Xuyên Việt Chủng Điền Chi Mãn Đường Xuân (Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng) - Chương 87: Tiền gia
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
82


Xuyên Việt Chủng Điền Chi Mãn Đường Xuân (Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng)


Chương 87: Tiền gia


Ngày hoàn thành, ca nhi nhà Trầm phu lang được gả lên trấn trên cũng quay về, đi theo còn có ca tế của mình. Nếu như nhà mẹ càng ngày càng tốt, chính hắn ở nhà chồng cũng được lòng công công ma ma, hơn nữa lại sinh một tiểu tử mập mạp, vì vậy sinh hoạt càng ngày càng thoải mái.

Trước đó lúc hắn sinh con tắm ba ngày cùng trăng tròn, Đường Xuân Minh cùng Lý Phong cũng lên trấn chúc mừng, đi cùng đương nhiên còn có Lý Chính cùng Trầm phu lang.

Dưới cái nhìn của Đường Xuân Minh, ba đứa con nhà Lý Chính dù là tính cách hay phương diện làm người đều rất tốt, hiển nhiên điều này cũng có quan hệ với gia giáo. Ca nhi này nhìn thấy Đường Xuân Minh cùng Trương Tú cũng nhiệt tình chào hỏi kêu ca sao, ai bảo hai người bây giờ đều là người của Lý gia.

“Nhìn thôn Bình Sơn ta như vậy, ta đều hối hận vì đã gả ra ngoài, nếu như ở lại thôn Bình Sơn ta thì thật tốt a.” Ca nhi thở dài nói, nhìn ra được hắn càng khéo ăn nói hơn Trầm phu lang, kỳ thực khéo ăn nói cũng không có cái gì không tốt, chỉ cần không sử dụng lên người trong nhà là được rồi.

“Lời này không thể để đương gia ngươi nghe được, mà nếu lúc trước không gả ra ngoài, sao có ca tế hiện tại, còn có tiểu tử béo nhà ngươi nữa, lần trước đến xem ma ma ngươi chính là ôm không chịu buông tay a.” Trương Tú trêu ghẹo nói.

Ca nhi cũng hài lòng, thai đầu tiên liền sinh một tiểu tử béo cũng coi như đứng vững tại nhà chồng, đương nhiên dù cho sinh tiểu ca nhi lấy tình hình bây giờ của nhà hắn, nhà chồng cũng không dám tùy tiện coi thường hắn. Tuy nói hiện tại cuộc sống tại nhà chống cũng tốt, nhưng cũng không thể nói so với nhà mẹ thì ai sẽ càng ngày càng tốt a.

&&&

Khi xưởng rượu chính thức xong thì, thôn Bình Sơn lại thêm một sinh mệnh nhỏ, vốn tại thời điểm như vậy sinh con cũng là một việc vui, dấu hiệu tốt a, nhưng mà người thôn Bình Sơn dù thế nào cũng không cảm thấy là điềm lành gì.

Nhà sinh con đương nhiên là nhà Tiền Đắc Phúc, Tiền Đắc Phúc đến cùng ra ngoài làm chuyện buôn bán nào, sau này Đường Xuân Minh mới biết được,  hóa ra là bán hàng rong, đi qua lại giữa các thôn, khỏi nói Tiền Đắc Phúc vẫn có thể kiếm được chút tiền, bằng không cưới hai ca nhi cũng không thể lấy ra được nhiều sính lễ như vậy. Trước kia có thể là Tiền Đắc Phúc vô cùng sĩ diện, cũng không nói thật với người trong thôn, chỉ nói ra ngoài làm chút buôn bán nhỏ, khiến cho người trong thôn vẫn luôn hâm mộ hắn.

Chuyện này bị lộ ra cũng bởi vì Tôn ca nhi, mới khiến cho người trong thôn bỗng nhiên tỉnh ngộ, chẳng trách sẽ biết được Tần gia Tôn ca nhi ở thôn hẻo lánh kia, hóa ra là đi Tần gia lấy hàng hóa thì thường xuyên gặp mặt.

Đối với người buôn bán như vậy Đường Xuân Minh cũng không có gì xem thường, cảm thấy người này ở phương diện này vẫn còn chút đầu óc, nhưng mà ở phương diện khác thì không đáng nhắc tới. Bởi vì trong nhà không còn bao nhiêu ngân lượng bên sau khi Tôn ca nhi ổn định rồi Tiền Đắc Phúc lại phải tiếp tục quay lại công việc cũ, dù là giữa đó có về nhưng cũng không ân cần hầu hạ để bụng với Tôn ca nhi như trước nữa.

Nhưng mà lần này vấn đề sinh còn còn nằm ở bên phía Tiền Đắc Phúc kia, trước đây Tiền Đắc Phúc vô cùng tin tưởng Tôn ca nhi, cho rằng những tin đồn trước kia đều là do người Tần gia làm khó dễ một quả ca nhi, nhưng lần này trước khi về, lại đụng phải tình nhân trước kia của Tôn ca nhi, tình nhân này biết được Tiền Đắc Phúc cưới tôn ca nhi liền hỏi hắn tư vị của Tôn ca nhi thế nào, nếu như trước kia chỉ sợ Tiền Đắc Phúc đã sớm đem người đánh một trận hoặc là nghiêm khắc trách mắng một phen, không đem chuyện này coi là chuyện lớn, mà khi hắn càng ngày càng giảm bớt tình cảm với Tôn ca nhi, lời của người kia không ngừng chui vào lòng hắn, càng nghĩ liền càng cảm thấy không đúng, đặc biệt nhân tình kia miêu tả vài điểm vốn đã quá quen thuộc với Tiền Đắc Phúc, nếu như không phải người thân cận sao có thể biết được nhiều chuyện của Tôn ca nhi như vậy.

Nhưng mà bởi vì mặt mũi hắn vẫn động thủ cùng người kia, trên người ít nhiều cũng bị thương.

Bởi vậy đến khi về Tiền Đắc Phúc liền mang theo một bụng tức giận, sau khi về đến nhà đồ đạc còn chưa bỏ xuống liền không ngừng chất vấn Tôn ca nhi. Tôn ca nhi vốn thấy đương gia về nhà thì cao hứng lắm, Tiền ma ma tuy rằng thường xuyên đến đây nấu cơm cho hắn, nhưng một mình Tôn ca nhi cảm thấy vô cùng cô đơn, tháng ngày này còn không bằng trước kia một mình ở Tần gia a, nào biết được lời còn chưa nói xong mới đưa chén nước đến trước mặt liền bị đương gia tức giận ném xuống dưới chân, khi hắn từ miệng Tiền Đắc Phúc nghe được tên của tình nhân trước kia, Tôn ca nhi liền hoảng loạn, làm gì còn quan tâm đến dưới dân bị ướt, bụng lớn vội giẫm lên, trượt một cái.

Sau đó, Tôn ca nhi sinh non.

Đồng thời cũng khó sinh.

Giãy dụa hơn nửa ngày, Tôn ca nhi liền sinh ra một tiểu ca nhi gầy yếu, ngay cả Tiền ma ma nghe tin đến giúp đỡ cũng không nhịn được vô cùng thất vọng, hơn nữa nghĩ đến trước đó lang trung có nói sau này có khả năng không sinh được con nữa, đối với Tôn ca nhi càng không cho sắc mặt tốt, chẳng lẽ con trai mình không có số có tiểu tử sao? Trước đó là một người mãi không sinh, hiện là chi sinh tiểu ca nhi sau này cũng có thể không thể sinh nữa, con trai hắn sau này là đoạn tử tuyệt tôn sao?

Việc này là Trương Tú chạy đến nhà Đường Xuân Minh nói, ngay cả Trần sao sao cũng nghe được, không chỉ một tiểu ca nhi gầy yếu, ngay cả Tôn ca nhi cũng bởi vì khó sinh mà ảnh hưởng đến thân thể, sau này phải cố gắng tẩm bổ mới được.

“Vốn nhìn Tôn ca nhi liền cảm thấy không được, tuy rằng bụng to lên, nhưng cả người lại gầy đến đáng sợ, lại không thường xuyên ra ngoài, lần này càng muốn nằm ở trên giường không biết đến khi nào. Ngươi nói Tiền Đắc Phúc này tính khí cũng thật là, về nhà lại hướng một ca nhi sắp sinh tức giận, có thể không có chuyện gì sao?” Lúc này trong lòng vẫn có chút đồng tình với Tôn ca nhi, dù sao sinh con cũng đồng nghĩa với đi dạo quỷ môn quan một vòng, đặc biệt là Tôn ca nhi bởi vì Tiền Đắc Phúc mà khó sinh, nếu như không tốt chính là một xác hai mạng, khi đó tội lớn hơn nữa cũng có thể không nhắc đến được.

Nói đến sinh con Đường Xuân Minh vẫn cảm thấy sợ hãi, cái thống khổ kia thực sự không phải người thường có thể chịu đựng được, trong lòng vẫn có chút đồng tình với Tôn ca nhi, ấn tượng xấu trước kia cũng giảm không ít, hắn cũng chỉ là một người bình thường, có lúc sẽ đồng tình người yếu, trong chuyện này, Tôn ca nhi nhìn thế nào cũng là người yếu. Nhưng mà, để hắn đi thăm Tôn ca nhi thì hắn không làm được, tính tình kia của Tôn ca nhi hắn thấy sợ, ai biết được sau này sẽ xảy ra chuyện gì.

“Ai, chuyện lúc trước cũng coi qua, nếu như ngươi đến nhà hắn thăm hắn, thuận tiện giúp ta đưa ít đồ qua, ta cũng không muốn đi.” Đường Xuân Minh nói.

Trương Tú hiểu ý cười lên, vỗ vỗ tay Đường Xuân Minh, nói “Được, ta tìm người đi cùng một chút, chính ta cũng không muốn đi. Nhưng mà thân thể hắn như vậy, chỉ sợ trong thời gian dài cũng không thấy được, lại nói, bây giờ còn có Trần sao sao giúp ngươi trông cửa, Trần sao sao, ngươi nói có đúng không?”

Trần sao sao đang làm mấy việc vặt bên người Đường Xuân Minh, sau khi nghe xong liền cười lên, hắn cũng biết chuyện của Tôn ca nhi cùng Minh ca nhi, không cần nói Minh ca nhi, chính người bên ngoài thấy cũng sợ. Trong tay vẫn tiếp tục công việc, ngoài miệng trả lời, “Đó là đương nhiên, da mặt Minh ca nhi mỏng cũng không đối phó được với người như vậy, ta ở tuổi này cũng không để ý.”

Đường Xuân Minh bị chọc cười, hắn vẫn còn tính là da mặt mỏng sao?!

Ba người cười cười nói nói, lúc này A Sâm đang ngủ,  A Lâm học tập cùng Hà lão, Lý Phong lại ở trên núi, vì vậy Đường Xuân Minh hiếm khi được an nhàn, nghe bát quái một chút cũng là chuyện không tồi. Ba người nói đến chuyện tôn ca nhi sinh tiểu ca nhi, Trần sao sao cũng nói, “Tiền ma ma vốn không thích Tôn ca nhi, như vậy thật hay, những ngày tháng sau này làm sao mà qua nổi, hiện tại ốm đau bệnh tật, tiểu tử nhà ta  nếu như muốn lấy một ca nhi như vậy về, ta liền trực tiếp đánh hắn ra khỏi cửa, đỡ phải khiến cho nhìn thấy rồi phiền lòng.”

Nói thì nói như thế, nhưng giống như Tiền ma ma, nói không quản đứa con này, nhưng vẫn là do mình sinh ra, mạnh mồm nhẹ dạ, lúc Tiền Đắc Phúc không có ở nhà, vẫn một ngày ba bữa đến làm cơm cho Tôn ca nhi, tuy rằng thái độ không được tốt lắm, nhưng mà đến cùng cũng không bỏ đói hắn, ngay cả Cẩu Đản cũng được một phần.

“Ta thấy cũng là do Tiền Đắc Phúc kia tự mình tìm, hiện tại đứa nhỏ cũng là Tôn ca nhi sinh cho hắn, cũng không thể giống như trước tùy tiện bỏ người, cho nên hắn là số không có tiểu tử!” Trương Tú tức giận mắng Tiền Đắc Phúc. Tuy rằng không phải không ai nghi ngờ đứa nhỏ trong bụng Tôn ca nhi có phải là con của Tiền Đắc Phúc không, nhưng cũng không có chứng cứ gì.

Đang nói chuyện, bỗng nhiên Lý Phong từ bên ngoài đi vào, vẻ mặt có chút không đúng, Đường Xuân Minh ngồi trong sân nhìn thấy vậy liền tiến lên hỏi xảy ra chuyện gì.

“Xảy ra vấn đề rồi, là Tiền gia xảy ra vấn đề rồi, Hồ lang trung bảo ta về Hà lão qua một chút, ta trước tiên gọi Hà lão đã.” Lý Phong nói một câu liền chạy về gian phòng của Hà lão, chỉ nói câu đầu tiên Hà lão liền nhanh chóng cầm hòm thuốc ra khỏi nhà. Nói với Đường Xuân Minh, “Ta đi một lát rồi trở lại.”

Trương Tú cùng Trần sao sao đều há to miệng, còn đang nói đến chuyện của Tiền gia đây, sao đảo mắt liền xảy ra vấn đề rồi? Hơn nữa còn muốn nhờ đến Hà lão, là tình huống của Tôn ca nhi không tốt? Đường Xuân Minh nhanh bắt lấy tay Lý Phong hỏi: “Ai ở Tiền gia xảy ra vấn đề vậy? Chuyện gì xảy ra a?”

Lý Phong nhíu mày, cũng không giống như tức giận, thấy Hà lão đã bước ra sân mới quay đầu nói với Đường Xuân Minh, “Là Tiền Đắc Phúc xảy ra vấn đề, hắn…” Lý Phong dùng ngữ khí khó mà tin được, nói, “Bị Cẩu Đản đâm bị thương, đúng rồi, Tiểu Hoa lại đây, cũng không người thấy Cẩu Đản, ta mang Tiểu Hoa lên núi nhìn xem một chút.”

Trương Tú cả kinh ngồi xuồng ghế, Trần sao sao trực tiếp đâm kim vào tay, máu cũng nhỏ ra, vội vã cúi đầu ngậm lấy ngón tay, may mà không đem máu dính vào quần áo, lúc này mới ngẩng đầu nhìn về hai người Lý Phong.

Đường Xuân Minh cũng kinh ngạc trợn tròn mắt, Cẩu Đản đâm thương bố dượng của nó?! Sau đó chạy mất?!

“Đến cùng là Tiền Đắc Phúc làm cái gì mới khiến Cẩu Đản làm như vậy? Hơn nữa lại bị một đứa nhỏ đâm thương?” Hán tử kia có phải cũng quá vô dụng không. Hơn nữa hắn cũng phát hiện, tuy rằng năm ngoái chuyện của Cẩu Đản cũng khiến người chán ghét, nhưng mà từ sau khi tình huống của Tôn ca nhi không tốt, Cẩu Đản cũng không tiếp tục gây chuyện ở trong thôn nữa, đứa nhỏ kia khi nhìn thấy hắn còn chạy xa, hắn mới phát hiện ra mình cũng đã sớm quên mất đứa nhỏ này, khác với huyên náo trước đó, sau đó thực sự là không có cảm giác tồn tại, có thể thấy được đứa nhỏ này cũng sợ a mẫu cùng đứa nhỏ trong bụng có chuyện, cho nên mới an ổn hơn.

Nói cách khác, đứa nhỏ này kỳ thực cũng không tính là không hiểu chuyện, nếu như giáo dục đúng cách, vẫn có thể chấp nhận được.

Nhưng mà bây giờ sao lại xảy ra chuyện như vậy?!

“Hiện tại còn không biết đến cùng là xảy ra chuyện gì a, trước tiên phải tìm được đứa nhỏ đã, cũng không biết trên người đứa nhỏ có thương tích không lại chạy trốn chỗ nào, nếu như không tìm về được…” Lý Phong không nói tiếp, vì vậy trước tiên vẫn là nên đi tìm đi.

Đường Xuân Minh ở trong sân kêu Tiểu Hoa vài tiếng, Tiểu Hoa liền trốn ra từ phòng của A Sâm, hóa ra nó đang bảo vệ tiểu chủ nhân a, Đường Xuân Minh nói vài câu với Tiểu Hoa, Tiểu Hoa liền vẫy đuôi đến bên người Lý Phong dùng đầu cọ cọ chân Lý Phong, Lý Phong không cảm thấy kinh ngạc, sờ sờ đầu nó, “Đi thôi, chúng ta ra ngoài xem xem, Minh ca nhi ngươi ở nhà trông bọn nhỏ đi.” Liền đi ra ngoài.

A Lâm cũng chạy ra, hỏi a mẫu xảy ra chuyện gì, Đường Xuân Minh cũng không nói tỉ mỉ mọi việc với nó, việc này A Lâm không cần phải biết, hơn nữa còn dặn A Lâm ở nhà, cũng không muốn để A Lâm vì tò mò chạy đến nhà Tiền Đắc Phúc, tuy không biết tình hình chỗ đó ồn ào đến mức nào, nhưng cũng không yên ổn được.

Trương Tú trở lại tìm Nhị Mao, Đường Xuân Minh cùng cùng A Lâm đến xem A Sâm, Trần sao sao tiếp tục khâu quần áo trong sân, thở dài, tiểu tử nhà mình muốn tìm ca nhi, dù thế nào cũng phải để mình quyết thay hắn, bằng không cả nhà liền không được yên ổn, chuyện của Tiền gia bây giờ nghĩ lại cũng khiến cho lòng có chút sợ hãi.

Dù không thích một nhà Tiền Đắc Phúc, nhưng mà dù sao cũng là người trong thôn nên huy động không ít người giúp đỡ, giúp gọi lang trung, giúp tìm đứa nhỏ, còn giúp chăm sóc tiểu ca nhi vừa mới ra đời cùng với Tôn ca nhi khóc đến mức như sắp chết mất.

Chờ đến khi Hà lão trở về, Hồ lang trung cũng đi theo sau hắn tiến vào trong sân, sau khi ngồi xuống ghế dười giàn nho liền bảo Minh ca nhi nhanh chóng mang cho hắn một bát đỗ xanh.

“A Lâm uống ít chút, A Sâm không được uống, tiểu bại hoại nhà ngươi!” Đưa tay ra vỗ A Sâm đang trong lồng ngực một cái rồi mới hỏi hai lão nhân, “Tiền Đắc Phúc kia có bị thương nặng không? Một đứa nhỏ thì có bao nhiêu khí lực?”

Hai lão nhân uống hơn nửa bát đỗ xanh mới thở phào một cái, Hồ lang trung nhe răng nhếch miệng kinh sợ nói: “Cũng đừng coi tiểu hài tử không có khí lực gì lớn, đứa bé kia thực sự là tàn nhẫn a, đều phá hủy một con mắt của Tiền Đắc Phúc, trên mặt cũng sẽ để lại vết tích, chính tình huống của ca nhi nhà hắn cũng không tốt, thực sự là nghiệp chướng!”

Đường Xuân Minh nghe được cũng giật mình, chẳng trách lại kêu Hà lão đến. Hà lão dù sao cũng gặp qua thương thế nơi chiến trường, cũng không ngạc nhiên như Hồ lang trung, lắc đầu cười nói, “Một hán tử có mấy vết sẹo cũng có gì quan trọng, không thấy Phong tiểu tử cũng cưới được một ca nhi tốt như vậy sao, ha ha…” Nói xong cũng cười lớn. Chút chuyện này của Tiền gia cũng không khiến hắn bận tâm, chình là ít có một tiểu tư nhỏ tuổi như vậy mà lại tàn nhẫn như thế.

Hồ lang trung nghe được hắn nói liền buồn cười, trong lòng cũng nhẹ hơn không ít. Đường Xuân Minh giật giật khóe miệng, lại lấy A Phong so sánh với Tiền Đắc Phúc, có thể so sánh sao?

Hai lão nhân tuy rằng không có nhiều chuyện đi tìm hiểu tình huống của Tiền gia, nhưng ở nhà hắn cũng nghe một ít thông tin cũng có thể đoán ra được tình huống mơ hồ, bắt đầu nói chuyện với nhau ở trong sân, hình như chuyện này cũng là do Tiền Đắc Phúc, tình huống thân thể Tôn ca nhi xấu cũng không phải là ngày một ngày hai, mà sau khi sinh con cũng không cố gắng tẩm bổ, hơn nữa ca nhi này nói chuyện cũng hàm hàm hồ hồ che che giấu giấu, khẳng định là Tiền Đắc Phúc làm chuyện gì không hay, có thể là đối với Tôn ca nhi, cũng có thể là đối với Cẩu Đản, nhưng mà hai lão nhân cũng có thể đoán bằng mắt, phỏng chừng là Tiền Đắc Phúc làm gì Tôn ca nhi mới khiến cho tiểu tử Cẩu Đản này xuống tay tàn nhẫn như vậy.

Nhưng mà cũng đều là suy đoán, người trong cuộc cũng không nói rõ ràng nên cũng không ai biết được tình huống đến cùng là thế nào.

Lý Phong ra ngoài tìm người sau nửa canh giờ cũng mang Tiểu Hoa quay về, nhìn thấy mọi người đều ở trong sân, lắc đầu thở dài, “Xem ra đứa nhỏ này cố ý không để người ta tìm nó, Tiểu Hoa đuổi tới  bờ sông liền mất dấu, giống như là đã nhảy xuống sông bơi mất, trong thôn có người đi dọc theo bờ sông tìm.” Tiểu Hoa dù có tinh trí cũng có hạn, bị nước sông rửa trôi mùi gì cũng biến mất, vì vậy liền mang Tiểu Hoa về.

“Đứa nhỏ này, ” Hồ lang trung lắc đầu một cái nói, “Hiện tại tình huống này còn không bằng không về, lấy dáng vẻ hiện tại của Tiền Đắc Phúc, hắn cùng Tiền gia khẳng định không thể bỏ qua cho đứa bé kia, kỳ thực lúc trước không nên mang nó từ Tần gia về, ở lại Tần gia dù có cực khổ cũng tốt hơn bây giờ.” Bây giờ suy nghĩ một chút Tiền Đắc Phúc trên mặt có vết thương thật là dọa người.

Lý Phong đứng ở nơi đó suy nghĩ một chút, cũng không biết đến cùng có nên đi tìm hay không, lấy tình hình bây giờ của Tiền gia khẳng định không có chỗ cho nó sinh tồn, a mẫu kia căn bản không thể bảo vệ được con.

“Vẫn là trước tiên chờ tin tức của mấy người kia đã.” Hà lão nhìn ra suy nghĩ của Lý Phong, nói.

Hồ lang trung nghỉ ngơi một chút liền đi, về nhà mình ăn cơm tối. Chờ sau khi nhà Lý Phong ăn cơm tối xong, đi ra ngoài tìm Cẩu Đản, các thôn dân mới có một phần quay lại trở về, đi ngang qua Lý Phong cửa nhà nói với hắn, bọn họ một đường theo tìm xuống, cũng hỏi hai bờ sông gặp phải  bên người trong thôn, đại gia đều chưa từng thấy có hài tử từng xuất hiện, hiện tại một nhóm người tiếp tục tìm xuống, một nhóm người trước về tới nói sơ tình huống, thuận tiện nhìn trong thôn có hay không phát hiện tình huống khác.

Nhìn qua những thôn dân này trở về cũng không quá tin tưởng có thể tìm thấy Cẩu Đản, bọn họ đã đi rất xa cũng không phát hiện chút tin tức nào, có mấy người còn chưa yên tâm nhảy xuống xông tìm kiếm, tuy nhiên cũng không thu hoạch được gì, nhưng dòng sông rộng như vậy, bọn họ dù có nhiều người hơn nữa cũng không thể tìm kiếm hết được cả dòng sông này.

Hà lão về phòng nghỉ ngơi, Lý Phong cùng Đường Xuân Minh dỗ hai đứa nhỏ đi ngủ, Đường Xuân Minh nằm trên giường hỏi, “A Phong, ngươi có phải là có thể tìm được đứa nhỏ kia? Có phải là muốn đi tìm?”

Lý Phong đang quay lưng tìm kiếm đồ gì đó, nghe được hắn nói như vậy liền quay đầu lại, ngồi xuồng một bên giường sờ sờ mặt Đường Xuân Minh nói, “Ta cũng không dám cam đoan có thể tìm được, nhưng không đi tìm…”

“Nếu muốn đi thì đi đi, đi nhanh về nhanh, ” Đường Xuân Minh đẩy hán tử này, ngoại trừ không muốn con trai mình tiếp xúc với Cẩu Đản, hắn cũng không cần thiết chấp nhặt với một đứa nhỏ, suy nghĩ một chút còn nói, “Nhưng nếu như có thể tìm được thì ngươi muốn làm thế nào? Còn có thể đưa về Tiền gia sao?”

“Đợi đến khi tìm được đứa nhỏ kia thì nghe ý nghĩ của nó một chút, nếu như khống được thì đưa về Tần gia, ta nghĩ trong thôn cũng không có bao nhiêu người đồng ý đứng ra vì bọn họ.” Lý Phong nói xong rồi đứng dậy, quyết định ra ngoài tìm một chuyến. Việc làm của đứa nhỏ kia, có thể khiến hắn nhớ đến tình cảnh của mình trước đây, nếu như lúc ấy không phải Hà lão cứu hắn một mạng, hắn đã sớm không còn trên đời này, hắn có thể có được như hôm nay là rất nhiều người giúp đỡ, nói vậy đứa bé kia cũng cần có người giúp đi, hơn nữa cũng không mất bao nhiêu sức lực của mình.

Đường Xuân Minh nhìn Lý Phong rời đi, nghe được tiếng vó ngựa dần dần đi xa, hán tử của hắn, kỳ thực tâm vô cùng mềm.

Một chuyến này của Lý Phong đến tận nửa đêm mới về, Đường Xuân Minh không đợi được đã ngủ say, lấy thực lực bây giờ của Lý Phong, có thể làm khó dễ hắn cũng không nhiều, Đường Xuân Minh cũng không lo lắng nhiều. Nhưng Hà lão lại ngủ nông, Lý Phong về hắn liền bị kinh động, nửa đêm ngồi dậy hỏi tình huống.

Lý Phong kể lại mọi chuyện cho Hà lão: “… Chính nó không muốn trở về thôn chúng ta, cũng không muốn đi Tần gia, nói muốn đi ra ngoài học bản lĩnh, ” nói tới đây Lý Phong khẽ cười một cái, “Ta sợ nếu như đưa hắn về Tần gia hắn lại trốn thêm lần nữa, nếu như vậy thật sự là không có cách nào tìm về được nữa, liền suốt đêm đưa đến chỗ liên lạc với Dung gia ở trên trấn.”

“Như vậy cũng được, tiểu tử kia đủ tàn nhẫn, nếu như không ai quản giáo, sau này chỉ sợ sẽ có tai họa.” Người như vậy không thể để ở nông gia, nói không chừng một ngày nào đó còn xảy ra án mạng, tận mắt nhìn thấy vết thương trên mặt Tiền Đắc Phúc cùng với lời hung ác lúc đó của hắn, Hà lão cũng cảm thấy xử lý tiểu tử này rất vướng tay vướng chân. Mà hiện tại Lý Phong đem người đưa đến chỗ Dung gia, cuối cùng nếu không phải Dung gia thu nhận thì cũng đưa đến bên Triệu vương, hai bên đều có không ít biện pháp, có nhiều chỗ thích hợp với đứa nhỏ này.

“Hừm, đứa bé kia chính là một con sói con.” Tìm được đứa nhỏ này Lý Phong cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói, “Hà lão ngươi cũng sớm nghỉ đi.”

“Ngươi cũng vậy, đừng làm kinh động đến bọn nhỏ.”

&&&

Đường Xuân Minh không tim không tỏi có cảm giác vừa ngủ liền tới hừng đông, tỉnh dậy từ trong lồng ngực của Lý Phong nhìn thấy khuôn mặt góc cạnh của hắn mới nhớ tới chuyện tối hôm qua, nhất thời 囧 một chút, đầu óc cũng lập tức tỉnh lại. Cũng không biết tối quan A Phong về lúc nào, chắc chắn không sớm, vì vậy cẩn thận từng tí bò ra ngoài muốn cho Lý Phong ngủ thêm một chút, vậy mà hắn vừa động Lý Phong liền tỉnh lại, nhìn thấy động tác của Đường Xuân Minh liền giơ tay kéo người lại, Đường Xuân Minh lại tiến vào ngực hắn, suýt chút nữa hét lên, tên khốn này.

Nhưng mà sợ đánh thức con, Đường Xuân Minh vẫn là thành thật  mặc cho Lý Phong xấu xa bắt mình nằm xuống lần nữa, đẩy một cái hắn nhỏ giọng hỏi: “Tối hôm qua thế nào?”

Lý Phong đem nội dung tối qua nói với Hà lão nói lại một lần, nhưng mà cụ thể hơn chút, dù sao trở lại quá muộn, không muốn làm phiền Hà lão nghỉ ngơi.

Hắn tìm đứa được nhỏ kia ở trong rừng, đứa bé kia đang trốn ở trên một cái cây chờ trời sáng liền tiếp tục chạy đi. Trên người Cẩu Đản không chỉ bị thương, dù sao lúc đâm Tiền Đắc Phúc nó cũng chỉ là một đứa nhỏ vì vậy cũng bị Tiền Đắc Phúc làm bị thương, cũng bị trầy da không ít, trên chân nổi lên từng bọng máu, hơn nữa nguy hiểm nhất chính là hắn còn bị sốt.

Lý Phong vui mừng may là hắn tìm được người, bằng không lấy tình huống này không biết đứa nhỏ này có thể sống sót qua đêm qua được không. Khi hắn mang Cẩu Đản xuống khỏi cây đứa nhỏ kia như con sói con không ngừng đá đạp hắn, còn muốn chạy trốn, nhưng mà trước mặt một người trưởng thành thân thủ vô cùng tốt thì đương nhiên nó không thể thực hiện được ý đồ của mình, sau khi bị chế phục nó không ngừng gào thét nói không muốn trở về, nói hắn hận Tiền Đắc Phúc, hận a mẫu của nó.

Cẩu Đản kêu kêu khóc khóc, Lý Phong lúc đó liền đoán đứa nhỏ này không chỉ bị Tiền Đắc Phúc thương tổn, nó cũng bị a mẫu của nó thương tổn, vì vậy tuổi còn nhỏ tính tình quật cường mới biểu hiện thương tâm như vậy.

Lúc đó Lý Phong kiên trì ngồi xuống cùng nó, chờ khóc xong liền nói chuyện với nó. Kỳ thực trước kia ở trong thôn hắn phát hiện, đứa nhỏ này thường trộm đi sau lưng hắn, cũng không dám lộ diện, một hai lần thấy đứa bé kia cũng không muốn làm cái gì, Lý Phong cũng mặc kệ nó, có lúc ở sau núi luyện võ với Đại Mao Nhị Mao, cũng để ý thấy tiểu tử này thường xuyên lén lút đứng bên cạnh nhìn, biết trong lòng nó chỉ sợ cũng vô cùng hâm mộ,.

Cho nên khi hắn nghe được đứa nhỏ này nói muốn học bản lĩnh  cũng không kinh ngạc, hơn nữa cũng cảm thấy như vậy cũng thích hợp với tính tình như sói này của nó. Vì vậy liền đem nó lên trấn, nhưng mà cũng để lại lời cho bên kia, nếu như tiểu tử này nhớ nhà thì nói cho hắn, hắn sẽ có người mang về.

“Nó cũng không nói ở Tiền gia xảy ra chuyện gì mới khiến nó động thủ với Tiền Đắc Phúc sao?” Đường Xuân Minh hỏi.

“Không chịu nói, chỉ sợ trong này có quan hệ với a mẫu nó, cho nên mới không muốn nói.” Lý Phong thở dài, đặt cằm lên đỉnh đầu Đường Xuân Minh. Trên đường đi lên trấn đứa nhỏ kia cuộn tròn trong lồng ngực mình mơ mơ hồ hồ, trong miệng không ngừng kêu to khiến hắn cũng nghe được, đứa nhỏ này chỉ sợ cũng không phải là không sợ khi làm việc này.

“Buổi tối qua ngươi về có người phát hiện hay không?” Đường Xuân Minh quan tâm tới cái vấn đề này.

“Yên tâm đi, không có, hiện tại Kinh Phong còn cảnh giác hơn trước đây, tìm được đứa nhỏ kia cũng phải nhờ nó.” Lý Phong biết Minh ca nhi lo lắng cái gì, trả lời, việc này cũng chỉ có ba người bọn họ biết, ngay cả bên Lý Chính hắn cũng không nói, bằng không chỉ sợ Lý Chính mềm lòng nhẹ dạ liền nói ra ngoài, lúc đó thật sự nhà bọn họ sẽ khó xử.

“Vậy thì tốt, ta cũng không tin cái nhà kia.”

&&&

Ban ngày, Lý Phong như thường lệ cùng người trong thôn ra ngoài tìm kiếm. Tối hôm qua hắn đã dùng vải bố bọc lại móng của Kinh Phong, vì vậy động tĩnh cực nhỏ, cửa thôn cũng đều là bùn đất mà không phải đá, âm thanh càng không truyền ra ngoài.

Liên tục mấy ngày, hai bờ sông đều tìm một lần, trong nước cũng vớt, nếu thực sự là rơi xuống nước, lúc này đã sớm nổi lên mặt nước rồi, trong nước cũng không phát hiện gì khiến cho mọi người thở phào nhẹ nhõm, ngay cả Tần gia bọn họ cũng đi một chuyến, sau đó, Tần gia liền bị kinh động, Tần Cẩu Đản vẫn có thúc bá ở bên kia, nhưng mà sau khi Tần Cẩu Đản cùng a mẫu nó xuất giá căn bản không xuất hiện trong thôn nữa, có thể đoán được, Tần gia cùng Tôn ca nhi liền xuất hiện một hồi phân tranh, nhưng mà nói thể nào Tần Cẩu Đản cũng là người của Tần gia, ở cùng Tôn ca nhi gặp chuyện Tôn ca nhi phải chịu trách nhiệm.

Hơn nữa, trên danh nghĩa của Cẩu Đản vẫn còn vài mẫu a, bây giờ khẳng định không thể lại để ở trong tay Tôn ca nhi, trong thôn nhất định sẽ thu hồi, nếu như sau này Cẩu Đản xuất hiện thì nói sau.

Khi Tiền gia cùng Tần gia phát sinh  tranh cãi, người trong thôn đều không để ý đến. Tiền Đắc Phúc muốn tìm người Tần gia tính sổ đó là chuyện của hắn, ngược lại thôn Bình Sơn cũng sẽ không đứng về phía hắn đối phó với Tần gia.

Thái độ của người Tần gia cũng rất cường ngạnh, ý nói nếu như không phải Tiền Đắc Phúc là bố dượng mà ngược đãi Cẩu Đản, Tần Cẩu Đản sẽ đâm người sao? Sẽ chạy trốn? Bọn họ còn phải tìm Tiền Đắc Phúc đòi người đây!

Việc này náo loạn gần một tháng mới dần dần bình ổn lại, ngay cả Trương Tú đến đây cũng không nhắc đến đứa nhỏ này nữa, là do cảm thấy nếu không nhắc đến sẽ cảm thấy đứa nhỏ này sẽ sống rất tốt ở nơi khác a, tuy rằng Tiền Đắc Phúc bị chém rất thảm, nhưng người trong thôn phần lớn đều đồng tình Cẩu Đản, đặc biệt là dưới tình huống không tìm được.

Một tháng này, ngay cả mấy đứa nhỏ hay vui đùa trong thôn cũng thành thật hơn rất nhiều, là bị doạ đến, còn bị gia trưởng nghiêm khắc quản giáo, kéo lỗ tai không cho chạy lung tung bên ngoài.

Đường Xuân Minh cũng  dần dần mà bị những chuyện khác làm quên mất chuyện này, thực sự đem Cẩu Đản ném sau đầu. Bởi vì nho dại trên núi chín rồi, số lượng còn không ít.

Làm một phần hoa quả ngâm đưa đến trong huyện, nhưng mà so với số lượng tím cả quả nói, hoa quả ngâm thực sự chỉ dùng một phần nhỏ, còn lại phải làm thế nào dây?

Làm sao bây giờ? Vậy cũng chỉ có thể đem ra làm rượu vang. May là đời này cũng không phải là không có rượu vang, đã sớm truyền vào trung nguyên rồi, lúc nói chuyện với Dung Nguyệt cũng nhắc đến tình huống rượu vang trong nước, nói cách khác rượu vang ở Khánh quốc vẫn có nguồn tiêu thụ, Dung Nguyệt bảo đảm, chỉ cần phẩm chất tốt, hắn liền bao.

Vì vậy Đường Xuân Minh cũng đã sớm chuẩn bị vò rượu nhưỡng rượu vang, chính là phương pháp làm cũng không quá chính tông, trước đây hắn cũng dùng nho nhà trồng được nhưỡng rượu vang, mùi vị cũng không quá kém, đương nhiên đây là dưới điều kiện hắn cũng không biết phẩm rượu. Nhưng hắn có nước suối trong không gian trợ giúp, tin rằng sẽ không quá kém đi.

Rượu vang là Lý Phong mang theo mấy người Đại Sơn dưới sự chỉ đạo của Đường Xuân Minh hoàn thành, cũng để lại một phần nho tặng người khác, ngay cả bên Đằng Dục cũng đưa, tuy rằng nhỏ, nhưng độ ngọt vẫn đầy đủ, bằng không Đường Xuân Minh cũng không dám mang ra nhưỡng rượu vang, hắn nhớ tới cũng có quan hệ với lượng đường.

Còn bên Dung Nguyệt cùng Triệu vương, cũng đưa một chút hoa quả ngâm qua,nếu đưa nho đến chỗ bọn họ đã sớm hỏng rồi. Từ sau khi thiết lập quan hệ, nhà Lý Phong mặc kệ có gì tốt đều sẽ nhỡ kỹ đem một phần qua, nếu như bên kia thích cái gì sẽ đưa thêm.

Chờ khi Đường Xuân Minh bận bịu xong trận này thì cũng sắp thu rồi, mới phát hiện người của Tiền gia cũng rất yên tĩnh. Hỏi Trương Tú, Trương Tú mới nói, Tôn ca nhi hình như đã từ bỏ tìm kiếm con trai mình, hiện tại một lòng vào tiểu ca nhi còn có Tiền Đắc Phúc, xem ra là muốn cứu vãn lấy trái tim Tiền Đắc Phúc.

Bởi vì trên mặt bị thương nên Tiền Đắc Phúc cũng không ra ngoài làm việc, nhưng ở nhà thường xuyên nổi nóng, tính khí còn kém hơn so với lúc ở cùng Trương Hoa Lan. Nhưng mà bây giờ mặc kệ lớn hay nhỏ, đều không chịu nổi hắn đánh, vì lẽ đó thường xuyên phá đồ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN