Yêu anh...em không đủ tư cách
Chương 3 : Phân vân
Cô cắn răng muốn nghe ý kiến từ đầu dây bên kia , nhưng mãi lúc lâu không có tiếng trả lời mà chỉ toàn tiếng nhạc sập sình ở karaoke . Cô đen mặt nói như quát vào điện thoại :
-Này ! Mộc Tuệ . Có đó không ? Trả lời đi ?
Mãi sau tiếng nói mới cất lên nhưng hoàn toàn bị tiếng nhạc át hết , Mộc Tuệ vội chạy ra ngoài bịt một tai lại cố nói lớn :
-Tớ không nghe thấy gì đâu . Về nhà nói nhé , đang bận rồi cúp máy đây.
-Này ! ….
Chưa nói hết câu , đầu dây bên kia đã dập máy . Cô tức tối lẩm bẩm :
-Con nhỏ đáng chết , vậy mà lại dám dập máy của mình . Về nhà phải chỉnh đốn lại mới được . Bây giờ phải làm sao đây ? Mình có nên nhận lời không ?
Cô cầm điện thoại khẽ xoay xoay phân vân không biết nên làm sao mới tốt . Đột nhiên từ ngoài cửa vọng vào mấy tiếng nhân viên nói với nhau , cô liền hóng hớt ngồi bên trong ‘vểnh’ tai ra nghe.
-Biết gì không ? Con trai chủ tịch sắp về điều hành công ty cùng ông ấy đấy.
-Thật ư ! Nghe nói con trai chủ tịch soái lắm đó.
-Tôi cũng nghe vậy . Hình như lần này về , anh ấy ngồi luôn lên chức giám đốc thì phải ?
-Đương nhiên là như vậy rồi . Anh ấy du học 6 năm ở nước ngoài còn mở một công ty nhỏ ở bên đấy bây giờ về đây quản lí công ty cùng ba cũng chẳng phải chuyện gì quá bất ngờ.
-Phải ! Phải ! Không biết ai may mắn được ngồi vào ghế thư kí nhỉ ? Nếu là tôi chắc tôi ngày nào cũng phải đi truyền máu quá.
-Bớt ảo tưởng đi.
Tiếng nói của mấy nhân viên xa dần , cô ngồi im như tượng suy nghĩ kĩ về việc có nhận làm thư kí không ? Ok . Bây giờ cô có quyết định rồi . Phải ra ngoài gặp Sếp để nói rõ. (*_*)
….
-Cô đã suy nghĩ kĩ rồi chứ ?
-Vâng ! Em nhất định sẽ hoàn thành công việc được giao phó thật tốt . Sẽ không để chị thất vọng đâu.
-Được ! Vậy ngày mai cô bắt đầu đi làm được rồi . Đây là thẻ nhân viên của cô.
-Cảm ơn chị_cô vui vẻ nhận lấy chiếc thẻ rồi xin ra ngoài trong lòng vui sướng . Mong rằng quyết định này của cô là đúng
10 giờ tối
Cửa nhà rộng mở , cô ôm đồ nặng trĩu hai tay bước vào nhà . Mộc Tuệ đang nằm ở ghế đắp mặt nạ đọc tạp chí thấy vậy liền chạy ra xách đỡ cho cô hỏi :
-Này ! Sao cậu mua nhiều đồ ăn quá vậy ? Tính ăn cả tháng luôn sao ?
Cô cười hì hì rồi xách đống thức ăn vào bếp , sau khi xếp gọn vào tủ lạnh cô mới hí hửng rút ra một tấm thẻ giơ lên trước mặt Mộc Tuệ nói :
-Cậu nói xem , đây là cái gì ?
Mộc Tuệ không nói không rằng giật luôn tấm thẻ trên tay cô nhìn xuống một lượt hoảng sợ tới mức rơi luôn cả mặt nạ lắp bắp :
-Cái méo gì thế này ? Tớ lại bị hoa mắt đúng không ? Sao tháng này cậu cho tớ đi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác vậy ?
Cô không nói gì chỉ bịu môi rồi nhún vai , sau đó giật lại tấm thẻ cất cẩn thận vào trong túi đi thẳng vào trong bếp . Lát sau còn có ý xấu ló đầu ra chọc Mộc Tuệ :
-Thấy sao ? Có muốn được như tớ không ?
Mộc Tuệ liền sốc lại tinh thần gật đầu lia lịa . Mạc Lâm khẽ nhếch mép trêu chọc :
-Vậy thì đi phỏng vấn rồi nộp hồ sơ đi . Đừng lúc nào cũng đi tụ tập chơi bời nữa
Nghe vậy mặt cô liền xụ xuống nói :
-Tớ cóc cần nữa
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!