Yêu Em Là Điều Đúng Nhất Anh Đã Làm - Chương 5 : Gặp mặt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
103


Yêu Em Là Điều Đúng Nhất Anh Đã Làm


Chương 5 : Gặp mặt


Hôm nay là chủ nhật, Cát Vy nhà ta rất đam mê với việc ngủ nướng. Nên hiện giờ, trên chiếc giường to đùng kia, cô công chúa đang nằm dài vùi đầu vào chăn gối, gấu bông lăn lóc tứ tung bốn phía.

– VY! VY! DẬY ĐI! _ Châu Ngọc bật tung cửa chạy thẳng vào phòng

– Nay là chủ nhật mày cũng ám tao nữa hả con quỷ? _ Cát Vy ôm ngay cái gối che kín gương mặt

– Dậy đi! Mày nướng cháy khét đen rồi kìa! _ Châu Ngọc kéo chăn gối ra khỏi người cô bạn

– Á…GÌ ĐÂY MẸ NHỎ? _ Cát Vy bật tung dậy, đầu tóc rối xù, mặt mày nhăn nhó

– Nay chủ nhật mà! Tao với mày đi chơi đi! _ Châu Ngọc hí hửng

– Học cả tuần, nghĩ mỗi bữa nay mày cũng không để tao yên

– Nhanh đi!

Châu Ngọc đẩy Cát Vy vào tolet. Rồi quay sang gấp chăn gối giùm cô bạn xong xuôi cô bé đi ra khỏi phòng.

=============================

*Tại siêu thị*

– Haizza! Nội ơi! Nội còn muốn đi bao nhiêu tầng nữa vậy? _ Nhật Nam tay kéo chiếc xe đẩy hàng mặt mày mếu máo

– Cái thằng này. Được bữa hai đứa nghỉ học lại ở nhà. Để nội nấu gì đó cho ăn! _ bà nội cười hiền

– Muốn ăn ra nhà hàng cũng có mà. Nội vào bếp chi cho cực vậy?

– Đồ ăn nhà hàng nhiều khi không an toàn thực phẩm đâu. Mà nè Thế Phong. Con gọi cho Hải Thiên, kêu nó trưa về nhà dùng cơm chung chúng ta luôn nha! _ bà cười nhìn sang đứa cháu cưng

– Dạ! Để con gọi! _ Thế Phong lôi điện thoại ấn số và ra xa để gọi

– Con qua quầy rượu tí nội nhá hihi! _ Nhật Nam giao lại xe đẩy cho bà nội rồi tung tăng chạy đi

Ở gần đó :

– Nấu súp mày nha! _ Cát Vy nhìn bạn

– Tùy mày thôi. Tao qua lựa thêm ít trái cây! _ Châu Ngọc tạm biệt rồi chạy đi

Cát Vy lom khom cắm cúi lựa thực phẩm bỗng :

– Á…UI DA!!! _ tiếng một người vang lên. Cát Vy xoay người lại thì là một bà lão té xuống sàn, xe đẩy hàng lật đổ. Còn kẻ gây ra hiện trường là một nhóm học sinh tầm 11 tuổi đang rượt đuổi nhau

– Bà có sao không ạ? _ Cát Vy đỡ bà lão đứng lên

– Tụi trẻ bây giờ vô ý thức quá! Va phải bà cụ lại bỏ chạy! Thật là! _ bà lão trách nhẹ

– Bà không sao chứ! Bà có đau ở đâu không? _ Cát Vy ân cần

– Bà không sao! Cám ơn con nhiều nhé! _ bà lão cười

Cát Vy mỉm cười nhẹ rồi cúi xuống nhặt lại thực phẩm bỏ vfo xe cho bà. Vừa lúc đó Thế Phong nghe điện thoại xong vừa bước đến.

– Có chuyện gì vậy nội?

– À. Tụi nhỏ chạy rượt nhau nên sơ ý làm thực phẩm rơi, cô bé này giúp nội đó! _ bà nội

– Nội có sao không?

– Không sao!

– Có một số thực phẩm bị dập nát rồi, bà nên đổi lại nhé! _ Cát Vy mỉm cười

– À, con giúp bà, hay bà mời con về nhà ăn cơm nhé

– Dạ thôi bà ơi. Ai trong trường hợp này cũng làm như con mà. Thôi, con xin phép nhé

– Mà nè. Con tên gì?

– Dạ. Bà cứ gọi con là Cát Vy

– Đây là Thế Phong. Cháu nội bà!

– Ơ..là anh sao? _ Cát Vy bất ngờ

– Hai đứa quen nhau à?

– Không ạ. Thôi cháu xin phép bà nhé, cháu đi đây! _ Cát Vy cuối chào lễ phép rồi quay người bỏ đi

Thế Phong đứng trầm ngâm. Quả thật cô bé này trên gương mặt có rất nhiều điểm giống với người con gái năm xưa anh yêu. Càng nhìn lâu càng giống không thể lầm lẫn được.

– Thế Phong. Người Nhật Nam hay nói là con bé này à? _ bà nội chợt hỏi

– Mình về thôi nội! _ Thế Phong dìu bà ra quầy thanh toán

=============================

– Nè! Heo cái! _ Nhật Nam nhìn thấy bóng dáng nào đó liền lên tiếng

Rõ ràng biết gọi mình. Nhưng cô nàng cứ như không nghe, không bận tâm đến.

– Này, cô bị lãng tai à? _ Nhật Nam tiến lại gần

– Hả? Anh gọi tui? _ Châu Ngọc hoáy lỗ tai

– Còn ai có cái tên đặc biệt như cô chứ?

– Này anh kia. Tui tên Châu Ngọc. Không phải heo cái gì nha. Tên biến thái

– Vậy cô có biết tên biến thái như thế nào không? _ Nhật Nam kề sát mặt Châu Ngọc, không hiểu sao anh chàng rất hứng thú trêu ghẹo cô gái này

– Anh làm gì vậy? _ Châu Ngọc thụt lùi, anh ta tiến đến

– Làm việc mà tên biến thái sẽ làm đấy!

– AA.. ĐỒ THẦN KINH! _ Châu Ngọc giẫm ngay vào chân Nhật Nam đau điếng rồi bỏ chạy

– Rất thú vị! _ Nhật Nam mếu máo ôm cái chân nhưng ánh mắt vẫn dõi theo ai đó.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN