Yêu Em Hơn Cả Sinh Mệnh
Chương 1
” Sao em ko nghỉ đi ? Mà lại thẫn thờ thế kia ? ” Tae Hwan là bác sĩ trẻ mới chuyển về bệnh viện mấy ngày , anh được cấp trên điều động tới chăm sóc và khám bệnh cho phòng Yeo Jin . Anh và cô mới gặp nhau một lần đã nảy sinh tình cảm với nhau , quả là ko đùa được .
Yeo Jin nũng nịu : ” Em đang nghĩ nếu đỗ đại học , chắc em sẽ đi khoe cả làng mất ”
Anh bẹo má yêu cô : ” Cô cứ khỏi bệnh cho tôi đã rồi hẵng mơ nhé “
Hôm nay Yeo Jin được xuất viện , cô thong thả dọn đồ vào túi rồi đẩy lên taxi . Tae Hwan cũng đi theo vì anh muốn đưa cô về nhà . Lúc tới nhà , anh nhìn thấy một người con trai chừng 20 tuổi , ăn mặc bảnh bao , mái tóc xoăn mì tôm nhìn thoáng cũng phải cao mét tám trở lên đủ biết ko phải dạng vừa . Nhưng điều khiến anh ko vui là Yeo Jin , cô chưa kịp xuống xe , gương mặt đã tỏ vẻ vô cùng hạnh phúc , vội vàng mở cửa xe reo hò : ” Anh ” Sau đó nhào vào lòng tên con trai lạ hoắc kia , xúc động đến run người .
Đứng trước cương vị một người bạn trai , Tae Hwan ko thể làm ngơ , anh trả tiền taxi với cái đầu đang bốc hoả , mặt mày hằm hằm , lớn tiếng quát : ” SEO YEO JIN , sao em dám ôm người con trai khác trước mặt anh . Em còn ko buông là anh ĐÁNH GÃY CHÂN em đó ”
Bị anh doạ nạt Yeo Jin ko hề tỏ vẻ sợ hãi hay biết lỗi mà ngược lại cô còn vênh vênh cái mặt mình lên , ánh mắt cô tỏ ý thách thức , hai tay càng ôm chặt người con trai bên cạnh .
Thấy Tae Hwan toan hành động thì người con trai bên cạnh Yeo Jin lên tiếng , chất giọng trầm ổn nhưng lại có sức uy hiếp vô cùng lớn : ” Với cương vị là anh trai , tôi thách cậu động tới một sợi lông tơ của Yeo Jin”
Nghe tới hai từ ” anh trai ” lông tơ Tae Hwan dựng đứng cả lên , vẻ hùng dũng , oai hùm lúc nãy đã tan biến ngay trong chớp mắt . Thay vào đó là vẻ sợ sệt , hai tay để phía trước đan vào nhau , anh cúi gằm mặt nhận lỗi : ” Em ko biết anh là anh trai của Yeo Jin , em thành thật xin lỗi anh ”
Yeo Jin như cố tình thêm lửa : ” Anh à , em ko muốn bị gãy chân đâu ”
Tae Hwan ra hiệu cho cô im lặng vô tình bị anh trai Yeo Jin phát hiện , cơ thể tự động co rúm lại , nghiêm chỉnh như người bị phạt .
” Lần này tôi tha thứ cho cậu , mong là ko có lần hai ”
” Cảm ơn anh , em hứa sẽ ko có lần hai ”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!