Yêu Em Là Điều Đúng Nhất Anh Đã Làm
Chương 9 : Hiểu lầm
*Khuôn viên trường :
Sân rộng, chủ yếu là một bãi cỏ xanh ngát um tùm được chăm tỉa gọn gàng và sạch sẽ, phía gần đó có một cái sông trong lành và rộng. Hàng cây bàng, cây phi lao trãi dài ven đó che bóng mát, cả một khoảng sân hầu như không nhận được tín hiệu ánh nắng rọi vào.
Cát Vy như lạc vào nơi nào đó. Mải mê đưa mắt nhìn cảnh đẹp, chân thì bước nhịp nhàng, trên tay vẫn cầm điện thoại.
– Woa!! Trường này cũng có khuôn viên đẹp như trong cổ tích vậy!!
– Đến lấy lại thẻ hay đến để ngắm cảnh?? _ tiếng một người phát ra làm Cát Vy giật bắn người
– Anh như ma vậy?
– Em đến đây làm gì? _ Khắc Huy lên tiếng
– Em đến xin lại thẻ, đừng nói anh là người nhặt được thẻ của em nha? _ Cát Vy giở giọng nhỏ nhẹ
Khắc Huy chỉ nhếch môi nhẹ, lấy trong túi quần ra một cái thẻ màu trắng, bên trên thẻ là một tấm ảnh 3×4 của một cô gái rất xinh xắn. Cát Vy vội đưa tay chụp lấy nhưng Khắc Huy lại nhanh tay hơn
– Đâu có dễ! _ Khắc Huy rụt tay lại
– Anh muốn gì đây?
– Tạm thời vẫn chưa biết. Nhưng hiện tại thẻ của em vẫn an toàn, khi nào không cần nữa anh sẽ trả!
– Này! Anh đừng có vô lí. Em kiện anh vì tội cất giữ tài sản trái phép đó!
– Nếu em thích! _ Khắc Huy nở nụ cười chết người nhưng nụ cười đó làm Cát Vy sôi máu
– Anh trả thẻ cho em đi! Hai ngày nữa đến kì thi chất lượng đầu năm rồi, không có thẻ sao em vào phòng thi được! _ Cát Vy giở chiêu mếu máo
– Thôi được rồi! Dẹp bộ mặt đó đi!! _ Khắc Huy chịu thua với chiêu mít ướt này, quả thật chiêu này rất có lợi nha. Nhưng điều hơn thế là Khắc Huy khi thấy gương mặt đó thì tim lại đánh trống rộn ràng
Không nói gì, Cát Vy nhào ra sau lấy lại thẻ, vì Khắc Huy giấu thẻ ở sau lưng nên Cát Vy phải chồm ra sau trong tư thế như đang ôm nhau.
– Được rồi. Bye anh, hẹn ngày KHÔNG gặp lại. Liuliu!! _ Cát Vy lè lưỡi trêu rồi quay lưng bỏ chạy, Khắc Huy chỉ đứng đó nhìn theo mà bật cười khổ. Rõ là trẻ con
*Phía gần đó
– Chị nói có sai không? Bây giờ em thấy tận mắt chưa hả em gái của chị? _ một người con gái cất giọng
– Tại sao..tại sao?
– Chị đã nói con nhỏ đó không đáng tin. Bây giờ em không ra tay xoá bỏ nó thì không lâu Khắc Huy sẽ là của nó
– Không. Khắc Huy phải là của em, không ai được quyền cướp anh ấy!!
Rồi cô gái đó bỏ đi, nụ cười đểu lần đầu tiên được ánh lên trên gương mặt thánh thiện.
=============================
– Bác Hiền ơi! Con về rồi!! Có gì ăn không ạ? _ Cát Vy tung tăng bước vào nhà
– AAAAAA… ANH HAI YÊU DẤU CỦA EMMMMMM!!! _ Cát Vy sáng bừng mắt khi gặp một thân ảnh suốt mấy tháng nay cô không được gặp. Nhớ lắm chứ
– Thôi đi cô! Giả bộ quài! _ Thiên Minh cốc đầu cô em
– Người ta nhớ anh thiệc mà, sao anh sang đây vậy? Ba thế nào rồi?
– Ba vẫn khoẻ. Anh sang đây thăm em anh không được sao?
– Hì… Sao anh sang mà không nói em để em ra đón
– Chà… Coi bộ rành đường ở VN rồi hay sao đòi ra đón anh?
– Thôi. Nè, anh lên nghỉ ngơi đi, em chạy ra siêu thị đầu đường mua ít đồ ăn nhanh về em với anh ăn!
– Ừ, nhanh nha. Anh lên tắm thay đồ! _ Thiên Minh xoa đầu
– Yes madam!! _ Cát Vy cười tươi lộ rõ má lúm đồng tiền cực yêu, cô vội tháo balo ra rồi hí hoáy chạy đi
=============================
Cát Vy đang sãi chân bước trên đường, vừa đi vừa nhắn tin cho Châu Ngọc về để ăn tối. Không chú ý đường nên một chiếc moto đang lao thẳng về phía cô và không có tín hiệu giảm tốc độ hay tít còi. Đến khi Cát Vy bất giác ngước lên thì chiếc xe đã gần sát người cô.. Hoang mang, bất động, cô chỉ biết đứng đó đôi mắt mở to nhìn những gì đang xảy ra…
Bỗng một bàn tay lạnh lùng nhưng rắn chắc kéo mạnh Cát Vy vào trong, vì mất đà nên cô nàng ngã nhào vào lồng ngực ấm áp đó. Một mùi hương nam tính xông vào mũi cô, cảm giác này làm tim Cát Vy như bị bóp chặt, đập nhanh và rất mạnh. Vội buông hình dáng trước mặt ra, Cát Vy vội cúi đầu ríu ríu xin lỗi và cám ơn, đến khi ngẩng mặt lên thì… người cứu cô là Thế Phong
– Anh sao?? _ Cát Vy khá bất ngờ với gương mặt trước mắt, hai gò má ửng hồng lên, tim đập càng lúc càng nhanh
– Đi đường không cẩn thận? _ anh chàng đó lạnh lùng trách nhẹ
– À.. Em cám ơn vì đã giúp em, xin lỗi vì va chạm vào anh
– Xin lỗi và cám ơn? Em còn câu nào khác không? _ Thế Phong dán chặt mắt vào ai đó
– Ừmmmm… Vậy anh muốn gì?
– Mà thôi. Để khi khác nói anh nha! Em đang vội vào siêu thị mua đồ kẻo tối đường vắng. Chào anh nhá!! _ Cát Vy kím cớ rồi chuồn luôn, đứng đây tí nữa mất máu mất, tim cô muốn nhảy ra ngoài rồi.
Thế Phong đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn bóng dáng nhỏ nhắn ấy mà bật cười không hiểu nổi lí do, nụ cười này quả thật rất hiếm khi thấy. Còn vụ tai nạn đó với người thông minh như anh thì ngay từ đầu anh đã biết đó không phải là sự cố, rõ ràng là cố ý, nhưng tại sao người đó lại muốn gây sự với Cát Vy, anh phải điều tra cho rõ.
Cát Vy chạy đến cổng siêu thị thì khok người thở hì hục. Tay ôm bên ngực trái của mình mà lảm nhảm :
– Đau tim chết mất. Mắc giống gì mà đập nhanh như đánh trống khởi nghĩa vậy nè?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!