Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
177


Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ


Chương 14


Tư vị chìm trong nước Vạn Xuân Phong đương nhiên không có hưởng qua, nhưng hiện giờ hắn lại không có quá nhiều sợ hãi. Lúc cảm giác thân thể trầm xuống, lúc hắn mở mắt hay là nhắm mắt, tận mắt thấy La Thông không ngừng mạo hiểm bơi tới nơi có bọt màu trắng kia, hắn cảm thấy như vậy cũng đủ rồi.

Biết người nọ khẳng định là không sống được, Vạn Xuân Phong cũng không còn khí lực từ chối, hắn nghĩ hiện tại hắn liền cứ như vậy mà chết, sẽ không có khả năng làm con trai của cha mẹ hắn đi? Trong thôn cũng có phụ nhân bốn mươi tuổi mới sinh con.

Kiếp sau hắn không muốn làm tiểu ca nhi bị người ta khinh thường, hắn muốn làm một nam tử hán chân chính, muốn thực sự bảo vệ người trong nhà.

“Xuân Phong! Xuân Phong!” Vạn nương cảm thấy thanh âm của mình giống như chỉ có nàng mới nghe được, trước mắt ngoại trừ nước sông cái gì cũng không nhìn thấy, hiện tại nàng chỉ biết một chuyện, con trai của nàng ở trong nước, nàng muốn đưa hắn lên, đưa hắn về nhà.

“Ai này! Nương Xuân Phong, ngươi làm gì, đứa nhỏ đã không còn, ngươi không thể cũng đi chết!” những người mới vừa rồi vô lực cứu Xuân Phong, hiện giờ chỉ có thể nắm chặt không cho Vạn nương đi vào trong sông, mà Vạn cha một tay lôi kéo thê tử mình, một bàn tay xiết chặt nắm tay, nhìn chỗ con trai chìm vào trong nước mà đỏ bừng hai mắt, một câu cũng không nói nên lời.

Không ai dám đi cứu người, hiện giờ lại không có ai lên tiếng đi vớt người, bởi vì người trong thôn cảm chịu nơi đó là chỗ chết, chỉ cần lọt vào nơi đó không có người nào có khả năng sống.

Tháng tám nước sông còn chưa có rét lạnh, thậm chí còn có cảm giác mát mẻ, nhưng hôm nay mỗi người ở bờ sông đều cảm thấy rét lạnh đến thấu xương, bởi vì hôm nay đem tánh mạng để lại nơi này không chỉ có Vạn Xuân Phong, mà còn có hai người khác.

Cha mẹ Chu mặt rỗ ghé vào bờ sông khóc tê tâm liệt phế, trong nhà La Thông đã không còn ai, có người thấy hắn chết cũng xem như bớt đi một người làm hại quê nhà, cũng có người thay hắn tiếc hận vài câu, dù sao hắn cũng còn đang trẻ tuổi.

Một buổi sáng này, hoạt động năm rồi trong thôn vô cùng vui vẻ lại biến thành tang sự của mấy nhà, trên mặt mỗi người đều bi thương, bọn họ đều không nghĩ tới mấy người đang sống sờ sờ thế mà nháy mắt một cái đều không thấy đâu nữa.

Lúc trong sông đột nhiên truyền tới động tĩnh, mọi người sợ tới mức liền thụt lùi ra sau, thậm chí ngã ngồi trên mặt đất, đợi cho thấy rõ người toát ra khỏi mặt nước là La Thông cùng Vạn Xuân Phong, mới giật mình lôi kéo lẫn nhau, chân dẫm nát chỗ nước cạn lôi kéo bọn họ lên.

“Tránh ra, mọi người tránh ra, chừa cho ta một khối đất trống.” sau khi Vạn Xuân Phong được La Thông ôm lên, người trong tay liền bị đoạt đi.

“Xuân Phong, Xuân Phong?” Vạn cha đã cởi quần áo trên người mình, hắn lập tức bọc lại đứa con.

Vạn cha cởi quần áo trên người mình ngoại trừ tránh cho con trai khỏa thân cũng hy vọng con trai có chút ấm áp, nhưng đứa nhỏ trong lòng ngực hắn cả người lạnh lẽo, hắn thậm chí ngày cả hô hấp cũng không cảm nhận được.

« ngươi đừng ôm hắn như vậy, ngươi tránh ra đem hắn thả trên mặt đất. » Thanh âm quen thuộc nhưng ngữ điệu xa lạ, Vạn cha vừa nhìn đã thấy La Thông đang muốn kéo con của hắn, theo bản năng ôm con càng chặt, bây giờ hắn còn không biết tất cả sao lại như vậy, chỉ là cảm thấy người kia không thoát được quan hệ.

« Tiên sinh, ta thật sự không phải người xấu, hắn là con trai của ngài sao ? chuyện hiện tại chúng ta phải làm là cứu sinh mạng của hắn, không ai muốn hắn mất đi. Các ngươi giúp ta một chút ? giữ chặt hắn. » Cần phải đánh trực tiếp, Vạn cha đột nhiên cảm thấy tay mình vô lực, con trai bị người ôm đi, thê tử cũng bị người lôi kéo không động đậy được, người kia thế nhưng hung hăng đè mạnh vào bụng con mình, đập vào ngực hắn !

« Không cần ngươi giả làm người tốt, không cần ngươi giả làm người tốt ! ngươi là tên súc sinh, hắn đã chết ngươi còn không buông tha hắn ! » miệng Vạn cha mắng, đau trong lòng, hắn thật  hối hấn, buổi sáng vì sao lại đồng ý với con trai cho hắn đi chứ ? vì sao không giữ hắn ở trong nhà, vì cái gì muốn hắn đi mò cá gì chứ !

« Khụ khụ, khụ khụ khụ….. »

« Xuân Phong ! » 

« Tỉnh rồi, thế nhưng tỉnh rồi ! »

Một buổi sáng, ba người gặp chuyện không may, hiện giờ Chu mặt rỗ sống không thấy người chết không thấy xác, Vạn Xuân Phong cùng La Thông dạo một vòng qua quỷ môn, tuy nói tính mạng không ngại, nhưng cũng gặp tội lớn, đặc biệt là Vạn Xuân Phong, sợ là phải tĩnh dưỡng vài ngày mới có thể khôi phục được.

Sau khi cha Vạn Xuân Phong cõng hắn về La Thông liền ngất xỉu, tất cả mọi người đều bị dọa nhảy dựng, rõ ràng vừa rồi rất tốt, sao lại đột nhiên té xỉu ?

Cuối cùng La Thông được người đưa trở về, thế nhưng không ai ở lại chăm sóc hắn, bởi vì ai cũng biết tính tình của La Thông, nếu ở lại, hắn tỉnh lại chuyện đầu tiên làm tuyệt đối là lừa người mà không phải cảm ơn người.

Vạn Xuân Phong tỉnh lại sau đó lại mờ mịt ngủ, đợi tới khi nửa đêm tỉnh lại, cha mẹ hắn đều cánh giữ hắn, vừa thấy hắn tỉnh lại liền nhanh chóng hỏi : « Con trai, đói bụng không ? nương lập tức đem đồ ăn bưng lại đây cho ngươi. »

Vạn nương đi lấy đồ, Vạn cha ở lại đau lòng hỏi hắn thân thể có chỗ nào không thoải mái hay không, vừa rồi thay quần áo cho đứa nhỏ, chính hắn nhìn thấy rành mạch, trên đùi trên tay trên lưng đứa nhỏ đều là vết bầm xanh tím, cũng không biết có bị thương đến xương cốt không.

Mặc dù đã nằm trên giường ngủ ấm áp, về tới nơi quen thuộc, còn có người nhà ở cùng, nhưng Vạn Xuân Phong vẫn thấy có chút không đúng, hắn rõ ràng đã trầm dưới đáy sông, rõ ràng là đã chết rồi !

« Cha, ta thực xin lỗi ngươi cùng nương. » Cha mẹ ngóng trông hắn lớn lên ngóng trông hắn sinh ra, ngóng trông hắn tương lai sẽ dưỡng lao cho bọn họ, nhưng hôm nay hắn lại làm việc ngốc nghếch như vậy, nghĩ lại, nếu mình thật sự chết, sao có thể đối mặt với cha nương ?

« Con trai, nào, thừa dịp đang còn nóng thì ăn đi, nương vẫn hâm trong nồi cho ngươi, vẫn còn nóng, ăn xong sẽ thoải mái hơn rất nhiều. » còn có rất nhiều lời muốn nói, chỉ là sau khi Vạn nương đi vào, Vạn Xuân Phong liền chấm dứt đề tài này, ăn trước đồ vật này nọ, hắn không thể làm cha mẹ lo lắng, hơn nữa hắn cũng phải nhanh tốt lên.

Chuyện hôm nay xảy ra bị dọa sợ một hồi, chuyện cụ thể xảy ra như thế nào, hai vợ chồng Vạn gia còn chưa hiểu rõ ràng, hiện giờ tuy rằng tâm tư bọn họ phức tạp, nhưng hiện tại đối với La Thông vẫn là cảm kích, ít nhất con trai quả thật là do hắn cứu.

Trước đó vài ngày, Vạn cha liền tự hỏi nhi tử rốt cuộc có muốn kết hôn sinh con không, hay là muốn giống như những tiểu ca nhi khác lập gia đình, hiện giờ đây là thời điểm tốt để hỏi ý tưởng con trai.

« Cha, ta không sao, ngươi cùng nương đi ngủ sớm đi. » Vạn Xuân Phong quả thật là mệt mỏi, vợ chồng Vạn gia thấy thế cũng muốn để cho con trai nghỉ ngơi thật tốt, nhưng sau khi bọn họ rời đi, con trai cũng một đêm không ngủ.

Sáng sớm ngày thứ hai, một nhà ba người liền tỉnh, sau đó Vạn nương cũng theo lẽ thường làm điểm tâm cho ba người, Vạn cha đứng chờ ở cửa phòng con trai, phát giác sau khi con trai tỉnh lại mới đẩy cửa đi vào.

« Cha. Ta có lời muốn nói với ngươi. » Tối hôm qua một đêm không ngủ, Vạn Xuân Phong suy nghĩ rất nhiều chuyện, trong lòng cũng có quyết định.

Giống như Vạn Xuân Phong, Vạn cha cũng có lời muốn nói với con trai, hắn cũng là suy nghĩ một đêm.

« Xuân Phong, ngươi nghe cha nói trước, cha cũng có lời muốn nói với ngươi. » Chuyện này Vạn cha đã suy nghĩ nhiều ngày, bỏ qua chuyện ngoài ý muốn hôm qua, hắn kỳ thật đã sớm có tâm tư này.

« Xuân Phong, từ khi ngươi sinh ra ta và nương ngươi liền quyết định để ngươi ở trong nhà, nhưng chúng ta chưa bao giờ hỏi qua suy nghĩ của ngươi, ngươi cùng cha nói trong lòng ngươi nghĩ như thế nào ? ngươi có muốn giống như những tiểu ca khác lập gia đình không ? » Tục ngữ nói rất đúng, hoàng đế yêu con trưởng dân chúng yêu con trai, Vạn cha đương nhiên đối với ba đứa con của mình rất công bằng, nhưng hắn càng biết người đứng đầu trong lòng hắn là ai.

Hắn thương nhất vẫn là đứa con nhỏ tuổi này, lo lắng không bỏ xuống được vẫn là hắn. Tự mình muốn đem hắn giữ ở bên người, để cho hắn cưới vợ sinh con cũng là một cách bảo vệ hắn. nữ nhi xuất giá cũng tốt tiểu ca nhi cũng thế, đó là người nhà khác, rất nhiều chuyện bọn họ không thể nhúng tay được, nếu vận khí tốt gặp được người trong sạch thì thôi, nếu không có vận khí, ở nhà chồng sẽ phải chịu tội.

Vạn Xuân Phong từ trước tới này không hề nghĩ lại việc hôn nhân của mình, càng không nghĩ tới hắn muốn kết hôn hay là lập gia đình, hắn vẫn nghe theo sắp xếp trong nhà, một lòng muốn cùng cha mẹ qua ngày lành, không bị người khác khi dễ không bị nhà đại bá khinh thường. Lúc bà hắn qua đời, hắn đã nhớ rất nhiều chuyện, rất nhiều chuyện hắn đều biết, nguyên nhân bà không thích nhà bọn họ, là bởi vì hắn là một tiểu ca nhi, nương không sinh được một tiểu tử cho nhà chồng.

Bởi vì thái độ của bà, cha mẹ hắn đều chịu rất nhiều ủy khuất, mình cũng chịu không ít tội, nhưng mặc dù là như vậy thái độ của cha cho tới bây giờ cũng không thay đổi, mình là con trai của hắn, phải lưu ở trong nhà cưới vợ sinh con, hiện giờ lại hỏi như vậy, nhất định là do việc hôm qua.

« Cha, La Thông không phải người tốt, hắn cùng Chu mặt rỗ cấu kết với nhau làm chuyện xấu ! Chu mặt rỗ muốn khi dễ Vương Lan Lan, đem người đẩy vào trong sông, ta đi cứu Lan Lan lại bị La Thông kéo đi. Cha, mặc kệ hôm qua xảy ra chuyện gì, ngươi đừng để ý, ta không sợ người khác nói lung tung, ta cho dù chết cũng không gả cho La Thông ! hơn nữa, ngươi yên tâm, ta thật sự chưa từng nghĩ lập gia đình, ta nói đều là lời thật, một chữ cũng không gạt ngươi. »

« Cái gì ? thì ra là như vậy ! » Biết chuyện hôm qua không đơn giản như vậy, nhưng Vạn cha không nghĩ mọi chuyện lại như vậy !

Nhìn thấy bộ dạng cha mình tức phát run, Vạn Xuân Phong sợ hãi ! hắn sợ hãi, hắn sợ nhất là cha không khống chế được lại phát bệnh ! nhanh chóng giữ chặt tay cha mình, gắt gao nắm chặt, Vạn Xuân Phong vội vàng an ủi nói : « Cha, không có việc gì, người làm chuyện xấu sẽ chịu trừng phạt. »

Chu mặt rỗ đã chết, chỉ cần mình không kết hôn với La Thông, hắn ngay cả dũng khí tìm chết cũng có, hiện giờ còn cái gì phải sợ.

Vạn Xuân Phong hiện giờ không sợ La Thông, người trong thôn hiện giờ cũng vội vàng xem Vương gia cùng Chu gia ầm ĩ, không có thời gian đi để ý La Thông cùng Vạn gia.

Đứa con Chu gia không còn, hiện giờ đang ở Vương gia náo loạn, bọn họ đều cảm thấy con trai vì Vương Lan Lan mà chết, Vương gia phải phụ trách.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN