Xuyên Vào Phế Vật Nữ Phụ - Chương 65: Cao Chí Khang trở về
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
73


Xuyên Vào Phế Vật Nữ Phụ


Chương 65: Cao Chí Khang trở về


– alo, mẹ ạ?- Tô Tuệ Như tay rót cốc cà phê ở máy tự động, áp điện thoại vào tai trả lời

– mẹ có tin vui này, đảm bảo con sẽ phải bất ngờ đấy!!!- phía bên kia điện thoại bà Tô kích động nói

– chuyện gì mà khiến con phải bất ngờ vậy?- cô rót xong đưa lên uống

– thằng bé Chí Khang nó du học trở về rồi, vừa mới xuống máy bay xong!

Choang!

Mọi người trong phòng trà nghe thấy tiếng động đều đồng loạt quay đầu lại thì thấy Tô Tuệ Như đang đứng ở đó với chiếc cốc ở dưới đất đã đổ hết cà phê ra ngoài.

Chiếc áo sơ mi trắng đã bị bẩn một nửa, trên tay cô cũng dính không ít. Cà phê nóng làm cho tay Tô Tuệ Như đỏ ửng lên vậy mà cô lại không kêu một tiếng đau đớn nào

Đồng nghiệp thấy con gái chủ tịch như vậy liền chạy tới gặng hỏi xem cô có sao không. Vậy mà Tô Tuệ Như vẫn đứng bất động không nói một lời nào

Trong đầu cô ta bây giờ chỉ quanh quẩn câu

Chí Khang về rồi!

Nghĩ đến đây cô ta liền không quan tâm gì hết, đẩy mọi người ra rồi nhanh chóng chạy đi

– ———–

Ding dong! Ding dong! Ding dong!….

Người giúp việc vừa mới mở cửa thì Tô Tuệ Như đã chạy vọt vào trong mà không thay giày.

– tiểu thư Tô, cô làm gì vậy???- người giúp việc giật mình khó hiểu chạy theo

Tô Tuệ Như chạy lên tầng ba theo thói quen rồi vội vàng mở cửa ra.

Người đâu???

Cô nhìn về phía phòng vệ sinh thì thấy đèn tắt liền biết không có người. Nỗi hi vọng cùng xúc động nhanh chóng chợp tắt, thay vào đó là thất vọng tràn trề.

– Chí Khang không có ở đây, nó vừa đi với con bé Thùy Anh rồi.

Tô Tuệ Như nhìn mẹ Cao, quên mất cả chào hỏi vội vàng nói

– bọn họ đi đâu bác gái có biết không???

Mẹ Cao thở dài không trách cứ cô vì đã tự tiện xông vào nhà mình. Suốt bốn năm qua, con bé nhà Tô gia luôn hỏi thăm tình hình con trai nhà bà. Bà đều kể lại những gì Chí Khang nói trong điện thoại cho cô nghe.

Tuệ Như còn muốn xin số điện thoại của thằng bé nhưng tiếc rằng lần nào Chí Khang gọi cũng đều dùng điện thoại công cộng. Chắc hẳn Chí Khang không muốn người nào làm phiền mình trong thời gian đi du học nên mới làm như vậy.

– hai đứa nó đến dự tiệc Chu gia rồi. Cháu…

Chưa để mẹ Cao nói hết câu, Tô Tuệ Như đã bỏ đi

Vì đi với vận tốc cao nên vừa đến nơi Tô Tuệ Như đã nhìn thấy Cao Thùy Anh đang khoác tay một người đàn ông xuống xe.

Bóng lưng đó cô không thể nhầm với một ai khác được. Chắc chắn người đàn ông này chính là Cao Chí Khang!

Tô Tuệ Như xuống xe đuổi theo họ

– dừng lại! Cô có thiệp mời không?- một người vệ sĩ chặn trước mặt cô quy củ hỏi

– thiệp mời nào?- Tô Tuệ Như nhăn lông mày sốt ruột nhìn hai người họ đã vào trong

– hôm nay là sinh nhật Chu tiểu thư, ai muốn vào đều phải có thiệp mời dự mới được.

Tô Tuệ Như không cam tâm nhìn vào bên trong một lần nữa rồi quay lại định gọi điện hỏi mẹ mình thì đụng trúng một người

– cô có làm sao không?

Tô Tuệ Như xoa xoa cái mũi bị đau của mình, nhìn lên người mình vừa mới đụng phải.

Một người đàn ông vô cùng yêu nghiệt!

Anh ta mặc bộ lễ phục màu xám tro với mái tóc bạc được vuốt lên gọn gàng. Vẻ ngoài vô cùng điển trai có thể sánh ngang với cả Cao Chí Khang được nữa. Nhưng từ anh ta toát lên khí chất xa cách khiến người khác không thể lại gần. Nếu Tô Tuệ Như không yêu Cao Chí Khang thì có lẽ đã phải lòng với người đàn ông vô cùng quyến rũ này rồi.

– tôi không sao.

Hoàng Chấn Phong nghe cô nói vậy thì không hỏi gì nữa mà đưa thiệp mời cho người vệ sĩ

Anh ta cầm tấm thiệp màu đỏ rượu lên nhìn mấy giây rồi tươi cười niềm nở với Hoàng Chấn Phong

– Hoàng thiếu, mời vào!

Ngày hôm nay anh ta vô cùng may mắn mới có thể thấy những nhân vật có tiếng tăm xuất hiện cùng một lúc thế này.

Thiếu gia Hoàng Chấn Phong, mới mười tuổi đã có nhiều thành tích vô  cùng nổi trội dự báo một tương lai huy hoàng. Mười ba tuổi thông thạo mười thứ tiếng trôi chảy hơn cả người bản xứ. Mới mười lăm tuổi đã theo cha tiếp quản Hoàng thị và có một khí chất cùng phong độ không thua kém bất cứ một tổng giám đốc quyền lực nào lúc bấy giờ. Mười bảy tuổi học nhảy cấp và có bằng cử nhân của trường đại học Stanford danh giá nhưng vẫn tiếp tục học cấp ba để tạo động lực cho những người trẻ bằng tuổi mình khiến nhiều người khâm phục vì không những có tài mà còn có đức.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN