Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Phá Sản - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
360


Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Phá Sản


Chương 2


Edit + Beta by DiiHy

—————–o0o—————-

Hứa Diệu nhất thời không khống chế được sức lực, nắm tay Mạc Nhiên vô cùng chặt, trên mặt cũng tràn đầy lo lắng: “Nhiên Nhiên, con nói lại lần nữa?”

Mạc Nhiên cũng không lên tiếng nhắc nhở, mặc cho bà nắm tay của mình: “Mẹ, con sẽ không làm cho ba mẹ lo lắng nữa, có lẽ còn phải cảm ơn Hạ Thừa Diễn đã đẩy con ngã nên bây giờ đầu óc con tốt lại rồi.”

Trên mặt Hứa Diệu hiện lên một tia không dám tin, nhưng niềm hi vọng bấy lâu nay của bà đã trở thành sự thật. Đột nhiên bà như nhớ ra điều gì đó, ngay lập tức nói: “Nhiên Nhiên, ngọc đâu rồi, khối ngọc mà mẹ bảo con luôn mang theo bên người đâu rồi!”

Sau khi phát hiện con gái không giống như những đứa trẻ khác, Hứa Diệu và chồng bà đã đi hết các bệnh viện lớn nhỏ nổi danh trong nước, tận lực chạy chữa nhưng không có hiệu quả, bọn họ thậm chí ngay cả chùa chiền đạo quán (miếu đạo sĩ) cũng không bỏ qua.

Lúc đó bọn họ cũng hỏi thăm đến đại sư Vân Hạc, là đại sư nổi tiếng nhất Đế Đô xem số mệnh rất chính xác. Đại sư cho bọn họ một khối ngọc màu trắng bảo là để con gái đeo trên người trong tương lai có thể ngăn được một kiếp nạn.

Từ trước đến nay hai vợ chồng bà luôn rất tin tưởng vào chủ nghĩa vô thần* cũng chỉ còn nước còn tát mà để con gái đeo bên người. Về sau lại sợ lúc con gái ngã ngọc bị vỡ mà đâm trúng người, Hứa Diệu liền đem ngọc bỏ vào bên trong một cái túi nhỏ màu đỏ mới để cho con gái đeo.

*Chủ nghĩa vô thần: là quan điểm cho rằng không hề có thần linh tồn tại.

Mạc Nhiên lấy đồ vật trên cổ xuống đưa cho Hứa Diệu, bà vừa mở túi đỏ liền nhìn thấy bên trong, trong nháy mắt liền trợn to hai mắt.

“Vậy mà vỡ thật. . .” Hơn nữa còn dưới tình huống có vật ngoài bảo vệ.

Trong dân gian có một loại tư tưởng mê tín, ngọc cũng có linh khí, có thể vì chủ sở hữu giải trừ tà ma ngăn chắn tai ương, khi ngọc nát có nghĩa là đã vì chủ nhân chặn lại một lần tai nạn. Hứa Diệu nhìn qua khối ngọc đã vỡ thành hai nửa, trong lòng không khỏi dao động với suy nghĩ của mình lúc trước.

Chẳng lẽ. . .  những gì vị đại sư kia nói đều là sự thật, nhờ miếng ngọc đã giúp Nhiên Nhiên chắn được một kiếp nạn, lại còn giúp con bé trở lại bình thường?!

Giờ nhìn phản ứng vô cùng bình thường của con gái Hứa Diệu càng nghiêng về một phía mà chấp nhận mặt tốt của nó. Lại tiếp tục hỏi con gái một vài vấn đề, thế mà con bé lại rất bình thường trả lời từng cái một. Hứa Diệu cuối cùng vì kìm nén không nổi đáy lòng kích động, ôm Mạc Nhiên nức nở nói: “Thật tốt quá. . . thật là tốt quá rồi!”

Sau họa là phúc, chính là như thế này đây.

Bất ngờ bị người có vẻ ngoài giống hệt mẹ mình ôm lấy, Mạc Nhiên có chút không quen, không biết sau này còn có thể trở về như trước nữa không, bây giờ cô đã trở thành nữ phụ Mạc Nhiên, bất luận là vì cha mẹ hay là vì nữ phụ mà đòi lại công bằng, cô đều sẽ thay nguyên thân bù đắp lại từng cái một.

Sau một lúc vỗ lưng an ủi mẹ, Mạc Nhiên dường như rất kích động nói: “Mẹ, mau gọi điện thoại cho bố, mau báo cho bố biết là con đã hồi phục.”

Vừa rồi Mạc Nhiên vừa nghĩ ra phương pháp tốt nhất để ngăn cả cha Mạc tự sát chính là điều này. Mạc Quân Nam là người yêu thương con gái đến tận xương tủy, khi biết con gái đã trở lại bình thường chỉ e rằng sẽ chẳng quan tâm gì đến việc tự sát mà chỉ nghĩ ngay đến con gái.

Hứa Diệu ngay lập tức phản ứng kịp, vội vàng từ trong túi sách lấy điện thoại di động ra gọi: “Đúng vậy, phải nhanh báo cho bố con biết chuyện này, ông ấy nhất định sẽ rất vui mừng.”

Nghe tiếng chuông trong điện thoại từng đợt vang lên, Mạc Nhiên âm thầm cầu nguyện trong lòng, nhất định là sẽ kịp. . .

*

Lúc Mạc Quân Nam đứng trên sân thượng tầng 21 nhìn xuống cũng cảm thấy sợ hãi. Bên dưới hàng rào bảo hộ chính là đường cái ồn ào náo động, xe cộ qua lại như nước. Không biết tí nữa ông nhảy xuống có dọa đến người đi đường hay không.

Nghĩ như vậy, trong lòng Mạc Quân Nam âm thầm nói một câu thật xin lỗi, đồng thời nội tâm còn có một tia giãy dụa cuối cùng. Nếu như có thể, không có ai muốn từ bỏ tính mạng của mình dễ dàng như thế. Nhưng nghĩ đến công ty hiện giờ, ông không thể làm liên lụy đến mẹ con Nhiên Nhiên được.

Nghĩ đến vợ con, ánh mắt Mạc Quân Nam liền ảm đạm vài phần. Cả đời này của ông rất xin lỗi hai mẹ con, không thể cho hai mẹ con được điều tốt nhất, đến tuổi trung niên rồi còn làm cho hai người theo mình chịu khổ. Chỉ mong rằng sau khi ông chết những người kia đừng đi quấy rầy mẹ con hai người là tốt rồi.

Cuối cùng cũng hạ quyết tâm, Mạc Quân Nam bắt đầu đi từ từ tới bên cạnh hàng rào bảo vệ, nhưng chưa đợi ông lấy xuống các đồ vật trên người thì chuông điện thoại vang lên làm ông giật mình.

Mạc Quân Nam theo bản năng lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy tên hiển thị trên điện thoại là vợ mình làm cho ông thấy hồi hộp, tay cầm điện thoại run lên.

Nghe hay không nghe, trong lòng Mạc Quân Nam hiện lên hai hình người nhỏ bé đang cãi nhau.

[ Không cần nghe, ông đã quyết định tự sát, nghe sẽ khiến ông càng khó từ bỏ. ]

[ Nghe đi! Nếu như ông đã quyết định nhảy lầu, thì đây chính là lần cuối cùng ông được nghe thấy giọng của bà ấy, chẳng lẽ ông cam lòng bỏ qua sao? Hơn nữa bây giờ Nhiên Nhiên còn đang ở trong bệnh viện, nhỡ may có chuyện gì quan trọng thì sao! ]

Đúng là đối với ông vợ con vẫn luôn đứng hàng đầu, Mạc Quân Nam do dự một lát, cuối cùng cũng xao động, đưa tay ấn vào nút trả lời.

Ở thời điểm cuối cùng của mạng sống ông muốn được nghe giọng của vợ và con gái lần nữa.

“Ông xã, anh đang ở đâu? Nhanh tới bệnh viện đi, Nhiên Nhiên hồi phục rồi, con gái của chúng ta có thể giống như những cô gái bình thường rồi!” Giọng của Hứa Diệu từ điện thoại bất ngờ truyền đến, Mạc Quân Nam còn chưa kịp phản ứng đã nghe thấy giọng của con gái nhà mình.

“Bố đang ở đâu thế? Chuyện công ty chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng để vượt qua tốt. Con đã lâu không được gặp bố rồi, bố nhanh tới đây đi. Bố từng đồng ý với con và mẹ muốn một nhà ba người chúng ta cùng nhau đi du lịch nữa.”

Con gái đã trở lại bình thường nhưng mà lại làm nũng làm cho Mạc Quân Nam cả người chấn động, lời nói có trật tự rõ ràng như thế là do con gái bảo bối của ông nói ra sao! Như vậy thì. . . điều mà vợ ông nói là sự thật, con gái đã hồi phục thật rồi.

Kinh hỉ* bất ngờ xuất hiện làm cho Mạc Quân Nam hoàn toàn quên mất vừa nãy mình còn có suy nghĩ coi thường mạng sống. Con gái bảo bối của ông đã hồi phục bình thường nha, trở lại gặp mặt một lần xong ông có chết cũng không còn gì tiếc nuối!

*Kinh hỉ: ngạc nhiên mừng rỡ

Nghĩ như vậy, Mạc Quân Nam lập tức thu cái chân sắp bước ra khỏi lan can trở về, chậm rãi lùi về khu vực an toàn.

Nghe từ trong điện thoại con gái mềm mại oán trách ông tại sao không trả lời, Mạc Quân Nam lập tức luôn miệng đáp: “Đừng tức giận, Nhiên Nhiên ngoan, do bố vui mừng đến quên cả nói chuyện, con với mẹ ở bệnh viện chờ bố một chút, bố lập tức đến thăm con, con có muốn ăn cái gì không, bố thuận đường mua cho con.”

Mặc dù công ty đã phá sản, thứ đáng giá trong nhà trên cơ bản đều đã mang đi thế chấp, nhưng ông vẫn muốn cho con gái những gì tốt nhất.

Mạc Nhiên làm sao lại không biết bây giờ Mạc Quân Nam đang vô cùng khó khăn, làm sao có thể cam lòng để ông vì mình mà tiêu tiền ở chỗ không cần thiết: “Con vừa mới tỉnh lại nên không có khẩu vị, cũng không muốn ăn, chỉ cần được nhìn thấy bố là tốt rồi, bố nhanh tới đây đi, khi đi đường nhớ chú ý an toàn.”

Nguyện vọng mười mấy năm qua cuối cùng cũng được thực hiện, vui mừng lớn hơn tất cả muộn phiền. Giờ đây Mạc Quân Nam cũng không chú ý đến những áp lực cùng tuyệt vọng kia, sau khi cúp máy liền đi tới bệnh viện.

Một lần nữa đứng chờ bên đường cái ngẩng đầu nhìn nơi ông vừa chuẩn bị sẽ nhảy xuống, Mạc Quân Nam nghĩ mà vẫn còn sợ, may mà có cuộc gọi kia, nếu không bây giờ ông cũng không còn cơ hội nhìn thấy vợ con.

Con người, vẫn cần phải có một ít hi vọng.

Bởi vì không có trở ngại gì, buổi chiều Mạc Nhiên được phép ra viện, chẳng qua là lúc xuất viện không còn ngồi xe riêng giống như trong trí nhớ của cô mà là ngồi xe taxi, nghe cha Mạc nói địa chỉ cũng không phải là biệt thự trước kia.

Mạc Nhiên liền hiểu rõ, xem ra Mạc thị phá sản là điều không thể tránh khỏi. Nhà biệt thự cùng với xe riêng của bọn họ đã cầm đi thế chấp để trả nợ. Bây giờ nơi bọn họ sắp đến là nhà cũ của Hứa gia.

Tổ tiên của Hứa Diệu mấy đời đều là dòng dõi thư hương, ông bà ngoại của Mạc Nhiên cũng đều là giáo viên. Chẳng qua là đến thế hệ của Hứa Diệu, Mạc Quân Nam chồng của bà kinh doanh đạt được thành tựu, liền khuyên bà ở nhà chuyên tâm làm phu nhân bảo vệ sức khỏe, không tiếp tục làm nghề giáo dục này nữa.

Mà hai vị lão nhân gia trước khi mất vài năm, trong nhà vẫn luôn nghèo khó, sống trong một căn hộ ở khu dân cư bình dân. Sau khi mất họ để lại căn hộ cho con gái Hứa Diệu, không ngờ lại có lúc cần dùng tới.

Trong một thời gian dài phòng không có người ở đã bị phủ lên một tầng bụi bặm. Thấy vậy Hứa Diệu liền chuẩn bị bắt đầu dọn dẹp, Mạc Nhiên muốn đi lên giúp đỡ lại bị bà ngăn lại.

Hứa Diệu yêu thương mà nhìn sang con gái, ngăn cản: “Nhiên Nhiên đi nghỉ ngơi đi con, việc này để mẹ làm.” Theo bản năng, Hứa Diệu vẫn coi con gái là đứa trẻ cái gì cũng không làm được.

Mạc Quân Nam nhìn một màn này yên lăng nhận lấy khăn lau từ trong tay vợ, ôn nhu đẩy Hứa Diệu về phía ghế salon ngồi: “Thân thể em không tốt, cũng ngồi đây nghỉ ngơi với Nhiên Nhiên đi để anh dọn dẹp được rồi.”

Mạc Nhiên nhìn hai người trước mặt giống cha mẹ mình như đúc mà lòng chua xót. Từng có nhiều đêm cô khóc lóc tỉnh lại, chỉ hy vọng mẹ có thể lần nữa gọi cô một tiếng Nhiên Nhiên, hy vọng cha có thể làm cho cô một bữa cơm nữa, nhưng chẳng qua chỉ là hy vọng xa vời mà thôi. Cô không nghĩ tới sau khi xuyên sách lại còn có thể nhìn thấy một màn này.

Đè xuống giọng nói nghẹn ngào, Mạc Nhiên cố gắng bày ra vẻ mặt tươi cười nói: “Cha mẹ, con đã tốt hoàn toàn rồi, sẽ không trở thành gánh nặng của hai người nữa, những chuyện nhỏ nhặt này con có thể giúp hai người làm.”

Hứa Diệu nghe xong lời vừa rồi liền không vui, oán trách nói: “Ai nói con là gánh nặng! Con chính là bảo bối của cha mẹ, không ai được khi dễ con.”

“Đúng vậy, Nhiên Nhiên con đừng nghe người khác nói bậy, ba mẹ chưa bao giờ cảm thấy con là gánh nặng của chúng ta cả” Mạc Quân Nam liền vội vàng phụ họa, sợ tỏ thái độ chậm sẽ khiến con gái hiểu lầm.

Mạc Nhiên nặng nề mà vâng một tiếng, cố nén nước mắt đã đảo quanh vành mắt trở về.

Cuối cùng Mạc Nhiên cũng không giúp đỡ thành công, mọi việc đều bị cha Mạc ngăn cản. Đang rảnh rỗi đến nhàm chán thì cô tìm thấy điện thoại của nguyên chủ, vừa định mở Weibo ra xem nơi đây với thế giới của cô có gì khác nhau thì bỗng nhiên điện thoại bị Hứa Diệu lấy mất.

“Mẹ?” Mạc Nhiên không hiểu nhìn sang mẹ mình.

Hứa Diệu liền ấp úng: “Con vừa mới tỉnh lại nên phải nghỉ ngơi nhiều, chơi điện thoại không tốt cho mắt.”

Trong trí nhớ nguyên chủ hay cầm điên thoại chơi cả ngày Hứa Diệu cũng không có nói gì, chỉ mong con gái vui là tốt rồi. Sao hôm nay tự nhiên lại phản ứng lớn như vậy, làm cho Mạc Nhiên không khỏi suy nghĩ nhiều một chút.

Có thể làm cho Hứa Diệu lo lắng cô sẽ nhìn thấy, còn là xuất hiện trên weibo, e rằng cùng với thần tượng nữ chính Bạch Chỉ Nịnh có liên quan rồi. Hạ Thừa Diễn vì Bạch Chỉ Nịnh mà kiên quyết từ hôn, còn đẩy nguyên chủ một cái, việc này cô còn chưa có quên đâu.

“Con chỉ chơi một chút thôi, sẽ không làm hại đến mắt.” Mạc Nhiên giả vờ như không phát hiện ra lo lắng của Hứa Diệu. Coi như là đã khôi phục lại bình thường nhưng cô cũng không nên tỏ ra quá khôn khéo, cô không biết Hứa Diệu có phát hiện cô có cái gì không đúng hay không, bây giờ chỉ có thể đi một bước tính một bước.

Hứa Diệu do dự một lúc, nghĩ đến mình cũng không có khả năng cấm con gái sử dụng điện thoại, hơn nữa con bé cũng không nhất định sẽ nhìn thấy cái hot search kia, liền quyết định đem điện thoại trả lại cho bảo bối nhà mình.

Mạc Nhiên lại vô cùng dứt khoát, trực tiếp nhìn về cái hot search kia, quả nhiên thấy trên cái bảng kia vị trí hai và ba đều là của Bạch Chỉ Nịnh.

#Bạch Chỉ Nịnh ở trên sân khấu té ngã#

#Người đàn ông thần bí xuất hiện tại bệnh viện, thật thật giả giả là bạn trai của Bạch Chỉ Nịnh?#

*

Bạch Chỉ Nịnh vừa mới tỉnh lại liền phát hiện ra nhiều điểm không đúng.

Rõ ràng là cô cắt cổ tay tự sát, thậm chí còn từ trạng thái linh hồn thấy được hiện trường tang lễ của mình, làm sao có thể được cứu sống lại? Hơn nữa là cô cắt cổ tay, vì sao lại đau toàn thân?!

—————–Hết Chương 2—————-

29/07/2020

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN