Y Phẩm Phong Hoa - Chương 22: Không gian nâng cấp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Y Phẩm Phong Hoa


Chương 22: Không gian nâng cấp


Trong số đó, có những vết thương cũ bằng roi vọt do đám nô bộc trong biệt viện để lại, cũng có những vết thương do va đập, lại thêm cảm giác yếu ớt do thiếu dinh dưỡng năm này qua tháng nọ, trong phút chốc chồng chất bộc phát cùng một lúc.

Thế nhưng Hột Khê của hiện giờ, lại không quan tâm nổi đến những vết đau này. Cô đóng chặt cửa sổ, sau khi xác định được xung quanh không còn ai thì nhanh chóng nằm lên giường.

Ý thức cô trở nên mơ hồ, linh hồn cô dường như bay ra khỏi thể xác, đến khi mở mắt ra, ý thức của cô đã bước vào không gian của mình.

Có thể nói không gian này đã theo Hột Khê được mười mấy năm, dù cô nhắm mắt cũng có thể liệt kê được cách bố trí đồ vật ở bên trong, có thể nói là quen thuộc hơn bất cứ thứ gì.

Thế nhưng cảnh tượng trước mắt cô lần này lại khiến cô kinh ngạc khôn xiết.

Đây… đây có phải không gian trong ký ức cô không?

Ở kiếp trước, không gian là một vùng hoang vu, ngay đến không khí cũng bị bao trùm bởi sự yên tĩnh.

Không giống như trong miêu tả của những tiểu thuyết mạng nổi tiếng ở kiếp trước. Đất đai trong không gian của cô chỉ toàn là cát đá, không thể trồng trọt, cũng không thể mang sinh vật sống vào, bao gồm cả chính Hột Khê. Cô chỉ có thể bước vào bằng ý thức, còn thể xác thì chìm sâu trong giấc ngủ.

Tại nơi trung tâm vùng đất có một tòa cung điện có tên là “Điện Tu Di”. Trong một bận nhàm chán cô đã từng đếm trong điện có tất thảy chín ngàn chín trăm tám mươi mốt phòng

Nhưng điều đáng ghét là kiếp trước cô đã dùng vô vàn cách, cuối cùng ngay cả một căn phòng cũng chẳng thể mở được.

Có lẽ thứ bảo bối duy nhất bên trong không gian chính là đầm nước suối nằm ngay phía trước cung điện. Nhưng thật ra nó cũng chỉ có tác dụng sáng mắt, sảng khoái tinh thần và hỗ trợ trị thương; còn những thứ như giúp người ta thay da đổi thịt, mang lại công hiệu đặc biệt thì đời nào lại có.

Chính vì thế mà kiếp trước Hột Khê thường sử dụng chiều không gian này như một kho tàng di động và là một phòng nghiên cứu thuốc di động.

Có điều không gian trước mắt cô lại khác xa so với không gian trong ký ức, điều đó khiến Hột Khê không thể không nghi ngờ liệu mình có bước vào nhầm không gian không.

Lớp cát đá trải đầy viện giờ đây lại bị thay thế bởi một lớp đất đen kỳ quái vô cùng.

Trong không khí không còn bị cảm giác khô nóng, tịch mịch bao trùm, mà nó được thổi vào một luồng khí mới khiến toàn thân ngà ngà trong men say của sự sảng khoái. Từng tế bào trên cơ thể như đang hoan hỉ, tham lam hít thở bầu không khí nơi đây. Cơn đau đớn, yếu ớt ban đầu trong cơ thể bất giác được thay thế bởi sự dễ chịu, sảng khoái.

Hột Khê hít một hơi thật sâu, ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng quệt một ít đất đen bằng đầu ngón tay rồi đưa lên mũi toan ngửi thử.

Mặc dù cô không mấy hiểu về trồng trọt thảo dược, nhưng rõ ràng lớp đất đen này chứa một hàm lượng chất dinh dưỡng và linh khí màu mỡ, lớp cát đá trước đây phải thua xa.

Sao lại có sự thay đổi lớn đến nhường này? Hột Khê giũ bỏ lớp đất đen dính trên đầu ngón tay, cảm giác hứng khởi lạ thường: Lẽ nào trải qua trận nổ ở kiếp trước, không gian của mình cũng được nâng cấp theo?

Lớp đất đen này đúng là một mảnh đất phì nhiêu, không biết nếu trồng linh thực của thế giới này sẽ cho ra hiệu quả như thế nào. Để hôm nào cô nhất định phải tìm vài hạt giống trồng thử nghiệm mới được.

Hột Khê nhẹ nhàng rảo bước tới phía trước, đến nơi mà mình từng cất giữ đồ đạc.

Quả nhiên đúng như những gì cô phỏng đoán, toàn bộ bình, lọ trong phòng nghiên cứu dược kiếp trước của cô đều đã biến mất trong vụ nổ, bao gồm cả lọ độc dược Khuynh Thành đáng nguyền rủa, một giọt có thể phá hủy cả một tòa thành kia.

Tuy nhiên một phần đồ đạc vẫn còn lưu giữ lại được, ví như châm vô ảnh và một số đạo cụ không đáng kể mà kiếp trước cô dùng để hóa trang.

Hột Khê khom lưng, thuận tay vốc một ít nước lên uống.

Nước vừa chảy xuống bụng, cô đột nhiên cảm thấy trong dạ dày mình kêu lên không ngừng giống như dời sông lấp biển; toàn thân tiết ra lớp dầu mỡ tanh hôi với tốc độ mắt thường có thể trông thấy.

Hột Khê kinh ngạc vô cùng, trước đây sau khi uống thứ nước suối này vào, nó chỉ có thể xua tan mệt mỏi, bồi dưỡng lục phủ ngũ tạng. Sao lần này lại thế nhỉ?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN