Lời Lý Ái Hoa vừa dứt, tấm bia lại một lần nữa di chuyển, mà Hà Chí Tinh vẫn không mảy may động đậy
Mọi người thấy hắn đứng im như trời trồng cũng bắt đầu sốt ruột theo
“sao hắn không ném?”
“không lẽ là bị tấm bia dọa cho hoa mắt rồi, nên ném không nổi nữa”
“ài, vậy mà lúc nãy ta còn từng nghĩ hắn có thể thắng”, một người tiếc nuối than thở
“biết đâu là hắn đang chờ thời cơ thì sao?”
“! “
“không dám ném? Đúng là đồ thỏ đế nhát gan!”, nam nhân thách đấu với Hà Chí Tinh cười khẩy, không chút nào che dấu vẻ khinh thường của bản thân
Lý Ái Hoa đứng bên cạnh nghe không sót một từ nào, mặc dù cậu không thích tên Hà Chí Tinh kia cho lắm nhưng bây giờ hai người cũng coi như là cùng chiến tuyến, không thể thua kém khí thế của đối phương được!
“nam nhân thối! còn không mau ném! ngươi định đứng đó tới bao giờ?! nếu để thua thì đừng mong ta tha cho ngươi! ngươi có nghe thấy không?!”
Mọi người lần đầu thấy một tiểu ca nhi có sức hét lớn như vậy, không tự chủ được theo sau cậu, ra sức cổ vũ cho Hà Chí Tinh
Mà đương sự bên này, tâm tình lại hết sức phức tạp, hắn đang bận suy nghĩ xem, rốt cuộc là mình đã làm gì khiến tiểu ca nhi đến tên cũng không muốn gọi, hai ba câu đều kêu hắn là “nam nhân thối”
Nếu đã nghĩ không ra vậy thì không nghĩ nữa! Ánh mắt Hà Chí Tinh trở nên sắc bén, phi tiêu trong tay lấy tốc độ xé gió lao đi, chuẩn xác cắm trúng hồng tâm
Lý Ái Hoa thấy một màn này, lén lút thở phào nhẹ nhõm, mà đám đông lại một mảnh sôi trào, không ít cô nương thấy dáng vẻ anh tuấn soái khí của Hà Chí Tinh đều thẹn thùng đỏ mặt
Cửa ải tiếp theo chính là thi xem ai đấm vỡ đá nhiều hơn
Biểu hiện của Hà Chí Tinh vào phần thi trước đó cuối cùng cũng khiến tên nam nhân kia thêm vài phần dè chừng, không dám khinh địch sợ xảy ra sơ suất
Thứ tự vẫn như cũ, nam nhân thách đấu lên trước, lần này hắn dùng toàn bộ sức mạnh cơ thể, nên chồng đá xếp cao ngang eo cũng phải vỡ nát, mọi người vây xem xung quanh đều không nhịn được mà ồ lên cảm thán
Hà Chí Tinh thản nhiên đứng nhìn, một chút khẩn trương cũng không có, nhưng Lý Ái Hoa lại không được như vậy, cậu nhìn thân thể gầy yếu của nam nhân thối, sau đó lại nhìn chồng đá cứng rắn bên cạnh, suy tính xem hắn có bao nhiêu khả năng thắng? dù có thua cũng không thể thua quá khó coi nha!
Dư chấn qua đi, mọi người đổ dồn sự chú ý về phía Hà Chí Tinh, hi vọng hắn có thể cho bọn họ xem một màn mãn nhãn hơn
Hà Chí Tinh cũng không keo kiệt, hắn trấn an Lý Ái Hoa đang bất an suy nghĩ, sau đó nhanh chóng lại gần, dùng một chút nội lực chấn vỡ chồng đá khiến ai cũng phải há hốc mồm
“A! đó là gì vậy? có phải cái tôi đang nghĩ đến không?”, một người liên tục dụi mắt để chứng minh mình không nhìn nhầm
“tôi nghĩ là mắt mình mờ rồi”
“không đâu, mắt tất cả chúng ta đều mờ rồi!”
“không hề! mắt tôi nhìn rất rõ! đó có phải là nội lực trong dân gian tương truyền không?!”
“không biết nữa! nhưng quả thật rất giống”
Tại thế giới này, người tập võ có thân thể mạnh mẽ như nam nhân thách đấu kia không thiếu, nhưng người chân chính có nội lực lại rất hiếm bởi nó yêu cầu rất khắt khe về tư chất và thiên phú
Ở các quốc gia, người có nội lực đa phần đều là tướng quân thiện chiến dũng mãnh, đương nhiên cũng có ngoại lệ, giả dụ như Duệ vương, vừa là người mang huyết mạch Hoàng thất lại vừa là Chiến thần đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, nội lực vô cùng thâm hậu
Nghĩ tới người trước mắt mình có thể là vị tướng quân nào đó, thậm chí là Duệ vương ít lộ diện, mọi người đều hận không thể tự tát mình mấy phát, nói những lời nghi ngờ về khả năng của người nọ không khác gì tự đào hố chôn mình
Bầu không khí xung quanh bỗng chốc thay đổi, nam nhân thách đấu bị một màn này dọa cho ngơ ngác tại chỗ, hắn biết mình không có cửa thắng Hà Chí Tinh!
Người trong đoàn xiếc cũng cẩn thận, dè dặt hơn sợ chọc giận quý nhân
Lý Ái Hoa lại bị xách đi trong mơ màng, hình ảnh Hà Chí Tinh dùng nội lực ban nãy dung hợp với hình ảnh hắn lôi cậu bay nhảy trên không trung lúc trước, khiến suy nghĩ ai đó bay xa, cũng ý thức được người như Hà Chí Tinh không phải đèn cạn dầu.
.