Yêu! Có khó lắm không? - Chương 17: Bạch Hổ trở về!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


Yêu! Có khó lắm không?


Chương 17: Bạch Hổ trở về!


Hôm nay trở lại những ngày bình thường như mọi ngày nhưng có vẻ ngọt ngào hơn hẳn vì cô cậu nhà ta đã làm hòa, sáng nay còn đưa đón nhau đến trường. Cũng may là sáng nay chiếc xe yêu quý của Thiên Tỉ đã lái thẳng vào nhà xe của nhân viên trong trường nên chẳng ai phát hiện hai người đi chung.
Để tránh ánh mắt dòm ngó của mọi người thì ra về cả hai quyết rẽ hai hướng hẹn gặp nhau ở một nơi an toàn rồi mới cùng nhau về.
Thất Thất vẫn còn đang tung tăng đi ra hướng cổng trường, thì chân chợt khựng lại khi thấy phía trước mọi người đang tụ tập xôn xao, tâm điểm là chiếc xe motor sang trọng lộng lẫy oai phong đứng cạnh là một chàng trai dáng chuẩn siêu mẫu, nhìn không khác nào nam thần soái ca trong truyền thuyết, vẻ điển trai của anh phải khiến nhiều nam sinh Đỉnh Phong ghen tỵ, còn các cô nữ sinh thì đua nhau nhặt tim mình về, thần thái cùng với khí chất từ anh toát ra thì chắc chắn nam thần trong truyện tranh là có thật nhé.
Thất Thất cũng tò mò nhìn theo các bạn thì bất chợt chàng trai ấy vẫy vẫy tay về phía cô, con bé cau mày nhìn sang phải nhìn sang trái thậm chí quay ngược lại sau lưng \” Ổng kêu ai vậy trời?\”
Chàng trai ấy mỉm cười lại khiến cho các cô nữ sinh bao vây hét toáng lên ngất ngây \” Gọi em đấy Triệu Bảo Thất\”
Thất Thất rùng mình tự chỉ tay vào mình hỏi lại \” Gọi tôi? \”
\” Đúng rồi \”
Cô vẫn hơi chần chừ ngập ngừng chưa hiểu lắm nhưng vẫn bước tới từ từ, nhìn dáng vẻ lo lắng ngơ ngác của cô lại khiến anh bật cười \” Đúng là học sinh, tại sao em lại đáng yêu đến thế chứ \”
Khi mục tiêu đã xuất hiện người mà nam thần cần tìm cũng đã đến lúc này các nữ sinh xung quanh dần tản ra \” Chủ đã có bông rồi nhé.Giải tán \”.
Đứng đối diện với người lạ mặt này Thất Thất luôn dè chừng \” Anh gọi tôi? Sao anh biết tên tôi? Anh là ai?
\” Đồng Khắc Dương \” ánh mắt triều mến cưng chiều nhìn cô bé trước mặt.
Thất Thất lại tiếp tục ngớ ngẩn cau mày suy ngẫm lẩm bẩm trong miệng \” Đồng Khắc Dương…Đồng Khắc Dương…Khắc Dương…Dương…Àaaa…Đồng Khắc Dương \”
\” Em nhớ rồi đúng không?\” anh cũng hớn hở theo cô.
\” TÔI KHÔNG QUEN AI TÊN DƯƠNG HAY KHẮC DƯƠNG GÌ HẾT \”
\” !!! \”
Làm anh hụt hẫn, thấy cô la lên tưởng rằng đã nhớ ra, ai ngờ lời cô phán như đang tát từng tát vào mặt anh.
\” Không nhớ thiệt sao?\” ánh mắt nghi ngờ dò xét nhìn cô.
\” Nhớ gì? anh hỏi vậy là sao?\”
Khắc Dương cầm di động lên \” Cái này của em?\”
Thất Thất mừng rỡ \” Đúng rồi, điện thoại của tôi đây mà, làm tôi lục tung cả phòng tìm, sao nó lại ở chỗ anh?\”
\” Em thật sự không nhớ gì sao? tối qua em say ở trong xe anh làm rơi…\”
\” Ôi..họa tới…thế tối qua là anh đưa tôi về sao? tôi có làm loạn gì nữa không?\”
\” Này cô bé, em giả quên hay là không nhớ thật, em làm anh có hứng thú càng muốn chinh phục em rồi đó \”
\” Nè nè…tôi thật sự không nhớ gì hết chứ không phải cố tình quên, nhược điểm lớn nhất của tôi là khi tỉnh dậy thì sẽ quên mất những gì tối qua trong cơn say đã xảy ra \”
Anh cười khẽ \” Em muốn biết tối qua khi say đã làm gì thì lên xe anh đưa về nhà, anh sẽ nói cho em biết \”
\” Tóm lại hiện tại tôi chưa thể nhớ ra gì, nhưng nếu tối qua tôi có làm gì sai xin anh bỏ qua cho, tôi hứa sẽ đền tội sau, còn bây giờ xin anh trả lại điện thoại cho tôi, tôi không thể về cùng anh được \”
\” Sao thế? nghi ngờ anh sao? anh không trả di động lại cho em trừ khi em lên xe anh \”
\” Này…anh thật khó hiểu nha. tôi có quen biết gì anh mà phải lên xe đi cùng anh, mau trả điện thoại lại cho tôi \”
\” Yên tâm, anh không có bắt cóc em đâu mà lo, nếu anh muốn bắt em thì tối qua anh đã không đưa em về rồi cô bé à.haha\”
\” Anh…\”
Bỗng bên kia đường chiếc xe hơi quen thuộc đã dừng, Thiên Tỉ bước xuống xe kêu to \” Này mèo \”
Thất Thất quay lại thấy cậu liền mừng rỡ hẳn lên, nhưng con bé cũng kịp xua tay ra hiệu cậu đừng qua đây mà ngồi lại trong xe.
Vì sao nhở? vì Thiên Tỉ là ngôi sao nổi tiếng mọi hành động của cậu sẽ bị phía báo chí soi tin, cô sợ họ đụng chạm vào đời tư của cậu như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của cậu và cô khó mà sống yên ồn với fan của anh, huống hồ gì bây giờ giữa đường cậu mà bước xuống fan sẽ bao vây gây ùn tắt nữa thì khổ.
/ chị nhà lo lắng cho anh nhà lắm nha, ta nói quen thần tượng cũng khổ,haizzz…/
Nhưng lúc này Thiên Tỉ nhìn thấy Thất Thất đang đứng bên cạnh tên lạ mặt tối qua thì cậu bất chấp nhé, giờ này còn hình với tượng cái gì, cậu băng băng đi qua chỗ con bé.
\” Đã bảo là ngồi trong xe đi, đừng có qua đây mà \’
\” Tan học rồi sao không về, em có biết là tôi đợi em bao lâu chưa? đứng đây làm gì?\”
Thất Thất nhón chân lên nói thì thầm vào tai Thiên Tỉ \” Muốn về lắm nhưng điện thoại của tôi còn trong tay tên đó, làm sao lấy lại đây? Thiên Tổng có quen anh ta không lấy lại dùm Thất Thất đi \”
Hành động thân mật của đôi trẻ làm cho người đứng đó có cảm giác như người thứ ba không bằng, tưởng chừng như anh là không khí vậy đó.
Thiên Tỉ nhìn chầm chầm anh chàng kia \” Lại là anh? \”
Bây giờ Khắc Dương mới được lên tiếng \” Lại gặp cậu…tôi là Đồng Khắc Dương..hân hạnh được gặp ngôi sao nổi tiếng Dịch Dương Thiên Tỉ \”
Chợt lúc này cô gái duy nhất trong cuộc đàm phán chiến tranh đột nhiên phản ứng lên \” A…nhớ rồi…Lão đại…đại ca…người mà tối qua trong Bar mọi người đều cuối đầu chào, là anh \”
Khắc Dương cười mãn nguyện \” Em nhớ ra rồi sao? cô bé nữ sinh gây rối khi say \”
Thiên Tỉ quay qua nhìn Thất Thất với ánh mắt dò xét nghi ngờ \” Này mèo, rốt cuộc tối qua khi say em đã làm gì?\”
Thất Thất *lắc đầu* \” Hông nhớ \”
Thiên Tỉ thật khó chịu khi nhìn thấy ánh mắt của anh chàng kia cứ nhìn con bé rồi cười \” Anh Đồng! chuyện Bảo Thất tối qua khi say nếu có làm loạn gì xin anh bỏ qua cho, phiền anh trả điện thoại lại, chúng tôi còn phải về, chiều nay chúng tôi còn có tiết học tiếp theo \”
Khắc Dương nhìn Thất Thất với ánh mắt chỉ muốn nghe câu trả lời từ cô khiến cô ngập ngừng \” Lão ca \”
Anh cau mày \” Em gọi anh là gì? Lão ca?\”
\” Tại vì mấy người kia gọi anh là lão đại hay đại ca nghe đáng sợ lắm, lão ca sẽ dễ nghe hơn và có cảm giác thân thiết hơn \”
Thiên Tỉ gằng giọng \” Lại còn thân thiết sao?\”
/ anh Dịch à, giấm chua quá rồi nha anh Dịch.kkk/
Khắc Dương cười to \” Được…anh chấp nhận…lão ca anh nghe đây, Bảo Thất nói tiếp đi \”
Thất Thất ngập ngừng \” Lão ca…anh trả điện thoại lại cho Thất Thất đi, coi như Triệu Bảo Thất nợ anh 1 lần, hứa sẽ trả đủ, còn việc lên xe về với anh thì … không được…Thất Thất về với Thiên Tỉ \” giọng nhỏ dần.
Thiên Tỉ hài lòng \” Anh nghe rõ chưa? Vậy thì phiền anh trả điện thoại lại dùm \”
Khắc Dương nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của con bé chẳng thể nào mà không đáp trả, từ trước tới giờ chưa ai dám cải lệnh của anh, cũng chưa có việc gì anh muốn mà không được, chưa có cô gái nào dám từ chối lời đề nghị của anh riêng cô bé nữ ninh này là người đầu tiên, cũng là người đầu tiên đưa anh đến hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, cũng là người trực tiếp gây ra những cái gọi là đầu tiên của anh.
\” Ok Ok…đừng bày ra cái mặt bí xị ấy..lão ca trả di động lại cho em, nhưng Triệu Bảo Thất em còn nợ anh một lần nhá, anh không quên đâu \”
Thất Thất cười tít mắt cầm điện thoại trên tay \” cảm ơn lão ca\”
Thiên Tỉ ngay lập tức kéo tay cô đi \” xong rồi, chào anh, chúng tôi về \”
Thất Thất không quên quay lại vẫy vẫy tay chào người thua cuộc còn đứng đằng kia \” chào lão ca…chúng em về.bái bai \”
Khắc Dương nhìn theo đôi trẻ trên người vẫn còn mặc đồng phục học sinh, môi bất giác chợt cong lên \” Triệu Bảo Thất…em đã phạm tội nặng, dám làm tim tôi say đắm vì em…Dịch Dương Thiên Tỉ không cần biết cậu nổi tiếng như thế nào, tôi nhất quyết cạnh tranh tới cùng với cậu…Em ấy phải là của tôi.Đồng Khắc Dương này chưa từng thua cuộc trong bất kỳ cuộc chiến nào \”
—————-
Thiên Tỉ đang tập trung lái xe nhưng không thể cho qua chuyện lúc nảy, quay qua nhìn Thất Thất \” Em đừng nên tiếp xúc với anh ta, không tốt đâu \”
Thất Thất cau mày thắc mắc \” Tại sao? Lão ca là người xấu thì đã không trả điện thoại lại cho tôi rồi \”
\” Đó chỉ là cái cớ, em bớt ngây thơ lại cho anh nhờ, chẳng phải anh ta là lão đại của băng nhóm trong giang hồ sao?\”
\” Thì có sao đâu? là đại ca thì là người xấu hết sao?\”
\” Sao em cứ thích cải lời tôi không vậy?\” Thiên Tỉ bực mình lớn tiếng.
Thất Thất cuối mặt bĩu môi thì thầm \” có cần phải lớn tiếng vậy không?\”
Cậu nhìn thái độ người bên cạnh thật là làm cho cậu tức chết đây mà, lúc nào cũng cải lời cậu, cứng đầu.
\” Alo! Dạ…sao? con đang về\” cô thay đổi ngay tâm trạng hớn hở lên hẳn.
\” Ai gọi đấy?\”
\” Hổ thúc thúc đang ở Bạch Gia, chú ấy về rồi \”
\” Thật sao? được được…về ngay lập tức \”
——————–
Chiếc xe vừa dừng trong sân, cô vội vàng bước xuống chạy ào vào nhà.
\” Này này…mèo…không mang balo vào à? \” cậu lắc đầu cười khẽ rồi cũng đi vào. Vừa bước vào nhà đã thấy con bé ôm chú Bạch Hổ khóc sướt mướt.
\” Thôi…thôi…không có khóc nữa, chú về rồi, không sao nữa rồi…\”
Thất Thất buông tay nước mắt vẫn đầm đìa \” Con sợ, con sợ lắm, con cứ tưởng mọi người bỏ con ở lại xứ sở Trung Hoa này luôn rồi \”
Bạch Hổ cười hiền lành \” Khờ quá, sao chú có thể bỏ con ở lại một mình nơi này chứ \”
Thiên Tỉ cũng giở giọng trêu đùa cô \” Đúng rồi, Bạch Hổ làm sao có thể sống thiếu Thiên Tổng này được chứ.haha \”
\” Thiên Thiên, dạo này công việc của nhóm vẫn tốt chứ? chú làm việc nhưng mà vẫn không an tâm về mấy đứa \”
\” Rất tốt ạ, MV mới được mọi người đón nhận nhiệt tình, dự án phim lần này sẽ khai máy sau ngày sinh nhật của Vương Nguyên \”
\” Giỏi lắm! Ngày mai chú sẽ bắt đầu lại công việc \”
\” ÔI…nhớ lúc trước Thiên Tỉ ở đâu là ở đó có Bạch Hổ, bây giờ lại trở lại như vậy nữa rồi \”
Bạch Hổ cau mày \” Sao? con không vui à? \”
\” Không…không…con vui lắm chứ, vui lắm \”
/ chú về rồi, anh Dịch đâu còn được tự do bay nhảy.kkk/
Hai người nói chuyện mà quên mất người còn lại. Thất Thất đứng dậy bỏ một mạch đi vào trong.
\” Này mèo…đi đâu đó, đang nói chuyện mà \”
\” Đi chuẩn bị quà tặng cho sinh nhật thiên thần \”
/ Trong mắt chị Nguyên ca lúc nào cũng là thiên thần.hi/
Cậu cũng đứng dậy đi theo tiếp tục trêu đùa \” Tôi khát nước \”
\” Tự mà lấy uống \”
\” Anh là khách đấy, em không biết phép tắc lịch sự gì cả \”
\” Nói gì hả? tên sao chổi chết tiệt này \”
\” Á á…đau đau… đừng véo hông nữa…đau đau… \”
Bạch Hổ ngồi ngoài sofa nghe tiếng hai đứa nhỏ trong bếp cải nhau in ỏi, chú lắc đầu cười \” Hai đứa trẻ này chúng nó gặp nhau mà không cải nhau mới là bất bình thường.haizzz\”
——————–
Tađa…thế là chú Bạch Hổ đã trở lại…có bạn nào nhớ chú Bạch Hổ không nè.hi
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN