Yêu Đương Không Bằng Theo Đuổi Thần Tượng - Chương 4: “Không cần,” Hạ Tê Xuyên nói: €"Tới Hilton.”
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


Yêu Đương Không Bằng Theo Đuổi Thần Tượng


Chương 4: “Không cần,” Hạ Tê Xuyên nói: €"Tới Hilton.”


Rạng sáng tại Muse ánh đèn rực rỡ, DJ đang chơi những bản nhạc Âu Mỹ sôi động, tiếng nhạc cùng ánh đèn ở trong màn đêm vẽ ra những đường cong không theo một quy tắc nhất định nào. Lúc Hạ Tê Xuyên bước vào thì tránh những người đang nhảy nhót điên loạn trên sàn nhảy, may mà lúc này những người đang nhảy Disco kia đều say rồi, không ai biết ảnh đế đang đi ngang qua bên cạnh bọn họ. Hắn đẩy cửa phòng khách, mùi thuốc lá cùng mùi rượu phả vào mặt.

“Ai vậy?” Có người quay đầu nhìn hắn, nam nghệ sĩ trẻ tuổi dụi dụi mắt, ngỡ mình uống say đến mức sinh ra ảo giác: “Hạ…Hạ…!”

Ầm ĩ bên này khiến đa số nghệ sĩ đều nhìn sang. Những người vẫn còn tỉnh táo thì ngơ ngác nhìn hắn, hiển nhiên không hiểu ông lớn này tại sao lại xuất hiện ở Muse. Krian xem như uống tương đối ít, nghĩ đến ảnh đế cùng Chúc Lương Cơ đang đóng chung một bộ phim, tuy rằng nghe thì có vẻ khó tin, nhưng những người khác ở đây đại khái đều không có số điện thoại của Hạ Tê Xuyên. Hắn chọt chọt Chúc Lương Cơ.

“Đón cậu?”

“… A? Đúng đúng đúng!” Chúc Lương Cơ khẩn trương cầm lấy áo khoác đi tới cạnh cửa. Màu mắt Hạ Tê Xuyên rất nhạt, giống mắt sói nên có chút sắc bén cùng lạnh lùng. Chúc Lương Cơ đối diện với hắn, ngượng ngùng nói: “Cảm ơn ngài.”

Việc này không thể so với việc đóng phim, đêm hôm khuya khoắt bị một cú điện thoại gọi tới, là ai cũng sẽ không vui nổi, Hạ Tê Xuyên lại không nói gì chạy tới quán bar đón cậu. Thái độ đối phương bình tĩnh: “Cầm hết đồ rồi?”

“Cầm rồi cầm rồi.”

Chúc Lương Cơ vội vàng đáp lời.

“Đi thôi.”

Bên trong phòng bao, Krian lén lút lấy điện thoại di động ra nhắm ngay hai người cạnh cửa, tốc độ tay hắn rất nhanh, thừa dịp Hạ Tê Xuyên đi ra phía cửa phòng riêng mà chụp mấy tấm ảnh. Trước khi đi ảnh đế đột nhiên quay đầu lại liếc mắt nhìn hắn một cái, Krian có tật giật mình bị dọa cho đổ mồ hôi lạnh, đối phương cũng rất nhanh quay người rời đi.

Quái quỷ! Đang yên đang lành quay đầu lại làm gì!

Hắn cúi đầu nhìn hình mình chụp trộm, điện thoại di động có độ phân giải rất cao, một bên gò má Chúc Lương Cơ cùng với dáng dấp của hai người đều chụp được rất rõ. Krian cũng không còn tâm tư uống rượu, hắn suy nghĩ một chút, đi vào phòng vệ sinh trong phòng riêng rồi bấm gọi một dãy số điện thoại.

Giang Ân nhìn thấy Hạ Tê Xuyên mang theo người về thì kinh ngạc đến nói không ra lời, cô tới trước ngồi vào ghế phó lái nhường lại ghế sau cho bọn họ. Chúc Lương Cơ vừa lên xe đã ngã đầu ngủ, Hạ Tê Xuyên cũng không giải thích gì thêm, Giang Ân không thể làm gì khác hơn là hỏi: “Có cần đưa cậu ấy về không?”

“Không cần,” Hạ Tê Xuyên nói: “Tới Hilton.”

Giang Ân: “…”

Khác với mọi người, Giang Ân thân là trợ lý của Hạ Tê Xuyên nên tự nhiên biết tin tức Hạ Tê Xuyên cùng người bí ẩn vào khách sạn Hilton vài ngày trước đó là thật. Đầu cô suýt nữa thì nổ tung, theo Hạ Tê Xuyên năm năm, đối phương chơi thì chơi nhưng thủy chung vẫn có chừng mực, cô cho rằng Hạ Tê Xuyên sẽ không tùy tiện tìm người thuê phòng.

Giang Ân khẩn trương lên Baidu (19) tra một chút về Chúc Lương Cơ. Bỏ qua mấy thông tin cơ bản, ngoại trừ gương mặt trẻ tuổi đẹp trai trong bức ảnh chân dung, cái cô thấy được nhiều nhất là đủ loại scandal: 【Kinh sợ! Tiểu sinh đang hot không yêu ảnh hậu mà yêu mẫu người dịu dàng!】 【Chuyện tình yêu của Chúc Lương Cơ bị phơi bày!】 【Trong số những bạn gái tin đồn, người Chúc Lương Cơ thừa nhận lại là cô!】

(19) Baidu: Google của Trung Quốc

Nhìn thấy một bản tin nói Chúc Lương Cơ có cặp mắt đào hoa điển hình, sống lăng nhăng, Giang Ân nhịn không được nhìn vào kính chiếu hậu, đuôi mắt người đang ngủ hơi rủ xuống, mang theo chút đỏ ửng, quả nhiên vô cùng lẳng lơ mê hoặc lòng người. Hạ Tê Xuyên bỗng nhiên nói: “Không đưa cậu ấy về nhà là bởi vì chưa biết địa chỉ nhà cậu ấy, em nghĩ đi đâu vậy?”

Trừ những người được xem là bạn thì nghệ sĩ hầu như không nói cho người khác biết địa chỉ nhà mình. Giang Ân ý thức được mình hiểu lầm rồi: “Không, em không nghĩ gì cả.”

“Trong số những bạn gái tin đồn, người Chúc Lương Cơ thừa nhận lại là cô?” Hạ Tê Xuyên cười một tiếng. Tiếng cười kia không chỉ như vả vào mặt, mà còn rất đen tối, chọc điên người khác.

Giang Ân: “…”

Lúc được đưa đến phòng Chúc Lương Cơ đứng không vững lắm, sau khi bấm mật khẩu phòng cậu sống chết ôm lấy cánh cửa không chịu buông tay. Hạ Tê Xuyên vốn muốn quay người rời đi, nhưng nghĩ tới nếu có ai vô tình đi qua nhìn thấy tiểu sinh đang hot như con thằn lằn đu lên cạnh cửa thì tiêu đề ngày mai nhất định rất đặc sắc. Vất vả kéo Chúc Lương Cơ ra, đối phương lẩm bẩm sờ sờ tay cầm rồi cười: “Anh Dương, sao anh lại cạo trọc đầu?”

“…”

Cậu liếc nhìn người đàn ông dìu mình vào phòng liền buông tay: “Anh không quản em?”

Hạ Tê Xuyên đứng ở cửa, bận rộn một ngày, giọng nói của hắn có chút lười nhác: “Tại sao tôi phải quản cậu?”

“Em là fan hâm mộ cuồng nhiệt của anh!” Chúc Lương Cơ như bỗng nhiên ý thức được người đối diện là ai: “Mỗi một bộ phim của anh em đều mua bản BD (20) xịn xò! Trên tường dán đầy poster quảng cáo của anh!”

(20) bản BD: Bluray Disc, bản này phải bỏ tiền ra mua về, khác với bản miễn phí trên TV thì nội dung bản BD không bị cắt xén, hoàn toàn “không che”, chất lượng full HD cùng hiệu ứng kỹ xảo ấn tượng.

Ngữ khí Hạ Tê Xuyên trào phúng: “Có phải cậu còn muốn trộm ly uống nước của tôi không?”

“Đúng đó!” Chúc Lương Cơ nói: “Sao anh lại thông minh như vậy! Thật không hổ là ca ca (21) của em!”

(21) để ca ca nghe tềnh thú hơn nên mình sẽ giữ nguyên nhé:v

“…”

“Ký cái tên đi.”

Hạ Tê Xuyên suy nghĩ một chút, bóp cái mông tròn trịa vểnh cao của đối phương một cái, đối diện với ánh nhìn mông lung của tên say này, hắn nhếch môi: “Ký tên.”

“???”

“Lăn đi ngủ.”

“Ca ca ngủ ngon!” Chúc Lương Cơ đóng sầm cửa lại.

Sáng sớm hôm sau, Chúc Lương Cơ bị tiếng chuông điện thoại gọi tỉnh, cảm giác say rượu quen thuộc, phòng khách sạn quen thuộc, cậu nhìn quanh bốn phía, sau khi xác định không có vị ảnh đế quen thuộc kia thì tảng đá đang treo lơ lửng trong lòng cũng buông xuống một nửa, Chúc Lương Cơ ấn nút nghe máy.

“Nếu cậu còn không mau đến trường quay, anh liền đem hết thảy poster quảng cáo của Hạ Tê Xuyên mà cậu cất giấu đi đốt.”

“Đốt đi,” Chúc Lương Cơ đối với uy hiếp của Tiêu Dương vô cùng khinh bỉ: “Ông đây đã thoát fan.”

“Vậy thì đem cái 《Mặt trăng giấy》 kia đi đốt ——”

“Hạ lửa tha poster!” Chúc Lương Cơ la lên: “Trường quay đúng không? Lập tức đến.”

Cậu đến muộn hơn mười phút, Tiêu Dương đã thay cậu lần lượt xin lỗi đạo diễn cùng mấy ngôi sao điện ảnh khác, Chúc Lương Cơ vừa tới cũng đi xin lỗi. Đây là lần đầu tiên cậu tới trễ sau hai tháng khởi động máy nên mọi người cũng không có ý kiến gì. Chờ cậu thay quần áo hóa trang xong rồi vào sân, trợ lý trường quay gõ bảng.

Cảnh 37 《Chân thám》, lần 1! Action!”

“Những cái này đều là tranh chân dung vợ cậu?” Lục Cung nhìn những bức chân dung khác nhau trong nhà. Bên trên đều vẽ cùng một người phụ nữ, mắt to, miệng nhỏ, eo thon, tay chân tinh tế: “Vợ cậu rất đẹp.”

Thẩm Trường Tinh thoáng ngượng ngùng cười nói: “Cô ấy là hoa khôi, người theo đuổi cô ấy rất nhiều.”

“Vậy cậu dựa vào đâu mà tán đổ được cô ấy?” Lục Cung giảm thấp âm lượng xuống cổ họng, như là đùa giỡn: “Truyền thụ mấy chiêu đi.”

“Tôi vẽ cho cô ấy một bức chân dung, cô ấy rất thích.” Thẩm Trường Tinh thấy bộ dáng thất vọng của trinh thám, có chút không đành lòng: “Ngài lớn lên rất đẹp trai, phụ nữ thích ngài chắc chắn không ít. Ngài và Quan tiểu thư —— “

Ánh mắt của cậu chuyển tới nhất tỷ đóng vai nữ thư ký gợi cảm, Lục Cung nói: “Chỉ là đồng nghiệp.”

Cùng Thẩm Trường Tinh tán gẫu, Lục Cung đi qua mấy bức chân dung bên trái tường, khác với màu sắc ấm áp trong căn phòng, mấy bức chân dung này lại toát lên cảm giác lạnh lẽo. Người phụ nữ trong tranh hoặc là đứng trong hồ nước cao tới eo, hoặc là co rúc trong bụi hoa tối tăm, còn có một bức ảnh cô nằm ngủ ở bên trong bộ xương người to lớn, vẻ mặt không rõ.

“Phong cách rất đặc biệt,” Lục Cung chỉ chỉ vài bức tranh kia: “Hiếm thấy trong nước, không hổ là hoạ sĩ lớn nổi tiếng.”

Thẩm Trường Tinh chỉ cười.

“Cắt!” Văn Nhất Châu hướng bọn họ ra hiệu OK: “Nghỉ ngơi một lát, ăn cơm trưa rồi quay tiếp.”

Tất cả mọi người đi nhận cơm hộp, Tiêu Dương vì giúp Chúc Lương Cơ xin lỗi mà cố ý lái xe đi mua hơn mười phần lẩu cay ở gần đó về. Mọi người ngoài miệng nói không cần khách khí nhưng lại hết sức vui vẻ tiếp nhận món ăn thêm này. Thôi Huyên càng vui vẻ hơn, dù trợ lý nhỏ khuyên bảo nên kiêng dầu kiêng cay thế nào vẫn không để ý: “Chị đã không được ăn đồ cay lâu lắm rồi! Trợ lý nhà ai mua vậy? Ngon quá.”

“Để em đi hỏi giúp chị.”

“Tốt lắm.”

Bên này bọn họ nói chuyện hết sức vui vẻ, Tiêu Dương xa xa lại xụ mặt, chờ Chúc Lương Cơ ăn cơm xong Tiêu Dương gọi cậu qua một bên cho cậu lướt Weibo.

Vừa mới vào Chúc Lương Cơ phát hiện bình luận dưới Weibo mình sôi sùng sục.

【ZLJ (22) rác rưởi, cả nhà mau đi chết đi, vội vàng cọ nhiệt nhà tụi tao, ra mắt ba năm lại không có tác phẩm nào ra hồn, thật sự coi mình là siêu sao duy nhất hay sao?】

(22) ZLJ: pinyin tên bạn Cơ, 祝良机, zhù liáng jī

【Ôm anh nhà mị về, nam thần trước giờ chuyên tâm đóng phim chưa từng có tin đồn thất thiệt. Buộc chặt như vậy là muốn cúng đầu tuần mẹ mày bằng miếng thơm ké được này hả?】

Tiêu Dương nhắc nhở: “Hot search.”

No.1 bảng hot search Weibo là #Đoàn phim 《Chân thám》 phát đường#, No.2, No.5 là tên cậu với Hạ Tê Xuyên, bất kì ai hiểu rõ về bảng hot search đều biết rằng mấy cái này đều được mua. Chúc Lương Cơ nhấn vào hot search, post có lượt tương tác cao nhất bên trong là một bài viết được đăng lúc chín giờ sáng.

【Muse rạng sáng một giờ, ảnh đế cùng Chúc Lương Cơ ra khỏi quán bar】

Bên dưới là ảnh Hạ Tê Xuyên đứng ở cạnh cửa nói chuyện cùng Chúc Lương Cơ. Từ góc chụp thì người chụp ảnh hẳn là nghệ sĩ tại phòng bao lúc đó. Tiêu Dương chỉ chỉ bình luận được nhiều lượt like nhất:【Không quản có phải đường hay không!!! Fan only chỉ muốn mắng!!!】

“Tấm ảnh này vừa được đăng lên không hiểu sao lại có rất nhiều fan CP,” Tiêu Dương nói: “Sau đó là fan ảnh đế từ chối CP, fan ảnh đế với fan CP cãi nhau, bởi vì nói chuyện tương đối khó nghe, fan cậu với fan ảnh đế cũng lao vào cãi nhau.”

Chúc Lương Cơ: “…” Vui vẻ vì cọ được nhiệt?

Tiêu Dương thở dài: “Có phải cậu phát hiện có gì không đúng?”

“Có người mua hot search?” Thấy vẻ mặt quản lý chỉ tiếc mài sắt không thành kim, vẻ mặt Chúc Lương Cơ biến đổi: “Mịa nó, hot search là công ty mua? Bọn họ muốn em cọ nhiệt?”

“…Có lẽ, anh còn chưa biết người đứng sau chuyện này là ai.” Tiêu Dương nói: “Vấn đề ở chỗ, những fan ảnh đế mắng cậu phần lớn đều là thuỷ quân (23). Chờ fan của cậu bị thuỷ quân quậy tới mức không nhịn được mà cãi nhau với bọn họ, cậu cảm thấy hậu quả cuối cùng là gì?”

(23) thủy quân: ai đu Cbiz chắc đều biết mấy thuật ngữ này nhỉ, hiểu nôm na là những người nhận tiền rồi đi cmt định hướng truyền thông theo ý người thuê á.

Không cần Tiêu Dương giải thích. Trong những người mắng cậu có một ID nữ tên【Hữu Hạc】đi xin lỗi fan Chúc Lương Cơ, nói fan nhà họ đông, một bộ phận fan nhất thời bị kích động kia quả thật có sai. Nhưng fan Chúc Lương Cơ lại đáp trả【Có chút liên quan tới Hạ Tê Xuyên đều bị fan anh nhà mấy người mắng chửi? Nói thật không cảm thấy kỹ năng diễn xuất của hắn tốt bao nhiêu.】, sau đó ID【Hữu Hạc】này đáp lại:

【Đây chỉ là hành vi của một bộ phận fan, nồi này chúng tôi không đội, anh Hạ cũng không đội, có thể không công kích nghệ sĩ được không?】

Chúc Lương Cơ cau mày: “Fan chân chính của Hạ Tê Xuyên có thể cũng sẽ lao vào cãi nhau với fan của em.”

“Càng quậy càng lớn chuyện,” Tiêu Dương không nhịn được đập cậu một cái: “Không phải đêm qua anh không cho phép cậu uống rượu sao? Thằng nhóc chết tiệt, uống thì uống mắc mớ gì lại gọi cho hắn, vì mấy việc bé tí này mà lại làm lớn chuyện?”

“Em uống say,” Chúc Lương Cơ ngượng ngùng: “Em định gọi cho anh nhưng lại gọi nhầm.”

Tiêu Dương thiếu chút nữa phun ra một búng máu, không nói chuyện vớ vẩn với Chúc Lương Cơ nữa mà liên lạc với công ty thử xem có thể tra được ảnh chụp với thủy quân là của nhà nào không, lại không nhịn nổi cục tức, hỏi Chúc Lương Cơ: “Ngày hôm qua cậu đi chơi với ai? Ra tay ác như vậy, đối phương chắc không ưa cậu đã lâu.”

“Để em nghĩ lại,” Chúc Lương Cơ nhớ lại: “Đều là người của Xán Tinh, có Krian, Hứa Tiêu Tiêu…”

Lúc cậu đang cố gắng nhớ lại tên từng người, Tiêu Dương lại kinh ngạc thốt lên tiếng chửi thề. Chúc Lương Cơ làm mới Weibo, phát hiện có tiếng thông báo đặc biệt theo dõi vang lên.

【Ngày hôm qua đi uống rượu với một người bạn.】

Đính kèm là ảnh chụp Chúc Lương Cơ đang ngủ trên xe.

Nhất tỷ xa xa huýt sáo, Chúc Lương Cơ phát hiện cô đã nhấn like bài viết. Cùng lúc đó, Hạ Tê Xuyên vốn là đang theo dõi 110 người lại nhiều hơn một người, biến thành con số 111.

Đối phương theo dõi cậu.

Chúc Lương Cơ ngẩng đầu, sững sờ nhìn Hạ Tê Xuyên đang dựa vào xe bảo mẫu lướt điện thoại di động cách đó không xa, trợ lý Giang Ân của hắn mặt đầy lo lắng nói gì đó, Hạ Tê Xuyên lại khá là hờ hững. Người đàn ông rủ mi, con ngươi đen nhánh như ẩn như hiện.

“Được đó,” Tiêu Dương còn chưa phản ứng kịp: “Một hồi sóng gió có khả năng phải tổ chức họp báo, thế mà lại bị ảnh đế nhẹ nhàng dẹp bỏ.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN