Yêu! Có khó lắm không? - Chương 2:Thiên thần! là có thật....Vương Nguyên.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
80


Yêu! Có khó lắm không?


Chương 2:Thiên thần! là có thật....Vương Nguyên.


Thiên Tỉ mang cục tức đi vào theo sau Bảo Thất, cậu cũng không thèm buồn mắt nhìn cô gái đang ngồi trên sofa mà đi thẳng lên lầu định là sẽ ngủ tiếp.
\” Này!Còn chưa đi sao? Tôi đã bảo là không quen ở chung nhà với người lạ mà?\” Bảo Thất cau mày nhìn cậu.
Thiên Tỉ chợt dừng bước \” Đúng là người rơi từ sao hỏa xuống có khác, chẳng biết phép tắc gì cả, chẳng biết ai là ai, ăn nói chẳng ra gì…\”
\” Nè! Cậu nói ai, rõ ràng Hổ thúc thúc bảo sống một mình, giờ đâu ra xuất hiện một tên lạ mặt đáng nghi trong nhà chớ, có tin là tôi gọi vệ sĩ tới không?\” Bảo Thất đứng dậy cải tay đôi mới lại.hi
\” Gọi đi…người của tôi cả đấy\” Thiên Tỉ nhếch môi cười ánh mắt chẳng buồn bận tâm.
\” Cậu!…grừuu…Tôi gọi cho Bạch Hổ hỏi ra lẽ chuyện này \”
\” Xin cô, giờ này là nữa đêm, quậy như thế đủ rồi nhé, được thôi, xem ra Thiên Tỉ tôi phải khai sáng mắt nhìn cho một người ngoài hành tinh như cô tỏa hơn nhé, tôi Dịch Dương Thiên Tỉ, là thành viên TFBOYS \”
Thiên Tỉ nhìn vẻ mặt Bảo Thất ngớ ngẩn 5s liền tỏa ra đắt chí thích thú \” Sao? Bất ngờ rồi chứ, ngoài kia có biết bao nhiêu người muốn được xin chữ ký của tôi, cô hôm nay xem ra quá may mắn còn gì.haha\”
\” Thì sao? TFBOYS là cái quái gì? Cái tên điên này, dỡn mặt với bổn cô nương sao? Có biến đi ngay không hả? Ở đây nói nhảm nhí cái gì hả?\” Bảo Thất quát to.
(Ôi cô ơi, thật ra cô chẳng biết gì về 3 Bảo Bối nhà chúng em sao? haizzz…)
Thiên Tỉ ngớ người \” Ơ..con nhỏ bệnh này, hôm nay bệnh viện nghỉ làm hay sao mà để nó chạy lung tung thế nhở?\”.
Đang hồi cải nhau dâng đến cao trào thì bỗng \” Phụt\” cả căn biệt thự tối om.
Giọng Bảo Thất run run \” Này…này…chuyện gì…chuyện gì đang xảy ra…\”
Thiên Tỉ cười thầm: hình như nhóc con sợ…cho đáng đời..
\” Này…tên kia mau đi tìm đèn nhanh lên, như thế này không vui nhé, đâu rồi, tự nhiên im lặng vậy, này, tôi gọi cậu có nghe không hả?\” Giọng Bảo Thất khẩn trương sợ hãi.
Thiên Tỉ lại cười một tràng dài trong lòng: haha..người ngoài hành tinh mà cũng sợ bóng tối sao, hay là sợ ma.haha, thử xem cô còn mạnh miệng xúc phạm người khác không.
Bỗng Bảo Thất hét toáng lên \” Á…cái gì? Dừng dọa tôi chớ, Thiên gì..Thiên..Thiên Tỉ…cậu mau lại đây cho tôi, tôi sợ thật mà, có cái gì đó dưới chân…\” Giọng run run sắp khóc.
\” Này!Dừng làm quá chớ, cúp điện thôi mà \” Vừa nói Thiên Tỉ vừa lại chỗ Bảo Thất đứng. Cô vội bám sau lưng cậu.
\” Ầy!..thì ra…mèo con, ngoan nào, ngoan nào, em phải cẩn thận chớ, người này ở ngoài vũ trụ bị đá vào, coi chừng có thể ăn thịt em mất, đã vậy còn lợi dụng thời cơ tiếp cận soái ca anh đây nữa.\” Thiên Tỉ cuối người ngồi xuống vuốt ve chú mèo nhỏ đang bám vào chân Bảo Thất.
Hình như đã nhận ra được vấn đề cô vội buông tay \” Gì cơ chứ, có bao giờ tự nghiêm túc soi gương chưa, nhận ra nhan sắc tàn khóc của mình chưa hả, cái tên sao chổi này \”
\” Đấy đấy…mèo con thấy chưa, mới 5s trước van khóc ỉ oi, 5s giây sau trở mặt liền đấy, lại còn hung dữ nữa chớ, chả trách tại sao bị ở trển đá xuống đây\”
\” Tôi tên Triệu Bảo Thất, không phải người ngoài hành tinh nhé, tên sao chổi, gặp cậu đúng là tên sao chổi…\” :
~~ eo ơi ọt ọt..Bụng ơi là bụng, sao mầy có thể bán đứng chị ngay lúc này chứ, lúc vừa đáp chuyến bay tới giờ chưa có gì bỏ bụng chỉ lo ham chơi mà quên mất bữa tối~~
Thiên Tỉ cười mỉm tay vẫn vuốt ve mèo con \” Sao nào, em mèo đói sao? Được anh cho mèo ăn nhe, phải ngoan mới được ăn chớ, còn những con mèo lỳ miệng cứ luyên thuyên lải nhải thì dư calo rồi nên không cần nạp thêm đâu nhở.haha\”
~~ Hứ…có chết đói cũng không ăn…đúng là cái tên sao chổi, gặp cậu ta là đủ điều sui sẻo ~~
Nói rồi Thiên Tỉ rời đi không quên ôm mèo con trên tay,dù gì tối nay cũng không ngủ yên ở Bạch Gia được, về công ty cho yên.
Bảo Thất ngã lưng dài trên sofa \” Hổ thúc thúc, chú đang ở đâu? con đói quá, chú mau về ngay đi, biết trước như thế này con không đời nào bay về đây…DỊCH DƯƠNG THIÊN TỈ đồ sao chổi…\”
Con bé lẩm bẩm một hồi rồi đuối sức ngủ quên lúc nào không hay.
————
Ngày hôm sau tại công ty TF:
Bảo Thất nhận được điện thoại đến công ty gặp chú Bạch Hổ( Ôi..chẳng lẽ cả đêm qua chị vẫn chưa gặp được chú hả?)
Vừa mới đi vào, Bảo Thất thấy một nhóm bạn trẻ đang nhảy rất sôi động, đúng ngay sở trường còn chần chờ gì nữa,con bé chạy ngay đến bay vào nhanh chóng hòa nhập với nhóm nhảy ( Cô ơi..cô quên đây là công ty giải trí sao?.hi). Tiếng nhạc sập sìn sôi động, Bảo Thất là người lạ mà lại rất chuyên nghiệp nha, các bạn nhảy rất thích thú vỗ tay hò hét cổ vũ.
/ Đúng là tuổi trẻ, cảm giác này ad hiểu.hehe /
Đúng lúc chú Bạch Hổ cùng 3 anh nhà (TFBOYS) đi ra:
Vương Nguyên bắt gặp ngay điều sôi động ngay trước mắt \” Đằng kia có gì mà trông vui dữ vậy ta?\”
\” Chắc là nhóm nhảy đang tập lại vũ đạo mới thôi \” Khải ca cũng hơi tò mò.
\” Trông có vẻ hấp dẫn đó chứ, Thiên Tổng tôi cũng muốn tham gia \” Nói rồi cả 3 người điều tiến đến chỗ đông vui kia.
\”Wow…thì ra mọi người đang tập trung vào cô gái này sao?\” Vương Nguyên thốt lên.
\” Là cô ta, mèo ngoài hành tinh\” Thiên Tỉ dừng ngay ý định vào nhảy cùng,ngớ người ngạc nhiên.
Khải ca nhíu mày khó hiểu nhìn Thiên Tỉ\” Em biết cô gái đó à?\”
\” THẤT THẤT\” tiếng gọi lớn đang xen với sự ngạc nhiên của Bạch Hổ.
Bảo Thất dừng ngay động tác,cái tên gọi quen thuộc này không ai khác, con bé vội chạy đến ôm chầm lấy Bạch Hổ.\” Hổ thúc thúc\”
Khải ca xua tay ra hiệu mọi người trong nhóm nhảy \” Không có chuyện gì, mọi người luyện tập tiếp đi ạ\”
/ Vẫn là Đại ca luôn luôn chu đáo.hi/
\” Con bé này, lớn nhanh quá, suýt nữa mà chú không nhận ra rồi, nào buông chú ra nào, chưa gì hết con đã đến công ty chú làm loạn rồi\” Bạch Hổ xoa đầu đứa cháu gái đã rất lâu không gặp.
\” Con không có quậy mà \” Bảo Thất bĩu môi sắp khóc vì rất nhớ chú, tay vẫn không buông.
\” Thôi nào, lớn rồi, không còn trẻ con nữa, chú giới thiệu này, đây là TFBOYS\”
Bảo Thất vội buông tay ra đứng thẳng người lại \” TFBOYS…quen lắm..hình như con đã từng nghe qua đâu đó rồi thì phải…\”
/ Chị ơi, anh Dịch nhà em giới thiệu với chị tối hôm qua đấy, nhớ chưa?^^/
Bạch Hổ ký yêu lên đầu con bé \” Đây là nhóm nhạc mà chú đang quản lý, cũng là công việc chú đang làm, chú đã từng nói qua điện thoại với con rồi đó \”
Khải ca đưa tay ra trước \” Chào cô, tôi là Vương Tuấn Khải nhóm trưởng TFBOYS \”
\” Chào anh! tôi tên Bảo Thất,mọi người hay gọi tôi là Thất Thất \”bắt tay xả giao với anh đại nào.
/cái này người ta bảo là kính lão đắt thọ nhé.hi.đùa thôi gia đình Cua nhỏ nhà em đừng làm loạn nè/
Vương Nguyên nở nụ cười ấm áp đến chết người không quên giới thiệu tên \” Chào bạn Thất Thất, mình tên Vương Nguyên\”
~~ Ôi trời ạ! Thiên thần là có thật nhé, Thất Thất tôi đây đảm bảo nhé, tim tôi muốn rụng rời khi cậu ấy cười kìa ~~
\” Chào…chào bạn, mình rất vui khi được làm quen với bạn (chị ơi đỏ mặt quá rồi kìa )
Thiên Tỉ quơ quơ tay trước mắt Bảo Thất kéo con bé về hiện tại \”Này! Mèo hung dữ, tỉnh lại đi..mê trai đến lộ ra cả mặt rồi kìa \”
\” Ơ hay! cái tên sao chổi này lại ở đâu ra thế, ám quài vậy ba?\” Bảo Thất dùng ánh mắt viên đạn sét đánh nhìn Thiên Tỉ.
\”Nào!Nhóc con,đừng quên Thiên Tổng đây cũng thuộc thành viên gia đình TF nhé \”
\” Nè! tôi không phải tên nhóc nhé \”
\” À quên! Mèo ngoài hành tinh..há há\” cậu cười đắt ý, còn cô thì tức bùng khói\” Cậu..grừuuu…\”
\”Thôi thôi…không cải nhau nữa,mấy đứa cũng đừng quá luyện tập hôm nay là ngày nghỉ tranh thủ nghỉ ngơi đi, còn Thất Thất theo chú về.
/bả bị chú Bạch Hổ kéo tay đi mà cũng không quên quay lại cười vẫy vẫy tay / \” bai bai Vương Nguyên\”
Vương Nguyên cũng mỉm cười đáp trả \” Bai Thất Thất \”
\” Đi nhanh…con gây chuyện quá \”
Khải ca chua xót \” Bảo Bối,em nhiệt tình quá rồi đó \”
/ ad nghe mùi giấm đâu đây.hí hí /
\” Em thấy bạn ấy dể thương thiệt mà \”
\” Em!… anh đến phòng tập trước đây \”
\” Khải ca..đợi tụi em \”
/ 2 anh cứ giận dỗi tình bể bình thế này thì anh Dịch nhà em thế nào đây.kk/
Thiên Tỉ đang ngẫm nghỉ: Nói gì thì nói, con mèo lỳ kia lúc nảy vũ đạo cũng khá đó chứ.
———-
Biệt thự Bạch Gia:
\” Hổ thúc thúc,tại sao daddy va mamy lại ra lệnh cho con về đây..con nhớ Hoa Kỳ\” Bảo Thất bĩu môi.
\” Ba mẹ của con họ có lý do riêng, giao con về đây nhờ chú trông giúp \”
\” Nhưng còn anh 2 Bảo Bảo?\”
\” Triệu Bảo Bảo nó còn phải giúp ba mẹ con quản lí công ty\”
\” Thất Thất lớn rồi mà, có phải con nít đâu, con cũng muốn giúp cả nhà\”
\” Tóm lại Triệu Bảo Hàn, chú tin ông ấy, làm gì cũng có lý do, ngày mai con đi học lại nhé, chú đã sắp xếp xong hết rồi.
Bảo Thất xịu mặt buồn hiu \”Dạ!…Con thiết nghỉ trường học ở Hoa Kỳ sẽ tốt hơn ở đây..\”
\” Con cứng đầu thiệt đó Thất Thất..\”
\” Con xin lỗi…nhưng mà…\”
Bạch Hổ xoa đầu nhìn con bé bướng bỉnh, cũng đã gần 10 năm rồi còn gì, lúc ấy Bảo Bảo vừa lên 12 tuổi còn Bảo Thất vừa tròn 9 tuổi thì cả nhà Triệu Gia chuyển về Hoa Kỳ định cư vì tính chất công việc của Triệu Gia. Ngày nay mới có cái tên tập đoàn AT nổi tiếng trên thị trường thế giới.
\” À! Đã lâu rồi chú không gặp con, vũ đạo của con cũng khá tiến bộ đó chứ\”
\” Ở bên Hoa Kỳ, suốt ngày con chỉ biết học, chỉ cuối tuần mới được mamy cho phép 2 tiếng đi học nhảy\”
\” Nếu con ngoan, chú sẽ tăng lên 2 tiếng rưỡi \”
\” Hổ thúc thúc, con có phải là cháu gái của chú không? keo với con quá vậy?\” Bày ra khuôn mặt đáng thương năn nỉ.
\” 2 tiếng rưỡi, nhưng 3 buổi/ 1 tuần \”
Bảo Thất nhảy lên ôm chầm lấy chú \” Yeah! Hổ thúc thúc vẫn là người thương Thất Thất nhất \”
——

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN