Beta: Mạc An Hy
Ánh sáng bình minh bên ngoài từng đợt từng đợt xuyên qua cửa số, nhẹ nhàng êm dịu lan tỏa từng ngõ ngách trong gian phòng.
Ở giữa có một cái giường lớn màu xám xanh, màn che hai bên lưa thưa, thấp thoáng nhìn thấy hai thân thể triền miên ở bên trong.
Người đàn ông ở trần, tấm lưng rắn chắc lộ ra, làn da màu đồng cổ toát lên vẻ nhẵn bóng khỏe mạnh, chăn bông đắp từ vị trí thắt lưng trở xuống, anh trở mình, hai mắt đen nhánh thâm trầm chậm rãi mở ra, cánh tay thon dài đặt trêи vòng eo mềm mại của người phụ nữ, sau đó môi mỏng gợi cảm hôn nhẹ vào vành tai tinh xảo của cô như chuồn chuồn đạp nước.
Nụ hôn của anh làm cho người phụ nữ có phản ứng, sau một loạt tiếng động sột sà sột soạt, cổ họng người phụ nữ bật ra âm thanh rêи rỉ nho nhỏ như tiếng mèo con.
Giang Đường híp đôi mắt hồ ly nhỏ dài, ánh mắt lấp lánh ánh nước, cực kỳ mê người.
Cô bị nụ hôn này làm cho ý mê tình loạn, môi anh đào khẽ mở, hai tay mềm mại không tự chủ quấn lên cổ người đàn ông trước mặt.
Sự đáp lại của cô ngay lập tức khiến anh mất đi lý trí gia tăng lực tay, phạm vi động tác cũng bắt đầu trở nên mãnh liệt.
Sau một trận mây mưa, tinh thần của người đàn ông hăng hái, cảm thấy rất hài lòng, anh vén chăn lên đứng dậy bước xuống giường, chân trần đi tới trước cửa sổ.
Xoẹt một tiếng,
Lâm Tùy Châu kéo màn cửa sổ ra, để thân trần tiến vào phòng tắm.
Âm thanh của nước chảy nhất thời đánh thức Giang Đường đang nằm trêи giường.
Cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, từ từ thong thả ngồi dậy. Cái chăn trượt xuống theo thân thể cô, lộ ra một mảng da trắng hồng và dấu hôn màu dâu tây.
Giang Đường xoa nhẹ đôi mắt buồn ngủ ʍôиɠ lung, cẩn thận đánh giá xung quanh mình, hoàn cảnh trước mắt xa lạ, phía dưới người nhớp nháp dính dính rất khó chịu, Giang Đường kéo chăn liếc nhìn bên trong vài lần, cuối cùng lông mi run run, ánh mắt hoảng hốt.
Đây… là tình huống gì vậy?
Hình ảnh mới vừa rồi cùng người đàn ông kia quấn quýt còn hiện lên trước mắt, chẳng lẽ đây không phải một giấc mộng xuân nóng bỏng thôi sao?
Giang Đường nhớ kỹ mình đang tham gia lễ chiếu phim, trêи đường trở về thì gặp phải chuyện ngoài ý muốn…
Đúng, cô hẳn là đã chết rồi.
Cô thấy rõ ràng mình ngồi trêи xe bảo mẫu (1) bị ngọn lửa nuốt chửng, lúc ấy lửa cháy ngút trời, linh hồn của chính mình trôi lơ lửng ở trêи trời, trong lúc Giang Đường chuẩn bị rời đi thì một chùm ánh sáng kịch liệt hút cô vào, rồi sau đó… thì đã xuất hiện ở đây rồi.
(1) Xe bảo mẫu: Loại xe chuyên dụng dành cho các ngôi sao và người nổi tiếng.
Ngay lúc cô đang ngây người thì cửa phòng tắm mở ra.
Mạch suy nghĩ của Giang Đường bị kéo trở về.
Tuy là Giang Đường đã quen với oanh oanh yến yến trong làng giải trí, những lúc này cũng không nhịn được mà cảm thán bởi sự xuất sắc của người đàn ông trước mắt.
Anh rất cao, ước chừng trêи một mét tám mươi lăm, cơ bụng sáu múi, chân dài, cơ bắp cân đối, đường cong cơ thể vô cùng đẹp.
Quan trọng hơn là khuôn mặt này, mày kiếm mắt sâu, độ dày cánh môi dưới mũi vừa phải, một nốt ruồi giọt lệ không nghiêng không lệch làm đẹp thêm phía dưới khóe mắt anh, càng lộ ra vẻ anh tuấn bức người.
Người đàn ông vừa mới tắm xong, những sợi tóc đen chưa được lau khô vẫn còn có giọt nước nhỏ xuống, giọt nước trong suốt theo lỗ tai chảy xuống trước ngực, gợi cảm không gì sánh được.
Hốc mắt anh sâu, khóe mắt hơi rũ xuống, con ngươi đen nhánh lạnh lùng đang nhàn nhạt nhìn cô.
Bị hai con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm, Giang Đường hơi nhíu lông mày, không lên tiếng.
Giữa lúc căng thẳng, cánh cửa điêu khắc cổ điển bị một lực mạnh đẩy ra, âm thanh lạch cạch vang lên.
Hai đứa nhỏ đi tới, cậu bé lớn hơn một chút khoảng bốn năm tuổi, mái tóc mềm mại hơi xoăn xõa bù xù, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, ngũ quan có vài phần tương tự với Giang Đường. Cậu đang ôm một cái bánh bao nhỏ di chuyển rất gian nan, cô bé kia vô cùng xinh xắn tinh tế, khuôn mặt và đôi mắt đều tròn xoe, linh động hồn nhiên như búp bê vậy.
Trong lúc nhất thời Giang Đường nhìn đến ngây người, chậm chạp không hoàn hồn.
“Em gái khóc muốn tìm bố.” Cậu nâng cô bé lên trước mặt người đàn ông, “Lâm Tùy Châu bố quản lý nó đi, nó cứ khóc mãi phiền muốn chết.”
“Ôm ôm…”
Cô bé giang hai tay như củ sen ra, chúm chím môi oan ức nhìn anh.
Trong đáy mắt lạnh nhạt của người đàn ông rõ ràng hiện lên chút dịu dàng, khom lưng ôm lấy con gái, đưa tay xoa xoa tóc con bé, nói: “Lương Thâm, không được nói em gái phiền, cũng không được gọi tên của bố.”
Cậu không cho là đúng hừ một tiếng, quay đầu nhìn về phía Giang Đường, sau khi lẳng lặng nhìn cô mấy giây thì giơ tay lên làm một cái mặt quỷ rồi vắt chân lên cổ chạy xa.
Giang Đường: “…”
Thằng bé chết tiệt.
Lâm Tùy Châu ôm con gái đi ra ngoài, lúc rời đi, vốn dĩ cô bé đang rưng rưng đột nhiên ôm lấy cổ người đàn ông, tự mình hôn chụt một cái lên mặt anh, sau đó học theo dáng vẻ của anh trai cũng làm mặt quỷ với cô, cảm giác khiêu khích mười phần.
Giang Đường: “…”
Hai đứa nhỏ chết tiệt.
Có điều…
Giang Đường đột nhiên bắt được một chuyện quan trọng.
Thằng bé chết tiệt vừa nãy gọi người đàn ông kia là Lâm Tùy Châu?
Lâm Tùy Châu…
Lâm Tùy Châu!!!
Sau khi lẩm nhẩm cái tên này vài lần, vẻ mặt của Giang Đường như gặp phải quỷ.
Lâm Tùy Châu này… Chắc không phải là Lâm Tùy Châu kia đâu nhỉ?
Nếu anh thật sự là Lâm Tùy Châu kia, vậy thì chứng tỏ… cô xuyên không rồi.
Giang Đường vô cùng quen thuộc Lâm Tùy Châu, không chỉ riêng cô quen thuộc mà tùy tiện túm một cô gái nào đều có thể nghiến răng nghiến nói ra tên của anh.
Giang Đường đã từng đại diện phát biểu cho một loại game Otome rất nổi tiếng, trò chơi này được gọi là “Tình yêu và kì tích”, nữ chính cốt truyện tên là Hạ La.
Bố mẹ Hạ La thành lập một công ty quản lý minh tinh, gia cảnh sung túc nên cô cũng như là một công chúa thông minh lương thiện, nhưng vào lúc cô năm tuổi, bố mẹ gặp tai nạn xe cộ, công ty bị người ta thu mua với giá cao. Hạ La mất đi bố mẹ vẫn thoải mái lạc quan như trước. Sau khi lớn lên, vì để điều tra nguyên nhân cái chết của bố mẹ mà cô bắt đầu đổi tên họ tiến vào giới giải trí, đồng thời làm quen với các soái ca và ông lớn trong ngành. Trong quá trình thăng tiến, Hạ La phát hiện hung thủ sát hại cha mẹ mình chính là giám đốc công ty giải trí Hoa Thiên – Lâm Tùy Châu, anh ta cũng chính là người thu mua công ty của bố mẹ.
Đi sâu vào nội dung vở kịch, lão già xảo trá này vậy mà lại coi trọng nhan sắc trẻ tuổi xinh đẹp của nữ chính, nhưng cuối cùng vẫn không thực hiện được vì nam chính xen vào, hơn nữa, người con trai thứ hai của lão già Lâm Tùy Châu – Lương Thâm cũng yêu Hạ La, vì Hạ La, anh ta phản bội bố mình, cuối cùng bị nam chính lợi dụng, tự tay giết chết cha già của mình.
“…”
Nội dung câu chuyện phía sau còn chưa được cập nhật, mà nếu đây đúng là thế giới “Tình yêu và kì tích”, vậy cô là ai?
Ngay lúc Giang Đường không nghĩ ra, đột nhiên trong đầu truyền đến một trận âm thanh hệ thống cứng nhắc xa lạ.
[Xin chào Giang Đường, tôi là người trợ giúp của cô – Tiểu Khả, hoan nghênh cô sử dụng hệ thống kéo dài sinh mệnh.]
“… … Hả?”
[Hệ thống kéo dài sinh mệnh: Hoàn thành nhiệm vụ, thu hoạch sinh mệnh, hệ thống kéo dài sinh mệnh sẽ vĩnh viễn bảo vệ cô.]
“…”
Cho nên đây là cái gì vậy?
[Thân phận của cô bây giờ là vợ của trùm nhân vật phản diện Lâm Tùy Châu trong “Tình yêu và kỳ tích”, dưa theo nội dung vở kịch, một năm sau cô sẽ sinh bệnh qua đời, cô chỉ cần nhiệm vụ tôi thông báo mỗi ngày là có thể dễ dàng thu được sinh mệnh nhé, thân ái.]
“Chờ một chút.” Đầu óc Giang Đường hơi rối loạn, “Nếu tôi là vợ Lâm Tùy Châu, vậy chủ cũ của thân thể này đâu?”
[Vì không chịu nổi sự áp bách của Lâm Tùy Châu nên Giang Đường cũ đã ký khế ước với chúng tôi đi đến những thế giới khác, cho nên chỉ có thể để cô đến thay thế cho cô ấy.]
“Dựa vào cái gì!”
Giang Đường rất bực, cô vốn là một hoa đán của làng giải trí, tiền đồ tốt đẹp đang chờ cô, bây giờ không hiểu tại sao trở thành bà mẹ có vài đứa con? Đổi lại bất kỳ ai cũng sẽ không tiếp nhận được.
[Bởi vì cô đã gặp tai nạn xe, dựa theo tình huống thực tế mà nói, cô đã không tồn tại ở thế giới kia từ lâu rồi, cho nên chúng tôi mới để cho cô tới nơi này một thời gian, đúng ra cô còn phải cảm ơn hệ thống kéo dài sinh mệnh đấy.]
“…”
Được rồi, đến thế giới khác sống cũng tốt hơn đã chết nhiều.
[Kế tiếp tôi sẽ truyền ký ức của nguyên chủ cho cô, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.]
Giang Đường chỉ cảm thấy huyệt thái dương đau ong ong, trong phút chốc,một loạt những ký ức không thuộc về mình mãnh liệt tràn vào đầu cô.
Thì ra Giang Đường và Lâm Tùy Châu là bạn cùng lớp cấp ba, thời cấp ba Lâm Tùy Châu rất hung dữ nóng nảy, không ai tiếp xúc với anh hết, mà nguyên chủ sống trong một gia đình nghèo túng, là nữ sinh bình thường đáng thương. Mẹ nguyên chủ coi trọng gia cảnh của Lâm Tùy Châu, vì vậy dùng hết tâm huyết đưa Giang Đường đến chỗ đại học của Lâm Tùy Châu, sau đó lại sử dụng thủ đoạn lừa đưa Giang Đường mới 19 tuổi lên giường của Lâm Tùy Châu…
Cứ như vậy, nguyên chủ mang thai ngay khi còn rất trẻ, đồng thời sinh ra đứa con trai đầu tiên vào sinh nhật 20 tuổi, cũng vì vậy mà gả vào gia đình giàu có.
Hiện tại Giang Đường 26 tuổi là mẹ của ba đứa trẻ, nhưng cô không hạnh phúc, con cái ngang bướng, nghịch ngợm lại không hiểu chuyện, trong lòng cũng không để người mẹ là cô đây vào mắt, thậm chí còn khinh thường cô yếu đuối, mà cô với với chồng tương tinh như tân, không hề có một chút tình yêu nào, cũng có thể nói, Giang Đường cũ rất sợ hãi Lâm Tùy Châu.
Cô sợ khí thế của anh, phát run dưới ánh mắt anh, anh khiến cô ngột ngạt không thể thở nổi, cũng không cho cô tự do.
Cô càng sợ ba đứa bé cô sinh ra hơn, cho dù chúng nó đánh cô, chửi cô, ném trứng gà lên người cô, nhổ nước miếng, cô cũng không dám đánh trả lại.
Bị áp bức ngày qua ngày ở nơi này, nguyên chủ đã ngoại tình, đồng thời còn hẹn với tình nhân lúc 11 giờ tối chủ nhật để bỏ trốn cùng nhau.
Tiểu Khả còn mở cửa sau cho Giang Đường, để cho cô thấy kết cục về sau của nguyên chủ.
Nguyên chủ trốn đi không có thành công, thì ra Lâm Tùy Châu đã sớm biết, đồng thời đêm hôm đó vừa vặn bắt được, anh cho cắt đứt tứ chi gã tình nhân, sau đó đem nhốt Giang Đường ở một hòn đảo nhỏ, một năm sau, cô sinh bệnh qua đời, lúc được phát hiện thì thi thể đã thối rữa toàn bộ, mà cuối mấy đứa con được cưng chiều của cô càng ngày càng hư, cuối cùng bước vào vực sâu phạm tội.
Giang Đường cầm lấy lịch nhìn thời gian, thật tốt, ngày mai là chủ nhật.
[Đinh! Tiểu Khả mời cô vào nhóm [Mỗi ngày một nhiệm vụ, sống đến 99 tuổi với hệ thống kéo dài sinh mệnh], cô sẽ nhận nhiệm vụ mỗi ngày ở đây, cũng có thể giao lưu kinh nghiệm với những người chơi kéo dài sinh mệnh khác.]
[Cô đã được thêm vào nhóm thành công, mời nhận nhiệm vụ hàng ngày của cô.]
Đúng lúc này, trước mắt cô hiện ra một cửa sổ nửa trong suốt màu xanh, một cửa sổ chồng lên trêи cửa sổ chính, phía trêи hiện ra bốn chữ: Nhiệm vụ hàng ngày.
Giang Đường cẩn thận xem qua, chỉ thấy phía trêи viết: [Hết hạn vào 0 giờ đêm nay, cô phải giải thích rõ với Lâm Tùy Châu việc ngoại tình, khen thưởng (giá trị sinh mệnh: 1 ngày)]
“…”
“Mẹ nó! Nhiệm vụ nguy hiểm như vậy mà chỉ cho giá trị sinh mệnh một ngày thôi sao?
Bà đây không sống nữa được không!