Xuyên Thành Thiếu Nữ Bệnh Kiều Ngọt Hệ Hàng Ngày - Chương 27
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
210


Xuyên Thành Thiếu Nữ Bệnh Kiều Ngọt Hệ Hàng Ngày


Chương 27


Biên tập: Cải

Trước lúc Khương Yên đàn, hai lão sư bên cạnh anh đã thảo luận câu “Đây là học sinh câu lạc bộ âm nhạc?”

“Không phải, tiết mục đăng kí là bản Sonata ánh trăng”

Bản nhạc này cũng không phải là rất khó nhưng cũng không phải đặc biệt đơn giản, chính là có mấy đoạn sẽ tương đối phức tạp một chút, nếu như đàn tốt thì bản nhạc vang lên sẽ đặc biệt ưu nhã, êm tai.

“Trước tiên cứ thử nghe xem sao”

“Được”

Khương Yên sau khi khom lưng chào liền ngồi xuống trước dương cầm. Khoảng thời gian này cô đã luyện tập rất nhiều, thời điểm mới ngồi xuống tuy rằng có chút khẩn trường nhưng kỳ thật vẫn còn tốt. Cô chỉ cần tưởng tượng đến Hoắc Đình Diễm đang nhìn chính mình, bản thân còn có cơ hội được cùng anh biểu diễn liền cảm thấy tràn đầy sức lực!

Khương Yên hít sâu một hơi, đem ngón tay đặt ở trên bàn phím, hơi rũ mi nghiêm túc bắt đầu đàn.

Thời điểm đánh đàn cô sẽ tự giác đem những tạp âm xung quanh bỏ ngoài tay, chỉ chuyên tâm đắm chìm trong thế giới của chính mình. Ngón tay Khương Yên thon thả, linh hoạt, mới đầu mọi người còn có chút nghe không rõ nhưng một lát sau, tất cả đều trừng lớn mắt, không tin được vào tai mình.

Khương Yên thực sự biết đánh đàn???

Hơn nữa hình như còn đánh rất hay!!

Ngón tay cậu ta thật linh hoạt, nhìn thật đẹp!

Ngồi ở trước đàn dương cầm, toàn thân Khương Yên phát ra một loại khí chất đặc biệt thu hút người khác.

Hoắc Đình Diễm nhìn chằm chằm cô một hồi lâu, thu hồi lại ánh mắt của mình, trầm tư.

Mà Hướng An Lan, giờ khắc này lại thực sự bị chấn kinh rồi. Anh ta không hề biết cái cô “fan cuồng” Khương Yên này lại có tài nghệ đến bực này.

Một bản nhạc kết thúc, Khương Yên đứng lên nói lời cảm tạ. Cô ngước mắt, đôi mắt cong cong nhìn về phía Hoắc Đình Diễm bên kia, cùng anh liếc mắt một cái, mạc danh ở trong ánh mắt anh nhìn thấy được khen ngợi cùng cổ vũ!

Cô nghĩ, chính mình hẳn là đàn không tồi đi.

….

Giáo viên ngồi dưới đài đều trầm mặc, hoàn toàn không biết nên nói gì hoặc là nên làm gì.

Biểu hiện của Khương Yên khiến mọi người đều cảm thấy ngoài dự đoán, mọi người ban đầu đều không tin cô biết đánh đàn, chỉ cho rằng cô là tới quấy rối, kết quả không nghĩ tới…. Khương Yên không chỉ biết đánh đàn, mà còn đàn hay đến như vậy.

Hai vị lão sư nhìn Khương Yên, thấp giọng hỏi “Đàn không tệ”

Một lão sư khác nhìn cô, thấp giọng hỏi “Giống như có chút gượng, là thật lâu rồi không đánh đàn sao?”

Khương Yên gật đầu “Vâng, em có một đoạn thời gian không đụng đến đàn ạ”

Một người khác lại cười cười hỏi “Chỉ biết đàn mỗi bài này hay còn biết đàn những bài khác nữa?”

Khương Yên cắn môi, nhìn Hoắc Đình Diễm nói “Những bài đơn giản một chút thì em đàn được ạ”

“Em học đàn được mấy năm rồi?”

Khương Yên ngẩn ra, nghĩ nghĩ nói “Khoảng bảy, tám năm ạ”

Bốn, năm tuổi liền bắt đầu học, đến sơ nhị mới hơi chút bỏ bê, nhưng khi ở nhà, nguyên chủ ngẫu nhiên vẫn sẽ luyện tập.

Chỉ là sau đó sự tình trong nhà càng ngày càng nghiêm trọng, mẹ Khương đối với cô ấy càng ngày càng không quan tâm, nguyên chủ mới tự sa ngã, hoàn toàn đem những gì học được hoàn hoàn triệt triệt ném đi. Kỳ thật, nếu như không có những chuyện đó, hiện tại,cô ấy hẳn là một người con gái phi thường hoàn mỹ, cũng sẽ không đến mức bởi vì trầm cảm mà uống thuốc ngủ, sau đó trong lúc ngủ mơ mà biến thành “Khương Yên” hiện tại.

Nghĩ đến đây, Khương Yên liền cảm thấy có chút khó chịu.

Ba vị lão sư, có hai người cho qua, mà người còn lại nói thẳng là không được.

Sau khi bình luận, các lão sư lại nhìn về phía hai người “An Lan, em cảm thấy thế nào?”

Hướng An Lan liếc mắt nhìn Khương Yên, không có thái độ tốt nhưng vẫn bày ra vẻ thực nghiêm túc bình luận “Em cảm thấy tiết mục này so với những tiết mục của các bạn học khác thì cũng coi là tạm được. Thủ pháp xem như đặc biệt thuần thục”

Anh ta dừng một chút, lời nói đường hoàng, thật tốt cấp cho mình một cái cớ “Em cảm thấy bạn học này đàn tuy ổn nhưng còn chưa đủ lưu sướng (?), em bên này không cho qua. Hoắc học đệ có đồng ý với tôi không?”

Hoắc Đình Diễm nhìn Khương Yên, lại quay đầy nhìn Hướng An Lan thần sắc tự nhiên, thanh âm lạnh nhạt làm người nghe không có cảm giác quá lớn nhưng lời anh nói ra lại khiến mọi người trợn tròn mắt.

Anh nói “Tôi không đồng tình với cái nhìn của đàn anh”

Lời này vừa nói ra, các bạn học đang ngồi chờ đều phát ra tiếng kinh hô.

Đây đại khái là lần đầu tiên mọi người được chứng kiến hai đại nam thần quyết đấu, có cái nhìn bất đồng về chuyện gì đó.

Thậm chí có không ít bạn học cho rằng, Hoắc Đình Diễm quá A! dám giáp mặt phản đối cái nhìn cùng ý kiến của Hướng An Lan.

Hai người tuy nói đều là nam thần, cũng đều là minh tinh đồng học nhưng ở trong lòng fan cùng đại đa số bạn học, thân phận của hai người thật ra chênh lệch rất lớn.

Hoắc Đình Diễm hiện tại mới chỉ có hơn 50 vạn fan mà Hướng An Lan đã là 2 triệu fan. Anh ta có tác phẩm lại có nhân khí, ngược lại, Hoắc Đình Diễm cả hai thứ kia đều không có. Nhiều nhất cũng chỉ là tham gia vào một cái gameshow hot, làm bản thân có thêm fan hâm mộ, thêm chút nổi tiếng.

Nhưng so với Hướng An Lan, vẫn là kém quá xa.

Cho nên, mọi người nhất trí cho rằng, Hoắc Đình Diễm sẽ đồng ý với ý kiến của Hướng An Lan, không nghĩ tới…. Anh như vậy mà vừa nói ra “tôi không đồng tình với cái nhìn của đàn anh”

Này mẹ nó, cũng quá dám đi!!!

Mấy bạn học còn lại đều nghĩ như vậy nhưng Khương Yên lại không như thế. Thời điểm nghe được câu nói kia, cô trong lòng có rất nhiều chấn động cùng cảm động.

Cô biết Hoắc Đình Diễm rất tốt, rất tốt, đời trước cô trải qua nhiều chuyện, cũng đối với Hoắc Đình Diễm hiểu biết rất sâu.

Ấn tượng sâu nhất là một lần Hoắc Đình Diễm bảo vệ fan.

Lần đó có antifan cố ý đăng weibo bôi đen fan của anh, nói fan của anh không tốt các kiểu. Đêm đó, Hoắc Đình Diễm liền phát một cái video ngắn trên weibo, dùng hành động của chính mình bảo vệ fan, anh nói fan hâm mộ của mình rất tốt, mỗi một người đều là người thiện lương, xinh đẹp nhất trên đời này.

Trừ bỏ việc này, Hoắc Đình Diễm còn luôn ở buổi biểu diễn của mình, cùng sinh nhật, chụp chung hoặc quay video chung với fan hâm mộ. Sẽ tự tay chuẩn bị quà cho fan hâm mộ, có quà là anh tỉ mỉ chọn lựa, lại có cái là chính tay anh làm, mỗi một món anh đều đặc biệt dụng tâm.

Mọi người thích anh, duy trì anh, anh liền nỗ lực hồi báo phần tâm ý ấy.

Kỳ thật nguyên nhân lớn nhất mà mọi người vẫn luôn yêu thích anh, duy trì anh đó chính là khi bạn yêu anh, bạn sẽ không phải chịu cảnh yêu đơn phương bởi vì anh sẽ dùng phương pháp đặc biệt của bản thân hồi đáp lại bạn, làm bạn tâm động.

Bất quá, Khương Yên chưa từng nghĩ qua, hiện tại, khi mà bản thân chưa có đủ nhân khí, Hoắc Đình Diễm vẫn sẽ như vậy đứng ra bảo vệ fan.

Ô ô ô…. Lập tức, cô cảm động đến phát khóc!

Nhưng đồng thời cô lại lo lắng bản thân mang đến cho Hoắc Đình Diễm ảnh hưởng không tốt, làm mọi người sau việc này sẽ nhân cơ hội bôi đen anh. Nghĩ nghĩ, Khương Yên nhanh chóng nháy mắt ra hiệu cho Hoắc Đình Diễm, làm anh đừng nói nữa.

Chẳng qua, Hoắc Đình Diễm căn bản là không thấy hành động này của cô.

Lời nói của anh vừa ra, Hướng An Lan cùng mấy giáo viên xung quanh đều ngây người, theo bản năng, lão sư hỏi “Bạn học Hoắc có cái nhìn khác sao?”

Hoắc Đình Diễm làm bộ nghe không hiểu tầng hàm ý ẩn sâu phía sau câu nói này, gật đầu nói “Vâng”

Mọi người “….”

Hướng An Lan nghiến răng, lạnh giọng nói “Vậy cậu nói một chút ý kiến của bản thân đi”

Hoắc Đình Diễm mặt không đổi sắc ừ một tiếng, nhìn về phía Khương Yên bên kia bình luận “Bản Sonata ánh trăng tuy rằng không khó nhưng muốn đàn tốt cũng không dễ dàng. Khương Yên thủ pháp tuy rằng có chút gượng nhưng cũng không phải là do cậu ấy không quen. Cậu ấy đàn không sai nốt nào, hơn nữa lúc đánh đàn còn đầu nhập cảm xúc của bản thân, làm chính mình đắm chìm trong bản nhạc. Một bản nhạc hay trước tiên là phải cảm động được chính mình, sau lại cảm động được người nghe, điểm này Khương Yên làm được”

Xác thật là như thế, thời điểm vừa rồi Khương Yên đánh đàn, mọi người ban đầu còn nghị luận sôi nổi, nhưng một hồi sau lại không tự giác mà chìm đắm trong khúc dương cầm của cô, nghe đến mê mẩn, thẳng đến khi thanh âm dừng hẳn, mọi người mới chậm rãi hoàn hồn.

Hoắc Đình Diễm nói rất ít, trước nay vẫn luôn là một người kiệm lời, đây vẫn là lần đầu tiên ở tình huống sinh hoạt bình thường, mọi người nhìn thấy Hoắc Đình Diễm nói nhiều như vậy. Mỗi lời anh nói ra đều chân thật đáng tin, tìm không ra bất kỳ sơ hở nào.

Anh dừng lại một chút lại tiếp tục nói “Còn có độ lưu sướng (?) cũng đủ, em nghe cảm thấy cũng không tệ lắm, còn nữa, lễ kỷ niệm thành lập trường có thể có người có chuyên môn đàn dương cầm nhưng cho dù không có, cũng có thể tìm người cộng sự hợp tác”

Hoắc Đình Diễm nói xong, nghiêng đầu nhìn về phía mấy lão sư “Em đã nói xong, các thầy cảm thấy như thế nào a?”

Kỳ thật anh nói rất có đạo lý, bình luận rất công bằng, không chút thiên vị.

Nếu mấy giáo viên không có thành kiến với Khương Yên thì lời bình này cũng là điều mà bọn họ muốn nói. Nhưng… lại bởi vì thành kiến, cho nên lời bình của bọn họ thay đổi.

Còn bị Hoắc Đình Diễm đúng sự thật chỉ ra, trong lúc nhất thời mấy vị lão sư đều cảm thấy có điểm ngượng ngùng.

“Đúng vậy” Có một vị lão sư nói “Bạn học Hoắc trước đây có học qua âm nhạc, đàn dương cầm cũng rất tốt, lời bình này thực sự rất chính xác”

Một lão sư khác cũng nhẹ gật đầu “Cho nên, bạn học Hoắc là cảm thấy có thể qua phải không?”

Anh “vâng” một tiếng, tránh đi ánh mắt cực nóng của Khương Yên, nhẹ nói “Em cho qua”

Hướng An Lan sắc mặt khó coi, cả người tản ra lệ khí, nếu không phải xung quanh còn có không ít bạn học đang nhìn, khả năng cao là anh ta sẽ bộc phát.

Anh ta dừng một chút, tại thời điểm lão sư hỏi đến chính mình, vẫn là kiên trì không cho Khương Yên qua.

Năm người có ba người cho Khương Yên qua, cho nên cô thuận lợi thông qua vòng thi đấu thứ nhất.

Sau khi Khương Yên rời đi, chuyện Hoắc Đình Diễm ở thi đấu ra mặt nói đỡ cho Khương Yên nhanh chóng được mọi người truyền tai nhau.

…..

Diễn đàn trường mỗi ngày đều có tin mới, đặc biệt là tin tức về Khương Yên, luôn có thể thu hút sự chú ý của mọi người.

Mà tin lần này lại liên quan đến hai đại nhân vật phong vân cùng một cái tiếng xấu lan xa là Khương Yên, tự nhiên càng thêm thu hút sự chú ý.

Thời gian nghỉ trưa còn chưa kết thúc nhưng chuyện này cũng đã bị không ít bạn học biết được.

[HOT! Thời điểm tuyển chọn tiết mục cho ngày lễ kỷ niệm thành lập trường, bởi vì một khúc dương cầm của Khương Yên mà hai đại nam thần kết thù!!! Lợi hại]

Cứ như vậy một cái đề mục, hấp dẫn không biết bao nhiêu sự chú ý của mọi người.

Lầu 1: Tôi đến nói thêm chi tiết chuyện này cho mọi người. Việc lễ kỷ niệm thành lập trường thường niên mọi người đều đã biết, cũng có không ít bạn học báo danh tham gia biểu diễn, hôm nay Khương Yên báo danh chính là đàn dương cầm, sau đó Hướng An Lan cùng Hoắc Đình Diễm đều là giám khảo, ngoài ra còn có hai giáo viên âm nhạc và một giáo viên vũ đạo làm giám khảo nữa. Mọi chuyện đều bình thưởng cho đến khi Khương Yên biểu diễn bản Sonata ánh trăng, ba lão sư bình luận, hai người cho qua, một người không cho sau đó là đến Hướng An Lan bình luận, Hướng An Lan nói Khương Yên biểu diễn không tốt, không lưu sướng các kiểu, dù sao chính là không cho qua, sau đó hỏi Hoắc Đình Diễm có tán đồng ý kiến của anh ta không? Hoắc Đình Diễm thế nhưng trực tiếp nói tôi phản đối cái nhìn của anh!!!! Mẹ tôi ơi, quá trâu bò, cậu ấy trực tiếp vả mặt Hướng An Lan trước mặt biết bao nhiêu bạn học, hơn nữa lý do cũng là nói có sách mách có chứng, kết quả cuối cùng là Khương Yên thông qua vòng thi thứ nhất.

Lầu 2: Ngọa tào, đây là thật hay giả? Cho nên Hoắc Đình Diễm cùng Hướng An Lan bất hòa, chuyện này là sự thật?

Lầu 4: Bất hòa thì không đến mức, chẳng qua, đối với chuyện này, tôi cảm thấy ý kiến của Hoắc Đình Diễm rất bình thường a, mà Hướng An Lan…. Mọi người đều biết trước đây Khương Yên đã làm ra những chuyện gì a…. có khả năng là anh ta cố ý nói như vậy

= = =

Tác giả có lời muốn nói

Khương Yên: Ô ô ô idol thật quá tốt!!!! Thế nhưng giáp mặt giữ gìn mặt mũi của tôi, tôi nguyện ý vì idol làm trâu làm ngựa!

Diễm ca: Tôi chỉ ăn ngay nói thật

Tác giả: Cậu ta chỉ cần cô làm vợ của cậu ta.

Khương Yên: Ô ô ô, không thể, fan không thể cùng idol kết hôn, trừ bỏ việc này, những chuyện khác đều có thể a!!!! Tôi không thể một mình bá chiếm idol được!!!!!

Diễm ca:….

(~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN