Xuyên Thành Thiếu Nữ Bệnh Kiều Ngọt Hệ Hàng Ngày - Chương 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
190


Xuyên Thành Thiếu Nữ Bệnh Kiều Ngọt Hệ Hàng Ngày


Chương 18


Biên tập: Cải

Nhưng di động vẫn luôn ở bên tai ong ong vang, ồn đến mức cô chẳng thể ngủ tiếp. Khương Yên bực bội lầm bầm, tức hộc máu cầm lấy di động, không thèm nhìn tên người gọi mà cứ thế trực tiếp bắt máy “Alo!”

Khương Yên ngữ khí một chút cũng không tốt.

Nhưng người ở đầu dây bên kia dường như một chút cũng không nhận ra tâm tình kém đến cực điểm của cô, thanh âm tràn ngập sức sống “Khương Yên!”

Nguyễn Nghiên Nghiên la hét “Ngọa tào, tớ lần đầu tiên phát hiện thì ra Hoắc Đình Diễm lại có thể đẹp trai đến như vậy!”

“Cậu có xem cái chương trình chiếu tối qua mà có Hoắc Đình Diễm tham gia không? Tớ ban đầu không có xem, sau đó buổi sáng thấy trên nhóm lớp có người chuyển tiếp một cái video được biên tập cắt nối hình ảnh Hoắc Đình Diễm ở trong chương trình kia lên….. Mẹ nó, xem xong tớ ngay lập tức muốn quỳ gối trước nhan sắc của Hoắc Đình Diễm, này cũng quá mức đẹp trai rồi a, hơn nữa cậu ấy còn biết bơi lội…! Dáng người cũng siêu tốt a, tuy rằng hơi gầy nhưng lại có cơ bụng….”

Nguyễn Nghiên Nghiên nói mãi không ngừng, Khương Yên ban đầu có chút mơ màng nhưng thời điểm nghe đến Nguyễn Nghiên Nghiên nói yêu Hoắc Đình Diễm, cô nháy mắt liền thanh tỉnh

“Không được”

“A?” Nguyễn Nghiên Nghiên đang nói đến hăng say, nghe vậy liền sửng sốt “Cái gì không được?”

Khương Yên cầm di động, trực tiếp từ trên giường bật dậy, nghiêm túc nói “Cậu có thể yêu bất cứ ai ngoại trừ Hoắc Đình Diễm, bởi vì anh ấy sẽ không yêu cậu!”

Nguyễn Nghiên Nghiên “…”

Đột nhiên, không khí yên tĩnh lại.

Nguyễn Nghiên Nghiên cạn lời “Hóa ra nãy giờ tớ nói nhiều như vậy, cậu chỉ nghe được mỗi câu này?”

Cái gì mà yêu Hoắc Đình Diễm, cô còn không phải là chỉ nói đùa một chút thôi hay sao! Chẳng phải các fan hâm mộ thường xuyên mở miệng ngậm miệng đều là yêu thần tượng kiểu này sao?

Khương Yên trầm mặc, xoa xoa ấn đường nói “Ừ, tớ cũng chỉ nghe được câu nói trọng điểm kia thôi, chủ yếu là do hiện tại tớ buồn ngủ quá”

Nguyễn Nghiên Nghiên bị cô chọc cười, nhẹ giọng hỏi “Hỏi thật, cậu tối qua không xem phát sóng trực tiếp sao?”

“Có xem a”

“Vậy tại sao hiện tại cậu lại không kích động a!!!!” Nguyễn Nghiên Nghiên khó hiểu.

Khương Yên không lên tiếng, thời điểm tối qua cắt nối video cùng hình ảnh cô đã ngắm nhìn vô số lần. Cô kích động cái gì chứ, sự thật nó vốn đã như vậy rồi, Hoắc Đình Diễm chính là rất đẹp trai có được hay không? Khương Yên nhìn thời gian, bản thân mới chỉ ngủ được năm tiếng đồng hồ đã bị đánh thức.

“Nghiên Nghiên”

“Nói đi”

Khương Yên gãi gãi đầu tóc, nhẹ giọng nói “Tớ còn muốn đi ngủ, có chuyện gì tối nói sao được không?”

“Không thành vấn đề!” Nguyễn Nghiên Nghiên nói “Nhưng mà trước khi cậu cúp máy, tớ muốn nói một câu, ô ô ô… Khương Yên, ánh mắt cậu thật là tốt, Hoắc Đình Diễm thật đẹp trai a. Thứ hai tớ muốn tìm cậu ấy xin chữ ký, tớ cảm thấy có thể dùng nó bán lấy tiền”

Khương Yên “….”

Cô trực tiếp cúp điện thoại, muốn ngủ tiếp nhưng làm thể nào cũng không ngủ được.

Nghĩ nghĩ, Khương Yên móc điện thoại ra xem cái video trên nhóm lớp mà Nguyễn Nghiên Nghiên nói. Cô nhìn video trên weibo mà Dư Hân chuyển tiếp vào nhóm lớp, lại đọc tin nhắn của Dư Hân, cười.

Cô mở weibo lên, làm Khương Yên không ngờ tớ chính là, weibo của cô thế nhưng trong một đêm có thêm hơn 3000 fan, mà bài đăng đầu tiên của cô lượt chia sẻ đã vượt qua 5000 lượt.

Cô click mở khu bình luận xem. Có không ít fan ở dưới khen cô, đương nhiên càng nhiều hơn là những lời tán thưởng Hoắc Đình Diễm thịnh thế mỹ nhan.

[Mẹ của ta ơi, thật sự trên đời có tồn tại khuôn mặt đẹp đến vậy ư! Cái này cắt nối biên tập thật cao siêu a, chủ thớt là fan của Hoắc Đình Diễm sao?]

[ A a a a a, ca ca thật sự quá soái khí đi, tại sao cái đoạn bơi lội kia lại ngắn như vậy, quăng ngã cái bàn (╯°□°)╯ ︵ ┻━┻! Tôi muốn nhìn cơ bụng của ca ca a!!!!]

[Chủ thớt thật là lợi hại, hình ảnh cắt nối biên tập siêu đẹp a! Thật muốn biết chủ thớt là lão fan của Hoắc Đình Diễm hay là fan mới gia nhập, tôi thấy weibo này là hôm nay mới đăng ký a]

[Mẹ ơi, không nói nhiều, sau khi xem cái video cut này tôi đã đi tìm xem cả tập gameshow kia…. Mẹ nó, tôi quyết định sẽ theo dõi đến cùng]

[Tiểu tỷ tỷ thật lợi hại, video cắt thật tốt, đặc biệt có tiết tấu cùng cảm xúc, siêu cấp kịch tính! Xem đến mức lòng tôi hoa nộ phóng! Anh anh anh, chàng trai anh tuấn soái khi vậy mà còn chưa đủ 18 tuổi, thật muốn cùng cậu ấy sinh khỉ con!]

[Lầu trên đừng có nằm mơ nữa, ca ca sẽ không cùng cô sinh khỉ con đâu!]

….

Khương Yên đọc đọc bình luận, thành công bị chọc cười.

Bởi vì bản thân là người mới trong giới cắt nối biên tập, hơn nữa Hoắc Đình Diễm cũng chưa đủ độ hot vậy nên weibo của cô có rất ít anti-fan, chủ yếu là người qua đường cùng với fan của Hoắc Đình Diễm.

Khương Yên nhìn nhìn,nhấn xem weibo người duy nhất mà cô follow.

Hoắc Đình Diễm tuy rằng ở trong giới giải trí nhưng lại là người không quá ưa thích giao tế, không phải bởi vì hiện tại anh chưa đủ nổi tiếng, nhận thức ít người. Tương lai mặc dù nổi tiếng thì số người anh follow cũng rất ít.

Nhìn nhìn một chút, Khương Yên liền phát hiện, trong một đêm Hoắc Đình Diễm có thêm bảy vạn fan a a a a!!!

Khương Yên kích động, nghĩ muốn lập tức bật dậy, chạy đến nhà hàng xóm hét lên: Hoắc Đình Diễm lượng fan của cậu tăng rồi!!!

Nhưng không thể, cô cần phải bình tĩnh.

Cũng không biết vì sao, nhìn số lượng fan của Hoắc Đình Diễm cô lại cảm thấy còn vui hơn lúc nhìn lượng fan của mình! Trong lòng xuất hiện loại cảm giác như thiếu niên bảo tàng của mình đã bị người khác phát hiện ra. Có chút buồn nhưng càng nhiều hơn là vui vẻ cùng kích động!!! Cô vì Hoắc Đình Diễm mà cao hứng, anh sẽ nổi tiếng, sẽ càng ngày càng nổi tiếng, sẽ càng ngày càng có thêm nhiều fan.

Khương Yên vỗ vỗ trái tim nhỏ của mình, nói nó bình tĩnh lại một chút sau đó mở ra khu bình luận dưới weibo của Hoắc Đình Diễm ra. Weibo của anh rất ít khi đăng cái gì, cơ bản đều là chuyển phát quảng cáo, còn có tuyên truyền cho chương trình. Bài viết mới nhất là một cái chuyển phát tuyên truyền cho chương trình, đăng lên buổi chiều ngày hôm qua.

Khương Yên nhìn khu bình luận, đa số mọi người đều khen ca ca thật giỏi, ca ca thật ưu tú, ca ca thật lợi hại,….. Nhìn nhìn, Khương Yên chính mình tinh thần liền lên.

Vui vẻ, siêu cấp vui vẻ.

Sau khi lướt một vòng weibo, Khương Yên liền rời giường làm việc, chuẩn bị đem ảnh chụp của Hoắc Đình Diễm P (photoshop) hảo để buổi tối đăng lên weibo, tiếp tục giúp anh hút fan.

Sau khi làm xong hết thảy, Khương Yên hạ quyết tâm xuống lầu, buổi sáng cùng mẹ Khương tiến hành đối mặt trò chuyện, tán gẫu một chút.

Là mẹ con, dù sao cũng không thể để quan hệ hai người tiếp tục đi xuống như vậy được.

Dưới phòng khách an tĩnh đến cực điểm.

Cô đi một vòng dưới lầu, lại một lần nữa lên tầng hai, muốn đi gõ gõ cửa phòng xem xem mẹ Khương có phải vẫn còn đang ngủ hay không nhưng sau khi đứng ở trước cửa, cô lại chần chờ.

Cô không biết bản thân làm vậy có thể khiến mẹ Khương càng thêm chán ghét mình hay không, có thể hay không lại tiếp tục bày mặt lạnh với mình.

Suy nghĩ giây lát, Khương Yên vẫn là duỗi tay gõ cửa, hô “Mẹ, mẹ dậy chưa?”

Không có ai đáp lại, trong phòng cũng không truyền đến bất kì thanh âm nào.

Khương Yên tạm dừng một lát, tiếp tục gọi “Mẹ, mẹ có muốn ăn sáng không?”

Như cũ vẫn không đáp lại.

Khương Yên đứng ở trước cửa năm phút đồng hồ, bên trong phòng không có bất luận tiếng động nào. Cô nhíu mày đang tự hỏi có nên đi tìm chìa khóa dự phòng hay không thì phía sau liền truyền đến thanh âm “Con đang làm cái gì?”

Cô sửng sốt, hoảng loạn hoàn hồn “Mẹ, mẹ đi đâu vậy?”

Khương Yên lúc này mới thấy rõ bộ dáng của mẹ Khương, cùng bộ dáng trong ký ức của nguyên chủ và ảnh chụp gia đình không quá khác biệt. Chỉ là cặp mắt kia của bà, gợn sóng bất kinh, phảng phất như không một thứ gì có thể khiến bà kích động.

Diện mạo của Khương Yên là sự kết hợp của cả ba và mẹ, hơn nữa… toàn kế thừa ưu điểm, về vẻ bề ngoài mà nói, Khương Yên thực sự rất xinh đẹp.

Cô cùng mẹ Khương đối diện. Mẹ Khương nhìn chằm chằm mắt cô, thấp giọng nói “Đi ra ngoài, xuống lầu ăn sáng đi”

Khương Yên há miệng thở dốc, cười nhẹ nhàng đáp ứng “Vâng, cảm ơn mẹ”

Nghe vậy, tay đang chuẩn bị mở cửa phòng của mẹ Khương ngừng một chút,liếc mắt nhìn Khương Yên một cái, thực mau liền thu hồi ánh mắt.

Bữa sáng này, ăn cực kì trầm mặc.

Mẹ Khương không nói lời nào. Có hai lần Khương Yên định gợi chuyện. Lần đầu tiên cô vừa mới mở miệng liền bị ánh mắt lãnh đạm của mẹ Khương làm nghẹn. Đến lần thứ hai, cô định nói mấy lời ấm áp này nọ trên bàn cơm, lại bị mẹ Khương đánh gãy.

“Lúc ăn và ngủ không được nói chuyện, đã quên?”

Khương Yên cúi đầu húp cháo, vội vàng nói “Không có ạ”

Kỳ thật gia giáo nhà nguyên chủ rất nghiêm, mẹ Khương đối với cô ấy quản lý còn có điểm biến thái, đương nhiên –

Đó là trước kia.

Thời điểm sơ trung trong nhà xuất hiện vấn đề, mẹ Khương không có tâm trí quản Khương Yên mà hiện tại lại là buông tay tùy ý để cô phát triển, nếu không thì hiện tại Khương Yên cũng không đến nỗi rơi vào tình trạng này.

Sau khi ăn xong bữa sáng, Khương Yên chủ động nhận rửa chén bát. Cô đi vào phòng bếp, nghĩ nhanh chóng rửa sạch bát đũa sau đó liền lên lầu tìm mẹ Khương. Chuyện cải thiện quan hệ này tuyệt đối không thể cứ như vậy bị kéo xuống.

Kết quả, chờ Khương Yên đem bát đĩa rửa xong, đi ra ngoài liền nhìn thấy hình ảnh mẹ Khương đang xách hành lý đi xuống lầu.

Cô đứng tại chỗ, ngây ngẩn cả người.

“Mẹ….” Một hồi lâu sau, Khương Yên mới tìm lại được thanh âm của bản thân, cô chỉ vào rương hành lý, có chút khó mở miệng “Mẹ lại muốn đi ra ngoài sao?”

Mẹ Khương “ừ” một tiếng, ngước mắt nhìn cô “Cùng một người bạn hẹn nhau đi chơi, đại khái muốn đi một tháng. Con ở nhà một mình nhớ tự chăm sóc bản thân, có chuyện gì thì gọi điện cho ba con”

Khương Yên trầm mặc, không nói chuyện.

Mẹ Khương đem hành lý đẩy đến cửa, lại vòng trở về, trong tay cầm một xấp tiền đưa cho cô “Đây là một vạn đồng tiền mặt, con cầm lấy dự phòng”

Cô cúi đầu, nhìn số tiền quen thuộc trước mắt, đôi mắt chớp chớp “Mẹ, con đăng kí học một lớp học bổ túc”

Mẹ Khương “ừ” một tiếng “Khá tốt, học tập là quan trọng nhất. Con đã tìm ba con đòi tiền chưa?”

“Chưa ạ”

Thẻ ngân hàng của cô còn vài vạn đồng, căn bản không cần xin thêm tiền của ba Khương.

“Nhưng ba có gửi tiền cho con”

Ba Khương mỗi cuối tuần sẽ chuyển cho cô một số tiền nhất định, chẳng qua Khương Yên không nói với ông chuyện mình đăng kí đi học lớp bổ túc.

Mẹ Khương hơi rũ mi mắt nhìn cô một lúc, trực tiếp lấy di động ra gọi điện.

“Alo”

Đầu bên kia truyền đến một giọng nam quen thuộc, thanh âm rất trầm thấp, là thanh âm đặc trưng của đàn ông trung niên.

“Con gái anh đăng kí lớp học bổ túc, anh có đưa tiền cho nó chưa?”

“Có phải nếu tôi không gọi điện cho anh, anh liền mặc kệ sống chết của con gái hay không!”

“Khương Tranh, tôi không yêu cầu anh phải về nhà xem con gái nhưng ít ra anh cũng nên hoàn thành đầy đủ nhiệm vụ của bản thân!”

“Về sau mỗi tháng đưa cho con gái anh năm vạn tệ, cúp máy đi, tôi còn có việc”

…..

Khương Yên lặng nhìn mẹ Khương cứ như vậy gọi một cuộc điện thoại, hoàn toàn không dám lên tiếng. Cô trước có suy đoán quan hệ vợ chồng của họ rất tệ nhưng không ngờ lại tệ đến cái trình độ này. Cái ngữ điệu đối thoại kia… ba mẹ cô khả năng cả đời cũng chẳng thể bình tĩnh cùng ngồi xuống nói chuyện.

“Được rồi, mẹ đã nói chuyện cùng ba con rồi” mẹ Khương nhíu mày nhìn cô “Con nếu không có tiền thì phải mở miệng nói, không thể lúc nào cũng là người câm, có hiểu không?”

“Vâng”

“Mẹ đi đây”

“Mẹ” Khương Yên gọi mẹ Khương, nhẹ giọng nói “Con tiễn mẹ đến sân bay”

Mẹ Khương không chút suy nghĩ cự tuyệt “Không cần, mẹ gọi xe rồi”

Nói rồi, bà không chút lưu luyến quay đầu rời đi.

Người vừa đi, phòng khách càng có vẻ trống trải, an tĩnh.

Khương Yên đứng tại chỗ hồi lâu, cuối cùng xoay người trở về phòng.

….

Đến buổi chiều, Khương Yên ra khỏi phòng, chuẩn bị đi đến lớp học bổ túc.

= = =

Tác giả có lời muốn nói:

Khương Yên: Ai cũng đừng nghĩ bá chiếm Hoắc Đình Diễm, anh ấy là của chung!!! Chúng ta cùng nhau chung tay bảo hộ, không thể để nam thần bị bất cứ người nào khi dễ!!!

Nguyễn Nghiên Nghiên:…. Cậu điên rồi.

Diễm ca: Anh không muốn làm con trai của em (một ngày nào đó, em sẽ phải khóc lóc kêu ba ba….)

Khương Yên: Em sẽ không, em chỉ nghĩ muốn làm (fan) mẹ ruột anh.

Editor có lời muốn nói: Thực ra cái đoạn này bà tác giả bả chèn vào giữa chuyện nhưng mị sợ để vậy sẽ khiến mấy bạn cảm thấy khó chịu nên mị chuyển xuống đây. Cảm thấy bản thân tri kỉ dễ sợ a >o<

Nhớ vote nha các tiểu tiên nữ!!!

(~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN