Yêu Em Hơn Cả Sinh Mệnh - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
157


Yêu Em Hơn Cả Sinh Mệnh


Chương 9


Phía xa một chiếc ô tô màu đen được đỗ khá lâu , trên đường cây cối lả lơi , gió kêu xào xạc , số lần người qua lại phải đếm trên đầu ngón tay . Người đàn ông trong ô tô vừa nghe nhạc vừa nói chuyện điện thoại : ” Vâng thưa sếp , tôi đã đến nơi , bây giờ tôi chỉ đợi lệnh thôi ”

Jang Dong Han cười nhe nhởn , ông ta vuốt ve bầu ngực trắng nõn nà của người đàn bà bên cạnh . Kim đồng hồ chỉ đến số 23 , ông ta liền ra lệnh cho tên sát thủ phía đầu dây bên kia : ” Giết ” Sau đó ông ta tắt đt , nhìn cơ thể trần như nhộng của ả , nhanh chóng cởi hết những thứ vướng víu trên người , ông ta lao vào người ả như con thiêu thân .

Chẳng còn sự lựa chọn nào khác , Seo Yeo Jin phải chết bởi cô là nhân chứng chứng kiến cảnh ông giết bố mẹ mà ông ko thể kiểm soát được . Giá như cô giống như Kim Tae Hwan bị phụ thuộc vào ông thì tốt biết mấy .

Tên sát thủ nhấn ga lên mức độ cao nhất , gã đợi Yeo Jin bước ra khỏi bốt . Sau đó phóng bạt mạt tới chỗ cô .

Yeo Jin vẫn ko biết chuyện kinh khủng sắp xảy ra với mình , đầu cô cúi gằm xuống đất . Tiếng ” vút ” , ” vút ” gì đó càng ngày càng gần khiến cô chú ý ngẩng mặt lên . Nhưng đã quá muộn rồi , chiếc xe đó chỉ cách cô ba mét . Yeo Jin buông thỏng hai tay , chấp nhận số phận ” hồng nhan bạc mệnh ” nhưng thầm nghĩ chết cũng tốt . Chết rồi sẽ ko sợ bỏ rơi và biết đâu anh trai trở về cũng nên .

” ẦM !!!!!!! ” Tiếng hai ô tô va vào nhau vô cùng lớn kèm theo là tiếng súng đạn vang bên tai . Yeo Jin được ai đó cứu và đưa tới nơi an toàn . Cô ko rõ về số phận kẻ muốn giết cô , lại càng ko rõ về người đã cứu mình . Thứ duy nhất giúp cô tỉnh táo là cú nổ lớn giữa bầu trời đầy sao và vài chục xe cứu hoả tràn về đầy giữa lòng đường . Đến nỗi cô đã phải thốt lên : ” Woa thật đẹp ” Sau đó cô được đưa lên ô tô và ngất xỉu vì đói .

Tỉnh lại trong một căn phòng nhỏ Yeo Jin mơ hồ ngồi dậy , tiếng sáo trúc bên ngoài lọt vào tai , thanh âm quen thuộc khiến cô vùng dậy chạy ra ngoài . Bóng dáng cao lớn , mái tóc xoăn mì tôm , chiếc mũ màu xanh đã bị ngả vàng . Cô như bừng tỉnh , quả nhiên là anh , đúng là anh trai rồi .

” Anh ” Yeo Jin oà khóc , xúc động ôm chầm lấy Jun Hyuk . Mùi hương bạc hà xộc vào mũi , cái mùi này cô đã dành cả thanh xuân để tìm kiếm anh trai .

” Tỉnh rồi ? Em thấy đỡ chưa ? ” Anh trai ân cần xoa đầu cô . Bỗng nhiên cô khóc , giữ chặt tay anh , nức nở : ” Cuối cùng cũng được anh xoa đầu rồi , em vui quá ! Anh ơi liệu có phải mơ ko ? ” Dứt lời cô lấy tay bẹo má , cảm giác đau đớn truyền qua người : ” Ui , là thật , là thật đó ”

Jun Hyuk mắng yêu cô : ” Sao em vẫn ngu thế hả ? Ko chịu trưởng thành ”

Một lát sau Jun Hyuk có việc , Yeo Jin tần ngẩn nhìn anh đi . Sao cô lại có cảm giác anh sẽ đi mãi mãi vậy ? Hụt hẫng quá !

” Vậy ra đây là em gái của Aiden ” Luda thích thú soi mói Yeo Jin từ trên xuống dưới . Cô nàng dừng lại ở bộ ngực nhỏ nhắn ko khác gì ti vi màn hình phẳng của Yeo Jin rồi lại ngó sang bộ ngực căng phồng , tràn đầy sức sống của mình , cô nàng cười giễu cợt : ” Chắc ko phải em gái nuôi chứ ? ”

” Luda , sao cậu nói thế ? Anh Aiden đã đính chính là em ruột rồi mà . Cậu đừng làm khó Yeo Jin ” Cô gái này thắt bím tóc đuôi san , nhìn có vẻ thân thiện hơn Luda .

” Chào em , chị là Sing ”

Yeo Jin rụt rè , chào lại cô gái tên Sing , cô chuẩn bị rút lui thì Luda bất ngờ gọi giựt lại : ” Muốn Aiden ko đi nữa thì hãy giết Kim Tae Hwan ”

Yeo Jin sững người : ” Hai người họ có liên quan gì tới nhau ? ”

” Vậy ra Aiden vẫn giấu cô rồi ” Luda kéo tay cô vào trong phòng một cách nhanh chóng .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN