Xuyên Về Cổ Đại - Chương 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
144


Xuyên Về Cổ Đại


Chương 5


Hôm nay lể hội của tửu lâu chúg hoan nghêh mọi ng đến ủng hộ,đặc biệt hôm nay củg là ngày Bích Ngọc và Nhược y của chúg ta tìm ý chug nhân. Tiệc bắt đầu. Tú bà vừa dứt lời có hai cô gái bước ra.

Cả khán đài phát nhửg tiếg reo hò cổ vũ hay lắm hay lắm…

-Nhược Nhy nàg là của ta. Một vị côg tử bậm trợn hô to nói

-Bích Ngọc nàng pải là của ta. Vị khách thứ 2 nói.

-Hai nàg phải là thê tử ta mới đúg. Vị khách thứ 3 nói………

Mọi ng im lặg Nhược Nhy và Bích Ngọc là thê tử của ai thì sao khi thả tú cầu sẻ rỏ,bây h xin mọi người thưởg thức tài nghệ của Nhược Nhy và Bích Ngọc.

Mọi ng im lặg hướg về khág đài Nhược Nhy thì hiến Nghệ Bích Ngọc Hiến Vủ mỏi ng một việc,Bích Ngọc nói nhỏ vr mama chuy gì đó xog bà ta bước ra nói.

-Xin Lổi Tử Kì côg tử Tiểu Ngọc nhà chúg ta muốn mơì người lên góp vui có được khôg.

Nó đag nhâm nhi ly trà nghe ai đó nhắc tên giả mìh thì ngó tới ngó lui coi có ai đứg lên k nếu k thì kêu mình thì pải. Ngước nhìn về phía mama nhầm xác định.

-Là ta hỏi công tử đó,người có thể cùg Nhược Nhy và Bích Ngọc hoà tấu một khúc nhạc khôg.

-Thật ngại qá ta khôg bt đàn ta chỉ piết thổi sáo, nhưg hiện giờ ta khôg có sáo.

-Vị côg tử này ta có một cây sáo có thể cho người mượn. Hắn nói nhưg khuôn mặt k có cảm xúc.

Nó nhìn hắn với con mắt căm hặn WĐF ai mượn người nhiều chuy vậy nó kiềm nén trả lời ” Đa tạ côg tử, khôg làm mất hứg và thời gian mọi người ta cung kính k bằg tuân mênh”

Nó nhận lấy cây sáo bước lên khán đài.” Cô nương cứ đàn ta sẻ đệm cho cô nươg” nó nhìn Nhược Nhy nói.

-Côg tử muốn ta đàn bài gì thì ngài biết?

-Cô nươg cứ đàn bài cô thích ta có thể phối.

Nàg ta gật đầu bất đầu tiếng đàn,nó củg bất nhịp hoà theo:

Ngày tháng cũ mịt mờ như trong mộng

Người thân yêu xa mãi tận chân trời

Thế gian này phản phúc biết bao nhiêu

Sao người nỡ quên đi tất cả

Tình yêu đầu ngây thơ chân thực

Có thể nào sống lại với ta

Như biển sâu tình khiến ta đau đớn

Tháng năm trôi mái tóc đã điểm sương

Dứt không được hình anh trong tâm khảm

Đừng bỏ đi hạnh phúc của ngày mai

Đời cô tịnh là điều gay go nhất

Đừng chờ đợi tháng năm quay đầu lại

Dứt không ra nỗi đau khổ tình đời

Đừng nhẫn nại vì mối tình xưa cũ

Hoa nở xuân về mà tình đã ra đi

Để tim ta vấn vương bụi trần thế.

Mọi người say mê trong Điệu múa, tiếg đàn tiếg sáo lại làm vấn vươg lòg người,Lời hát làm tan chảy tâm can.Sao khi hết bản nhạc cả khán đài im lặg.

-” Hay,hay lắm”… Một tiếng nói làm thức tỉnh mọi người,ai củg vổ ta khen hay.

-Nó gật đầu hạ lể vr hai nàg rồi bước xuốg đi đến hắn trao trả cây sáo. ” Đa tạ côg tử ”. Hắn k nói gì chỉ gật đầu. Nó bước về bàn mà bực bội thầm nghỉ” Tên thần kih nói một lời củg k dc bộ bị câm hay sao xía”

Mọi ng chuẩn bị Nhược Nhy và Bích Ngọc Sẻ thả tú cầu,nhah tay thì được Thê tử đẹp Bất đầu trước là Bích Ngọc.

Nàg ta cầm tú cầu,nhìn xuống tú cầu rơi xuống đáp ngay nơi………

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN