Y Tá Nóng Bỏng - Chương 1: Camera lén [18+]
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1640


Y Tá Nóng Bỏng


Chương 1: Camera lén [18+]


Tại Bệnh viện Nhất Hà ở thành phố A.
Phòng Viện trưởng
Cạchhh. Tiếng mở cửa vang lên. Một cô gái có thân hình cao gần 1m7 bước vào, cô ấy có một mái tóc đen nhánh, khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp như một thiên thần. Nhưng trái ngược với khuôn mặt ấy là một thân hình cực kì quyến rũ, trước ngực cô ấy, hai trái “đồi núi” căng phồng trong cái áo sơ mi, nhìn nó như có thể bung ra bất kì lúc nào. Chiếc váy công sở cực kì ngắn làm tôn lên cái mông săn chắc của cô.

Cô ấy tới làm cho người đàn ông ngồi trên bàn phải sững sờ. Sững sờ trước vẻ đẹp kinh người ấy, và anh chính là Thiên Đông,viện trưởng của bệnh viện Nhất Hà, năm nay 35 tuổi, người đứng đầu một bệnh viện đứng hạng nhất ở thành phố A này. Từ chỗ của Đông ngồi có thể thấy được phía dưới cái váy ngắn ngủi của cô gái kia, lấp ló chiếc quần lót ren đen.

Đông nhắm mắt, ho hai tiếng lấy lại bình tĩnh, và nói với cô ấy:
– Cô và Tuyết Thanh đúng là giống y như nhau, thậm chí có phần xinh hơn Tuyết Thanh khi trước.

Cô gái ấy cười mỉm :
– Tất nhiên là giống rồi, chúng tôi là mẹ con mà.
Cô gái tên là Tuyết Thư, có một người mẹ nổi danh ở đất nước này là “tiểu thư” Tuyết Thanh, mẹ của cô được rất nhiều người đàn ông thích, quý mến, nhưng mẹ cô đối với họ chỉ có mối quan hệ là tình dục. Mẹ của cô đắm say tình dục hơn là tình yêu, vì vậy biệt danh của mẹ cô cũng nhiều không đếm xuể, nào là tình nhân của tỉ phú nào đó, tiểu tam của đại gia nào đó, thậm chí ai là cha của cô, mẹ cô cũng không biết được.

Và trước mắt là Viện trưởng Đông, một trong số các người tình thời trẻ của mẹ cô, và cô đến đây chỉ để xin một việc làm, vì chỉ mới học xong cấp 3 là cô đã bỏ học đại học, nên không có bằng cấp chuyên môn nào, mặc dù vậy cô rất lười làm việc tay chân, nên chỉ có thể nhờ mẹ cô kiếm cho cô việc làm đỡ chán và được mẹ cô chỉ tới đây.

Viện trưởng im lặng, cuối xuống xem hồ sơ của Tuyết Thư, điểm số cao tuyệt đối, nhưng độ chuyên cần thì xấu thậm tệ, suốt 3 năm học cấp 3, chỉ đến trường được 20 ngày, “thế mà lại chẳng bị đuổi” Đông thầm nghĩ.

Đông sờ cằm, bình thường, nếu anh nhận được đơn xin việc với cái hồ sơ mà chuyên cần lại xấu vậy, anh sẽ từ chối. Nhưng bây giờ, Tuyết Thanh đã gọi điện nhờ vả, anh cũng phải đích thân tiếp đón Tuyết Thư rồi, không thể từ chối được.

Đông nhìn Thư nói:
– Tôi đã được mẹ cô giới thiệu về cô rồi, nhưng tôi vẫn chưa biết được cô giỏi về phương diện nào, tôi nghe nói cô có vẻ giỏi chăm sóc người khác, nên tạm thời cô hãy làm y tá chăm sóc những bệnh nhân trước, rồi xem tình hình sau.

Tuyết Thư cười nói:
– Cảm ơn chú nhiều, con sẽ cố gắng.
Nói xong cô cúi người xuống cảm ơn, khi cô cúi xuống, từ chỗ ngồi của Đông có thể thấy được khe giữa 2 “đồi núi” của cô, và cô xem đó là món quà nho nhỏ dành cho Đông.

Đông hai mắt nhìn thẳng vào khe đó 1 lúc, anh đã có một chút kích thích nhưng vẫn không quên việc của mình, anh lấy tờ giấy ra và viết vào, sau đó đưa cho Tuyết Thư bảo:
– Cô đưa tờ giấy này cho một người đứng ở ngay trước sảnh ấy, để đi nhận đồ y tá của cô, và ngày mai sẽ bắt đầu công việc, cụ thể công việc sẽ có người hướng dẫn cho cô.

Tuyết Thư nhận giấy và cảm ơn một lần nữa, rồi cô đi ra khỏi phòng. Xuống dưới sảnh để nhận đồ, rồi đi ra khỏi bệnh viện.

Cô đứng trước cổng bệnh viện, ở trong trời lạnh 15° như này, thì chỉ có mỗi cô là có thể mặc phong phanh như vậy. Không lâu sau, một chiếc xe thể thao BMW i8 màu cam chạy tới trước mặt cô, một ông chú tầm 40 tuổi mặc một bộ đồ vest lịch lãm bước xuống, nói với cô:
– Tiểu thư, lên xe để lão chở đến nhà mới.

Tuyết Thư phùng hai má lên:
– Không chịu, cháu mới vừa tới thành phố này, cháu muốn đi xem những shop cửa hàng quanh đây như thế nào đã. Ông Ba chở cháu đi đi.

Ông Ba cười khẽ:
– Được thôi tiểu thư, lên xe nào.

Ở một cửa hàng nội y nữ lớn.
Tuyết Thư đang nhàm chán nhìn vào những chiếc quần lót, những cái quần này ở nhà nàng chất đầy, thậm chí chất liệu lẫn độ sexy còn cao hơn. Bỗng một cái quần lót lọt vào ánh mặt nàng, “quần lót không đáy”, cái quần lót này có lẽ chỉ để mặc cho đẹp, chứ không hề che được gì cả, quần lót này thật tiện cho việc làm tình mà không cần phải cởi quần lót ra, cô thầm nghĩ.

Hơn nữa, đã hơn hai tháng cô chưa được làm tình rồi, Tuyết Thư đã phải chia tay 2 chàng bạn trai vì số lần làm tình quá nhiều trong 1 tuần. Nhưng cái đó không trách cô được, cô bị nhiễm cái tính dâm đãng đó cũng từ mẹ cô cả.

Tuyết Thư đem theo kiểu quần lót không đáy đó, cô đem theo đủ loại màu rồi đến phòng thử đồ. Tuyết Thư vào bên trong rồi cởi từng bộ đồ ra, cởi cái bra ra, hai bầu vú căng tròn hiện ra. Nhưng vì bên trong khá nhỏ, nên cô vô tình làm rớt cái túi xách của cô, cô cúi xuống lượm thì vô tình thấy một cái máy nhỏ nhỏ, mặc dù rất nhỏ và hình dạng khó xác định, nhưng cô biết đó chắn chắn là camera.

Ở phòng giám sát cửa hàng.
Có hai thanh niên tầm 20 tuổi, một người đeo kính và một người mập mập bụng phệ ra. Cả hai đang bỏ qua các camera giám sát khác, mà đang chú tâm vào một camera ở phòng thay đồ số 9, do họ lén cài vào.

Tên mập hai mắt dâm, nhìn vào Tuyết Thư vừa bước vào phòng thay đồ:
– Xinh quá, dáng người cũng ngon quá.

Tên đeo kính không nói gì mà nhìn chăm chăm vào màn hình. Trong màn hình, Tuyết Thư đang cởi từng bộ đồ ra, đến lúc chỉ có cái bra và quần lót ren đen, thì cả hai người đều lấy tay sờ vào giữa quần. Đến lúc Tuyết Thư cởi bra ra, hai bầu vú xuất hiện, bầu vú căng tròn với núm vú hồng hiện ra trước màn hình làm cả hai phải kéo khóa quần của mình ra. Khi Tuyết Thư cúi xuống lượm túi xách, hai bầu vú lắc lư hiện rõ trước màn ảnh, thì cả hai đều bắt đầu quay tay, còn chuyện bị phát hiện camera là điều rất khó, vì camera này là loại Tân tiến, rất ít ai có thế phát hiện được.

Nhưng điều họ nghĩ là không thể đã xảy ra, bên trong màn hình, Tuyết Thư sau khi đem túi xách treo lên, lại mỉm cười nhìn thẳng vào màn hình, tay xòe ra hai ngón biểu thị hành động chào. Hành động này làm cả hai người giật mình hoảng sợ, tên mập đang quay tay dừng lại, nhìn qua tên đeo kính nói:
– Bị phát hiện rồi, làm sao bây giờ.

Tên đeo kính đang định mở miệng, thì bỗng im lặng, nhìn vào màn hình, tên mập cũng nhìn theo. Trong màn hình Tuyết Thư với khuôn mặt búp bê, bây giờ hai mắt cô đầy lửa nóng, miệng cười đầy dâm đãng, hai tay cô cầm lấy hai đầu vú, xoa nhẹ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN