Yêu! Có khó lắm không? - Chương 21: Chuyến dã ngoại hấp dẫn (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
69


Yêu! Có khó lắm không?


Chương 21: Chuyến dã ngoại hấp dẫn (2)


Chiều xuống tất cả học sinh ùa ra biển với sự chỉ dẫn của thầy cô các bạn đã cùng nhau hợp sức quăng một tấm lưới to xuống biển, thành quả là một mẻ cá to. Đó cũng là mục đích của buổi sinh hoạt chiều nay, một buổi tiệc nướng hải sản tươi rói ngon lành hoành tráng.
Ánh đèn sáng rực lên quanh các liều trại khi màn đêm buông xuống, súm sín ngồi lại với nhau đốt ngọn lửa trại ấm áp, đàn guitar vang lên hòa cùng âm nhạc tiếng hát của tập thể, không có niềm vui nào có thể thay thế ngay lúc này.
Hạ Vũ từ bên hàng lớp mình đứng dậy đến bên lớp T1 nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh Thất Thất. Cô đang vỗ tay hát cùng các bạn thì cau mày khó hiểu khi anh chàng kia chen vào ngồi bên mình.
\” Này! tay cậu đỡ hơn chưa? \”
\” Không sao, chỉ còn hơi đau chút thôi nhờ cậu bôi thuốc cho tôi đó \”.
Vương Nguyên ngồi gần bên thấy Hạ Vũ xuất hiện cậu cũng lên tiếng \” Hạ Vũ cậu đừng trách Thiên Tỉ nhé, cậu ấy không cố ý đâu \”
\” Nè Vương Nguyên cậu không cần phải nói giúp cậu ta \” Thất Thất thay đổi ngay thái độ không vui.
\” No no…Vương Nguyên Thất Thất các cậu đừng nói vậy, Thiên Tỉ cậu ấy chẳng có lỗi gì cả, đây là thi đấu thì chuyện chấn thương là đơn nhiên có thể xảy ra, với lại cậu ấy không phạm luật \” Hạ Vũ nhanh miệng giải thích.
\” Chỉ là trận bóng giao lưu vui thôi cậu ấy có cần phải mạnh tay vậy không? hay là do chúng ta trước đó phản công làm cô nữ thần ấy ngã nên cậu ta mới trả thù \” cô vẫn không hài lòng càu nhàu.
\” Cậu đừng nói vậy mình nghỉ Thiên Tỉ không phải như vậy đâu \” Hạ Vũ ra sức giải thích.
\” Các cậu thật là…mà nhắc mới để ý, có ai thấy Thiên Tỉ đâu không? \” Vương Nguyên ngó nghiêng nhìn xung quanh.
\” Mặc kệ cậu ta đi \” Thất Thất vẫn gương mặt hầm hầm nóng giận.
Vương Nguyên nói khẽ vào tai cô \” Tôi nghỉ tất cả lý do là tại cậu đó cô chủ Triệu \”
Thất Thất mặt nhăn mày nhó bậm môi đứng dậy \” hừ…tôi đi tìm tên sao chổi đó là được chứ gì \”
Vương Nguyên cười gật đầu \” Cậu hiểu ra vấn đề rồi đó \”.
\” Tôi đi với cậu \” Hạ Vũ định đứng lên đi cùng Thất Thất thì liền bị Vương Nguyên giữ lại \” Ấy ấy…không cần đâu, chỉ có Thất Thất mới giải quyết được vụ này thôi, cậu đi theo sẽ rối hơn đó \”
\” Nhưng mà…\” Hạ Vũ lo lắng nhìn theo Thất Thất.
Thất Thất đi dọc theo bờ biển hướng ra xa nơi mọi người đang hát hò dự tiệc sôi động, tuy ngoài miệng nói không quan tâm nhưng trong lòng cô là người biết rõ nhất tại sao cậu lại cư xử như vậy. Đi ra xa ánh đèn sáng rực nơi trường cấm trại cô cũng không thấy cậu đâu còn loay hoay ngó nghiêng thì phía trước trong bóng đêm dáng một người quen thuộc đang nghe điện thoại.
\” Dạ…con biết rồi, chú cứ yên tâm mà giải quyết công việc của chú đi, con sẽ trông chừng nha đầu giúp chú…dạ…cô ấy ngoan lắm ạ, giờ thì đang chơi đùa cùng các bạn trong lớp rồi ạ,…dạ, con biết mà, con biết nhóc ấy hay bướng bỉnh cứng đầu nhưng cũng rất nghe lời, chú yên tâm đi ạ…\”
Thất Thất tự dưng trong lòng dâng lên cảm giác ngọt ngào ngùi ngùi rưng rưng nước mắt khi vừa nghe cậu trò chuyện điện thoại biết chắc là Thiên Tỉ đang nói chuyện với chú Bạch Hổ.Cậu luôn là người quan tâm chiều chuộng và hiểu cô nhất, lúc nào cũng chịu thiệt thòi về mình, dù là vì cô mà giờ này cậu lại bị tách khỏi đám đông thế mà khi nói chuyện với chú Bạch Hổ thì cậu luôn nói tốt về cô.
Từ phía sau con bé chạy ào tới ôm chầm cậu vòng tay siết chặt. Thiên Tỉ có chút bất ngờ không biết con bé đến từ lúc nào.
\” Gì đây? Tui đâu phải là một món đồ em muốn quăng thì quăng muốn ôm thì nhặt lại \”
Thất Thất vẫn lặng im không trả lời vòng tay không buông.
Thiên Tỉ thở dài \” Sao nào? Cô chủ Triệu Bảo Thất, giờ cô muốn thế nào đây? \”
\” Trật tự chút đi, tôi đang ôm người của tôi sao cậu lắm lời thế \” Thất Thất bĩu môi lên tiếng.
Cậu phì cười trong lòng dâng lên ấm áp lạ thường thế này thì còn khiến ai giận hờn gì nữa chứ \” Này! em học ở đâu ra thói gia trưởng ra lệnh người khác thế chứ hả?\”
\” Còn học từ ai nữa, chính tên sao chổi nhà anh đã dạy tôi hết đấy \”
Thiên Tỉ chợt xoay lưng lại mặt đối diện con bé hôn lên đôi môi ương ngạnh kia một nụ hôn thật sâu thật ngọt ngào \” Cái này gọi là phạt em…vì em học bài tập hôn của tôi còn kém lắm \” cậu mỉm cười lộ đồng điếu chết người kia để dụ dỗ cô nhóc đối diện.
\” Hứ…ai nói kém chứ \” Thất Thất bất ngờ nhón chân vòng tay phía sau cổ cậu kéo xuống chủ động hôn cậu lại một lần nữa. Hành động của cô khiến cậu bất ngờ chưa kịp tiếp nhận, nhưng rồi từ thế chủ động cô bị chuyển qua thế bị động ngay lập tức vì cậu đã nhanh chóng một lần nữa càn quét môi anh đào bướng bỉnh kia. Tiếng gió biển rì rào dạt vào bờ khung cảnh bỗng chốc lãng mạn lạ thường khi hai người kia không dứt nụ hôn.
———
Hế lô tui đã trở lại sau những ngày thi cử vất vả…hi.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN