Yêu! Có khó lắm không?
Chương 15: Không muốn mất anh!
Dạo này việc học, việc ra mắt MV mới rồi còn thêm dự án tham gia phim, công suất hoạt động tăng lên gấp mấy lần, làm cho 3 chàng trai mệt mỏi rất nhiều. Họ thường vắng mặt trong các giờ học nhiều hơn.
Sau khi Thiên Tỉ nghe lời của Vương Nguyên \” Nếu đối phương đã cố tình giận thì mình cũng sẽ phản lại bằng chiêu giận ngược lại, cứ im lặng luôn đi, một khi đối phương không còn sức kiên nhẫn sẽ tự tìm mình bắt chuyện, cho cô ấy thấy cậu quan trọng như thế nào trong tim cô ấy \”
Thế là cả tuần qua cả 2 không nói không rằng dù chỉ một câu…Ôi..Thiên ca đang khóc ròng, nghe lời Vương Nguyên súi dại làm gì để rồi tình hình càng tệ hơn. Con mèo lỳ bên cạnh vẫn chăm chú vào sách vở không thì truyện tranh, rồi ngậm ngùi nhìn con bé cười cười nói nói với tên Hạ Vũ lớp bên trong khi mình thì ngược lại.
Nhờ phước tốt lành của Nguyên ca mà cả tuần nay chiến tranh lạnh vẫn tiếp diễn.Tuy nói là không liên quan, không quan tâm nhưng dạo này thời tiết thay đổi, con bé cũng có chút hơi lo khi thấy cậu mấy hôm nay có vẻ hơi bất thường, dường như sức khỏe yếu đi, vẻ mặt bơ phờ, lại ho nhiều trong giờ học.
\” Cái tên sao chổi đáng chết này đã bệnh rồi không lo mua thuốc uống vào, ngồi gần mình nhở lây bệnh cho mình thì sao?\”
Đã 2 ngày lớp trưởng Thiên Tỉ vắng mặt, Thất Thất xoay qua nhìn chỗ ngồi bên cạnh cảm thấy thiếu thiếu một thứ gì đó được xem như quan trọng, rất trống trải, đã 2 ngày không thấy cậu, có nên hỏi nhắn tin gọi điện không?
———
Tan học Thất Thất có hẹn với Y Y và Hạ Vũ đến thư viện đọc sách, cô còn thẫn thờ bước đi trong mớ suy nghĩ hỗn tạp thì bất chợt một bàn chân bước ra chặn ngang lối đi. Thất Thất cau mày khó hiểu nhìn người đó \” Vương Nguyên \”
Còn nữa phía sau lưng con bé lúc này một người nữa bước ra, cô quay lại nhìn Khải ca, 2 người này dường như đang cố tình bao vây cô. Tình hình hiện tại như tới cảnh cao trào gây cấn trong phim kiếm hiệp vậy đó, vẻ mặt của 2 anh chàng kia rất ngầu và dữ tợn.
\” 2 người…2 người…muốn gì…\” Thất Thất bắt đầu lo lắng không yên.
\” Nói chuyện với chúng tôi một chút đi \” Vương Nguyên bày ra vẻ mặt nghiêm trọng.
\” Nói..nói..chuyện thôi mà 2 người có cần dọa tôi muốn đứng tim đây này \”. Thất Thất còn sợ chưa hết run.
\” Chuyện này còn nghiêm trọng hơn cả việc em đang đau tim đó \” Khải ca cũng nhanh miệng nói.
\” Đúng rồi đó Thất Thất, mình không thể nào đứng nhìn huynh đệ của mình đang trong tình huống đáng thương như vậy được nữa \” Vương Nguyên cố tỏa vẻ nghiêm trọng.
\” Vậy mà giờ này em còn hẹn hò với bạn bè chơi đùa trong khi Thiên Tỉ…\” Khải ca tiếp lời.
Thất Thất nhìn thái độ của 2 người biết chắc là có chuyện không ổn rồi \” Thiên Tỉ…cậu ta thế nào? 2 người nói nhanh đi..dừng dài vòng nữa \”
\” Thiên Tỉ cậu ấy mang trong mình chứng bệnh nan y khó chữa \” Nguyên ca bày ra vẻ mặt buồn rầu.
\” Bác sĩ bảo em ấy chắc không thể nào chịu đựng qua khỏi tuần trăng này \” Khải ca cũng lắc đầu buồn rũ rượi.
\” Cái..cái gì…không…không thể nào…bây giờ tên sao chổi đó đang ở đâu…Vương Nguyên cậu cho tôi biết bây giờ cậu ấy đang ở đâu?\” Thất Thất nước mắt rưng rưng giọng khẩn trương.
\” Công ty TF, phòng cậu ấy ở tầng 5 rẽ trái \”. Nguyên chưa kịp nói hết câu thì con bé đã ôm mặt khóc nức nở chạy vụt đi.
Bỏ lại vẻ mặt hớn hở của 2 anh chàng kia, không thể nào nhịn được cười \” Bảo bối, em làm vậy có ổn không?\”
\” Chắc chắn thành công, anh không thấy Thất Thất bị chúng ta hù cho một trận phát khóc luôn sao.hé hé\”
\” Em chỉ giỏi việc nghĩ ra trò quậy phá là giỏi \”
\” Đại ca à, anh cũng diễn như đúng rồi còn gì \”
\” Chúng ta giúp Thiên Tỉ tới đó thôi còn việc phía sau hậu trường còn lại cho em ấy tự giải quyết đi, về thôi \”. Khải ca nắm tay Nguyên ca rời đi.
\” Về nhà thôi nào..cuối tuần rồi..về nhà thôi \” Nguyên ca phấn khích cười tít cả mắt.
——————
Thất Thất thật sự không thể nào tin được mọi chuyện, cũng không chịu nổi cú sốc ấy \” Tên sao chổi đáng ghét….tại sao lại dấu mình chứ…tại sao lại chịu đau đớn một mình chứ…\” Con bé chỉ biết khóc và khóc suốt đoạn đường đến công ty TF.
Trên người vẫn còn mặc bộ đồ đồng phục của Đỉnh Phong đến công ty một mạch chạy thẳng lên tầng 5 rẽ trái..gõ cửa…Thiên Tỉ vừa mở cửa thì thấy Thất Thất nước mắt đầm đìa, chưa kịp hỏi chuyện gì xảy ra thì con bé ôm chầm lấy cậu khóc nức nở.
Thiên Tỉ cau mày khó hiểu nhìn cô đang xiết chặc vòng tay ôm mình như thể buông ra thì cậu sẽ chạy mất \” Không lẽ mới nghỉ học có vài hôm mà lại nhớ tới vậy sao?\”
Cậu cũng vòng tay ôm con bé không ngừng dỗ dành \” Không khóc nữa, ai dám chọc mèo hành tinh cuả Thiên Tổng..nói..Thiên Tổng anh quyết không tha \”
Thất Thất nức nở vùi mặt mình vào lòng ngực ấm áp kia nghẹn ngào \” Thất Thất hứa sẽ thật ngoan, sẽ nghe lời Thiên Tỉ, sẽ không giận dỗi, không chạy lung tung, không làm Thiên Tỉ lo lắng, Thiên Tỉ đừng bỏ Thất Thất mà, Thất Thất không muốn, không có Thiên Tỉ Thất Thất phải sống sao đây, không có Thiên Tỉ thì Thất Thất tồn tại trên thế giới này cũng chẳng có ý nghĩa gì, không muốn..thật sự không muốn…\”
Thiên Tỉ mặc dù chưa hiểu gì nhưng vẫn dỗ dành \” Mèo hành tinh…em đừng như vậy mà tỏ tình anh chứ, ngoan nào, anh có bỏ mèo con đâu? ai nói? anh vẫn ở đây với em mà\”
Thất Thất vẫn nghẹn ngào \” căn bệnh quái ác kia ngươi mau ra khỏi người Thiên Tỉ ngay lập tức, không muốn ngươi tồn tại nữa \”
Thiên Tỉ càng khó hiểu ngẩn ngơ \” Bệnh gì?…Mèo hành tinh..em nói gì..bệnh gì?\”
Thất Thất ngẩng đầu lên nhìn Thiên Tỉ \” Chẳng phải sao chổi mắc bệnh nan y sao?\”
Thiên Tỉ cau mày \” Ai nói, anh phải bận đi quay quảng cáo nên nghĩ học có 2 ngày thôi, bệnh gì?\”
Thất Thất bị hố một phen nặng nề, máu dồn tới não giận đỏ mặt \” VƯƠNG NGUYÊN… VƯƠNG TUẤN KHẢI …TRIỆU BẢO THẤT TÔI QUYẾT KHÔNG THA CHO 2 NGƯỜIiiiiiii….\”
Con bé vội buông tay ra nhưng không được vì vòng tay mạnh mẽ kia đã ôm chặc mèo con vào lòng. Lúc này cô hơi khó chịu vùng vẫy \” Buông tay ra đi, thả ra mau, khó chịu quá\”
/ chị ơi, chị ôm anh Dịch của tụi em nảy giờ, mà giờ nói khó chịu là khó chịu thế nào?/
Thiên Tỉ một tay lau nhẹ nước mắt còn đọng lại trên mi con bé \” Thì ra em lo lắng cho tôi đến vậy sao?\”
Thất Thất quay mặt đi hướng khác né tránh ánh mắt triều mến của cậu, mặc dù đang bị giữ chặc trong vòng tay ấm kia \” Không có \”
Cậu cười ngọt ngào khoe đồng điếu hút hồn \” Mới vừa xõa một tràng dài, còn ôm người ta cứng ngắt \”
Cô bé bĩu môi \” Không có, hồi nào, nghe nhầm à?\”
Cậu nhìn cô vẫn còn đang lòng mình mà cố cải bướng bỉnh miệng nhỏ xinh kia đang kích thích người đối diện đây mà. Cậu hơi cuối người xuống hôn ngay môi kia cho mèo không còn cơ hội biện minh nữa.
Thất Thất hơi bất ngờ không biết đây là lần thứ mấy 2 người hôn nhau, nhưng cảm giác vẫn bối rối vẫn hồi hợp , tim cứ nhảy tung loạn nhịp, trong lòng con bé vui mừng khôn xiết khi biết cậu chẳng bị bệnh gì cả, nhón nhẹ chân lên đáp trả nụ hôn kia. Cậu cảm nhận được điều đó càng làm cho nụ hôn kéo dài hơn lưu luyến mãi không buông, đến khi mèo con đỏ mặt lên như không còn thở nỗi, cậu mới luyến tiếc rời môi cô, áp mặt cô vào ngực mình thì thầm \” Yêu…có khó lắm không?\”
\” Yêu???…Có quá sớm để nói từ đó không? Có hối hận không? Chỉ mới 19 tuổi thôi \”
\” Không hối hận…chỉ biết là thời khắc này mèo hành tinh em thuộc quyền sở hữu của Thiên Tỉ \”
Thất Thất bĩu môi \” Từ khi nào tôi thuộc quyên sở hữu của anh chứ? Ai cho? Để Thiên Gia nghe được chắc Thất Thất sẽ bị đem ra xử trãm tàn sát mất \”
\” Ngốc quá…cứ suy nghĩ lo sợ lung tung \”
\” Hông có nha…TFBOYS các người có lượng Tứ Diệp Thảo hùng hậu và bất chấp, những cô nàng mà tiếp xúc với 3 người đều được xem là kẻ thù của cả thế giới vậy đó \”
\” Các tỷ ấy cũng chỉ vì yêu mến chúng tôi thôi mà\”
/ ây da..đứng dồi…đúng dồi. hí hí/
\” Thôi nhé…Bảo Thất không dám đùa với Thiên Chỉ Hạc nhá \”
Thiên Tỉ cười ngọt ngào \” Mèo lỳ cứng đầu lỳ lợm nữa đi, anh thả em ra cho Thiên Gia làm thịt \”
Thất Thất bĩu môi \” Ờ..thả ra đi, trước sau gì cũng bị trảm, buông tay ra đi, đi mà ôm ôm cô nữ thần xinh đẹp kia đi…không thèm\”
Cậu lại cười nhưng tiếng cười lần này to hơn \” Mèo…nhìn thẳng vào mặt anh đây này…em ghen dữ dội như vậy sao…không giữ kỹ..coi chừng Thiên Tổng bị Candy cướp mất đấy\”
Thất Thất véo thật mạnh vào hông cậu \” Không thèm…về đây \”
\” Đauuu…này mèo…đùa chút thôi..để anh đưa về..chờ anh với \”
/ ôi..thế giới hòa bình rồi nhé.hi Nguyên Ca ơi chiến thuật của anh đã thành công rồi nhé.hi/
———–
ây dô..ây dô…thôi tui buồn…nhưng mà thôi…tôi sẽ cố gắng vì đam mê..mặc dù hông ai cổ vũ.huhu
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!