Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 76: Giành giật từng giây
“Đa tạ tộc thúc.” Lam Nhược Phong đứng ở trước mặt một trung niên nam tử, cung kính nói.
Lam Đạt nhìn Lam Nhược Phong, nét mặt âm trầm: “Việc này chỉ có một lần, nếu như trong học viện có người biết ta động tay động chân trong việc chiêu sinh, việc này sẽ phiền toái lớn.”
Lam Nhược Phong vội vàng gật đầu: “Tiểu chất biết.”
“Mộ Thần kia chẳng qua chỉ là tư chất cấp sáu, tuy rằng hiện nay đã thăng cấp võ sư, cũng không biết là tăng thế nào, convới hắn xung đột cái gì mà cần phải đuổi hắn ra học viện mới cam tâm?Con có công phu kia, còn không bằng hảo hảo tu luyện.” Lam Đạt nhăn mày nói.
Lam Nhược Phong cắn chặt răng: “Tộc thúc không biết, người này giống như tử địch của con vậy, chỉ cần hắn xuất hiện ở trước mặt con, con đã cảm giác cả người không được tự nhiên, huống hồ, gia tộc hy vọng con có thể tạo quan hệ tốt với Diệp Thạch, có Mộ Thần làvị hôn phu của Diệp Thạch, chung quy cũng không quá tiện.”
Lam Đạt nhìn Lam Nhược Phong: “Diệp Thạch hiện giờ đã là đồ đệ của Kinh Sí Diễm, nếu con có thể tạo quan hệ tốt với y, như vậy sẽ có không ít chỗ tốt.”
“Tiểu chất cũng nghĩ như vậy.” Lam Nhược Phong nói.
… …
Lúc Diệp Thạch đi mua bút vẽ phù, giấy vẽ phù, mực vẽ phù cùng với những thứ thông thường về nhất cấp, nhị cấp phù về, Mộ Thần đã đọc xong ba quyển sách giới thiệu về phù. Tốc độ Mộ Thần đọc sách phi thường nhanh, đọc nhanh như gió, Diệp Thạch thực hoài nghi không biết Mộ Thần đã xem xong nội dung trong sách rồi hay chỉ đơn thuần lật sách nghía qua nghía lại một lần rồi thôi.
Diệp Thạch cúi đầu, lúc đi mua lá bùa, Diệp Thạch đã hỏi thử ông chủ cửa hàng phù, một chế phù sư có thể học được chế phù nhanh nhất trong thời gian bao lâu, một ngày có khả năng không? Lúc y hỏi ra, một phòng đầy người đều cười.
Trong lúc Mộ Thần đọc sách, hắn thập phần chuyên chú, Diệp Thạch không dám quấy rầy, nâng cằm, ngồi trước mặt nhìn Mộ Thần đọc sách.
Mộ Thần khép lại quyển sách cuối cùng, nhắm mắt, hít sâu một hơi, rồi sau đó chậm rãi mở mắt ra.
“Mộ Thần, anh cảm thấy thế nào?” Diệp Thạch mở to mắt hỏi.
“Cũng được, đối với bước đầu hiểu biết phù là có.” Mộ Thần thản nhiên nói.
“Cho anh cái này.” Diệp Thạch lấy ra một khối ảnh thạch.
“Đây là cái gì?” Mộ Thần phóng hình ảnh trong ảnh thạch ra, phát hiện trong đây là toàn quá trình chế phù của một chế phù sư cấp ba.
“Thạch Đầu, em thật thông minh, thứ này rất hữu dụng.” Mộ Thần vui sướng nói.
Diệp Thạch buồn rười rượi, miễn cưỡng cười: “Vậy là được rồi, đây là một ảnh thạch có tính tiêu hao, người bên trong đây tổng cộng chế hai tấm phù.”
“Tốt lắm rồi.” Mộ Thần nói.
Diệp Thạch cúi đầu, chỉ một khối ảnh thạch như vậy mà đã tốn một vạn nguyên thạch đấy, người nọ nếu không phải nể hắn là đệ tử của Kinh Sí Diễm, thì cũng sẽ không bán đâu.
Lúc xài nguyên thạch, Diệp Thạch xác thực xót ruột, nhìn Mộ Thần xài nguyên thạch cùng mình xài nguyên thạch, cảm giác cứ không giống nhau, Diệp Thạch cảm thấy, về sau vẫn cứ để cho Mộ Thần tự mình đi mua đồ thì tốt hơn.
Diệp Thạch nhớ rõ Mộ Viễn Phong từng nói qua, Mộ Thần rất thông minh, rất nhiều thứ, anh ấy chỉ cần nhìn một lần là đã có thể lĩnh ngộ, Diệp Thạch cũng không biết Mộ Viễn Phong nói có bao nhiêu phần thật, bao nhiêu phần giả, tuy nhiên trong lúc này, cũng chỉ có thể chữa ngựa chết thành ngựa sống.
… …
Ngoài Thánh Tinh học viện, ánh mắt Trình Uyển Bạch chuyển động chung quanh, biểu tình trên mặt thập phần phức tạp.
Tạ Đan Yên bất đắc dĩ nói: “Uyển Bạch, ngươi đừng tìm nữa, Mộ Thần hắn không ở trong này, trong vòng một ngày học chế phù, mệt hắn nghĩ ra được. Chế phù tuy rằng so với luyện đan thì đơn giản hơn một chút, nhưng muốn trong vòng một ngày học được cũng không có khả năng.”
Trình Uyển Bạch híp mắt: “Mộ Thần hắn đắc tội với ai đó, sự tình mới thành như vậy.”
“Cái đó ai mà biết được, tên kia thiếu đòn như vậy, người đắc tội hẳn không ít.” Tạ Đan Yên cười nhạo.
Trình Uyển Bạch lắc đầu: “Đan Yên, ngươi đối với Mộ Thần quá có thành kiến, Mộ Thần hắn thật sự là một thiên tài.”
Tạ Đan Yên bĩu môi, tặng cái xem thường: “Rồi, rồi, nếu như hắn có thể thuận lợi thông qua phù viện khảo hạch, ta liền thừa nhận hắn là thiên tài, được chưa!”
Trình Uyển Bạch cúi đầu, ấp úng nói: “Không đến một khắc cuối cùng, ai cũng không thể nói hắn không thông qua.”
… …
Trang Du đứng ở trước quầng sáng, có chút không hiểu nghiêng đầu, “Mộ Thần hắn sao lạiở trong tổ chế phù này? Hắn rõ ràng là luyện dược sư mà?”
Lam Nhược Phong đứng kế bên người Trang Du, thản nhiên nói: “Đại khái là hắn điền sai đi.”
Trang Du nhíu mày, lắc đầu cảm thán: “Hắn cũng quá sơ ý, loại sự tình này cũng có thể điền sai sao.”
Lam Nhược Phong gật đầu, nói hùa theo: “Đúng vậy.”
Trang Du cắn chặt răng, hừ lạnh một tiếng: “Nhất định là do Diệp Thạch mê hoặc Mộ Thần, cho nên hắn mới có thể thần chí không rõ liền cả đơn cũng điền sai.”
“Có khả năng này.” Lam Nhược Phong gật đầu nói.
“Nhược Phong, nếu Mộ Thần hắn không thông qua khảo hạch phù viện, thì sẽ như thế nào?” Trang Du lo lắng hỏi.
“Đại khái là sẽ bị đào thải.” Lam Nhược Phong thở dài trả lời.
“Cái gì?” Trang Du kinh hô một tiếng, “Sao có thể như vậy?”
“Quy củ của học viện chính là như vậy.” Vẻ mặt Lam Nhược Phong bất đắc dĩ, nói.
“Em muốn tìm sư phụ van cầu, Mộ Thần hắn không nên bị đào thải.” Trang Du cắn môi nói.
Lam Nhược Phong kéo lại Trang Du: “A Du, em đừng xúc động, học viện có quy củ của học viện, kể cả sư phụ em là cao tầng trong học viện thì cũng không thể phá hư quy củ, huống hồ, Mộ Thần cũng không nhất định không thông qua khảo nghiệm, em chờ hắn không thông qua, lại đi cầu tình cũng không muộn.”
“Hắn là một luyện dược sư, sao có thể thông qua thí nghiệm được!” Trang Du lắc đầu nói.
Lam Nhược Phong cười: “Thí nghiệm phù viện cũng không khó, biết đâu hắn có thể thông qua, em vừa mới trở thành đồ đệ của Sư Tử Ngọc tiền bối đã vìMộ Thần mà cầu sư phụ, sư phụ em sẽ có thành kiến với em…”
Trang Du nhẹ hít một hơi: “Được rồi, trước nhìn kỹ lại nói, nếu như hắn không thông qua, em lại đi van cầu sư phụ, về phần kết quả, cũng chỉ nghe theo mệnh trời.”
Lam Nhược Phong cúi đầu, Trang Du thế mà để ý Mộ Thần như vậy, tuy Mộ Thần đã nhiều lần cự tuyệt hắn, Trang Du dường như một chút cũng không để ở trong lòng.
Vẫn nói con người đều đê tiện, đồ vật càng khó có được, sẽ càng thấy trân quý, chẳng lẽ Trang Du cũng như thế? Cái tên Mộ Thần này, đã đoạt đi Diệp Thạch, chẳng lẽ cả Trang Du cũng…
Ánh mắt Trang Du quét chung quanh, “Mộ Thần còn chưa tới sao?”
Lam Nhược Phong nói, “Thí nghiệm phù viện vào buổi chiều, hắn hẳn là không đến nhanh như vậy.”
Trang Du cắn môi nói: “Nếu như không thông qua thí nghiệm, hắn nhất định sẽ rất thất vọng.”
Lam Nhược Phong cúi đầu: “Có lẽ vậy.” Lam Nhược Phong âm thầm tặng cái xem thường, thất vọng? Tên Mộ Thần này, chết mới tốt!
… …
Thí nghiệm đan viện vào buổi sáng, thí nghiệm phù viện vào buổi chiều.
Tạ Đan Yên vừa hoàn thành khảo hạch bên đan viện đã bị Trình Uyển Bạch kéo lại đây, quan khán khảo hạch ở bên phù viện.
Tạ Đan Yên có chút không kiên nhẫn nhìn Trình Uyển Bạch: “Uyển Bạch, ngươi rốt cuộc muốn kéo ta xem cái gì? Mộ Thần hắn lần này chết chắc rồi, ta thấy, hắn căn bản không dám xuất hiện…”
“Hắn đến rồi!” Trình Uyển Bạch nhìn phương xa nói.
Tạ Đan Yên theo ánh mắt Trình Uyển Bạch nhìn qua, trong con ngươi hiện lên vài phần kinh ngạc, “Đến? Hắn thật sự đến? Hắn vậy mà lại dám đến? Chậc chậc, cũng thật dũng cảm nha.”
Trình Uyển Bạch cười cười, đôi mắt lóe sáng nói: “Ta biết hắn sẽ không dễ dàng buông tha mà.”
Tạ Đan Yên khoanh tay gật đầu, ngoài cười nhưng trong không cười: “Cũng đúng, đã đến một nước này rồi, coi như chữa ngựa chết thành ngựa sống đi, giãy chết một chút.”
Trình Uyển Bạch liếc mắt nhìn Tạ Đan Yên một cái, bất đắc dĩ lắc đầu.
Diệp Thạch bất an đứng bên cạnh, khẩn trương nói: “Sắp bắt đầu.”
Mộ Thần gật đầu: “Ừm.”
“Nếu anh không thông qua, em cũng không muốnhọc ở đây.” Diệp Thạch cô đơn nói.
Mộ Thần xoa xoa đầu Diệp Thạch, nói: “Không nên nói chuyện ngốc ngếch đó.”
Diệp Thạch cắn môi, ủ rũ cúi đầu.
Mộ Thần bất đắc dĩ cầm tay Diệp Thạch, cười nói: “Thạch Đầu, em không có niềm tin đối với ta như vậy sao?”
Diệp Thạch ngẩng đầu nói: “Em tin tưởng anh!”
“Sắp bắt đầu rồi, ta đi đây.” Mộ Thần cười nói với Diệp Thạch.
Diệp Thạch gật đầu, nhìn Mộ Thần đi vào trường thi.
Thí nghiệm phù viện phân làm hai đợt, phần thứ nhất là thi viết, khảo nghiệm trụ cột tri thức của đệ tử học phù, phần thứ hai là chế phù, khảo nghiệm chính là năng lực thực tiễn của đệ tử.
Thời gian bốn mươi phút thi viết, trong chớp mắt liền qua đi, Diệp Thạch đứng ở bên ngoài tràng thi, hai tay tràn đầy mồ hôi.
Mười mấy phút sau khi kết thúc cuộc thi thì điểm của cuộc thi viết đã được công bố, Diệp Thạch không thể chờ đợi được đi theo mọi người nhìn điểm.
“Tám mươi lăm, thế mà để cho người này thông qua, không phải có chút thấp sao!” Tạ Đan Yên nhìn bảng điểm nói.
Trình Uyển Bạch cau mày nói: “Đan Yên, ngươi đừng bới lông tìm vết, qua tám mươi là đã đạt tiêu chuẩn rồi, Mộ Thần hắn chỉ có thời gian một buổi tối, có thể làm được như vậy đã rất không dễ dàng.”
“Thông qua thi viết không tính là gì, có thể thông qua thực chiến kế tiếp mới là bản lĩnh thật.” Tạ Đan Yên bĩu môi nói.
Trình Uyển Bạch nhíu mày: “Không biết hắn có thể thành công hay không…”
“Trong vòng một ngày học được chế phù? Haha…” Tạ Đan Yên không cho là đúng, lắc đầu cười.
Trình Uyển Bạch nói: “Ta nghe nói, khảo hạch chế phù không nhất định yêu cầu chế phù thành công, nếu như sai lầm một chút, chính là kích phát không được, cũng có thể tính là thông qua.”
Tạ Đan Yên gật đầu: “Như thế đúng là không sai.” Nhưng chế phù có thể thông qua hay không, thực sự là có một phần phải dựa vào đạo sư, có người có thể gian lận vào lúc Mộ Thần chọn thuật viện, khó bảo toàn thí nghiệm chế phù này sẽ không xuất hiện vấn đề.
Lam Nhược Phong đứng ở trước quầng sáng, nheo lại hai mắt. Mộ Thần thông qua? Hấn vậy mà lại thông qua?
Trang Du đứng ở trước quầng sáng, mở to mắt nói: “Mộ Thần thông qua thi viết, tương đương thành công một nửa, như vậy xem ra, hắn thực có hy vọng thành công.”
Lam Nhược Phong híp mắt nhìn quầng sáng, trong lòng buồn bực một trận, Mộ Thần này vậy mà lại thông qua thi viết, chẳng lẽ hắn thực sự có khả năng thuận lợi trở thành đệ tử trong học viện? Nếu Mộ Thần lưu lại, việc tộc thúc động tay động chân trong việc chiêu sinh sẽ có khả năng bị phát hiện, nói không chừng còn liên lụy đến hắn, hắn tuyệt đối không thể lưu lại Mộ Thần.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!