường để làm Đái Na yên tâm, hoàn toàn không hề có chút thuyết phục nào. Đường Đường nghĩ nghĩ lại bỏ thêm một câu.

[ Nếu thật sự thi không đậu, mọi vấn đề sẽ do em gánh, không liên lụy đến chị. Nếu chú nhỏ trách tội, em sẽ giúp chị cầu tình. ]

Đái Na rốt cuộc cũng hồi phục chút sức sống.

[ Đây là do em nói, chị đã chụp lại màn hình rồi! ]

Chụp thì chụp đi.

Bài thi kiểm tra năng lực cô không lo lắng lắm, tốt xấu gì trước đây cô cũng từng được mời làm giáo viên chấm thi năng lực. Hơn nữa cho dù thật sự kém cỏi thi không đậu thì lấy quan hệ hiện tại của cô và Minh Thiếu Diễm, có lẽ khi cầu tình giúp sẽ được.

Hiện giờ làm cô phát sầu không phải là cuộc thi kiểm tra năm sau mà là cuộc thi tháng lần thứ hai vào cuối tuần. Tuy rằng cô đã dùng thời gian nhanh nhất đọc hết sách toán qua một lần, cũng đem tư liệu lịch sử và địa lý xem qua hết, đến những chỗ nhỏ nhặt nhất cũng không bỏ qua. Những câu hỏi đọc hiểu thì còn ổn nhưng ở khoa văn có rất nhiều câu hỏi đều phải đòi hỏi phải học thuộc lòng, Đường Đường còn phải tham gia lớp chính trị tư tưởng bắt buộc cho học sinh.

Làm sao thi đây?

Đường Đường hận không thể mỗi ngày không ngủ để đọc sách.

Đổng Ngọc nhìn Đường Đường đến đi trên đường cũng cầm quyển sách tổng hợp kiến thức để xem liền nghĩ đến tin nóng lúc trước nói Đường Đường không phải là người thích đọc sách, quả thật cô cảm thấy đó đều là những lời nói lung tung.

Người ta cũng đã làm tới như vậy rồi, sao có thể nói là không thích đọc sách, nếu vậy thì cô đây cũng không cần sống nữa!

Đường Đường vẫn như cũ, đi đến chỗ nào thì trở thành tiêu điểm chụp hình chỗ đó. Có người đúng lúc chụp được cảnh Đường Đường vừa đi trên đường vừa đọc sách, người đó ngay lập tức đăng lên Tieba, bức ảnh này lại dẫn tới một đống người vây xem.

Chủ nhà kinh ngạc cảm thán quả nhiên chỉ cần là người lớn lên xinh đẹp thì chụp thế nào cũng đẹp.

Bài đăng chỉ cần có liên quan đến Đường Đường đều luôn vô cùng nhanh chóng được hưởng ứng. Trong nháy mắt xoẹt xoẹt một bình luận lại một bình luận nữa, những bình luận đầu tiên đều cảm thán chân và vẻ ngoài của Đường Đường quá đẹp, một lát sau mới chậm rãi xuất hiện nội dung chỉ trích.

[ Gần đây lên Tieba đều là khen Đường Đường, nhưng tôi thật sự nhịn không được nhỏ giọng bb một câu, trước kia tin nóng không phải nói Đường Đường không thích đọc sách sao? Bây giờ cô ta đang dần dần tẩy trắng nên lại bắt đầu tạo hình tượng làm một học sinh giỏi sao? ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN