Xuyên Vào Game Thiếu Nữ, Ta Phải Làm Nữ Phụ Thật Sao? Ôi Không! - Chương 6: Ma vương
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Xuyên Vào Game Thiếu Nữ, Ta Phải Làm Nữ Phụ Thật Sao? Ôi Không!


Chương 6: Ma vương


Những ngày về sau mọi thứ vẫn diễn ra bình thường, cha ta cũng gọi ta đến phòng ông ấy để hỏi về việc Bell, được vài ba câu ta bị đá ra khỏi phòng ông ấy…

Ta có xúc động muốn giết người!

Về việc ta làm gì hằng ngày ư?

Ta vẫn làm việc theo quy trình cũ trừ việc có thêm một người xuất hiện trong bảng quy trình đó.

A… Thật chán mà!

Quy trình làm việc của ta cũng thật nhàm chán, sáng cùng Bell học bài, chiều cùng Bell học kiếm, Euclid cũng khá ngạc nhiên khi có thêm một người học cùng ta và Bell có ngoại hình giống anh nên phấn khởi cả ra ta thì cho rằng anh ta lên cơn gì đó rồi, tối thì ra ngoài làm việc ngày kế tiếp cũng lặp lại như thế. Cái vòng tròn này có nên thay đổi không đây?

Hôm nay là cuối tuần, ta cùng Maria cô công chúa của vương quốc Hafurion cùng nhau ngồi hưởng thức tiệc trà tại dinh thự Elizer, nói vậy cũng chỉ có Maria ngồi lải nhải bên tai ta…

Lúc này ta mới phát hiện ra cô công chúa này không đoan trang thục nữ như những gì ta biết.

Ra là tất cả các nhân vật đều có một góc khất của riêng mình…

Trước mặt người khác là cô công chúa biết điều hiểu lễ đến khi được ở cùng người thân mới lộ ra tính cách thật của mình.

“Alisha này ngươi không thấy chán à? Mau ra ngoài đi dạo đi nào! Ta nghe nói người dân đang tổ chức lễ hội đấy!”

“Xin hãy chú ý cách nói chuyện thưa người.”

“Ah! Alisha ngươi chẳng dễ thương chút nào, nói chuyện cứng ngắc thế sau này cũng không ai cưới ngươi về nhà đâu.”

“Chuyện đó không cần người phải lo không ai cưới, tôi càng vui.”

“…”

Sau đó là nguyên một tràng dài tên ta phát ra từ miệng Maria, cô nhóc này có vẻ muốn ra ngoài tham quan lắm nhưng được không đấy? Maria là công chúa đấy nguyên dàn hộ vệ ở phía sau kìa. Dẫn theo đám kia không chừng ra ngoài cũng chẳng giống như đi dạo nữa mà thành ”người dân diện kiến công chúa điện hạ”.

Nhưng lại không nghĩ đến cô công chúa này lại gan đến thế dám lẻn ra ngoài đi dạo! Và bằng cách nào đó ta lại bị lôi theo… Thật không có phép tắc! Ta muốn báo cáo hiệp hội kị sĩ hoàng gia ”các ngươi làm ăn thế à!?” và cho họ vài cái tát.

Thế là trên phố Hinra xuất hiện hai khuôn mặt, một là gương mặt phấn khởi của Maria, hai là khuôn mặt hiện lên vẻ phiền phức của ta.

Aizzz chắc bây giờ Bell đang tìm ta cũng như đoàn kị sĩ đi tìm công chúa của họ.

Ta nhìn sang Maria thấy cô nhóc đang cười hạnh phúc.

Ta mím môi, cũng chỉ là một đứa nhỏ thôi…

Thôi làm việc tốt một lần vậy! Ta nắm tay Maria rồi dẫn cô bé đi về phía lễ hội. Maria có vẻ ngạc nhiên nhưng cũng cười tươi bước theo tôi.

Kể từ lúc ta xuyên đến vẫn chưa có lễ hội nào diễn ra giờ thì có một cái cũng nên tham gia cho vui nhỉ?

Quả nhiên lễ hội ở đây thật nhộn nhịp, đôi khi ta lại nghi ngờ phong cách theo phương tây này. Nhà thiết kế cũng không nghĩ gì mà đặt cả phong cách của hai nước vào chung nhưng phong cách phương tây vẫn được thực hiện rõ nhất.

Chúng tôi đi đến những quầy bán đồ ăn, Maria có vẻ có hứng thú với những thức ăn thường dân độc đáo này. Có phải ta nhìn nhầm rồi hay không? Kia… có phải là bánh crepe?

Lỗi game à?

Ta nhìn chằm chằm vào bánh crepe này, ở đây chắc họ vẫn chưa dùng từ crepe này nhỉ? Ta nhớ không lầm thì gọi là bánh kếp thì phải…

Ta gọi một phần bánh kếp, sau vài phút ngồi chờ đợi ở cửa hàng ta cuối cùng cũng có thể ăn được.

Đưa lên miệng miếng bánh đầu tiên, vị dâu tây cùng mùi sữa ngọt ngào lan tỏa khắp khoang miệng, vị giòn của bánh nhưng cũng thật mềm mại thật khiến ta thỏa mãn ahh ~ Tay nghề của những người ở đâu thật tốt hơn của người trái đất mà. Ta vừa ăn vừa quan sát Maria.

Ha… Cô nàng này cũng thật là chạy nhảy khắp nơi đâu còn cái vẻ công chúa nữa? Thật là trẻ con.

Có khi Maria đã quên một người bạn đồng hành là ta đây…

Ta ăn khoảng được ba cái bánh rồi nhanh chóng ra ngoài, phải coi chừng vị công chúa này nữa thật không an tâm khi để cô một mình.

Sau khi ra ngoài ta mới biết lễ hội sắp kết thúc, ta câm lặng nhìn những người đó, không lẽ ta ăn chậm đến thế ư?

Tìm được Maria, cô nhóc lại đòi muốn coi diễu hành, ta nhìn Maria một chút rồi dặn dò cô sau đó cả hai cùng nhau xem diễu hành.

Ta hy vọng mọi thứ sẽ diễn ra bình thường đến lúc cuối.

Nhưng trời rất biết đùa, ở đây quá đông người họ chen chúc lẫn nhau khiến tay ta và tay Maria tách ra cả hai đều bị xa dần.

Maria hốt hoảng gọi ta

“Alisha!!!”

”Tôi không sao, lát nữa tôi s…” Chưa nói xong ta đã bị đống người này gạt ra khỏi chỗ đứng vừa rồi và dần dần mất ý thức.

Ta thề nếu biết đông người thế này có chết ta cũng không muốn đưa Maria đến đây xem tiết mục cuối cùng.

Thật hối hận…

Đến khi ta có ý thức lại, lại phát hiện nơi đây không giống địa điểm đông người vừa rồi.

Ta đưa mắt nhìn xung quanh, chỉ toàn cây cối không có bất kỳ tiếng động nào, yên tĩnh đến lạ thường. Không phải chứ? Cái ** gì thế này?

Ta bắt đầu cảnh giác rồi bước thẳng về phía trước, dù chuyện gì xảy ra cũng phải bình tĩnh, không có cách nào khác đành đánh liều đi thẳng về phía trước.

Đã đi được một lúc lâu nhưng phong cảnh xung quanh cũng không thay đổi gì nhiều, ta nghi ngờ có phải đã bước vào bẫy ma thuật hay không nhưng tại sao lại có đặt bẫy ở đây và vì lí do gì??? Không để ta rối loạn bao lâu sự nghi ngờ đó đã bị đập tan.

Ta ngước nhìn tòa kiến trúc xa lạ không rõ trước mặt này. Nhìn tòa nhà phát ra luồn ma khí đen này, không hiểu sao nhưng ta lại có cảm giác có gì đó sắp thức tỉnh… Cái cảm giác này khiến ta sợ run người trước đây ta chưa có cảm giác này bao giờ.

Có cái gì trong đó? Sao lại có khí thế mạnh mẽ thế này?

Ta không tự chủ nhấc chân bước vào trong, nơi đây thật tối tăm không có một chút ánh sáng nào nhưng ta vẫn thấy rõ mọi thứ xung quanh.

‘CÓ NguY HiỂm!!!’ Bỗng Iori hét lên khiến ta dừng chân lại.

Cái…

Trước mắt ta, một người con trai bề ngoài khoảng 20 tuổi toàn thân đều mặc một bộ đồ màu đen nói chung từ đầu đến chân đều là màu đen, tay chân và thân đều bị xích lại và quan trọng hơn nữa trên đầu anh ta có hai cái sừng…

Ta không nhìn lầm đâu, trên đầu anh ta có hai cái sừng!

“ghsabcxyzgsdkjje8675fheogv12343$#%#^+32????????” Ta thốt ra những từ không ai nghe hiểu.

Iori: “…”

Có vẻ như ‘chàng trai’ kia nghe thấy tiếng động mới mở mắt và ngẩng đầu lên nhìn ta, đúng lúc đó hai mắt chúng tôi đụng nhau.

Ta âm thầm kêu lên không ổn.

Vị hôn phu của ta đã là con trai của quỷ mà giờ xuất hiện thêm vị ma vương này?? Sau này ta còn có thể sống yên ổn nữa ư??? Đây có phải là thế giới của otome không đấy?? Sao lại chuyển sang adventure + fantasy rồi??!!

Thế giới sắp sụp đổ hết rồi!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN