Y Gia Truyền Kỳ [Đồng Nhân Nữ hoàng Ai Cập] - Chương 9: Làm quen với thân phận nữ nô
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
367


Y Gia Truyền Kỳ [Đồng Nhân Nữ hoàng Ai Cập]


Chương 9: Làm quen với thân phận nữ nô


Luka nhìn theo hướng ngón tay của Hazas tướng quân chỉ qua, chỉ thấy trên đất là một đống phân còn đang bốc hơi nóng vừa mới ra lò của lạc đà, hắn lập tức liền hiểu Hazas tướng quân muốn làm gì.

Hắn kéo Ynanna qua, đem mặt nàng hướng đến trên đống phân ấn xuống, một cổ một thối mãnh liệt xông tới làm Ynanna đang ngẩn người chợt bừng tỉnh, bắt đầu điên cuồng mà đẩy tay Luka đang túm lấy nàng, miệng không ngừng kêu “ô ô”, bả vai chống ở trên mặt đất, chết cũng không chịu áp vào cái thứ đáng ghê tởm kia.

Luka nhìn phản ứng của Ynanna liền cảm thấy thỏa mãn, lại e sợ nữ nô này nếu dễ dàng bỏ qua sau sẽ lại chứng nào tật nấy, lực đạo trong tay không buông, miệng còn buông lời uy hiếp: “Đừng sợ, đây chính là thứ tốt, ở trong sa mạc này người người đều dùng nước tiểu lạc đà để gội đầu đấy, nhìn ngươi cả người đều bẩn, vừa vặn dùng thứ này của lạc đà để diệt trừng rận trên người.”

Mắt thấy Ynanna không thể địch nổi khí lực của Luka sắp bị ấn đến thứ ghê tởm kia, Hazas tướng quân lúc này lại đứng ra làm người tốt: “Được rồi Luka, này chính là một cái nữ nô, ngươi tức giận với nàng làm cái gì?”

Luka lúc này mới thu tay, hắn xoa xoa nắm tay, lại cảm thấy trên tay ẩm ướt, mới thấy Ynanna quỳ rạp trên mặt đất hai mắt đang ngấn lệ, hắn có chút áy náy, nhưng lại càng nói thêm lời hung ác: “Đem cơm của ngươi ăn hết!”

Ynanna mặt nghiêm lại như khúc gỗ đứng lên, trở về ngồi dưới tàng cây, ngón tay khêu từng chút từng chút bánh vị vỡ vụn bỏ vào trong miệng nhấm nuốt một cách máy móc, mãi cho đến khi trên tảng đá trụi lủi rốt cuộc không còn nhìn thấy những mảnh vụn màu trắng mới thôi, nàng lại lấy một lọ nước uống cạn, không lưu một giọt, máu trên trán hòa cùng nước chảy vào miệng, nhưng nàng giống như không có cảm giác gì.

Luka đột nhiên nhớ tới lúc bản thân tám tuổi còn làm việc tại mỏ đá, lưng hắn cơ hồ lúc nào cũng vác những tảng đá cao hơn nửa người, còn bị người trông coi quất roi bắt éo đi về phía trước. Hắn không biết là bản thân so với Ynanna là hơn hay thua, nhưng tâm hắn hết lòng trung thành đối với vương tử, hắn cũng muốn làm cho nữ nô này chịu nghe lời của vương tử.

Nhưng là hiện tại Ynanna trông vô cùng bẩn, hắn đem nàng đến bên một bờ nước nhỏ, bảo nàng tranh thủ thời gian đem mặt cùng tay chân tẩy rữa sạch sẽ, còn ném cho nàng một ít thảo dược, bảo nàng tự nhai nát đắp lên trên miệng vết thương.

Izumin vương tử nhìn thấy hết thảy mọi chuyện, cảm thấy có vẻ vừa lòng, liền phân phó Hazas tướng quân: “Nữ nô kia giao cho Luka trông giữ, hắn cũng không thể chỉ dùng để nuôi dưỡng bồ câu, hiện thời là lúc nên học thêm việc.”

“Rõ.” Hazas tướng quân trình lên một một bản đồ được vẽ đơn giản bằng bút cỏ lau thấm mực đen: “Vương tử, Cathy đã ở hải cảng chờ lệnh.”

“Thật không tốt…” Izumin nghĩ nghĩ nói: “Hiện tại đã cách rừng rậm Lebanon không xa, ta còn nghĩ thuận đường đi tìm lão sư.”

Hazas tướng quân vừa nghe liền nghĩ nếu chỉ vì một cái nữ nô lại tìm đến Labaru lão sư không khỏi là dạng chuyện bé xé ra to, nhưng Izumin nhìn ra băn khoăn của ông liền nói: “Ta làm thế là có dụng ý của ta, Mitamune mất tích đã lâu, một khi… tình thế ở trong nước chắc chắn sẽ sinh ra biến hóa, phụ vương tuy rằng không có nghĩ đến khả năng sẽ để cho công chúa kế vị, chỉ muốn đem Mitamune làm người được chọn dùng để liên hôn giữa các nước. Nhưng nếu ta thật sự trở thành người nối dõi duy nhất của người, ta… vẫn là cần Labaru lão sư chỉ điểm.”

Hazas tướng quân có vậy mới bừng tỉnh đại ngộ, nhưng ông là lão thần tử đã theo phụ tá cho Hittite vương cùng vương tử, cũng có lời trung thành muốn nói: “Vương tử, về việc kế thừa vương vị, vương sẽ không nghĩ đến ai khác ngoài ngài, ngài đối với vương luôn luôn cung kính, lúc trước thế nào sau này cũng như vậy, đến tột cùng cũng là phụ tử, vương tuyệt sẽ không hoài nghi lòng trung thành của ngài.”

“Ta tất nhiên là trung thành đối với phụ vương.” Izumin vuốt ve chiếc nhẫn hắc thiết trên tay, đây là vật tượng trưng của người kế thừa vương quốc, ngoài cái hắn sở hữu ra cũng chỉ còn một cái duy nhất chính là ở trong tay Hittite quốc vương, cha của hắn.

Đây chính là bí mật tối cao trong việc Hittite có thể xưng bá trên cao nguyên Anatolia, hắc thiết lúc đó có giá trị gấp sáu mươi lần hoàng kim, cho dù là Hittite vương, bất quá cũng chỉ có được hắc thiết đủ để làm một thanh đoản kiếm cùng một pho tượng trên vương tọa mà thôi.

Những bảo vật vô giá này chung quy chính là dùng để khuếch đại lãnh thổ đế quốc, chứ không phải để phô bày sự xoa hoa của vương thất.

Hazas nghe ra sự bất đắc dĩ của vương tử, nghĩ hắn từ lúc còn nhỏ tuổi đã vì tị hiềm mà dấn thân đi chu du tứ phương thu thập tình báo, hiện thời vương còn đang trong những năm hưng thịnh, mà vương tử cũng đã dần dần trưởng thành, chỉ sợ sau này lại càng nơm nớp lo sợ.

Ông liền trở về đề tài cũ: “Như vậy phía Cathy làm sao bây giờ?”

“Bảo hắn giữ nguyên kế hoạch xuất phát, đi một chuyến đến Phoenici, vơ vét vải vóc thương phẩm trân quý…” vương tử khẽ cười nói: “Chúng ta sau khi cáo biệt Labaru lão sư, sẽ đi xuyên qua sa mạc Syria, hội ngộ cùng Cathy ở bên ngoài Ai Cập.”

Hazas tướng quân ngạc nhiên nói: “Bảo Cathy đi vơ vét kỳ trân dị bảo, chỉ sợ người lỗ mãng như hắn không tiện hành động.”

Izumin lạnh nhạt nói: “Đã ra vẻ là thương nhân, không bằng phẫn cho giống một chút, trên thuyền trang trí nhiều thứ tốt một chút, cũng tiện lấy tên tiến cống để lẫn vào hoàng cung Ai Cập. Phoenici là nơi có nhiều thứ quý giá nhất Đại Lục Hải, hàng hóa Hittite sản xuất chỉ sợ người khác khó lòng có thể coi trọng trong mắt.”

Nhưng sau khi nói xong, đôi mắt màu hổ phách của Izumin lại trở nên ảm đạm: “Hành trình hiện tại có thể sẽ bị trì hoãn vài ngày so với kế hoạch, bảo những thám tử lúc trước phái đến Ai Cập không được lơi lỏng, tiếp tục thám thính tin tức của Mitamune.”

Hazas tướng đáp “Rõ”, nhưng cũng ngầm thở dài.

Ynanna vừa trải qua một kiếp, đối với ảnh ngược trong hồ nước âm thầm hạ quyết tâm, vì sớm ngày chạy thoát khỏi những người này, hiện tại chỉ có thể cắn chặt răng cố chịu thiên nan vạn khổ, càng phải nhớ cho thật kỹ chết tử tế không bằng vẫn còn sống, tiếp tục khuất phục như vậy để sống sót, so với bị đặt bên trên phân của lạc đà hít thở không thông còn tốt hơn.

Nghĩ đến đây, nàng dùng tay áo lau sạch sẽ mặt cùng tay, rất nghe lời quay trở lại trong đội ngũ, ý muốn bảo với Luka bản thân đã tốt hơn.

Mọi người đều liếc mắt nhìn nàng một cái, Izumin vương tử phát hiện nữ nô này sau khi tẩy rữa sạch sẽ, ngũ quan thật sự cùng với những người hắn đã từng nhìn thấy qua quả nhiên không giống. Tóc của nàng đen giống như khói bụi than bị tẩm nuớc ẩm ướt, không giống với những người sống ở bên bờ Đại Lục Hải là màu lá cọ, đồng tử ở mắt của nàng cũng vậy, có vẻ như có thể phân biệt rõ trắng đen, từ trong con ngươi phảng phát có thể tỏa ra một cổ linh khí hấp dẫn người.

Làn da không thể nói là trắng như tuyết, mà là vẻ trắng ngần giống như được soi rọi dưới ngọn đèn ngà voi, lộ ra vẻ oánh nhuận thanh thuần. Ánh mắt không to nhưng lại có làn mi cong tuyệt hảo, khóe mắt hơi hơi nhếch lên, cái mũi hơi thấp, dáng người cứng nhắc, chỉ có thể xem là nhìn thuận mắt, lại có chút phong tình dị quốc.

Nhưng muốn để nữ nô này trong mắt hay dùng vào những việc đúng đắn thật không dễ dàng, ngoài trừ trên người nàng có điểm kỳ quái đáng ngờ, thì cứ như vậy ném vào trong cung làm quân cờ có vẻ là cách dàn xếp tốt nhất, nói không rõ một ngày nào đó được phụ vương coi trọng cũng chưa biết chừng.

Hắn vẫy tay bảo Luka đi qua, nhẹ giọng phân phó muốn hắn ta chiếu cố tốt quân cờ nhỏ này.

Khi trời hơi ngã về tây, toàn bộ đội ngũ lại tranh thủ thời gian xuất phát.

Ynanna lúc này có hơn tốt hơn một chút, nàng bị trói ở một bên chuyên dùng để treo hành lý trên người lạc đà, cả lưng người đè lên trên một cuộn thảm dày, bụng bị dằn từng trận muốn buồn nôn, đầu chuối xuống dưới, làm nàng không ngừng bị choáng đầu hoa mắt, mà cứ tiếp tục như vậy hai ngày, rốt cuộc nàng cũng có thể nhìn thấy dấu hiệu có người cùng rừng rậm.

Nàng cũng không có may mắn có thể được ngủ trên thảm lông dê kia, vương tử luôn đem nàng đuổi ra khỏi lều trại, nàng chỉ có thể ngủ ở sau lưng Luka sống qua ngày. Từ khi nàng đối với Luka tốt một chút theo nguyên tắc chấp hành hết những mệnh lệnh được giao, thiếu niên này liền không còn hung ác đối với nàng,thầm chí còn ngầm cho phép nàng buổi tối có thể thả dây trói, cho nàng ngủ ở phía sau lưng hắn, gần nơi có đống lửa, có thể giúp nàng ngăn cách gió đêm rét lạnh cùng ánh mắt của các binh lính khác.

Nàng cũng có thói quen hằng ngày trời còn chưa sáng sẽ cùng Luka rời giường, thu thập mọi thứ, giúp vương tử chuẩn bị dụng cụ rửa mặt cùng nước ấm, Ynanna đã có thể thành thạo việc giúp vương tử mặc y phục, tùy rằng bình thường chỉ là ngoại bào. Hiện tại các loại trường hợp cần quỳ lạy nàng đều vô cùng thông thuận, chỉ vì mục đích nhẫn nhịn đến một ngày nào đó có thể đường đường chính chính thẳng lưng mà đi.

Ynanna quỳ trên mặt đất, hai tay giơ lên đai lưng, vương tử nhận lấy mặc lên người, lại từ chỗ dưới gối đầu lấy ra một thanh đao bằng bạc đeo ở thắt lưng.

Bả đao này vương tử cũng không có để người nào cầm qua, đều là tự bản thân đeo lên hoặc cởi xuống, Ynanna lặng yên không một tiếng động thuần thục giúp vương tử mang hài vào, thấy bộ dáng hắn khi đeo đao vào thắt lưng, quả nhiên có phong tư tuấn tú cơ hồ muốn người ta hoa cả hai mắt, Ynanna dường như mỗi ngày sáng sớm đều sẽ phải thưởng thức một lần như vậy, nếu không phải trước kia đã từng nhìn thấy qua rất nhiều soái ca mỹ nam ở trên tivi, sợ là nàng cũng sẽ giống như các thôn cô ở phụ cận lớn mật hát tình ca.

Lúc này Luka xốc rèm cửa tiến vào, bưng lên một thao nước ấm có hoa tươi từ trong cung giúp vương tử rửa tay, sau đó theo giúp vương tử dùng bữa sáng. Ynanna đợi đến khi hai bóng người kia đi ra ngoài, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng đi theo ra ngoài.

Bởi vì ngày hôm qua lúc đóng quân dựng trại trời đã tối muộn, cho nên lúc này Ynanna mới phát hiện ra bản thân nàng hiện tại đã đi đến nơi càng lúc càng hoang vu, xa xa có thể nhìn thấy sa mạc Syria mà Luka từng nói qua, nàng từ lúc sinh ra cho đến nay chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy qua vùng đất cằn cỏi sỏi đá có thể dễ dàng cắn nuốt sinh mệnh như thế này.

Nơi này là một ốc đảo nhỏ bên cạnh lối vào sa mạc, lúc trước khi bị Hittite vây khốn, đây là nơi giao tiếp giữa người Khurrites của Mitanni quốc cùng với Babylon và Ashur, còn một chỗ khác chính là rừng rậm Lebanon của Phoenici đại phú đại quý, là con đường mà thương nhân thường xuyên đi qua.

Nhất là thương nhân Ashur từ lúc nên văn minh của lưu vực sông Lưỡng hà quật khởi từ hơn một ngàn năm trước, liền mở rộng giao thương, giúp bản thân và những người xung quanh mang đi nào là lông dê, lúa mạch, rượu ngon, kim loại đồng đã được tinh luyện và đồng nguyên chất. Bọn họ có thể lớn gan mà bầy mưu tính kế làm giàu cho bản thân, vừa không e ngại sa mạc khô cằn cũng không sợ dã thú trong rừng rậm, nếu như sau này có một quốc gia nào đó phát sinh rối loạn làm chính trị rung chuyển cũng không thể nào lay động được tầm quan trọng của thương nhân Ashur, bởi vì những bậc vương giả cần bọn họ, những người bình dân cũng cần bọn họ.

Sau khi Hazas tướng quân cùng một thương nhân Ashur đầu trọc thương nghị thật lâu, liền khiên một con hươu vừa mới bị giết giao cho Luka.

Luka giơ tay chém xuống tiểu sinh linh bé nhỏ để lấy máu, trong đám người ở nơi này cũng chỉ có mình Ynanna gọi nó là tiểu sinh linh, vì những người khác tâm đều đang muốn lập tức đi vào sa mạc, nhưng lại thầm nghĩ nên dùng một ít thịt để bổ sung chút thể lực.

Hazas tướng quân lại đến chỗ thương nhân mua một chút thịt tươi sống được bảo quản kĩ đến lên trên chỗ hành lý của bản thân, Luka lúc này mới đem hươu đi nướng thịt tạo nên tiếng vang “đồm độp” dụ người, từng giọt từng giọt vàng óng ánh nước mỡ nhỏ xuống trên đống lửa, lại tạo ra từng đợt tia lửa đồm độp vang lên. Các nam nhân nhanh chóng rút ra đao ở thắt lưng, bắt đầu phân sẻ hươu con. Mà Luka lại bưng đến một cái bàn bằng bạc, đem đồ nướng thơm ngào ngạt đã cắt thành từng miếng mỏng manh như lưỡi hươu đặt lên, lại đem một miếng thịt hươu phần trên lưng đã cắt lúc trước đó đã qua xử lí thơm ngon, đặt ở trước mặt vương tử.

Tiếp theo Luka lại từ trong hành lí lấy ra một bộ dụng cụ bằng đồng đen, giống như bát dĩa, sau khi đã rửa sơ sạch sẽ qua, liền đặt lên trên bàn, Luka lại lấy một ít lựu tươi mới cùng một chiếc cốc đưa qua, Ynanna vô cùng thông minh liền nhanh tay bắt đầu vắt lựu lấy nước.

Nàng đương nhiên là không có phúc phận hưởng dụng, này một chén nước trái cây thơm ngon cuối cùng cũng bị đưa đến trong tay vương tử, lúc nàng ôm lấy cái thứ “đồ vắt nước tay” đi ra ốc đảo rửa sạch, mới lén lút nếm thử thứ chất lỏng còn sót lại một ít, đây là lưu tươi mới vừa được hái từ trên cao nguyên ngọt ngào hương thơm, hòa duyện trong miệng, là thứ hương vị mà Ynanna chưa bao giờ được thể nghiệm qua, làm cho nàng uống đến hốc mắt đỏ cả lên, lại cảm thán cuộc sống đau khổ luôn phải nghĩ một đằng nói một nẻo, nhớ tới trước kia trong siêu thị nàng luôn thuận tay mua cho dù xa xỉ, nhưng mùi vị lại còn không bằng cả nước trái cây nhập khẩu, trong lòng nàng lại là một trận chua xót, ầm thầm mắng vương tử cùng bọn gian thương đều không phải là thứ gì tốt lành.

Tuy rằng mắng như vậy, nhưng khi nàng quay lại, nhìn vương tử vẫn là đang dùng động tác tao nhã cao quý từ tốn dùng bữa, nhìn thấy chén nước màu đỏ như máu bên cạnh hắn, còn có khối thịt vàng óng ánh trên bàn, hương vị làm cho Ynanna không ngừng nuốt nước bọt.

Bởi vì đã lâu không được ăn no, sắc mặt của nàng có chút thể hiện rõ ràng, cho nên nói cho dù là ma thì đáng sợ nhất chính là ma đói, bản thân Ynanna không hề hay biết gì, nhưng lại thật sự làm cho vương tử cảm thấy mất khẩu vị.

Đáng tiếc những thứ này nàng hiện tại không thể nghĩ đến, cho dù là con hươu chỉ còn lại bộ xương trên đống lửa cũng không phải là nàng có thể nghĩ đến.

Luka thấy vương tử không yên lòng ăn, trong lòng cảm thấy khẩn trương, liền kéo Ynanna sang một bên phát cho nửa cái đầu hươu, Ynanna tận lực không nhìn đến hốc mắt tối om trên đầu con hươu, chỉ chuyên tâm ăn phần thịt của bản thân, lâu lâu bất chợt lại rải lên trên một ít muối. Món ăn đồng quê như vậy, cho dù không có gia vị, vẫn sẽ là thứ thom ngon hương nồng dụ người.

Thẳng đến khi nuốt xuống miếng thịt cuối cùng, nàng liền đem túi nước bên cạnh uống sạch sẽ, Ynanna lúc này mới duỗi chân tay, cột chặt hài đang mang dưới chân, chính thức bắt đầu nghênh đón chuỗi hành trình chân ướt chân ráo trong sa mạc của bản thân.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN