Y Gia Truyền Kỳ [Đồng Nhân Nữ hoàng Ai Cập] - Chương 7: Từ nay về sau, ta chính là chủ nhân của ngươi!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
348


Y Gia Truyền Kỳ [Đồng Nhân Nữ hoàng Ai Cập]


Chương 7: Từ nay về sau, ta chính là chủ nhân của ngươi!


Hazas tướng quân lúc này cũng vô cùng rối rắm, nhưng lại nghĩ đến chuyện ông là vì vương tử mà làm việc, cho dù sợ sau khi trở về thủ đô Hattusa sẽ bị người nữ nhân hung hãn trong nhà níu chặt râu quở trách, ông cũng muốn gánh lấy loại chuyện xấu này.

Khi đao thứ nhất của ông cắt qua cái áo cotton trắng thuần dùng để giữ ấm của Ynanna, động tác trên tay thật lưu loát; khi đao thứ hai cắt qua áo trong màu đen cùng quần thể thao màu lam của Ynanna, lại có một chút chần chờ; đợi đến khi đao thứ ba muốn cắt qua nội y màu đỏ thẫm của nàng, rốt cục dừng lại, cũng may vương tử bảo ông dừng tay bằng không ông cũng không biết làm sao.

Ở niên đại này, vải á ma được dệt từ sợi thực vật là thứ mà người dân các quốc gia ở xung quanh Đại Lục Hải mặc hằng ngày, ngoại trừ màu trắng thì chính là màu đen hoặc màu lá cọ, những loại vải dệt khác muốn có đều phải mua từ các thương nhân, những người có gia cảnh bình thường sẽ không thể nào mua nổi để mặc.

Áo khoác màu lam trên người Ynanna tự nhiên dễ dàng có thể nhìn thấy, ở niên đại này người Ai Cập đã phát minh dựa theo màu chàm của lá ẩn trong màu lam của tùng, dùng phương pháp lên men cùng dung hòa để tách ra màu chàm, dùng màu lam làm thuốc nhuộm, nhưng tuyệt nhiên không thể có được loại này tựa như màu của bầu trời xanh thẳm trên cao, lại càng không cần phải nói đến màu đỏ thẳm vô cùng hút hồn trên nội y của Ynanna.

Người Ai Cập lúc này chỉ có thể từ vỏ cứng của côn trùng cùng cỏ xuyến tạo ra màu đỏ làm thuốc nhuộm, cho dù nhuộm ra vải có màu sắc loang lổ khắp nơi chỉ có thể xem là thứ phẩm, nhưng lại là vải dệt dùng để làm cống phẩm cho các vương thất.

Mặc dù bản thân hắn sinh ra ở cao nguyên Anotolia, là vương tử của đế quốc máu lạnh uy chấn toàn bộ vùng ven bờ Đại Lục Hải, cũng chưa từng thấy qua màu sắc thuần túy đáng kinh ngạc như vậy, chẳng lẽ quốc gia nằm ở phương Đông xa không thể tới được kia, lại có kĩ thuật dệt in nhuộm cao siêu như thế, liền ngay cả nô lệ bị bán đến tận đây cũng có thể mặc trên người toàn bộ là vải dệt trân quý như thế?

Tuy trên người Ynanna chỉ còn mỗi một bộ nội y nho nhỏ, nhưng nàng vẫn nắm chặt tay không rên một tiếng.

Máu tươi màu đỏ bình thường ở dưới ánh lửa lúc sáng lúc tối soi rọi, lại vô tình làm nổi bật từng nấc da thịt kiều diễm trắng hồng như hoa lựu, này màu hoa lựu tuy có nhiều ở Tây Á, nhưng lại là thứ mà ở trên cao nguyên Anatolia hàng năm băng hàn cực kỳ khó có được.

Bởi vì thủ đô Hattusa nằm ở trên cao nguyên Anatolia, khí hậu vô cùng khắc nghiệt, mùa đông đặc biệt kéo dài, khiến cho người sinh sống ở nơi đó không người nào là không có gương mặt quanh năm đón sương gió lại vô cùng cứng rắn. Mặc dù là vương tử cao quý, nhưng vì làm gương cho binh sĩ,  phải đảm nhiệm trọng trách thay mặt quốc vương đi khắp các quốc gia thu thập tin tức cho nên cũng không khá hơn.

Vương tử năm nay tuy rằng chỉ mới 19 tuổi, nhưng là bên trong vẻ tao nhã bề ngoài cũng là vẻ mặt sắc bén, làn da tuy rằng sống an nhàn sung sướng không lộ ra thô ráp, nhưng cũng không phải trắng nõn như được nuông chiều từ nhỏ.

Liền ngay cả những nữ quyến trong cung Hattusa, quanh năm dùng dầu vừng và nhũ sương xoa bóp bảo dưỡng da thịt toàn thân, nhưng đại khái cũng không có một người so được với nữ nô này.

Vương tử ở Hattusa là học theo tư tưởng của đế vương, sau lại đi theo Labaru đại sư học chân lý của những người đi trước, hiếm khi có lúc trông thấy sự kiều diễm này, hơn nữa trước kia vương hậu cũng nghiêm cấm những nữ nhân không có ý tốt tiếp tận vương tử.

Bởi thế cho nên khi vương tử nhìn chằm chằm bên cạnh đống lửa, khi nhìn thấy làn da nhẵn nhụi trắng mịn tựa như thời khắc giữa thủ đô Hattusa trải đầy tuyết trắng lại nở hoa hồng lựu kia, cùng với Hazas tướng quân đều sững sờ.

Mãi cho đến khi binh lính canh giữ ở cửa cũng nhịn không được chòm người đưa đầu vào nhìn, vương tử mới tỏ vẻ không vui liếc mắt lườm bọn họ một cái, thấy bọn họ lại đứng ngay thẳng mới cảm thán một tiếng: “Thật sự là hiếm có, ta nghĩ phụ vương nhất định sẽ rất hứng thú.”

Giọng điệu không có hảo ý kia làm Ynanna sợ hãi cả người hơi run run, vương tử tựa hồ như hiểu rõ nói: “Bất quá ban cho Mitamune nói không chừng còn có nhiều chỗ dùng hơn, xem ra còn phải đặt một cái tên mới được.”

Hắn lấy tay cho vào trong áo choàng, lấy ra một cái túi nhỏ bằng len màu tím được làm từ lông cừu, đổ ra một thứ màu đen trông có vẻ không nhẹ nhìn tựa như một chiếc nhẫn đưa cho Hazas, Hazas tướng quân vừa nhìn thấy liền rùng mình, vô cùng cung kính tiếp nhận vật kia, từ bên hông rút ra một thanh chủy thủ nhỏ ghim ở mặt trên, rồi đưa vào giữa đống lửa thiêu cho nóng.

Ynanna cái gì cũng đều không nhìn thấy, chỉ nghe thấy trong đống lửa ngẫu nhiên phát ra tiếng “đồm độp” và tia lửa văng ra làm cho hết hồn, nhưng điều duy nhất nàng có thể làm là cắn chặt răng, tự nhũ với bản thân là tạm thời phải nhẫn nại.

Mắt thấy lửa bén tới, vương tử vươn ra một ngón tay, nhẹ nhàng theo trên hai cánh hoa tuyết nộn một đường trượt đến vùng trơn nhẵn khít khao ở trên lưng, tựa như đang vuốt ve thảm da cừu non mới được thượng cống cho hắn năm vừa rồi. 

Ynanna bị đầu ngón tay lạnh lẽo nhẹ nhàng chạm vào mang đến một trận kích thích khẽ run lên, làn da tuyết trắng oánh nhuận liền ở dưới ánh lửa run lên như vậy, tuy là dáng người cứng ngắc của một thiếu nữ còn chưa phát dục tốt, lại tinh tế hoàn mỹ làm cho người ta không đành lòng phá hư.

Nhưng thân là một người có thân phận cao quý, vương tử đã gặp qua vô số thứ xinh đẹp mà đê tiện, cho dù là một nữ nô hiếm có như vậy, bất quá cũng xem tựa như là cùng thương nhân tiến cống vải dệt phương Đông hoặc thảm nhung cao dương.

Tại niên đại này, nếu không đóng lên một cái ấn, bọn họ tùy thời có thể chạy mất.

Hắn thu tay, ngồi qua một bên, nhìn Hazas tướng quân kêu Luka hỗ trợ chế trụ tay chân của người chuẩn bị làm nữ nô này, dùng chủy thủ đang ghim chiếc nhẫn đã được nướng nóng chậm rãi tiếp cận làn da như tuyết mịn ở Hattusa, hung hăng hướng chỗ trên lưng cách hông một tấc ấn lên. Đầu Ynanna bị Luka ấn trên mặt đất, trong cổ họng phát ra tiếng kêu mơ hồ không nghe rõ vô cùng thảm thiết.

Hazas tướng quân ngoảnh mặt làm ngơ, cầm chủy thủ dè dặt cẩn trọng đè xuống ấn quanh một vòng, nhìn hoa văn trên nhẫn hoàn chỉnh xuất hiện trên da mới vừa lòng bỏ qua.

Lấy xuống nhẫn còn dính một ít vụn nhỏ của làn da bị cháy đen bên trên, Hazas tướng quân cung kính cáo lui, đi ra ngoài sân xử lí nhẫn.

Ynanna bị Luka dùng lực ném tới góc tường, bị đóng dấu ấn chỉ là bước đầu tiên, Luka dựa theo phương thức như trước kia ở mắt cá chân của nàng tìm chỗ tạo ra một cái lỗ thật dài, đau nhức ở sau thắt lưng cùng trên chân làm Ynanna bảo trì thanh tỉnh, biết rõ khả năng chạy trốn trong mấy ngày tới đã không còn, này chính là thủ đoạn tiên quyết của bọn hắn để chế phục bản thân, để cho nô lệ mất đi năng lực chạy trốn, tiếp theo chỉ có thể phục tùng.

Miệng vết thương trên mắt cá chân nhìn cũng biết là thủ pháp của người trong nghề, Ynanna thử cử động mắt cá chân, phát hiện không có bị tổn thương đến gân cốt, nhưng việc di chuyển lại là vấn đề lớn, nàng nhìn nhìn cái bình bên người còn có cái “túi nước” chưa chảy hết bị nàng ném ở một bên, đem “túi nước” đặt ở trên miệng vết thương, bởi vì chất liệu co dãn từ dung dịch kết tủa của nó, có khả năng cầm máu cực kỳ hiệu quả, máu rất nhanh đã ngừng chảy.

Sau đó Ynanna tựa vào trên vách tường, đau đớn làm cả người đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, quần áo bị cắt ở phía sau lưng treo ở trên người, giống như mang vây cảm giác không được tự nhiên, ẩn ẩn còn có mùi thịt khét bay ra, làm Ynanna vừa mới ăn hai cái bánh sắp nôn mửa.

Vương tử và Luka cùng quan sát nhưng không nói một câu, nhưng là thủ pháp Ynanna cầm máu cho bản thân đều thể hiện rõ trong mắt bọn họ, càng khiến cho bọn họ nảy sinh hứng thú với nàng.

Trăng đã lên cao, Hazas tướng quân giúp vương tử thu hồi nhẫn, cũng thỉnh hắn đi xuống vách đá bên ngoài tiến vào lều trại nghỉ ngơi. Vương tử bước đi nhanh ra ngoài, tuy rằng một thân trường bào rườm rà, nhưng lại di chuyển cực kì nhẹ nhàng. Ynanna ban đầu bước đi cũng thực nhẹ nhàng, nhưng do mắt cá chân bị thân, bính lính lại ở phía sau thúc giục, nàng dường như là một đường lăn xuống bên dưới, cuối cùng ngã vào lùm cây bị Luka tóm lấy ném vào lều trại của vương tử.

Trong lều trại trải thảm nhung cao dương thật dày, bị chân Ynanna dẫm nát bên trên liền lưu lại dấu chân màu đen cùng đốm máu dơ bẩn, nàng cẩn thận nhìn vương tử đang tựa người trên giường lớn mềm mại, dựa vào trụ dựng lều trại chậm rãi ngồi xuống.

Vương tử nhìn thảm dơ không nói gì, nhưng ánh mắt có vẻ không vui như muốn lập tức đem thảm quý giá này ném đi, Ynanna trong lòng thầm khinh bỉ, nhưng cũng đành phải đối với thảm nói một tiếng xin lỗi. Dù sao ở quốc gia của nàng, muốn mua được tấm thảm lông dê thuần khiết như vậy, phải có thật nhiều tiền vốn cùng thế lực, lại còn dễ gặp phải gian thương, tựa như “họa sĩ Da Vinci” gì đó, như vậy thật sự là lỗ vốn đến độ đường về nhà cũng không tìm thấy.

Lúc này Luka ở ngoài lên tiếng thông báo, vén mành lều trại tiến vào, cầm quần áo màu trắng chui đầu ném tới bên chân Ynanna, sau đó cáo lui ra ngoài.

Ynanna đưa tay nhặt lên quần áo, là một loại vải dệt thứ cấp vô cùng thô ráp, nhưng cũng may là nó khá dày, kiểu dáng vô cùng đơn sơ, chỉ là một bộ quần áo vải suông bình thường, hơn nữa nếu so với thân thể Ynanna lúc này, chẳng khác gì cái bao tải. Đây là quần áo của nam nhân, nhưng cũng may không có mùi lạ, chắc là còn mới…

Nàng nghĩ nghĩ, đưa tay cầm quần áo xé thành vài miếng, Luka canh giữ ở ngoài trướng hiển nhiên nghe được thanh âm, lại tiến vào xem thì phát hiện nàng đang xé quần áo, trên mặt liền nổi lên sự phẫn nộ, nhưng vương tử chưa lên tiếng, hắn cũng không thể chỉ trích, đành phải thở phì phì lại cầm tới một bộ, làm Ynanna không khó đoán được có lẽ quần áo này chính là của tên tiểu tử kia, bản thân trong một lúc liền chiếm của hắn hai bộ, hắn không sinh khí mới là lạ.

Ynanna quay đầu lại nhìn vương tử đang nằm trên giường, tư thế lười nhác mà cao quý trời sinh trông đẹp mắt vô cùng, dáng vẻ tà mị tựa ở đầu giường, cầm trên tay một quyển trục, ánh mắt lại đang nhìn chằm chằm nàng, một soái ca như vậy ở xã hội dân chủ nhất định sẽ khiến cho người người đều tranh nhau muốn cùng hắn kết duyên, nhưng lại nghĩ đến hắn mới vừa rồi đem bản thân nàng biến thành một nửa phế nhân mà mắt cũng không chớp một cái, Ynanna quyết định vẫn là kính nhi viễn chi* mà nghe lời thì có lẽ sẽ tốt hơn.

*Kính nhi viễn chi: ý là vừa kính trọng vừa tránh xa.

Nàng đem một mảnh nhỏ đã được xé ra bao ở trên chân, lại lấy một mảnh khác lớn hơn một chút đặt ở trên đất, đem hai bộ quần áo đã được xé ra để ở bên trên, sau đó kéo cái chân bị thương, cẩn thận không để động đến phần eo lê lết đến phía sau cây cột thô to, mục đích là muốn ngăn cản tầm mắt của vương tử, tiếp theo lại tự chấn an bản thân và cởi xuống quần lót, dùng hai mảnh vải dài cuốn lấy hạ thân và buộc lại làm quần lót tạm thời.

Mặc kệ nàng gặp phải hoàn cảnh gì, mặc đồ lót là thói quen không thể bỏ được. Tuy rằng nàng cũng thật muốn thỉnh cầu cho phép nàng đem quần áo của bản thân giặt sạch rồi mặc lại, nhưng là nàng cũng không thể ở trước mặt nam nhân, còn là một đám nam nhân xa lạ đi giặt đồ lót của bản thân và phơi nắng cho khô, đành phải tự an ủi bản thân rằng chờ khi nào có cơ hội, liền đem tất cả đi giặt sạch.

Toàn bộ quần áo trên người đều bị nàng cởi ra đóng thành một cái gói, sau đó nàng lấy bộ quần áo vải thô thứ hai mặc nhanh lên người, lại lấy một mảnh vải được xé dài buộc ở bên hông, tự nói với bản thân là vương tử cái gì cũng chưa nhìn thấy, mới chậm chạp di chuyển ra ngoài.

Vương tử tất nhiên cái gì cũng nhìn thấy, nữ nhân Anatolia đều sinh ra và lớn lên ở vùng đất quanh năm giá lạnh và có tuyết, thân thể cường tráng, ăn rất nhiều thịt trâu và dê, cũng sinh rất nhiều hài tử, thường thì khi họ vừa mới trở thành thiếu nữ liền lập gia đình và sinh con, nhanh chóng biến thành một phụ nhân.

Bộ ngực to mọng, cái mông căng phồng lên giống như dãy đồi A Lạc sơn, Ynanna ở trong mắt hắn bất quá là một tiểu nữ hài chưa trưởng thành, thứ đáng quan tâm nhiều nhất cũng chỉ có làn da trắng mịn dị thường tươi mới.

Mà vương tử lúc này cũng không biết nữ nhân có ý nghĩa gì, càng chưa từng cùng nữ nhân có tiếp xúc gần gũi qua.

Hắn chỉ cảm thấy nữ nô này cũng không làm cho người ta chán ghét, thậm chí lại làm cho người ta dâng lên tính tò mò, nhưng là cách phục tùng của bổn phận nô lệ thì vẫn còn kém xa.

Đợi Ynanna thu thập xong, Luka canh thời gian chuẩn xác tiến vào, nhìn nàng một thân chẳng ra gì cùng cái chân bị bao lại, hắn nhịn không nói gì, lấy đến dây thừng nhanh tay trói tay chân của nàng lại, cột vào trên cột của lều trại.

Nghĩ đến người nữ nô mới là một người câm điếc, Luka cũng không lấy xương dê đã bị binh lính ăn sạch nhét vào chặn miệng của nàng.

Ynanna trấn định nhìn vương tử chậm rãi từ trên giường xuống đến, trên tay là chiếc nhẫn màu đen đã làm cho người ta thống khổ, thần sắc của Luka trong nháy mắt cũng trở nên vô cùng cung kính, hắn liền quỳ xuống đồng thời một cước đá ngã Ynanna, làm nàng cũng nằm sấp nghe lệnh, mà Ynanna bị trói thành một đoàn, lăn ở trên đất cũng không thèm đứng dậy.

Chân cùng áo bào của vương tử xuất hiện ở trước mắt nàng, thanh âm thanh lãnh kèm theo vẻ vui sướng từ phía trên truyền đến: “ Ngẩng đầu lên!”

Ynanna xoay đầu hướng lên trên nhìn, trong lều trại được chiếu sáng bằng nhựa thông, mắt thấy rõ chiếc nhẫn màu đen đã tàn phá da thịt nàng đang nằm trên ngón tay của vương tử, mơ hồ có thể nhìn thấy bên trên hình như được người điêu khắc, là hình ling ưng cùng thái dương, mà sau khi vết thương ở trên lưng nàng kết vảy, hình dạng giống như vậy sẽ xuất hiện ở trên người nàng, trừ phi nàng dùng dao cắt đi hoặc khắc dấu một lần nữa, bằng không vết thương nhục nhã này sẽ theo nàng cả đời.

Nhìn thấy trong ánh mắt nữ nô ẩn chứa phẫn nộ, tâm tình vương tử vô cùng tốt: “Đây là hắc thiết con dấu trên đời chỉ có Hittite ( tức Hitato hoặc Hittite đế quốc) mới có, thuộc loại vinh quang nhất cao nguyên, ta Izumin vương tử tự là “Tuhukanti” của Hittite, từ nay về sau, ta chính là chủ nhân của ngươi!”

____________________

Lời tác giả muốn nói: Con dấu đóng lên thịt heo…

Văn thư của Hittite bình thường sẽ sử dụng văn tự hình chiêm, bất quá con dấu khắc ấn đại diện thường sẽ dùng chữ tượng hình do người đó tự nghĩ ra, bình thường đều khắc ở trên thư tín quan trọng, có hình dạng tựa như con ấn của soái ca Kail trong 《Dòng sông huyền bí》.

____________________

Thỏ: Chương sau YY phải chịu đựng thống khổ chân bị thương máu chảy không ngừng lê lết thân mình chạy theo sau lạc đà của Luka băng qua sa mạc nắng nóng gây gắt, chỉ cần chậm chân một tí liền sẽ bị tha trên mặt đất, va đập vào những tảng đá sắc nhọn ẩn trong biển cát…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN