Yêu Em Hơn Cả Sinh Mệnh - Chương 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
182


Yêu Em Hơn Cả Sinh Mệnh


Chương 13


Hội thảo về sách khá là đông Yeo Jin ko thể nhếch nổi người vào trong , chỗ ngồi vỏn vẹn 567 chỗ trong khi khách mời đã lên tới con số 323 người . Còn chưa kể các bạn sinh viên tính sơ phải hơn ba trăm người . Vậy thử hỏi ai ngồi ai đừng , chưa kể khâu chuẩn bị vô cùng cẩu thả , treo cái biển vốn là bộ mặt của hội thảo cũng ko xong , rớt xuống mấy lần . Cuối cùng ban tổ chức cất luôn cái biển , người dẫn chương trình lúc nói tiếng ta tiếng địa phương , sở hữu chất giọng tỉ lệ nghịch với khuôn mặt . Mặt xinh bao nhiêu thì giọng ồm ồm , cứ như giọng con trai đang tuổi dậy thì .

Khá nhiều sinh viên tỏ ra bức xúc đến nỗi đòi nhân viên thu vé trả lại tiền cho họ . Riêng Yeo Jin , cô chưa có khái niệm đòi lại tiền vì ít ra cô cũng đã lấy được một cuổn sách khá hay . Như vậy cũng coi như ” tiền mất nhưng tật ko mang ”

Yeo Jin lên tầng thượng của chung cư cao nhất Seoul , ngắm nghía mấy toà nhỏ nhỏ phía dưới , cảm giác lửng lơ như chim khó tả quá !

Nếu nhảy xuống dưới chắc chắn cơ thể chẳng còn nguyên vẹn nhưng tại sao cô lại muốn thử cảm giác này đến vậy .

Thế rồi cô gọi điện cho Tae Hwan : ” Em đang ở tầng thượng của chung cư FS này , anh đến nhanh đi , em có quà cho anh ”

Đúng rồi hôm nay là sinh nhật của anh mà , vì muốn gây bất ngờ cho anh , cô đã phải dậy rất sớm để chuẩn bị . Hy vọng là anh thích nó . Ko đợi đến mười lăm phút , Tae Hwan đã xuất hiện , cơ thể anh nhệ nhãi mồ hôi , tấm lưng áo đầm đìa cũng đủ hiểu cô đã doạ anh sợ đến mức nào .

Rõ ràng Yeo Jin hôm qua vẫn bình thường nhưng hôm nay lại gọi cho anh nói là đang ở tầng thượng . Chuyện này ko phải quá mâu thuẫn với nhau sao ? Vì thế anh bỏ mặc cả kế hoạch bàn luận về chuyện trả thù của bố mẹ để phóng như một tên điên đến đây .

” Em ko sao chứ ? Có chuyện gì sao ? ” Gương mặt Tae Hwan vô cùng hoang mang , rõ ràng điều anh lo sợ nhất chính là việc cô đã nhớ hết mọi chuyện . Anh biết dù gì thì cô cũng sẽ nhớ lại nhưng chỉ là anh vẫn chưa thể chấp nhận chuyện cô nhớ nhanh như thế . Anh vẫn muốn được ôm cô vào lòng , âu yếm cô tràn đầy yêu thương . Mỗi ngày được nghe tiếng cười nói , vui vẻ của cô vang vọng khắp nhà , anh có cảm giác như được sống lại với sinh mệnh thứ hai .

” Anh ko nhớ gì sao ? Hôm nay là sinh nhật của anh mà ” Dứt lời Yeo Jin đã bưng một cái bánh gato cỡ nhỏ ra vừa đi vừa hát : ” Chúc mừng sinh nhật Tae Hwan , bạn trai của em . Chúc anh luôn mạnh khoẻ , hạnh phúc và thành công trong cuộc sống ”

Tae Hwan xúc động ko nói lên lời , anh thổi nến rồi chăm chú nhìn cô cắt bánh . Bánh được đưa tới , anh ăn thử một miếng . Vị chua của dâu tây len lỏi trong miệng , thậm chí anh còn cảm nhận được cả vị mặn của muối . Có lẽ cô đã cho gia vị quá tay rồi , định nhăn mặt nhưng thấy vẻ mặt mong chờ của cô , anh lại ko nỡ , nuốt trọn miếng bánh . Anh ra dấu bằng ngón cái cong lên , dối lòng nói : ” Cũng khá ngon ”

Ăn gần hết ba miếng bánh , bụng anh bỗng đau dữ dội . Mồ hôi trên trán lấm tấm từng giọt , nhỏ xuống áo . Mặt anh lộ rõ vẻ đau đớn , gân xanh nổi hết lên mặt , anh khuỵ xuống ôm bụng .

” Anh ko sao chứ ? À tất nhiên là có sao rồi ” Yeo Jin nở nụ cười khinh khỉnh , áp chỗ bánh còn lại đập thẳng vào mặt anh . Gương mặt ngây thơ , trong sáng đã được thay bằng vẻ mặt gian xảo trước sự ngỡ ngàng của anh .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN